Phần 61
Tương Ngọc Điệp đến bên tường ấn một cái nút nhỏ, chỉ nghe ‘tách’ một cái, Tương Ngọc Điệp nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, Đinh Nhị Cẩu đi theo sau lưng nàng, trong phòng tối đen, nhìn không thấy gì cả, nhưng Đinh Nhị Cẩu có cảm giác từng hồi âm lãnh, hắn hơi hối hận khi mình cố muốn bước vào.
Trong lúc Đinh Nhị Cẩu đang do dự, thì Tương Ngọc Điệp đã mở đèn, Đinh Nhị Cẩu lúc này mới nhìn thấy, gian phòng này rất tối, chẳng qua là vì không có cửa sổ, nếu không có Tương Ngọc Điệp ở đây, đoán chừng nếu Đinh Nhị Cẩu có nhìn thấy cũng sẽ bỏ đi ngay, dù sao đây cũng chỉ là linh đường, làm gì mà thiết kế bí ẩn như vậy, thật khiến cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Trên mặt bàn treo bên cạnh tường một di ảnh màu trắng đen, nhìn thấy người đàn ông này tuổi cũng không phải là quá lớn, nhưng đôi lông mày kiếm khiến cho hắn cảm giác được người đàn ông này lúc còn sống nhất định là một người rất có năng lực, từ lúc bắt đầu tiếp xúc với Tương Ngọc Điệp, hắn cũng từng để ý đến những thông tin về Tương Ngọc Điệp, người đàn bà này vẫn luôn công tác tại đài truyền hình, quan hệ giữa người với người thì không có gì phức tạp, chồng của nàng là Lưu Hải Sinh lại có nhiều sản nghiệp tại thành phố Hồ Châu, nhưng không may đang tráng niên thì chết vì bệnh tật, còn tật bệnh là gì, lời đồn đãi rất nhiều, cũng không có ai chính thức biết rõ nguyên nhân, Tương Ngọc Điệp đối với chuyện này cũng là giữ kín như bưng.
Trong lúc Đinh Nhị Cẩu ngây người, thì Tương Ngọc Điệp cầm lấy một nén nhang dùng diêm đốt xong, cắm vào lư hương đặt trên hũ tro cốt, làn hương khói lượn lờ bắt đầu, trên mặt đất là một tấm thảm lớn, nhìn thấy còn rất mới, xem ra ngoại trừ một mình Tương Ngọc Điệp, thì không có ai khác thường xuyên đến đây.
Đã vào trong, còn nói muốn thắp nhang, vì vậy Đinh Nhị Cẩu cũng bắt chước Tương Ngọc Điệp cầm lấy một nén hương đốt lên rồi cắm vào trong lư hương, xong rồi hắn quay đầu lại nhìn Tương… Ngọc Điệp, an ủi nói:
– Chị cũng bớt đau buồn đi.
– Ai… chị đã thành thói quen, anh ấy đã đi xa nhiều năm rồi, từ ngày đó cuộc sống của chị vắng lặng như người chết, em nói cuộc sống của chị sau này làm sao trôi qua đây?
Tương Ngọc Điệp vừa nói, vừa ngồi xuống trên tấm thảm trải sàn, từ phía dưới linh vị có cái ngăn kéo, lấy ra một bộ chung uống trà cổ điển.
– Đừng nói là ở chỗ này uống trà chứ?
Đinh Nhị Cẩu lúc này bỗng nhiên hắn đối với Tương Ngọc Điệp càng lúc càng cảm thấy hứng thú.
– Tại sao lại không chứ, căn nhà này anh ấy cũng là chủ nhân, cho nên có một số việc chị cũng muốn nói cho anh ấy hiểu rõ hơn.
Tương Ngọc Điệp hình như là hạ quyết tâm, nói xong nàng lại đứng dậy, lấy cái ấm đun nước siêu tốc đun nước pha trà.
– Há, nếu là như vậy hay là em tránh mặt một chút, chứ cứ ở chỗ này nghe chuyện riêng tư của chị thì cũng không thích hợp a.
Đinh Nhị Cẩu kinh ngạc nói.
– Chuyện này chị nói là có liên quan đến em, nên em không thể tránh mặt.
Tương Ngọc Điệp mỉm cười, nói ra.
– Vậy được rồi, thề thì em tạm thời nghe nghe chuyện nhà của chị.
