Phần 12
La Đông Thu sau khi tỉnh táo lại, càng nghĩ càng thấy việc này không đúng, cho nên liền gọi điện thoại cho Tưởng Hải Dương, hắn cũng muốn biết đến cùng là có chuyện gì xảy ra, nhưng Tưởng Hải Dương tắt điện thoại, nên không liên lạc được.
Bất đắc dĩ La Đông Thu gọi cho Cát Hổ, thời gian gần đây bị truy lùng gắt gao, cho nên Cát Hổ sau khi tại Hồ Châu nổ súng bắn Đỗ Sơn Khôi, liền trốn về tại thành phố Giang Đô ẩn nấp kín trong một gian phòng mướn, cũng không liên lạc với Tưởng Hải Dương, cho nên chuyện đêm nay Cát Hổ không biết.
– Cát Hổ… ông chủ của cậu ở đâu có biết không? Tôi liên lạc không được…
La Đông Thu hỏi.
– Dạ em không biết, từ lúc về đây chưa liên lạc với ông chủ, cũng không thấy ông chủ liên hệ với em, La thiếu gia… đã xảy ra chuyện gì sao?
Cát Hổ vốn đã ngủ, nhưng nghe tin chủ mình không liên lạc được, nên vẫn ngồi dậy vừa nói chuyện điện thoại vừa bắt đầu mặc quần áo.
– Có thể là đã xảy ra chuyện, vừa rồi phó cục trưởng công an Đinh Trường Sinh thành phố Hồ Châu gọi điện thoại cho tôi, nhưng dùng điện thoại của Tưởng Hải Dương, có thể là Tưởng Hải Dương đang bị ở trong tay hắn…
– Hắn làm gì mà có quan hệ với ông chủ chứ? Không thể nào, để em đi ra ngoài tìm…
Cát Hổ nói xong, thò tay tại dưới cái gối lấy ra khẩu súng ngắn nhét vào trên lưng, sau đó tắt đèn đi ra ngoài, bắt đầu chạy loanh hoanh trong thành phố.
Bình thường chạy không có mục đích như vậy thì không thể nào tìm được người, nhưng cũng may đúng dịp khi hắn đang trên đường lái xe chạy loạn khắp nơi, thì thấy được chiếc xe BMW của Tưởng Hải Dương bị xe chuyên dụng cảnh sát bắt kéo đi, hắn liền chạy đi theo sau, khi đến bãi đỗ xe mới xuống hỏi thăm, thì mới biết Tưởng Hải Dương bị cảnh sát giao thông bắt giữ, vì vậy Cát Hổ liền gọi điện thoại cho La Đông Thu, La Đông Thu lại tìm mối quan hệ tìm kiếm Tưởng Hải Dương.
Cát Hổ đợi một chút tại bên ngoài đội cảnh sát giao thông, đến lúc Tưởng Hải Dương đi ra thì trời cũng sắp sáng, khi hắn thấy xe của Cát Hổ, thì sắc mặt âm trầm xám xịt.
– Anh… đã xảy ra chuyện sao?
Cát Hổ hỏi.
– Cát Hổ, cậu cứ nghỉ ngơi thật tốt vài ngày, qua mấy ngày hãy đi theo thằng Đinh Trường Sinh, giết chết hắn cho tôi, đồ chó hoang, dám nhổ tóc trên đầu của tôi, hắn hết muốn sống rồi.
– Anh… diệt hắn thì đâu cần phải nghỉ vài ngày, anh cứ chờ em, từ ngày mai em sẽ bắt đầu đi theo hắn, anh yên tâm đi, em sẽ không để cho hắn sống qua thêm mấy ngày nữa đâu.
Cát Hổ lạnh lùng nói, từ khi sau khi giết người lần đầu tiên, Cát Hổ cảm thấy được dường như mình sinh ra là để làm sát thủ.
Lúc này Cát Hổ đã tay đã nhuốm máu quá nhiều rồi nên không còn sợ chết nữa, giết một người cũng là giết, giết thêm một người trong lòng hắn thấy cũng không có gì khác biệt, cho nên đối thằng Đinh Trường Sinh kia, vốn lúc tại thành phố Bạch Sơn nên giết chết hắn cho rồi, lần đó nếu không phải có hắn giở trò, Thành Công sớm đã bị Cát Hổ giết chết.
