Phần 103
– Chuyện gì? Cứ nói đi.
Đinh Trường Sinh lại lần nữa quay về chỗ ngồi.
– Mã Kiều Tam có bao nuôi một người đàn bà, có với nhau một đứa con gái, Mã Kiều Tam rất ưa thích đứa bé kia, em đã gặp qua một lần…
– Bọn họ hiện tại đang ở đâu?
Đinh Trường Sinh nghe xong lời này một cái, liền có linh cảm cái kế hoạch của mình có khả năng là có thể xong được rồi.
– Ở cư xá Ngự Phủ Uyển, hình như là dãy No. 17, Còn chính xác căn nhà nào thì em không nhớ rõ…
– Bây giờ bọn họ đang ở Hồ Châu sao?
Đinh Trường Sinh nghe xong, lại là Ngự Phủ Uyển, xem ra cái chỗ này đúng là một nơi bao nhị nãi tốt, Trịnh Tiểu Ngải khi làm tình nhân của Tưởng Văn Sơn cũng ở đây, hiện tại Mã Kiều Tam rõ ràng cũng ở nơi đó bao dưỡng đàn bà.
– Chuyện này em không biết, mùa xuân vừa rồi Mã Kiều Tam lúc đi Hải Nam có mang theo người đàn bà kia cùng đi hay không thì em không biết, mà người đàn bà kia đã quay trở lại, hay không có trở về em cũng không biết.
– Vậy bằng cách nào mới có thể liên hệ được với người đàn bà kia? Cô ấy tên gọi là gì.
– Đinh phó cục… em thật không có phương thức liên lạc với cô ấy, em chỉ nghe Mã Kiều Tam gọi trong điện thoại gọi là Văn Na, còn những chuyện khác thì em cũng không biết.
Hầu Hai trơ mắt nhìn Đinh Trường Sinh, hắn đang hy vọng tin tức này có thể làm cho Đinh Trường Sinh động tâm, như vậy thì mình mới có khả năng rất nhanh thì thoát được ra ngoài.
– Tốt rồi… trước mày cứ chờ, tao sẽ nghiệm chứng tin tức này có phải là thật hay không, nếu mày dám gạt tao, chỉ sợ ngay cả cái đồn công an mày cũng không có dịp ra được.
Đinh Trường Sinh tuy lời nói rất nhẹ, nhưng trong giọng nói giống như hàn băng, làm cho Hầu Hai cũng phải rét run theo câu nói của hắn.
Đinh Trường Sinh còn có việc, cho nên từ chối khéo Lưu Chấn Đông mời hắn ăn cơm, liền lái xe đưa Lưu Chấn Đông về đến cục công an thành phố, rồi đi ngay đến hồ Thiên Nhất Sắc để cha con của Tạ Phương Quỳnh, giữa trưa vừa rồi Tạ Cửu Lĩnh uống rượu không ít, không biết giờ đã tỉnh lại chưa.
Hắn rất rõ ràng Thạch Aí Quốc khốn cảnh, cũng biết gần đây La Bàn Hạ đã bắt đầu động, mặc dù La Bàn Hạ không có cùng với Để Khôn Thành hợp thành một sợi dây thừng, nhưng nếu kéo dài, thì thế lực La Bàn Hạ ắt sẽ tăng nhiều, tuy La Bàn Hạ được An Như Sơn xếp đến Hồ Châu như quân cờ dự bị, nhưng từ khi La Bàn Hạ cùng với Để Khôn Thành có chút sự việc cùng nhau phối hợp nhưng xem ra La Bàn Hạ cũng không có phát ra nổi tác dụng tốt, đây cũng là nguyên nhân làm cho Để Khôn Thành rất bực mình.
Ở trong quá trình này, chỉ có một người là không mong muốn Hồ Châu bị loạn, đương nhiên cũng không mong Thạch Aí Quốc có bất kỳ bị lâm vào thế hạ phong nào, đó chính là Đinh Trường Sinh, cho nên hắn đông chạy tây, là muốn cho giúp cho Thạch Aí Quốc có thêm một chút phân lượng, bởi vì Thạch Aí Quốc chính là người na9m trong tay vận mệnh của hắn.