Đinh Nhị Cẩu cũng không phải là kẻ nhát gan, hắn càng không tin quỷ thần, cho nên cũng bình thản ngồi xuống.
Không biết là vô tình hay cố ý, Tương Ngọc Điệp ngồi xếp bằng đối diện với Đinh Nhị Cẩu, trong nháy mắt lúc nàng sửa sang lại cái váy ngủ, Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy được chính giữa hai chân nàng cái âm hộ đen thui đầy lông không có cái quần lót che chắn, quả nhiên không ngoài sở liệu Đinh Nhị Cẩu, bên trong háng nàng rõ ràng là chân không, Đinh Nhị Cẩu sau khi nhìn lướt qua, vừa liếc nhìn di ảnh Lưu Hải Sinh, đột nhiên có một loại cảm xúc, có phải là mình phải ở chỗ này cùng người đàn bà này trở thành tình nhân sao?
– Hải Sinh, em mang người đang ngồi đối diện với em đến gặp anh đây, bởi vì từ ngày anh đi xa về sau, dù em có tìm đến những người đàn ông khác nhưng dù bất cứ ai thì em chỉ thoáng qua gặp gỡ một lần rồi thôi chứ chẳng hề có tình cảm gì cả, nhưng đêm nay người đàn ông này sẽ trở thành tình nhân của em, em mang đến để anh xem một chút có hài lòng hay không?
Tương Ngọc Điệp đem một chung trà đặt ở trước di ảnh, lời nói này dĩ nhiên không phải nói cho Lưu Hải Sinh nghe, cho nên khi Đinh Nhị Cẩu nghe qua cũng phá lệ tâm động, người đàn bà này đang muốn làm gì? Đây là ý tứ gì đây?
– Trường Sinh, chị là một người đã có chồng, hy vọng em sẽ không ghét bỏ, chê bai chị chứ?
Tương Ngọc Điệp đem một chung trà đưa cho Đinh Nhị Cẩu hỏi.
Đinh Nhị Cẩu có chút chóng mặt, hắn cẩn thận hỏi lại.
– Này chị… bộ ý chị chị là muốn em lấy chị sao?
Lời này nhất định phải hỏi rõ ràng, bằng không mà nói, ngay bây giờ hắn lập tức đứng dậy rời đi.
– Lấy chị? Ha ha… em thật sự là biết nói đùa, mà cho dù là em có muốn thật sự, chị cũng không đồng ý đâu, em bây giờ là ngôi sao chính trị mới của Hồ Châu, chị làm sao dám coi trời bằng vung ý chị nói là em làm tình nhân của chị, như vậy có được không vậy?
Tương Ngọc Điệp uống một ngụm trà, mỉm cười nói.
– Làm tình nhân của chị?
Đinh Nhị Cẩu thấy hơi buồn cười hỏi.
– Đúng vậy, chị có nhiều sản nghiệp ở Hồ Châu và nơi khác, nhưng dù sao chị chỉ là một người đàn bà nên gặp nhiều khó khăn, chị muốn tìm một người đàn ông bảo hộ cho chị, chị thấy em là phù hợp nhất, em tuổi còn trẻ, chứ không phải như những lão già họm hẹm kia, với lại hình như em cũng không màng đến tiền của chị, người tốt như vậy bây giờ khó tìm lắm.
Tương Ngọc Điệp cười khanh khách nói.
– Vậy đổi lại em có được chỗ tốt gì?
Đinh Nhị Cẩu bưng chung trà uống một ngụm hỏi.
– Chỗ tốt chính là thân thể của chị, em không cảm thấy cái chỗ tốt lớn nhất đấy sao?
Tương Ngọc Điệp nhoài người qua thong thả nói, cơ hồ là miệng của nàng muốn chạm tới bờ môi Đinh Nhị Cẩu rồi, động tác khêu gợi này không cần nói cũng biết, nàng hoàn toàn không có để ý đây là đang ở trong linh đường của chồng nàng.
– Ha ha… chị nói thật sự là quá đúng, chỗ tốt lớn nhất là thân thể chị, vụ buôn bán này em có lời ah…
Đinh Nhị Cẩu cười nói.
– Hừ… em cho rằng chị nhỏ mọn như vậy sao, lý tưởng của chị là làm ở lĩnh vực truyền thông, bằng không thì chị đã xin nghỉ từ lâu rồi, còn sản nghiệp của chị thì đã có những người quản lý chuyên nghiệp rồi, cho nên chỉ cần đồ đạc gì của chị, thì sẽ là đồ đạc của em, em muốn cái gì, thì chị cho em cái đó, chỉ cần thứ đồ chị có.
