Phần 9
Hoạt động truyền hình trực tiếp đi theo cảnh sát khu Tân Hồ, làm cho dân chúng thành phố dân Hồ Châu ngây người, đương nhiên bị kinh ngạc đến ngây người còn có một quan viên, trong đó chính là Cố Thanh Sơn, cho nên ngay sáng sớm liền gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu, lúc ấy Đinh Nhị Cẩu vẫn còn ôm Hạ Hà Tuệ ngủ say.
Nhận được điện thoại Đinh Nhị Cẩu liền nhanh chóng lái xe đến nhà của Cố Thanh Sơn ăn điểm tâm, lúc đến thì mẹ nuôi Dương Hiểu vừa mới tắm xong đi ra.
– Mẹ mới sáng sớm mà đã tắm rồi, trời đang lạnh coi chừng sức khỏe đấy.
Đinh Nhị Cẩu miệng bây giờ trở nên rất ngọt, phàm là trong nội tâm có quỷ, đàn ông nói chuyện ngoài miệng đều là đầy mật đấy.
– Thằng nhỏ này, dạo này bận rộn lắm sao? Bao nhiêu ngày vẫn không có tới đây chơi… À… con có gặp Cổ Hiểu Manh không vậy?
– Ai da… mẹ nuôi, con đâu có thời gian, lúc này thật sự là quá bận rộn, mai mốt công ty của chị Hiểu Manh khai trương, đến lúc đó mẹ có thể đến giúp chị một tay.
– Mẹ đã lớn tuổi rồi, không có giúp nó nữa đâu, hầu hạ nó đến lớn như vậy, giờ đến lúc về hưu, ngược lại là con đấy, có thời gian đến giúp đỡ nó đi…
– Vâng… không thành vấn đề, chị Hiểu Manh không ở nhà hả mẹ?
– Có… nhưng chưa có rời giường, gần đây giống như lại tiếp nhận một công trình lớn, nên đêm nào cũng rất khuya mới ngủ.
Dương Hiểu đau lòng nói ra.
Đến lúc ăn điểm tâm thì Cổ Hiểu Manh cũng không rời giường, cho nên chỉ có Đinh Nhị Cẩu cùng vợ chồng của Cố Thanh Sơn.
– Chuyện truyền hình trực tiếp tối hôm qua, con xin chỉ thị Thạch bí thư rồi hả?
Cố Thanh Sơn vừa ăn vừa hỏi nói, trên mặt nhìn không ra biểu tình gì.
– Dạ… chưa có, tự con quyết định.
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Con làm vậy là không được, con có nghĩ tới hậu quả hay không vậy?
– Con chưa nghĩ tới, chẳng qua con chỉ muốn để cho giới cảnh sát Hồ Châu mau chóng đổi bộ mặt, để được dân chúng tán thành, đây là điều trước tiên con nghĩ đấy, những thứ khác thì không trọng yếu.
– Ai, Trường Sinh… nhưng con làm như vậy tựu, kết quả cuối cùng là sẽ xuất hiện kẻ thù quá nhiều, đến lúc đó cha chỉ sợ con chống đỡ không nỗi, nếu xảy ra những loại tình huống như vậy, thì làm sao bây giờ? Thạch bí thư đến lúc đó cũng sẽ không bảo vệ con được đâu, nhẹ thì đem con điều đến địa phương khác, nếu trong quá trình này xuất hiện thêm chuyện gì sai lầm, thì lại còn có khả năng truy cứu trách nhiệm của con nữa…
– Trường Sinh… cha nuôi nói khó nghe, nhưng chúng ta không có ý muốn con bị người hại, cha nuôi nói như thế nào thì cũng ăn cơm nhà quan hơn con rất nhiều, có chút kinh nghiệm vẫn rất trọng yếu.
Dương Hiểu lần này không bác bỏ ý kiến chồng của mình, bởi vì cô cảm thấy lần này chồng mình nói rất đúng.
– Cha nuôi, mẹ nuôi, con biết ý của hai người, nhưng con không có lựa chọn, nếu như con nhận nhiệm vụ đến cục công an mà không có chút nào thành tựu, chỉ sợ Thạch bí thư sẽ không vui, ý của Thạch bí thư là để cho con đi phá rối cục diện, cho nên con không làm không được, con chỉ là cấp dưới nên rất khó xử, nếu trước sau gì cũng chết, đã là như vầy, chi bằng lưu lại trong mắt dân chúng một danh tiếng tốt đây này.