Tuy Đinh Trường Sinh không muốn bất luận kẻ nào khống chế vận mệnh của mình, nhưng đã làm người, làm sao có thể được như vậy chứ?
Hắn còn trẻ, nhưng đã lão luyện thành tinh, biết cái bờ mông của mình đang ngồi trên cái ghế nào, từ khi hắn ngồi trên cái ghế của Thạch Aí Quốc, không có có ngày nào mà không tràn đầy nguy cơ, nhưng cũng chính là Thạch Aí Quốc đã cho hắn sự ủng hộ lớn nhất.
Trong xe hút một điếu thuốc, rốt cục vừa xuống xe, thì thấy một chiếc xe Bentley lái vào bãi đỗ xe, ngay trong lúc hắn nghi hoặc đây là nhà giàu mới nổi nào đây, chiếc xe kia rõ ràng chạy ngược về phái hắn, rồi mới ngừng lại.
Không đợi Đinh Trường Sinh phục hồi tinh thần lại, Tưởng Hải Dương đã đẩy cửa xuống xe, trong miệng còn ngậm một điếu xì gà, ngồi kế bên ghế tài xế đẩy cửa ra là một cô gái, tuổi không lớn lắm, bộ dạng giống như một học sinh cấp ba, trên mặt vẫn còn mang theo thần sắc khiếp sợ…
– Chào Đinh cục trưởng… không đúng, là Đinh chủ nhiệm, như thế nào, làm quan như cậu cũng dám đến cái loại địa phương này à, không sợ bị Report sao?
Tưởng Hải Dương phách lối đem cô gái trẻ ôm ở trong ngực, nhìn Đinh Trường Sinh nói.
Đinh Trường Sinh chẳng muốn cùng thằng này nói nhiều lời, không nói tiếng nào quay người đi, Tưởng Hải Dương vốn còn muốn nói tiếp, nhưng nhớ tới thủ đoạn tàn nhẫn của Đinh Trường Sinh, cùng với việc Cát Hổ chết đi, đã để lại cho hắn một cái bóng mờ sâu đậm.
Tưởng Hải Dương cũng không có đi theo Đinh Trường Sinh, hướng đến một phương hướng khác đi, Đinh Trường Sinh quay đầu lại nhìn thoáng qua cô gái kia, thoạt nhìn không giống như là bị lừa gạt đưa tới đây, nhưng cô gái này rõ ràng là còn vị thành niên, Tưởng Hải Dương thằng này quá mức kiêu ngạo, lại dám đối với thiếu nữ vị thành niên ra tay, nghĩ tới đây, hắn khẽ mỉm cười, Tưởng Hải Dương, để ta xem ngươi còn có thể vênh váo được bao lâu nữa.
Lúc Đinh Trường Sinh gõ cửa đi vào, thì Tạ Phương Quỳnh đang nằm xem laptop, nhìn vẻ mặt nàng buồn thiu, chân mày nhíu thật…
– Làm sao vậy, đàn bà không thể nhíu mày, cứ nhíu mày sẽ già đi đấy.
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Ai, giá cổ phiếu hôm nay lại xuống giá, cứ tiếp tục như vậy nữa, sợ là ngày tàn lụi không xa.
Tạ Phương Quỳnh đem laptop ném lên giường, chính mình ngồi lên, nàng mặc cái váy ngủ rất ngắn, cặp chân lõa lồ cơ hồ cùng ga giường trắng tuy hai mà một, Đinh Trường Sinh nhìn thấy thì trợn cả mắt lên rồi.
– Nhìn cái gì vậy, chị đem mắt của em móc ra bây giờ.
Tạ Phương Quỳnh dùng khuôn mặt biểu lộ hung tợn đe dọa Đinh Trường Sinh.
Nào ngờ Đinh Trường Sinh chính là một thằng vô lại, đừng nói là cho hắn ba phần nhún nhường thì hắn có thể là làm tới chiếm lĩnh toàn bộ rồi, huống chi nhan sắc của Tạ Phương Quỳnh lại là câu nhân như vậy.
– Um… đúng rồi, để cho em kiểm tra lại một chút cái chân của chị đã hoàn toàn ổn chưa, đây là vấn đề ảnh hưởng đến xương cốt, không thể lơ là được.
