Phần 91
– Ngàn vạn lần đừng có làm như vậy, tôi và cô không thù không oán, cô làm chi hại tôi vậy, tôi đến đây để huấn luyện, chỉ cố tiếp thu bài vở, xong tiết học thì đi ăn uống gì đó một chút là xong, còn những chuyện khác thì không để ý tới, xong rồi nghỉ ngơi cũng tốt ah.
Đinh Nhị Cẩu cảm thán nói, hắn biết lời này của mình có thể Ngô Nhật Lam chẳng hề nghe vào, nhưng trước cứ bày tỏ thái độ của mình cái đã, là mình lên tỉnh không phải là để đánh nhau.
– Nói như vậy là anh sợ rồi hả?
Ngô Nhật Lam cười cười nói.
– Đúng, tôi sợ rồi, sợ anh em của cô rồi… Ặc… không có trêu vào mà vẫn còn không trốn thoát sao?
Đinh Nhị Cẩu cũng cười nói.
Làm thủ tục nhập khóa bồi huấn cũng rất đơn giản, sau khi kiểm tra lý nhân thân, nhân viên tiếp đãi đem chìa khóa số phòng đưa cho Đinh Nhị Cẩu, sau đó dẫn hắn đến quầy phục vụ nhận lấy một số vật dụng hàng ngày, kỳ lạ là hắn cũng nhìn thấy Ngô Nhật Lam rõ ràng nhận lấy chìa khóa phòng cùng vật dụng hàng ngày giống như hắn.
– Cô cũng ở lại đây à, nhà của cô tại thành phố Giang Đô này, ở lại nơi này làm chi, không thể vì quốc gia tiết kiệm chút tài nguyên tiền bạc à?
Đinh Nhị Cẩu trêu đùa nói.
– Trong nhà rất bực bội, con người của tôi ưa thích náo nhiệt, với lại lần huấn luyện này nghe nói là cấm không cho ra ngoài, không thể tùy tiện đi loạn được.
Ngô Nhật Lam hù dọa hắn.
– Thật hay giả vậy?
Đinh Nhị Cẩu sững sờ hỏi.
– Ha ha, đến lúc đó anh sẽ biết, vừa rồi tôi đã nói cho anh của tôi biết rồi, hắn thật cao hứng, nói là sẽ tới đây cùng anh trao đổi một chút, tốt nhất anh chuẩn bị sẵn sàng đi, bằng không đến lúc đó bị đánh cho răng rụng đầy đất thì không còn mặt mũi thành phố Hồ Châu đấy, huống chi anh còn là một phó cục trưởng công an…
Ngô Nhật Lam có chút hả hê nói.
Đinh Nhị Cẩu lắc đầu, không nói gì, đi về phía phòng mình mở cửa đi vào.
Gian phòng tiêu chuẩn khá cao, lắp đặt đầy đủ thiết bị tiêu chuẩn, Đinh Nhị Cẩu leo lên trên giường nằm một cái, một cơn mệt mỏi đánh úp lại, bất tri bất giác đã ngủ say, mãi đến khi có người gõ cửa, Đinh Nhị Cẩu mới từ trong mơ tỉnh lại, vừa mới mở mắt ra, thì không có có ý thức được nơi này là chỗ nào, trong thời gian ngắn ngủi ngẩn người ra, lúc này mới nhớ tới mình mới lên trên tỉnh bồi huấn tại trong học viện cảnh sát.
– Có chuyện gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu vừa mở cửa, nhìn thấy người gõ cửa lại là Ngô Nhật Lam.
– Xin lỗi, anh ngủ hả? Thấy đến giờ cơm, nên rủ anh cùng đi ăn cơm đây, nếu đã ngủ, vậy cứ tiếp tục ngủ đi, tôi đi trước.
Ngô Nhật Lam ngượng ngùng nói.
– Được rồi, dù sao thức thì đã thức dậy rồi, ăn cơm tại căn tin phải không, ở chỗ nào?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
Ngô Nhật Lam đợi Đinh Nhị Cẩu một lúc, hắn trở về phòng rửa mặt, sau đó cùng Ngô Nhật Lam đi ăn cơm, chỗ ăn cơm là căn tin cảnh sát học viện, tại đây cung cấp là ăn cơm miễn phí.
– Xem ra cô đối với nơi này rất quen thuộc a?