Tương Ngọc Điệp nói ra.
– U… vậy chị đối với em là quá tốt, nhưng em vẫn không có nghĩ ra được là em có chỗ tốt gì mà lại có thể làm cho chị ái mộ như vậy, mặc dù là em có chút lực ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng đó không lớn đến mức như vậy?
Đinh Nhị Cẩu hỏi ngược lại, đầu óc của hắn cũng không phải là một đứa trẻ, Tương Ngọc Điệp đã quăng tiền vốn lớn như vậy, tất nhiên nàng có mưu đồ gì đó, nói cách khác so với bên ngoài thì chắc chắn là cũng sẽ có rất nhiều đàn ông hơn hắn, thì việc gì mà Tương Ngọc Điệp phải tìm đến hắn.
– Ha ha… chị lại cứ thích bao nuôi em làm tình nhân có được không?
Tương Ngọc Điệp cười khanh khách nói.
…
Lúc này Tương Ngọc Điệp tựa hồ mị lực càng thêm cuốn hút, cho nên Đinh Nhị Cẩu nhất thời nhịn không được, liền đưa tay nắm bắt bàn tay của Tương Ngọc Điệp đang cầm chung trà, nàng giật mình cả kinh, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, thì đã bị Đinh Nhị Cẩu nhoài người ôm lấy.
– Làm gì vậy, chung trà đổ ra ngoài bây giờ…
Tương Ngọc Điệp phản ứng nói.
Thế nhưng không để cho Tương Ngọc Điệp tiếp tục kháng nghị, hắn đã vòng qua ôm nàng ngã xuống trong ngực mình, Đinh Nhị Cẩu lúc này có một thú tính tà ác, tựa như là trước mặt chồng Tương Ngọc Điệp mà giao hoan với vợ của người vậy, huống chi đêm nay Tương Ngọc Điệp lại lần nữa ở tại nơi này câu dẫn hắn.
– Không phải là chị muốn em làm tình nhân của chị sao, vậy thì từ bây giờ trở đi a…
Đinh Nhị Cẩu cười gằn đem Tương Ngọc Điệp ôm ngang tại trên đùi của mình rồi nói ra, nhìn xem bộ dáng Tương Ngọc Điệp đang hoảng sợ, Đinh Nhị Cẩu cảm giác được trong nội tâm có một loại cảm giác thỏa mãn.
– Em… không nên làm ở chỗ này, chúng ta đi về phòng ngủ đi…
Tương Ngọc Điệp cũng đoán được âm mưu Đinh Nhị Cẩu, nhưng lời còn chưa nói hết, thì đã bị cúi đầu hôn lên đôi môi nàng, tay phải thì nhẹ nhàng kéo gấu váy nàng lên, cặp đùi trắng của Tương Ngọc Điệp đã hiện ra ở trước mắt Đinh Nhị Cẩu, hắn cảm nhận được Tương Ngọc Điệp đang run rẩy, trong miệng thì “um… um…” phản ứng, nhưng lúc này nàng làm gì cũng đã vô hiệu, với lại hắn nhận thấy được, Tương Ngọc Điệp mặc dù đang phản kháng, nhưng phản kháng cũng không phải là rất kiên quyết, bộ dáng của nàng vừa vặn làm cho người muốn ngừng mà cũng không ngừng lại được thú tính.
Tương Ngọc Điệp khép chặt lại cặp đùi, cản trở bàn tay của Đinh Nhị Cẩu công kích đến cái âm hộ nhạy cảm của nàng, hắn thì trong lòng như lửa đốt liền nhào tới trước, làm cho Tương Ngọc Điệp nằm ngã ngửa xuống trên mặt thảm, còn hắn thì ngã sấp người xuống, hắn liền dùng hai cánh tay cường kiện tách ra hai chân của nàng, trong nháy mắt liền vùi đầu vào trong thảm cỏ đen gò mu, dùng đầu lưỡi đẩy ra hai mép lớn bao trùm cái âm hộ, bắt đầu dọc theo khe nứt âm hộ đầu lưỡi linh hoạt lên xuống khuấy động, lần lượt cắn ngậm lấy âm hạch nhẹ nhàng dùng răng nhay nhay lấy.