Nói xong Đinh Trường Sinh liền bước nhanh tới quỳ trên sàn nhà bên cạnh cái giường, nắm lấy bàn chân của Tạ Phương Quỳnh vào trong tay, không nhẹ không nặng xoa bóp, da thịt mềm mại trắng nõn ngay cả mạch máu đều nhìn thấy rành mạch…
– Um… em… buông ra, nhột… buông ra… nhột chết…
Tạ Phương Quỳnh không kịp chuẩn bị, thoáng cái đã bị ngã nằm ở trên giường, mặc kệ để cho thằng vô lại này giữ chắc một đôi chân đẹp, tùy ý xoa bóp lên.
Đinh Trường Sinh biết rõ chỉ cần mình không xuyên phá tới tầng cuối cùng kia, dựa vào danh nghĩa vô lại, tuyệt đối có thể đùa bỡn thoáng qua với người đàn bà hấp dẫn này để càng thêm thân cận một chút.
Đinh Trường Sinh quỳ rạp xuống trước người Tạ Phương Quỳnh, dùng hai bàn tay rắn chắc đặt tại hai bên bắp đùi trắng nõn của nàng tách ra trong lúc nàng đang kẹp chặt, Tạ Phương Quỳnh phát ra một tiếng kêu hoảng sợ, cánh tay của nàng còn muốn che hạ thể của mình đã không còn kịp rồi, tuy dùng tay ngăn trở chỗ tư ẩn, nhưng xuân quang tiết ra ngoài không ngăn lại được.
Đinh Nhị Cẩu dùng sức đẩy ra hai chân nàng, đầu lưỡi nhẹ nhàng tại trên đầu gối nàng liếm láp vài cái, rất nhanh một lúc sau thì Tạ Phương Quỳnh toàn thân vô lực, hắn vươn đầu lưỡi, liếm hướng về phía lãnh địa chính giữa hai chân nàng.
– Không được… hỗn đản… um… Trường Sinh…
Tạ Phương Quỳnh thấp giọng nói, nhưng thân thể mềm yếu chẳng có gì là phản ứng quyết liệt cả, cuối cùng nàng kêu lên Trường Sinh hai chữ, kéo theo thật dài âm cuối, đem làm xương cốt của hắn nghe qua cũng ngứa nhột không chịu nỗi…
…
Một lúc sau giống như đang thừa nhận lấy một sự kích thích khó nhịn, Tạ Phương Quỳnh ngực nhấp nhô kịch liệt, vài giọt đổ mồ hôi chảy ra hai bên thái dương, dưới cái váy ngủ sợi tơ nửa che nửa đậy, đôi bầu vú no đủ phồng lên tựa hồ giãy giụa lấy phá làn vải mà ra, đường viền cái áo ngực siết chặt thật sâu trên hai bầu vú thịt mềm, tạo ra cái khe ngực càng sâu thêm thâm thúy vài phần…
Nhìn thấy thành thục mỹ phụ Tạ Phương Quỳnh vẫn không có mở miệng ngăn cản, vì nếu nàng không muốn, thì có gan bằng trời Đinh Trường Sinh cũng không dám mạo phạm trong khi cha nàng đang nằm nghỉ ngơi ở sát vách, lúc bắt đầu, Đinh Trường Sinh chỉ muốn trêu đùa với Tạ Phương Quỳnh, đến lúc thấy nàng không có gì biểu lộ phản cảm, nên mới yên lòng, hưởng thụ lấy xúc cảm kinh người của cặp đùi đẹp, dần dần đôi chân của nàng không biết là hữu ý hay vô ý đã quấn đến bờ vai của hắn, thân thể không ngừng rung động lắc lư lấy, vì vậy Đinh Trường Sinh không còn là diễn trò, mà là toàn tâm vùi đầu vào liếm láp bên trong bắp đùi nàng, càng lúc càng tới gần cái quần lót trắng mỏng của Tạ Phương Quỳnh, nàng giờ phút này đôi môi cắn chặt, cưỡng chế đè xuống bên trong âm đạo mình đang nhộn nhạo xuân tình, cái loại tê dại ngứa nhột này cảm giác thật sự quá khó chịu, cặp đùi đẹp lúc buông ra, rồi lại quấn đến trên đầu vai hắn, thậm chí còn dùng lực hơn vừa rồi không ít.