– Tình hình không đến nổi nghiêm trọng như thế, cha chỉ là muốn nói cho con biết, làm việc thì phải chừa cho mình con đường lui, đây là đạo lý căn bản làm quan đấy.
Cố Thanh Sơn thấy mình nói lời cũng quá nặng, vì vậy xoay chuyển, an ủi Đinh Nhị Cẩu.
…
Tối qua sau khi đi tuần tra đến rất khuya, lúc về lại làm quần quật với Hạ Hạ Tuệ, nên Đinh Nhị Cẩu sau khi trao đổi xong với Cố Thanh Sơn thì hắn thấy đôi mắt mình trĩu xuống mệt mỏi, vì thế đứng lên vào nhà vệ sinh để rửa mặt cho tỉnh táo vì hôm nay quả thật là có nhiều việc.
Tại bên trong toilet, trên móc treo tường ngoại trừ cái khăn lông, một cái nịt vú và cái quần lót màu trắng ngà cũng đang nằm lẳng lặng giắt ở bên dưới cái khăn lớn.
Chợt nhớ mẹ nuôi Dương Hiếu mới vừa tắm sáng, không dằn được hiếu kỳ, Đinh Nhị Cẩu hai tay cầm lên cái quần lót có thêu ren thì giật mình phát hiện, trung gian chính giữa cái quần lót có đọng một vũng nước còn phân bố một ít lợn cợn mảnh nhỏ màu trắng đã khô, mùi tanh tanh hòa lẫn mùi mồ hôi trong cái quần lót xông vào mũi, bên dưới đáy quần vẫn còn dính theo vài sợi lông đen xoăn dài, hắn dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve, hơi ấm áp cơ thể tựa như vẫn còn cảm giác được, trên cái nịt vú hương thơm cũng bay vào lỗ mũi của hắn, các loại mùi trên cái nịt ngực vào quần lót trộn lẫn vào cùng một chỗ, đối với hắn, lực hấp dẫn thật là chí mạng…
…
Rời khỏi nhà của Cố Thanh Sơn Gia, Đinh Nhị Cẩu biết là do Cố Thanh Sơn cũng vì muốn tốt cho mình, nhưng giống như là hắn đã nói, chính hắn thật sự không còn lựa chọn nào khác, hắn cũng không muốn hắn khỏe, mọi người cùng khỏe, nhưng trên thực tế Thạch Ái Quốc muốn thấy là cục diện biến hóa, thiết thực biến hóa chứ không phải là lời nói suông.
Nghĩ tới đây, Đinh Nhị Cẩu thấy có chút hối hận, trong khoảng thời gian này đầu óc hắn thật sự là mê muội, trách không được Cố Thanh Sơn câu nói đầu tiên là hỏi chuyện tối ngày hôm qua có xin chỉ thị Thạch Ai Quốc hay không? Quả thật là đã vài ngày không có gặp Thạch Ái Quốc báo cáo công tác.
Hạ cấp tiếp cận thượng cấp phương thức tốt nhất là sớm xin chỉ thị hoặc báo cáo, nhưng hắn mới rời khỏi thành ủy chưa lâu, cái đạo lý này đã quên?
Trách không được, có câu nói: “Lúc người đắc ý nhất chính là thời điểm yếu ớt nhất, đó là lúc rất dễ dàng bị đánh sụp, bởi vì lúc này sự phòng bị cảnh giác không có…” chính mình trong khoảng thời gian này đúng là đem toàn bộ tinh lực đặt vào ở trong cục công an, còn bên thành ủy bên thì không quan tâm đến.
Nếu như Thạch Ái Quốc hiểu hắn, thì còn dễ nói, nếu như trái lại, nhất là chuyện xảy ra tối hôm qua mà cho đến bây giờ cũng không có báo cáo, thì Thạch Ái Quốc sẽ suy nghĩ ra sao?