Bất chợt bị công kích làm cho Tương Ngọc Điệp chân tay luống cuống, hai chân bị hai tay hắn giữ lấy cố định, nàng chỉ có thể dùng hai tay của mình yếu ớt đẩy lấy đầu hắn, miệng không ngừng hô:
– Đừng… đừng… buông ra… buông ra…
Dù cho Tương Ngọc Điệp giãy giụa cũng không có hiệu quả có thể ngăn cản được Đinh Nhị Cẩu, ngược lại càng thêm kích thích dã tính của hắn.
Hắn tiến thêm một bước tăng nhanh tần suất độ mạnh yếu bú liếm trên cái âm nàng, giờ thì hắn mới phát hiện, cái âm hạch nho nhỏ kia chính là nhược điểm của Tương Ngọc Điệp, viên thịt đã sung huyết nhô to, mỗi lần hắn nhẹ nhàng ngậm lấy liếm qua liếm lại, thì thanh âm của nàng càng thêm tràn ngập sức dụ dỗ, vì thế hắn bắt đầu tập trung công kích nơi đó.
– Van cầu em… đừng liếm… rồi… a… um…
Giọng nói của Tương Ngọc Điệp đã nhỏ dần đi, thay vào là tiếng rên rỉ tràn ngập, làm cho dương vật của hắn cương cứng thiếu đều bạo phát.
…
Đột nhiên chừng hơn năm phút sau, hai chân của Tương Ngọc Điệp đang bị Đinh Nhị Cẩu nắm giữ gắt gao cố định dang rộng ra, nàng bộc phát dùng sức tránh thoát khỏi hai tay của hắn, đem hai cái đùi kẹp thật chặt đầu của hắn vào ở giữa háng mình.
– Ngừng lại… đừng… ngừng… á… a…
Theo một tiếng rên rỉ cao vút, hắn nhìn thấy trước mắt từ trong cửa miệng âm đạo trào dịch nhờn sủi bọt ra một mảnh lớn, Đinh Nhị Cẩu lúc ấy có chút sửng sốt, không nghĩ tới, cái âm hộ của Tương Ngọc Điệp có thể chất nhạy cảm cực kỳ như vậy, theo cơn cực khoái qua đi, cặp đùi của nàng kẹp chặt lấy đầu của hắn cũng dần buông lỏng ra, cả người Tương Ngọc Điệp xụi lơ nằm ở trên mặt thảm hưởng thụ lấy dư vị cao trào, rèn sắt khi còn nóng, cơ hội tốt như vậy hắn sẽ không bỏ qua, cũng không có khả năng buông tha, nên liền thừa thắng xông lên.
Đinh Nhị Cẩu đứng lên, cởi quần xuống lộ ra cây dương vật dữ tợn, hắn cúi người đem Tương Ngọc Điệp lật úp lại, hai tay bắt lấy hông nàng kéo nàng bò quỳ, hai chân đem hai chân của nàng tách ra, đem cây dương vật hung hăng cắm vào bên trong âm đạo của nàng, bên trong âm đạo ấm áp thật chặt bao vây lấy dương vật của hắn, đang đói khát hắn lập tức đâm sâu dương vật vào tận cùng bên trong âm đạo không ngừng đòi hỏi lấy.
…
Lại thêm một lần thể nghiệm cảm giác mới mẻ, phần mông của hắn tựa như một cái motor tựa trừu động, khi hắn rút dương vật ra đâm vào đút, Tương Ngọc Điệp đã không phản kháng lấy, mà còn phối hợp cong cái mông cao lên, cái âm đạo như muốn nuốt hết toàn bộ thân cây dương vật vào trong…
Cũng không biết trải qua bao lâu, hắn rốt cục khôi phục một tia lý trí, tiết tấu đút vào của dương vật trong âm đạo chậm lại, khi thấy Tương Ngọc Điệp đang bị động phối hợp dương vật của hắn đút vào, phát ra từng hồi rên rỉ.
– A… đừng có ngừng… tiếp tục đi… nhanh lên… a… a…
…
Cuối cùng thì lúc này Tương Ngọc Điệp chỉ muốn hắn đẩy nhanh tốc độ chứ đừng có ngừng lại, còn hắn thì chỉ có một ý niệm trong đầu là phát tiết.