Lúc này đầu lưỡi Đinh Trường Sinh không ngừng hướng tới gần cái âm hộ của Tạ Phương Quỳnh, lại làm cho Tạ Phương Quỳnh khẩn trương lên, nàng nhắm mắt lại, tuy nhiên có thể rõ ràng cảm nhận được bên trong âm đạo của mình đã ướt át không chịu nổi, Tạ Phương Quỳnh cảm thấy không thể lại tiếp tục để hắn trêu đùa như thế này nữa rồi, thân thể của nàng đã bắt đầu xúc động hưng phấn, giống như là bị khiêu khích kích thích, hạ thể cũng không tự chủ được từ sâu trong từng trận trận hư không, nàng thở hổn hển:
– Nhị Cẩu ah, chị chịu không được rồi! Đừng có tiếp tục nữa… sẽ có chuyện… xảy ra đấy…
Đinh Trường Sinh không để ý đến hàm ý của Tạ Phương Quỳnh nói, tiếp tục thừa dịp nàng ý loạn tình mê, hơi chút dừng lại rồi tựa toàn bộ cái đầu chôn đến giữa háng của nàng, cái miệng rộng hung hăng dán lên âm hộ nàng, chỉ thấy Tạ Phương Quỳnh trong nháy mắt thân thể trở nên cứng ngắc, sau đó “um à…” rồi hai tay nắm lấy tóc Đinh Trường Sinh, hắn thì dùng hai tay nâng lên hai bên cáo mông nàng, kéo cái âm hộ nhích tới tới trước miệng mình, giống như là Tạ Phương Quỳnh cố ý nhô lên bờ mông nghênh hợp với cái miệng của hắn để chờ đợi được bú liếm vậy…
Đinh Trường Sinh cái lưỡi cũng không dừng lại, cách lan vải tơ mỏng của cái quần lót màu trắng có cũng như không, liếm lên hai mảnh mép ngoài âm hộ làm thấm ướt làn vải vóc mỏng, thịt chạm thịt dính cùng một chỗ. Tạ Phương Quỳnh hai tay co lại thành nắm đấm, cái âm hộ bị liếm trong chớp mắt giống như có dòng điện từ từ trong âm đạo tiến vào thông qua toàn thân khó có thể chịu được.
Không phải là cái âm hộ của nàng chưa từng bị liếm qua, nhưng bây giờ tuy cách một tầng vải mỏng, nhưng đầu lưỡi của hắn vừa liếm quanh lấy cái âm hộ nàng, mới một thoáng đã ướt nhẹp một mảng lớn.
– Um…
Tạ Phương Quỳnh cắn môi, nhắm chặt hai mắt rên nhỏ, toàn thân đều nổi lên da gà, hơi thở phập phồng dồn dập khiến cho cái âm hộ ẩm ướt đang bao bọc qua lớp vải vóc cũng theo co nhíu lại, hắn một bên liếm láp lấy, một bên đem cái quần lót màu trắng kéo xuống…
Tạ Phương Quỳnh ngày thường thần thái uy nghiêm đã mất hết, nàng chẳng những thân hình uốn éo, nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ sung sướng, đột nhiên cảm giác kỳ là từ cái hậu môn như chui thẳng đến trái tim, từ đáy lòng không ngừng tăng cường theo khoái cảm khác thường, bởi vì Đinh Trường Sinh đã vạch ra cái khe mông trắng nõn đẫy đà của nàng, dùng đầu lưỡi chui liếm vào cái lỗ nhỏ hậu môn của nàng, làm cho cái lỗ bị co rút nhíu nhanh, Tạ Phương Quỳnh chưa bao giờ hưởng qua cái loại tư vị này, quả thực không chống chịu được, nàng chỉ cảm thấy sâu trong âm đạo của mình càng thêm hư không đói khát, thoáng cái gia tăng lên gấp mấy lần, sâu trong đường hang âm đạo cũng bức thiết cần có vật gì đó nhét vào thật tràn đầy, Đinh Trường Sinh sau liếm láp một phen hậu môn của nàng xong, sau đó đưa cái lưỡi bắt đầu thẳng đến đụng chạm tới hai mép trong đang sung huyết đã lâu, dịch nhờn đang rỉ ra từ cửa miệng âm đạo, bị Đinh Trường Sinh toàn bộ mút hết vào trong miệng, rồi tiếp tục cao thấp liếm láp bên trong cái khe thịt âm hộ.