– Không được… tôi mới vừa cùng hắn xảy ra mâu thuẫn, cậu lập tức động thủ rất dễ dàng mọi hoài nghi đổ trên đầu của tôi, chuyện này tốt nhất chờ đợi thêm một chút, tốt nhất là làm theo kiểu sống không thấy người, chết không thấy xác.
Tưởng Hải Dương nói ra.
– Được, chuyện này dễ mà, chờ em bắt được hắn, còn xử trí như thế nào thì em chờ câu nói của anh.
Cát Hổ không đem Đinh Nhị Cẩu để vào mắt, tuy Tưởng Hải Dương cũng hiểu được việc này Cát Hổ làm không khó, nhưng theo linh cảm hắn vẫn cảm thấy có điểm gì nguy hiểm, hắn vẫn không có nói ra.
…
Dương Phụng Tê cùng Đinh Nhị Cẩu người trước kẻ sau bước vào khách sạn, nhưng Dương Phụng Tê triệu tập người đi họp ngay, còn Đinh Nhị Cẩu thì vào trong phòng tắm rửa, sau đó thay đổi đồ ngủ ngồi trong phòng khách xem tivi, nhưng trên TV diễn cái gì hắn không có nhìn thấy, mà là suy nghĩ về chuyện phát sinh đêm nay, mặc dù mình gọi điện thoại cho La Đông Thu, coi như là một lời cảnh cáo, nhưng Đinh Nhị Cẩu cũng hiểu, con người của Tưởng Hải Dương không có khả năng cúi đầu trước mình.
Nghĩ tới nghĩ lui, Đinh Nhị Cẩu gọi điện thoại cho Chu Hồng Kỳ, bảo Chu Hồng Kỳ phái người đem súng của hắn mang tới, vốn thời gian bây giờ của Đinh Nhị Cẩu là bồi dưỡng huấn luyện, mang súng là trái với quy định, nhưng lúc này đây hắn phải đề phòng, dù Kha Tử Hoa nói Thành Công đã cho người mang súng tới, nhưng nếu hắn cùng người của Tưởng Hải Dương phát sinh xung đột, nếu mình không dùng súng của cảnh sát, chẳng phải là càng làm thêm chuyện cho người chú ý?
– Em đang ở trên tỉnh huấn luyện, muốn súng để làm gì? Có phải là đã gặp chuyện?
Chu Hồng Kỳ lại càng hoảng sợ hỏi.
– Đêm nay em cùng Tưởng Hải Dương đã xảy ra xung đột chính diện, nên lo lắng Tưởng Hải Dương sẽ không từ bỏ ý đồ, Cát Hổ rất có thể trong khoảng thời gian này sẽ xuất hiện, em không thể không phòng bị.
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Phát hiện tung tích Cát Hổ?
– Ừ, có lẽ chẳng bao lâu sẽ lộ diện, cũng là chuyện tốt, vô luận là hắn sống hay chết, mấy vụ án vừa rồi nhất định phải phá, nhưng kẻ chủ mưu chân chính đứng sau lưng Cát Hổ có khả năng tìm không thấy, bởi vì Cát Hổ thì em hiểu hiểu rõ, nếu bắt sống hắn thì khả năng không lớn.
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Vậy có muốn chị phái thêm vài người đi qua, chứ một mình em thì quá nguy hiểm?
Chu Hồng Kỳ lo lắng nói.
– Không có việc gì, tự em sẽ chú ý, yên tâm đi, chứ có nhiều người thì cũng không phải là chuyện tốt gì.
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Vậy được rồi, có chuyện gì mau chóng gọi điện thoại cho chị, chị cho người trợ giúp em.
Chu Hồng Kỳ nói.
…
Đêm rất khuya, Đinh Nhị Cẩu ôm lấy thân thể trơn nhẵn Dương Phụng Tê trong gian phòng khách sạn, Dương Phụng Tê hiển nhiên đã xuân tâm nhộn nhạo, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ một mảnh, hai mắt quyến rũ hiện lên một tầng hơi nước, ánh mắt mê ly khiêu khích người, cái miệng hồng nhuận hơi hé ra, thở ra như hoa lan, tựa hồ đang đợi Đinh Nhị Cẩu mau xâm phạm trừng phạt.