Đinh Nhị Cẩu giờ mới thấy mình may mắn, chính là gặp được Cố Thanh Sơn một người quan trường lão luyện lâu năm, có thể nói Cố Thanh Sơn đem sự tình nhìn thấy rất thấu rỏ, đồng thời Cố Thanh Sơn cùng với Thạch Ái Quốc có thời gian cộng sự với nhau so với Đinh Nhị Cẩu thì lâu hơn rất nhiều, cho nên hiểu rõ Thạch Ái Quốc cũng vượt xa hắn Đinh Nhị Cẩu, cái này mới là chủ yếu nhất.
Đinh Nhị Cẩu không có đến cục công an thành phố, mà lái xe đến thẳng đến tòa nhà cao ốc thành ủy, chuyện tối ngày hôm qua nhất phải báo cáo nhanh cho Thạch Ái Quốc, đồng thời cũng thừa nhận tối hôm qua sai lầm khi chưa báo cáo xin chỉ thị, để xem trước một chút Thạch Ái Quốc tỏ vẻ thái độ như thế nào?
…
– Chị Trương… hôm nay thật xinh đẹp ah.
Đinh Nhị Cẩu vừa lú đầu, nhìn thấy Trương Hòa Trần đang ngồi tại vị trí của mình trước kia, thời gian dài như vậy, chẳng lẽ Thạch bí thư vẫn chưa có tìm được thư ký, xem ra thì Trương Hòa Trần đã đứng vững gót chân rồi.
– Ồ… sao em lại tới đây, Đinh phó cục trưởng…
Trương Hòa Trần đôi mắt sinh mị, nàng vừa nói, vừa đứng lên đi tới, nàng cho rằng Đinh Nhị Cẩu đến đây để tìm nàng, vì vậy nhanh đi ra ngoài đóng cửa lại.
– Em nhớ chị quá nên tới…
– Hừ… đây là văn phòng, có việc nói mau.
Trương Hòa Trần quay đầu lại nhìn thoáng qua cánh cửa bên trong văn phòng của Thạch Ái Quốc nói.
– Có ở đây không?
Đinh Nhị Cẩu chỉ chỉ vào phòng làm việc của Thạch Ái Quốc.
– Có… vừa vào…
Trương Hòa Trần nhỏ giọng nói.
– Chị vào thông báo một chút, em có việc báo cáo.
Đinh Nhị Cẩu nói ra.
Trương Hòa Trần nghe Đinh Nhị Cẩu nói là tới gặp Thạch Ái Quốc, trên mặt nàng tuy không có biểu hiện gì ra ngoài, nhưng trong nội tâm lại bị thất lạc, không biết vì sao, từ khi cái đêm đó tại nhà chính mình, cùng với hắn đã có tình một đêm, về sau lúc cùng chồng của mình giao hợp, không tự chủ được luôn nhớ đến cây dương vật to lớn của hắn lúc đâm vào âm đạo của mình sướng đến bao nhiêu, đã vậy Đinh Nhị Cẩu lúc trên giường lại còn quá biết phục vụ cho người đàn bà, còn chồng của mình thì làm như là cho có vậy, không bao giờ làm cho nàng được thỏa mãn dục tính.
– Được rồi, chờ chút.
Trương Hòa Trần quay người đi đến gõ cửa văn phòng Thạch Ái Quốc.
Nàng mặc cái áo sơ mi trắng, phía dưới là màu đen cái váy, lúc này đang thịnh hành nhất là giày ống cao, tóc búi dùng một cây trâm cài đầu cắm vào, vì vậy Trương Hòa Trần vóc dáng đã cao sẵn nay cùng với phụ kiện lại càng cao phá lệ, tại trong hoàn cảnh như vậy khi nhìn thấy cái váy quá gối, khó tránh làm cho người ta liên tưởng sinh ra một loại xúc động.
Đinh Nhị Cẩu theo thật sát đằng sau Trương Hòa Trần, ngay lúc nàng muốn gõ cửa, thì hắn vươn tay tại trên mông của nàng vuốt dọc theo khe mông một cái, thuận tay luồn về phía trước giật nhẹ mấy sợi lông đen trên cái âm hộ đang nhô đầu ra khỏi đường viền cái quần lót, khiến cho Trương Hòa Trần giật mình suýt chút nữa hét lên, nàng vội vàng che miệng của mình, quay đầu lại trừng mắt liếc hắn.