Từ ngoài nhìn vào, thảm cỏ đen nhánh khêu gợi hình tam giác giờ đã nhuyễn loạn rối bời, cái mũi của hắn thì đang chạm vào suối rãnh ướt sũng, Tạ Phương Quỳnh cảm nhận được hơi thở nong nóng đang thổi vào cái khe nứt âm hộ, mũi hắn dính vào chất lỏng dịch nhờn, cái mùi hăng hăng mãnh liệt làm cho khơi mào thú tính của Đinh Trường Sinh.
Đầu lưỡi của hắn dần dần đến âm hạch liếm lên, còn dùng hàm răng khẽ cắn nhay nhay, mãnh liệt tê dại đã khiến nàng dùng sức cái lưng cong lên, bất chợt đột nhiên hắn dừng lại động tác, thân thể của nàng căng cứng lập tức mất đi khoái cảm đang đánh sâu vào, chỉ còn kém vài ba giây nữa thôi…
Tạ Phương Quỳnh ửng hồng gò má thở gấp hừ hừ, cao trào sắp đến làm cho da thịt phấn hồng thấu trong mê người, thân thể kích động phập phồng run rẩy, thân thể tính dục bị câu dẫn lên tới cực điểm, nhưng lại tiết không ra được âm tinh là hình phạt thống khổ, khiến cho nàng thở gấp không ra hơi thở, trong nội tâm muốn kêu lên:
“Đừng có dừng lại! Thời điểm lúc này đừng có ngừng!”
Nhưng cuối cùng Tạ Phương Quỳnh vẫn phải cố nén xuống, chỉ còn kém một ít, chỉ kém một ít là cơn cực khoái đến rồi, đôi lông mày nàng nhíu chặt, nhịn rất vất vả, trong nội tâm bức thiết hy vọng cuối cùng hắn thoáng cái có thể bú liếm thêm trên cái âm đạo nàng lâu thêm một chút, vì vậy không tự chủ dùng sức, đem cái màu mỡ mông lớn hẩy lên, toàn bộ cái âm hộ đặt ở trên mặt Đinh Trường Sinh.
Hắn lại chuyển hướng rụt người ra nhìn lại, khắp chung quanh hậu môn khe cũng bị liếm lấy ẩm ướt sáng một mảnh, hai mép nhỏ đỏ tươi bị hắn mút hút sưng lên, trên cửa miệng âm đạo niêm mạc đỏ hồng lộ ra rõ ràng vì cái lỗ lồn khuếch trương nở ra, phần mu màu mỡ no đủ, chính giữa vết nứt kẹp lấy hai mép nhỏ hơi nhăn lệch qua hai bên, nơi đáy cửa miệng âm đạo còn dính vài giọt chất lỏng dịch nhờn, thân thể của Tạ Phương Quỳnh không ngừng run rẩy, đột nhiên nàng lại cảm thấy sâu trong âm đạo của mình cơn ngứa nhột ập đến đứng lên, lập tức theo từ cổ tử cung trào chảy ra một làn nhiệt lưu, nàng hừ nhẹ một tiếng, Đinh Trường Sinh liền thấy hai mép nhỏ đang sung huyết hơi nhăn cùng với niêm mạc cái lỗ lồn nhuyễn mềm bỗng nhúc nhích, đầu tiên là vài giọt trong suốt dịch nhờn theo cái lỗ hé mở hé mở chảy xuống, tiếp theo một làn nóng hổi dịch nhờn màu trắng sữa một đường chảy ra nhỏ lên trên mặt giường.