Đinh Nhị Cẩu nhìn Dương Phụng Tê một thân gợi cảm mê người cũng đã kích động thở gấp gáp rồi, lúc này lại thấy nàng mị thái câu lòng người, lập tức dục hỏa chạy đến ót, một tay kéo nàng vào trong lòng, cái miệng liền hôn lên đôi môi đỏ mọng kiều diễm phấn nộn, đầu lưỡi rất nhanh cạy ra hàm răng của nàng, tìm bên trong đầu lưỡi mềm mại tham lam mút quấn thỏa thích lấy, bàn tay dùng sức xoa bóp lấy đôi bầu vú vú nảy nở đầy đặn mềm mại kia.
Dương Phụng Tê nóng bỏng đáp lại nụ hôn nồng nhiệt của Đinh Nhị Cẩu, bàn tay nàng theo từ trên lồng ngực rắn chắc Đinh Nhị Cẩu trượt xuống bên dưới cầm lửa cây dương vật nóng tráng kiện nhẹ nhàng khuấy động lấy, bàn tay nàng thành thạo khi thì kịch liệt, khi thì mềm nhẹ, nặng nhẹ thập phần uyển chuyển trên dương vật gây mãnh liệt khoái cảm, Đinh Nhị Cẩu hai mắt nhắm nghiền, thoải mái hưởng thụ Dương Phụng Tê phục vụ.
Dương vật càng lúc càng cứng rắn, chỗ đầu lỗ tiểu phân bố ra khá nhiều dịch nhờn trong suốt, Đinh Nhị Cẩu liền đè cái đầu của Dương Phụng Tê xuống dưới háng mình, đầu khấc dương vật loạng choạng chĩa vào bên miệng của nàng, dồn dập thở dốc nói:
– Dương Phụng Tê… chị mau… ngậm nó đi…
Nhìn Nhị Cẩu mặt đỏ tới mang tai, Dương Phụng Tê liếc trắng mắt, hai chân phân hướng hai bên, quỳ ngồi ở trên giường, nhìn trước mắt cây dương vật to uy vũ của Đinh Nhị Cẩu, mở ra cái miệng hồng nhuận đem dương vật ngậm vào.
Dương Phụng Tê khẩu kỹ rất nhuần nhuyễn, đôi môi thật chặt bao vây lấy dương vật, đầu lưỡi mềm nhẹ linh hoạt quấy lấy trước sau kích thích, một tay tiếp tục khuấy động lấy trên thân cây dương vật, vừa nghẹo đầu dùng đầu lưỡi liếm lấy đầu khấc dương vật.
Nhìn trên cái miệng của Dương Phụng Tê, cây dương vật to vui sướng ra vào, trong lòng Đinh Nhị Cẩu mãnh liệt thỏa mãn, hắn nhịn không được một cái vỗ quất vào trên cái mông to nhiều thịt, phát ra một tiếng vang “chát…”.
– Um…
Trong giây lát trên mông đít truyền đến một cơn đau rát, bí mật mang theo lấy khoái cảm tê dại, thân thể Dương Phụng Tê miệng tràn cây dương vật khẽ run lên, cái mông to cũng một trận mấp máy, theo sau nàng liền nhếch lên cái mông to, tựa như dẫn dụ Đinh Nhị Cẩu tiếp tục quật vỗ nữa.
Đinh Nhị Cẩu hai mắt đỏ, nhìn Dương Phụng Tê quyến rũ phong tao, làm cho hắn càng thêm hưng phấn, bàn tay tại trên mông đít hung hăng nhéo bóp mấy cái, rồi lại bấu vào nhấc lên, cái mông thịt do dãn chớp lên từng làn sóng thịt.