Nhìn thấy Tương Ngọc Điệp đã bỏ đi chống cự, toàn tâm hưởng thụ dương vật của hắn đút vào sâu trong âm đạo, hắn lại đem nàng lộn lại, nằm ngửa ở trên thảm, tách hai chân nàng rộng ra, bắt đầu trực diện ngay mặt trước tiến công, tiến hành lần cuối cùng tiến lên.
Theo khoái cảm không ngừng kéo đến, dương vật của hắn đã phồng lớn, kích thích mãnh liệt làm cho Tương Ngọc Điệp càng không ngừng rên rỉ, hai chân cũng hữu ý kẹp lại ở bên hông của hắn, Đinh Nhị Cẩu cúi người, đầu tựa vào ở chỗ sâu trong rãnh giữa hai vú Tương Ngọc Điệp, bắt đầu chuẩn bị xuất tinh.
Cường độ cao của dương vật đút vào lại mang đến cho Tương Ngọc Điệp khoái hoạt đỉnh phong, âm tinh từng cổ một nhiệt lưu ở trong miệng tử cung xì ra, tắm lấy đầu khấc dương vật của hắn, mãnh liệt kích thích từng đợt từng đợt đánh thẳng vào thần kinh của Đinh Nhị Cẩu.
– Chị… hé miệng…
Đinh Nhị Cẩu gào lên, hắn rút lẹ cây dương vật từ trong âm đạo ra, vượt qua thân thể mê người của Tương Ngọc Điệp, nhanh chóng đem cây dương vật đến phía trước cắm vào đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch của nàng, khoái cảm ập đến hắn tùy ý phóng xuất ra tinh dịch bên trong miệng nàng.
…
Cho tới giây phút này, Tương Ngọc Điệp thật sự là không có phân rõ, mình rốt cuộc là ưa thích hắn hay là đang theo phương án kế hoạch, nhưng là sự thật là mình lại vô cùng hưởng thụ khoái lạc khi cùng một chỗ kết hợp với hắn, đúng là mâu thuẫn như vậy cứ quấn quýt bên trong tâm trí nàng, làm cho nàng mỏi mệt không chịu nổi, di ảnh của chồng nàng tại trong ánh mắt nàng càng ngày càng mơ hồ đi…
…
Sáng sớm tỉnh lại thì Đinh Nhị Cẩu không thấy Tương Ngọc Điệp nằm ở bên cạnh mình, tối hôm qua trong gian phòng linh đường của chồng Tương Ngọc Điệp quay trở về phòng ngủ nàng, sau đó tại đây lại bắt đầu đè nàng ra giao cấu thêm một lần nữa, mãi đến khi Tương Ngọc Điệp thật sự đã quá mỏi mệt thì Đinh Nhị Cẩu mới bỏ qua, đối với người đàn bà này, bình thường thì đứng ở trên cao nhìn xuống, thẳng thắn mà nói, Đinh Nhị Cẩu đã rõ ràng đem nàng quần cho thần hồn điên đảo, đây cũng là một loại cảm giác thỏa mãn của hắn.
Lúc này Tương Ngọc Điệp cũng không có đi đâu xa, mà là đang quỳ trước linh vị của chồng nàng chắp tay trước ngực:
– Anh… hãy tha thứ cho em… em cũng không còn có cách nào khác, chuyện của chúng ta vẫn phải tiếp tục, nếu như bỏ cuộc, người nhà của chúng ta sẽ chết, anh đã đi xa thì tốt rồi, bọn họ buộc em phải làm, tất cả mọi việc vẫn chưa có chấm dứt, bất quá anh yên tâm đi, em biết phải làm như thế nào để tự bảo vệ mình, em đã tìm được một chỗ dựa mới, em tin tưởng vào hắn, anh cứ yên tâm đi.
Dập đầu khấn vái xong, Tương Ngọc Điệp đem một nén nhang cắm vào ở trong lư hương.
…
– Nếm thử điểm tâm sáng chị làm đây này.
Tương Ngọc Điệp nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu xuống lầu, cười nói.
– Tối hôm qua mệt mỏi như vậy, chị cứ nghỉ ngơi thêm một lát, chứ dậy sớm như thế làm chi?
Đinh Nhị Cẩu duỗi lưng mệt mỏi nói ra.
– Ai… chúng ta đã có tình giao, dù sao chị cũng phải có bộ dáng phục vụ cho tình nhân mình chứ.
Tương Ngọc Điệp làm bộ đáng thương nói ra.
– Úi trời… thôi được rồi, để em nếm một chút.