– Ui… ui… muốn tới rồi… a…
Đinh Trường Sinh không để cho nàng thất vọng, hắn rất nhanh đem trọn cái đầu lưỡi đánh qua đánh lại trên đầu âm hạch đậu đỏ nhô cao ra kia, chỉ mới có một chút, thì bờ mông của nàng mãnh liệt nâng cao lên, âm tinh dâng trào xì xì thành bọt bóng bóng dính đầy chung quanh cửa miệng âm đạo, thân thể Tạ Phương Quỳnh một hồi run rẩy, sau đó hư thoát nằm thẳng trên mặt giường, trong âm đạo không khí giống như tại bị bên ngoài hút ra, niêm mạc co rút lấy, róc rách âm tinh một mực chảy ra…
Đợi sau khi miệng lưỡi của hắn rời đi khỏi cái âm hộ, nàng nằm xụi lơ trên mặt đất, hai cái đùi đẹp tùy tiện dạng rộng ra…
…
Tạ Cửu Lĩnh đang tại ngủ tại phòng kế bên, không biết lúc nào sẽ tỉnh lại, cho nên Đinh Trường Sinh cũng không dám làm quá đáng, khi Tạ Phương Quỳnh lớn tiếng hơn rên to sau khi đến cơn đỉnh phong, thì hắn hợp thời buông lỏng tay, cứ như vậy, Tạ Phương Quỳnh thở hồng hộc, bộ ngực đầy đặn phập phồng bất định, may mà Đinh Trường Sinh bây giờ định lực không tệ, nếu không thật đúng là không thể nói trước được sẽ xảy ra chuyện gì.
Tạ Phương Quỳnh thở hổn hển, cảm thụ được vừa rồi Đinh Nhị Cẩu đối với nàng bú liếm, khoái cảm cơ hồ khiến cho thân thể của nàng bốc cháy lên. Khuôn mặt ửng đỏ, rất rõ ràng còn đắm chìm tại vừa rồi trong cơn cao trào khó có thể tự kiềm chế.
Nhưng hai người đều rất ăn ý, cái gì cũng không có nói ra, làm như chuyện vừa rồi không có gì phát sinh.
…
– Được rồi… em không lộn xộn nữa, giờ nói chuyện đứng đắn.
Đinh Trường Sinh lui ra phía sau một bước, ngồi trên ghế dựa nói.
– Em… mà còn có chuyện gì đứng đắn, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, đồ thứ tiểu nhân…
Tạ Phương Quỳnh lấy tay vuốt một chút trên tóc mai tán loạn ở trước trán nói.
– Em nói nghiêm chỉnh thật mà, nếu như em có thể giúp chị tìm kiếm được nhà đầu tư tiền vào, chị có thể cân nhắc xây dựng nhà máy sắt thép tại tại Hồ Châu không?
– Em nói thật chứ? Là tập đoàn đầu tư Bàn Thạch sao?
Tạ Phương Quỳnh nghe lời này xong thì tinh thần tỉnh táo lại, liền hỏi.
– Không nhất thiết phải là tập đoàn đầu tư Bàn Thạch, nhưng nếu em có thể giúp chị sẽ hợp tác với bọn họ để cho tập đoàn sắt thép của chị có thêm tiền, thì có thể xây dựng nhà máy tại Hồ Châu không, em muốn có một câu trả lời chính xác…
– Về chuyện này thì phải để cha của chị làm chủ, chị không đảm đương nổi a. Tạ.
Phương Quỳnh nghiêng đầu suy tư một chút rồi nói ra.
– Trước mắt kinh tế ngành sản xuất sắt thép truyền thống đình trệ, đây là chuyện rành rành, nếu muốn tồn tại thì phải chuyển sang mô hình loại khác, chị hãy cố gắng cân nhắc một chút.
Đinh Trường Sinh nói ra.
Đinh Trường Sinh vừa mới nói xong, thì nghe thấy bên cạnh có động tĩnh, Tạ Phương Quỳnh mau bước xuống giường đi ra ngoài, Đinh Trường Sinh cũng đi theo, đẩy ra cánh cửa cách vách, thì vừa nhìn thấy Tạ Cửu Lĩnh ngồi xuống đang muốn cầm ly nước trên bàn uống.
– Cha… còn khó chịu trong người không?