– Nói nhảm, lúc trước tôi tốt nghiệp ở đây thì làm sao mà không rành. À… còn anh thì tốt nghiệp trường nào vậy?
Ngô Nhật Lam không có ý gì khác, bởi vì nàng không biết Đinh Nhị Cẩu chưa có học qua đại học đấy.
– Tôi? Ha ha, không có học qua đại học, chỉ học hàm thụ khoa chính quy của đại học Giang Đô, coi như là tốt nghiệp đại học chứ?
Đinh Nhị Cẩu tự giễu nói.
– Vậy cũng không có sao, anh hùng thì đâu cần nơi xuất thân như thế nào, tôi có thể thỉnh giáo một chuyện được không?
Ngô Nhật Lam tư thái chợt rất khiêm tốn.
– Nói đi, chỉ cần tôi biết.
Đinh Nhị Cẩu mạnh miệng nói.
– Đây chính là chính anh nói đấy nhé, tôi mời anh ăn cơm, sau đó có thể dạy cho tôi chút ít công phu của anh không?
Ngô Nhật Lam cười ha hả nói.
– Công phu? Có phải đây là cô thay anh của cô đi tiền trạm thăm dò a, yên tâm đi, tôi không biết công phu, chỉ biết các thế võ mèo quào mà thôi, căn bản không phải là đối thủ của anh cô, cho nên anh của cô cũng không cần đến đây làm gì, tôi sẽ cùng đánh lại đâu.
Đinh Nhị Cẩu lần nữa cự tuyệt ý niệm của Ngô Nhật Lam.
– Đồ quỷ hẹp hòi, không nói đến anh của tôi, chỉ tìm một chỗ luận bàn một chút thôi…
Ngô Nhật Lam nói.
– Ồ… Nhật Lam, tại sao cô lại ở chỗ này?
Đinh Nhị Cẩu còn chưa kịp nói, thì nghe sau lưng có tiếng của một phụ nữ gọi tên của Ngô Nhật Lam, Đinh Nhị Cẩu cùng Ngô Nhật Lam ngạc nhiên, nhìn lại, Ngô Nhật Lam vừa thấy liền cười hì hì nói:
– Tề lão sư, sao không về nhà ăn cơm a?
Nhìn qua là biết Ngô Nhật Lam cùng người phụ nữ này thân thiết.
Ngô Nhật Lam gọi người phụ nữ này là Tề lão sư, nhưng nhìn người phụ nữ này này chỉ mới hơn 30 tuổi, trọng yếu hơn chính là Đinh Nhị Cẩu nhìn ra được, người phụ nữ này này là người luyện võ, trên các đốt ngón tay rất lớn, thoạt nhìn thì cũng biết công phu không thể xem thường, chẳng lẽ người phụ nữ này là sư phụ dạy võ cho Ngô Nhật Lam?
– Tề lão sư… để em giới thiệu, vị này chính là phó cục trưởng cục công an Đinh Trường Sinh của thành phố Hồ Châu, tuổi trẻ tài cao đấy, Trường Sinh… vị này chính là lão sư Tề Văn Tú của học viện cảnh sát, lần huấn luyện này Tề lão sư cũng là thầy của chúng ta, mau chào lão sư đi.
Ngô Nhật Lam nói.
– Xin chào Tề lão sư…
Đinh Nhị Cẩu thuận theo chào…
– Đinh phó cục trưởng, bây giờ không phải là giờ học, không cần khách sáo như thế, tuổi còn trẻ mà đã làm phó cục trưởng, không đơn giản a, không giống như chúng tôi lăn lộn đến ngày về hưu cũng chỉ là một lão sư mà thôi, không so được với tiền đồ của các người…
Tề Văn Tú cười cười nói.
Tuy Tề Văn Tú nói rất khách sáo, nhưng thần sắc Đinh Nhị Cẩu vẫn luôn là rất ra vẻ tự hạ thấp khiêm tốn, cho Tề Văn Tú nhìn phải chú ý đến, nhìn sơ qua hắn giống như là một người thành thật, không có vẻ kiêu căng như những người tuổi trẻ có chút ít thành tựu, rất vừa mắt, đây là ấn tượng đầu tiên về Đinh Nhị Cẩu của Tề Văn Tú.