Đinh Nhị Cẩu đưa tay cầm lấy miếng bánh mì trứng gà nhét vào trong miệng của mình.
– Này… bàn tay của em hồi đêm qua mò bậy bạ, sáng mới dậy chưa có rửa tay bẩn lắm a…
Tương Ngọc Điệp cau mày rồi đưa cho Đinh Nhị Cẩu cái khăn ướt nói.
– Bẩn cái gì mà bẩn, tối hôm qua em sờ vào cái đó chính mùi vị của chị, lúc đó chị rất ra sức hưởng ứng, đâu có nghe chị nói bẩn gì đâu a…
Đinh Nhị Cẩu ranh mãnh nói ra.
– Hừ… em không biết xấu hổ là gì cả, chẳng trách Tiếu Hàn nói em chỗ nào cũng tốt, ngoại trừ là da mặt quá dày, không dễ dàng đâm thấu, xem ra nàng đối với em đã sớm lĩnh giáo nhiều rồi.
– Được rồi, không nói nữa, ngon lắm, ra đây em hôn một cái.
Đinh Nhị Cẩu một tay nắm lấy hông Tương Ngọc Điệp nói.
– Ai da… chị còn phải nấu cháo đây này.
Tương Ngọc Điệp nói.
– Vậy được rồi, chúng ta cùng nấu cháo đi.
Đinh Nhị Cẩu theo sau lưng Tương Ngọc Điệp ôm lấy eo của nàng, hai người cứ như vậy một trước một sau đi tới phòng bếp, Tương Ngọc Điệp mặc dù nói phải nấu cháo, thật ra chính là lấy cớ để né tránh hắn, còn Đinh Nhị Cẩu há có thể thật thà như vậy sao?
– Chị xin em… tối hôm qua… tối hôm qua làm… chỗ đó của chị còn sưng đây này.
Tương Ngọc Điệp làm nũng nói.
– Vậy sao? Vậy thì em không làm… nhưng đang nhàn rỗi không biết làm gì… À… trên kệ bếp là dầu gì vậy chị?
Đinh Nhị Cẩu chỉ vào một cái bình nhỏ hỏi.
– Dầu vừng, vừa rồi mới lấy làm ốp la trứng gà cho em ăn đấy.
Tương Ngọc Điệp rất tự nhiên thò tay cầm bình nhỏ đưa cho Đinh Nhị Cẩu nhìn xem.
– Há… đúng rồi… chị có biết loại dầu vừng này còn có công dụng gì nữa không vậy?
Đinh Nhị Cẩu cười rất là gian tà khi hỏi, khiến cho Tương Ngọc Điệp cảm thấy một loại nguy hiểm.
– Không biết… chị chỉ dùng làm thức ăn mà thôi.
Tương Ngọc Điệp nói.
– Còn có một công dụng nữa, chị thử xem một chút.
Đinh Nhị Cẩu nói xong thả người của Tương Ngọc Điệp ra, hắn dốc dầu vừng vào trong lòng hai bàn tay của mình, sau đó đã kéo xuống cái quần, bắt đầu xoa đều toàn bộ thân cây dương vật của hắn.
Tương Ngọc Điệp đúng lúc này mới biết rõ ý tứ Đinh Nhị Cẩu nói dầu vừng còn có thêm công dụng là gì, nàng né người muốn bỏ chạy, nhưng đã bị Đinh Nhị Cẩu thoáng cái chụp lấy ân người đến bên kệ bếp, đợi nàng hiểu được là chuyện gì xảy ra, thì Đinh Nhị Cẩu từ phía sau lưng nàng áp chế, để cho thân thể nàng nghiêng về trước, hai tay vịn chặt kệ bếp, hắn xốc váy nàng lên mân mê cái mông, đưa cây dương vật dính đầy dầu vừng tại trong khe đít của nàng ma sát kích thích dương vật của hắn…
Liên quan đến cái rãnh mông là hậu môn của Tương Ngọc Điệp cũng rất đặc biệt mẫn cảm, chẳng mấy chốc cái khe đít của nàng cũng đã trơn nhớt vì bị thấm ướt dầu vừng do cây dương vật của hắn không ngừng ma sát, cửa miệng âm đạo cách không xa hậu môn đã bắt đầu ướt át dịch nhờn tiết ra, Tương Ngọc Điệp hơi thở cũng bắt đầu dồn dập…