Tạ Phương Quỳnh lườm Đinh Trường Sinh, rồi rất nhanh đi đến phục thị Tạ Cửu Lĩnh uống nước.
Tạ Cửu Lĩnh nốc hết một ly lớn nước, nhìn thấy Đinh Trường Sinh đang đứng, cười cười:
– Trường Sinh, cháu rất bề bộn nhiều việc, cứ đi làm việc đi, không cần phải để ý đến lão già này đâu…
– Vậy không được, đây là lệnh của Thạch bí thư, bác đang là khách quý của thành phố Hồ Châu, cháu phải túc trực suốt 24/24 phục vụ bác, có cần gì thì bác cứ việc nói.
Đinh Trường Sinh cười hì hì nói, nhưng trong đầu nghĩ thầm, nếu không có Tạ Phương Quỳnh ở chỗ này, thì ta đâu có rảnh như vậy mà chạy lên cùng ngươi.
– Thay bác cảm ơn Thạch bí thư, ông ấy là một vị quan tốt, Hồ Châu mặc dù không tệ, nhưng bác thấy tình hình bây giờ của bác thật là lực bất tòng tâm ah.
Tạ Cửu Lĩnh lời này xem như đã tiết lộ ý tứ, đó chính là ông cũng rất muốn đến Hồ Châu đầu tư, nhưng bây giờ tiền đang thiếu thốn, kinh tế ngành sản xuất sắt thép đình trệ, thị trường chứng khoán phập phù, những yếu tố này hợp lại cùng nhau, thật sự là đủ để cho vị đại gia đã từng là nhà giàu nhất tỉnh Trung Nam phải cco1 nhiều suy nghĩ.
– Bác cũng đừng có quá bi quan, mới vừa rồi cháu có nói cùng chị Tạ tỷ, nếu như chúng ta có thể kịp thời phát triển chuyển biến, nói không chừng sẽ có kết quả tốt đẹp.
– Ừ, cháu nói cũng đúng, vấn đề là hiện tại sắt thép Tạ thị khí lực xoay người cũng đã bị mất.
Tạ Cửu Lĩnh lời này nói có chút quá, do Đinh Trường Sinh nóng lòng cầu thành, cho nên bị Tạ Cửu Lĩnh nhìn thấu trong tâm hắn, không chỉ là Đinh Trường Sinh, mà kể cả Thạch Aí Quốc, cũng đều nóng lòng muốn khắc phục khó khăn, mở đầu cho tốt, cho nên đây chính là điều mà Tạ Cửu Lĩnh muốn lợi dụng.
Đinh Trường Sinh đương nhiên không hiểu đến những điều lắt léo này, nói cho cùng tuổi vẫn còn quá trẻ, kiên nhẫn chưa có đủ tầm, Tạ Cửu Lĩnh là do hắn mời tới, Thạch Aí Quốc cũng rất coi trọng Tạ Cửu Lĩnh, cho nên được hay không được thì Đinh Trường Sinh cũng phải hao tổn công sức ở chỗ này cùng với Tạ Cửu Lĩnh trò chuyện.
Màn đêm buông xuống, Đinh Trường Sinh cùng cha con Tạ thị rong chơi chung quanh tại làng du lịch hồ Thiên Nhất Sắc, Tạ Cửu Lĩnh quả thật là ưa thích cái chỗ này.
– Trường Sinh, bác nghe nói cháu trước đây đã từng làm thư ký cho Trọng Hãi một đoạn thời gian phải không?
Vốn đang thật tốt, nhưng Tạ Cửu Lĩnh bất chợt lại ném ra một chủ đề như vậy, khiến cho Đinh Trường Sinh chấn động, làm cho Tạ Phương Quỳnh lộ ra thần sắc tức giận…
– Bác à… như thế nào đột nhiên lại hỏi đến chuyện này?
Đinh Trường Sinh ấp úng hỏi.
– Vậy cháu cảm thấy con người của Trọng Hãi thế nào?