Dương Phụng Tê thân hình run lên, lại là một “um” rên rỉ tận xương, hai mắt trên khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, làm cho Đinh Nhị Cẩu càng lộ vẻ kích thích vì hắn cũng biết rằng Dương Phụng Tê trong cuộc giao hoan rất thích bị hành xác, hai bàn tay liên tục vung lên quất vào cái mông màu mỡ mềm mại, Dương Phụng Tê vểnh cái mông lên, cái miệng nhỏ thừa nhận dương vật Đinh Nhị Cẩu thô bạo đút vào, cái mông to thì bị hai bàn tay quật đánh đau rát nóng bỏng, mỗi một lần bàn tay hắn quật xuống, cửa miệng âm đạo cũng hơi run run, tạo nên một trận ngứa ngáy hư không khó nhịn, dịch nhờn không bị khống chế đã bắt đầu tuôn ra nhiều, nàng cũng không nhịn được nữa bên trong âm âm đạo tê dại ngứa ngáy, nên nhả ra dương vật to Đinh Nhị Cẩu, khát cầu nhìn hắn, nói:
– Um… được rồi… ngứa… em yêu… mau đâm mạnh vào đi…
Nhìn cái thân thể mê người đầy đặn tao lãng như vậy, Đinh Nhị Cẩu thấy mình sắp nổi điên lên, làm cho người ta không nhịn được cứ muốn hung hăng dã man làm nàng, Đinh Nhị Cẩu thở hổn hển, lật nàng nằm ngửa xuống, thô lỗ tách ra hai chân của nàng, bên dưới cái khe thịt âm hộ đã ướt dầm dề, hắn nắm lấy dương vật kê vào cửa miệng cắm vào mạnh mẽ, bắt đầu đại lực rút ra đút vào.
Đinh Nhị Cẩu giống như nổi con trâu rừng lên cơn, hai tay bóp chặt lấy bên hông nàng, cái mông điên cuồng chuyển động, chỉ thấy cây dương vật to dài nhanh như tia chớp ra vào lấy bên trong cáo lỗ lồn ướt dầm dề, mang ra từng mảnh dịch nhờn, hai mảnh mép nhỏ theo cây dương vật to rút ra đút vào rất nhanh lật vào nhảy ra, phát ra “phạch… phạch…” tiếng va chạm dày đặc phần hạ thể của hắn đánh vào vào gò mu của Dương Phụng Tê.
Đinh Nhị Cẩu một trận này mãnh sáp này giống như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, hóa giải cực lớn cơn ngứa ngáy nhịn thèm hư không lâu nay của Dương Phụng Tê, nàng lập tức thoải mái dục tiên dục tử, cảm xúc mênh mông, khoái cảm quả thực không thể dùng ngôn ngữ biểu đạt.
– A… thật thoải mái… sướng chết… cứ dùng sức làm chị đi…
Dương Phụng Tê bị dương vật to Đinh Nhị Cẩu đâm vào sướng khoái si mê say sưa, cây thịt của hắn mạnh mẽ như vậy, cuồng dã, điên cuồng ra vào lấy bên trong âm đạo của mình, thân cây dương vật ma sát kịch liệt âm chúng quanh thành thịt non bên trong, đầu khấc dương vật giống như cọc gỗ hung hăng đánh vào miệng tử cung mềm mại, đánh nhanh, đánh thẳng vào mỗi một dây thần kinh khoái cảm của nàng, làm cho người ta hưng phấn giống như như sóng to gió lớn cuốn tới trong nháy mắt đem nàng bao phủ, để cho nàng thoải mái rên rỉ liên tục, hoàn toàn chìm đắm vui sướng trong cơn động dục…
…
Dương Phụng Tê chỉ cảm thấy dương vật to mãnh liệt đánh thẳng vào tử cung của mình như sóng rền chớp giật, tạo thành từng lớp sóng tới một lớp sóng, đánh thẳng vào thần kinh nhạy cảm, nàng giống như lên đến tiên cảnh, cả người lâng lâng:
– Dùng sức thêm… ừ… muốn chết… mạnh nữa…
…
Đinh Nhị Cẩu mồ hôi ướt đẫm, thở hổn hển, sâu trong âm đạo cũng quấy hạ co bóp siết lấy đầu khấc dương vật làm hắn càng đâm thêm mãnh liệt, cuối cùng nhịn không được khoái cảm tập kích, côn thịt kịch liệt rung động, cuối cùng bạo phát.
Đinh Nhị Cẩu dùng sức đẩy tới về phía trước, dương vật tráng kiện xâm nhập đến miệng tử cung, mạnh mẽ nóng rực tinh dịch ào ào bắn ra, linh hồn rung động làm cho hắn thoải mái cả người run run.
– Úi… ui… chết mất… Trường Sinh…
Dương Phụng Tê theo yết hầu ở chỗ sâu trong kêu lên mất hồn rên rỉ, tinh dịch nóng rực như từng làn đạn giã tại trên thành tử mẫn cảm của mình, cảm giác thân thể tựa hồ cũng muốn hòa tan khi âm tinh cũng trào ra hòa lẫn với từng dòng tinh trùng thô bạo mãnh liệt chiếm cứ lấy tử cung…