– Tề lão sư, đừng có xem thường Đinh phó cục trưởng này, võ thuật cũng khá tốt đấy, đã từng đánh bại anh của em, vì thế anh của em vẫn luôn luyện tập chờ dịp báo thù, Tề lão sư… cũng là người dạy võ, có thời gian cùng Đinh phó cục trưởng luận bàn thử xem…
Ngô Nhật Lam không để ý ánh mắt Đinh Nhị Cẩu cảnh cáo, đem nội tình Đinh Nhị Cẩu cho Tề Văn Tú biết.
– Ồ? Vậy sao… về chuyện này tôi thật không ngờ, Đinh phó cục trưởng, em thật sự biết công phu à?
– Tề lão sư… cô đừng đừng nghe Ngô Nhật Lam nói bậy bạ, em chỉ là lúc trước tại trường học huấn luyện cảnh sát có học qua vài kỹ thuật võ thuật của cảnh sát, ngoài ra em đâu biết gì…
Đinh Nhị Cẩu nửa thật nửa giả nói ra.
…
Ăn cơm xong, Đinh Nhị Cẩu chào Tề Văn Tú rồi trở về gian phòng của mình đi ngủ, cho nên cũng không rãnh hơi phản ứng với Ngô Nhật Lam, hắn phát hiện từ khi mình gặp lại nàng, cô gái kia tựa như đào các vũng hố khắp nơi cho mình, đối với cô gái dạng này, mình đứng xa giữ khoảng cách cho thỏa đáng, huống chi cha của Ngô Nhật Lam là bí thư thành ủy thành phố Giang Đô, là thường ủy Tỉnh ủy, mình không thể chọc vào nổi, vẫn là câu nói, không có trêu vào mà vẫn còn không trốn thoát được sao?
Đến chạng vạng tối, Đinh Nhị Cẩu nhìn xem sắc trời ngoài cửa sổ, đã là hơn sáu giờ chiều rồi, xem chừng lúc này cha của Chu Hồng Kỳ cũng đã tan việc, trên xe còn có quà của Chu Hồng Kỳ gửi cho cha mình đương nhiên, hắn cũng mang tới vài hũ rượu thuốc, xem ra rượu thuốc của Vương Gia Sơn đã trở thành hàng cao cấp để cho Đinh Nhị Cẩu tặng lễ rồi, ngay cả La Gia Nghi còn ra mặt muốn xin thêm mấy hũ rượu cho cha mình, xem ra La Bàn Hạ cũng đã rất thích uống rượu này.
Đinh Nhị Cẩu lặng lẽ ra phía sau cái tiểu viện học viện cảnh sát, lái xe đi ra ngoài, lúc ra cửa cổng, cảnh sát bảo vệ rất nghiêm túc cấp cho xe hắn giấy chứng nhận ra vào, có cái này chứng nhận này có thể xuất nhập bên trong học viện cảnh sát, làm cho Đinh Nhị Cẩu cảm giác được Ngô Nhật Lam này tuy không có hảo tâm gì, nhưng chuyện này làm cũng không tệ lắm.
Thế nhưng lúc trong nội tâm Đinh Nhị Cẩu cảm kích Ngô Nhật Lam, thì cô gái điêu ngoa này đang có mưu đồ bí mật với Đinh Nhị Cẩu.
– Anh, chừng nào thì tới đây vậy?
Ngô Nhật Lam hỏi.
– Đợi tí nữa, tiểu tử kia đâu, còn ở đó hay không?
– Hình như là vừa mới đi ra ngoài, bất quá sớm muộn gì tối nay sẽ trở về, anh nên đến sớm để làm quen một chút đại hình, đừng để như lần trước xấu hổ chết người ta đấy… mặt mũi Ngô gia xem như đợt trước bị anh ném sạch rồi, nói rõ trước, em chỉ giúp anh lần này, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa.
– Được rồi đừng nói nhiều nữa, anh đến ngay đây.
Ngô Vũ Tinh không nhịn được nói, Ngô Nhật Lam nói càng thêm kích thích lòng háo thắng của Ngô Vũ Tinh, nói cách khác muốn hắn không muốn em gái của mình cười mình cả đời, lâu nay hắn luôn là thần tượng của em gái đấy, nhưng không biết từ lúc nào, mỗi lần gặp hắn, thì em gái hắn luôn đem chuyện hắn bị tên nông thôn chó cắn Đinh Nhị Cẩu đánh bại, vì điều này làm cho Ngô Vũ Tinh tức giận gần như phát điên.