– Um… cháu không biết lắm về đánh giá một người, cháu…
Đinh Trường Sinh bình thường có thể nói, bất cứ tình huống nào cũng sắp xếp được ngôn ngữ, nhưng bây giờ khi nhìn thấy ánh mắt thâm thúy của Tạ Cửu Lĩnh, hắn cũng không có can đảm…
– Bác… cháu biết anh Trọng Hải đả kích chị Tạ không nhẹ, nhưng nếu bác muốn để cho cháu đánh giá, thì cháu cảm thấy được Trọng Hãi vẫn một hán tử, ít nhất dám làm dám chịu, hơn nữa sai lầm của Trọng Hãi cũng đã phải trả một cái giá lớn, cháu tin chắc, nếu như anh Trọng Hãi vẫn còn với chị Tạ, dựa vào quan hệ nhà của Trọng Hãi cùng Tạ gia, ít nhất bây giờ cũng đang làm phó chủ tịch của một thành phố địa cấp, cho nên…
– Ngay từ đầu, bác cũng đã không đồng ý việc hôn nhân của hắn và Tạ Phương Quỳnh, là do lão gia hỏa Trọng Phong Dương kia xin cầu cùng với bác kết thân gia, ai biết nửa đường lại xảy ra chuyện như vậy, Trường Sinh, cháu thấy cái đám này kết cục cuối cùng sẽ ra sao đây?
– Kết cục? Không phải đã sớm kết thúc rồi sao bác? Chị Tạ không phải là vẫn còn đang chờ Trọng Hãi chứ?
Đinh Trường Sinh không tin nhìn Tạ Phương Quỳnh nói.
– Cút sang một bên tên hỗn đản kia, đừng có chọc tức chị…
Tuy cách qua Tạ Cửu Lĩnh, Tạ Phương Quỳnh vẫn là không chút do dự cho Đinh Trường Sinh một cước, để cho giày cao gót Tạ Phương Quỳnh đá trúng một cái vào cái mông của mình, mũi nhọn đế giày làm thốn đau, hắn oán thầm người đàn bà này dù như thế nào cũng vẫn có lòng dạ độc ác.
Tạ Cửu Lĩnh nhìn Đinh Trường Sinh cùng con gái của mình đang ầm ĩ, thì mỉm cười, trong nội tâm của ông không biết đang suy nghĩ cái gì.
– Bác mới vừa nói một nửa, cháu nghe vẫn không hiểu, chẳng lẽ hôn sự của chị Tạ vẫn chưa xong ah.
– Tiểu Đinh… nếu như thuận tiện, thay bác sắp xếp một cuộc hẹn với Trọng Hãi, bác muốn gặp hắn một chút.
Tạ Cửu Lĩnh nói.
Lời nói này chẳng những làm cho Đinh Trường Sinh sợ ngây người, mà ngay cả Tạ Phương Quỳnh cũng kinh ngạc, ngay trong lúc hai người bọn họ mắt lớn trừng mắt nhỏ, thì Tạ Cửu Lĩnh đã một mình đi về phía trước.
– Chị Tạ, đây là tiết tấu gì vậy? Hai người thật muốn phục hôn lại sao? Vậy còn chuyện chị quan hệ với em thì phải làm sao bây giờ?
– Hừ… biến đi, chị và em có cái rắm quan hệ, lập lại lần nữa chị sẽ giết chết em đấy, em chỉ là lợi dụng lúc chị gặp khó khăn rồi đè chị ra sờ soạng làm bậy một chút, xong rồi thì quẹt miệng bỏ đi…
Tạ Phương Quỳnh hung ác trợn mắt liếc nhìn Đinh Trường Sinh, rồi bước nhanh hơn đuổi theo Tạ Cửu Lĩnh.
– Ai ai… chị Tạ, chị không nhắc thì thôi, vừa nhắc nó lại đòi nợ đây này, vừa rồi chị sướng chứ nó có được ăn uống cái gì đâu…
Đinh Trường Sinh đi theo sát, cầm lấy tay nàng đưa vào bên ngoài quần, bên dưới cây dương vật của hắn nhỏ giọng nói.
Nhưng lời còn chưa nói hết, đã bị Tạ Phương Quỳnh hung hãn đẩy mạnh một cái, dù là Đinh Trường Sinh thân hình nhanh nhẹn, vẫn bị đẩy lảo đảo văng tới gần cây sồi xanh ven đường.