Phần 54
– Tôi phá hư gia đình người khác? Cô không biết rõ đầu đuôi câu chuyện, đừng có đoán bừa.
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Nhưng tình huống xảy ra thì thật chính là như vậy a, cho nên Đinh phó cục… tôi biết mình không có tư cách quản đến chuyện của anh, nhưng anh là người lãnh đạo mà tôi tôn trọng nhất, tôi hy vọng anh đường công danh của anh sẽ còn tiến xa hơn, mà không muốn thấy anh vì việc nhỏ như vậy lại bị ngã ngựa, từ ngay tôi đi làm thì những chuyện như thế này cũng hiểu rõ một chút, đàn ông háo sắc không có sai, nhưng háo sắc cũng phải có phương pháp để không có nguy hiểm đến bản thân mình.
Dương Lộ xoay người rất nghiêm chỉnh nói với Đinh Nhị Cẩu, nhìn xem hắn sẽ tỏ thái độ như thế nào với mình, hắn lại nghe qua thì không hiểu đến cùng Dương Lộ muốn nói cái gì.
– Ý tôi nói, đàn ông thì háo sắc cũng có thể chấp nhận được, nếu có khả năng quyến rũ dụ dỗ đàn bà, nhưng không được vi phạm đạo đức, ví dụ như không thể phá hoại hạnh phúc gia đình người ta.
Dương Lộ tiếp tục cảnh cáo nói.
– Dương Lộ, tôi phá hư gia đình nhà ai, cô không được chụp mũ tôi như vậy, tôi đảm đương không nổi đâu.
– Vậy chuyện của anh và Lý Hồng Phong quan hệ là chuyện gì? Người ta đã có lão chồng con, còn nói không phải là phá hoại gia đình người ta à?
– Um… không phải như cô nghĩ đâu, tôi biết cô đối với chồng của Lý Hồng Phong bất bình thay, nhưng tôi thì hiểu rõ con người của hắn, trước đây chúng ta là đồng sự với nhau, khi tôi về nắm chức phó chủ nhiệm của Khu hành chính Long cảng, hắn là chủ nhiệm phòng làm việc của Long cảng, sau này đến lúc tôi lên làm thư ký cho bí thư thành ủy, hắn liền tìm mọi cách nịnh nọt tôi rồi để cho tôi tiếp xúc với vợ hắn là Lý Hồng Phong, cũng là do hắn dẫn đường tất cả mọi chuyện, cô có tin không?
– A, lại có điều này sao? Thiên hạ còn có loại đàn ông như vậy à?
Dương Lộ không tin.
– Không tin phải không, lúc đó Thẩm Mộc muốn cái chức phó chủ nhiệm ủy ban khu Tân Hồ, nên muốn cầu cạnh tôi, có một ngày hắn mời tôi đến nhà hắn uống rượu, uống được lúc hắn mượn cớ đi ra ngoài mua rượu, có thể là vợ chồng họ đã thỏa thuận trước đó, cho nên Lý Hồng Phong nói Thẩm Mộc sẽ không quay trở về nhà đâu, rồi Lý Hồng Phong lên tiếng nhờ tôi giúp hắn một chút, chỉ cần có thể giúp hắn thì tôi muốn nàng như thế nào cũng đều được, cô đã hiểu rõ chưa?
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Vậy có phải là anh vào cái ngày đó đã… cưỡi lên người Lý Hồng Phong? ‘
Dương Lộ ửng đỏ mắt, né nhanh ánh mắt hắn, nhìn Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Bộ tôi là người tùy tiện như vậy sao?
Đinh Nhị Cẩu lườm Dương Lộ rồi nói ra.
– Vậy anh và Lý Hồng Phong hôm nay…
– Sau này tôi phát hiện Lý Hồng Phong là người đàn bà rất quyến rũ, cho nên nhớ mãi không quên, nhưng nếu cô ấy không muốn, thì tôi cũng không có bức bách nàng, nhưng hôm nay nghe cô nói như thế, tôi lại thấy có vài phần đạo lý, coi như xong, chuyện này từ nay sẽ dừng lại ở đây, cô yên tâm… tôi sẽ không đơn giản phạm sai lầm như vậy nữa, cảm ơn cô rất nhiều.
Đinh Nhị Cẩu chân thành nói ra.
– Đinh phó cục, anh không trách tôi nhiều chuyện chứ?
Dương Lộ cẩn thận hỏi.
– Làm gì mà trách cô, hôm nay cô nhắc nhở tôi rất kịp lúc, đúng là có một số việc không phải lúc nào mình cũng đúng, vẫn không thể nào tránh được sai lầm.
…
Tuy Lý Hồng Phong nói hùng hồn đầy lý lẽ, nhưng Thẩm Mộc chắc chắn không tin, chỉ vì bây giờ hắn có nói gì cũng vô dụng, Lý Hồng Phong đã phủ nhận quan hệ với Đinh Nhị Cẩu, đã vậy thì hắn sẽ lợi dụng mối quan hệ này đến cực hạn cao nhất mới được, mặc dù hắn h vừa mới điều đến trấn, nhưng những thông tin tại khu Tân Hồ cũng đã rung chuyển tới tai, có lời đồn đãi Lưu Thành An sắp sửa bị điều đi, mà Đường Linh Linh bây giờ đang là thường vụ phó khu trưởng, rất có thể cô ấy sẽ tiếp nhận khu trưởng, Giang Bình Quý là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ, nghe nói Giang Bình Quý cùng Đinh Nhị Cẩu có quan hệ cũng không tệ, cho nên chuyện hắn được điều về trở lại khu Tân Hồ cũng không phải là khó lắm, chỉ là hắn phải nhờ đến Đinh Nhị Cẩu như thế nào mới là mấu chốt.
Nếu Đinh Nhị Cẩu không giúp cho hắn, mặc dù hắn hoài nghi Đinh Nhị Cẩu đã cưỡi lên thân thể của vợ mình, nhưng lại không có chứng cứ, dứt khoát không có khả năng uy hiếp được Đinh Nhị Cẩu, sờ lên điện thoại trong túi, tuy đã bật ghi âm, nhưng vợ của mình thì chối đây đẩy phủ nhận có quan hệ với Đinh Nhị Cẩu, dù hắn có gài như thế nào, thì Lý Hồng Phong cũng không nói một câu, con đường bằng cách này chẳng khác nào đã bị bẻ gãy.
– Anh xuống trấn công tác quá xa xôi, nhưng lo lắng cho em và con ở nhà, cho nên đang nghĩ biện pháp được điều về khu Tân Hồ, như vậy thì mới có thể chăm sóc cho gia đình được.
Thẩm Mộc suy nghĩ rồi nói ra.
– Trong nhà có cái gì để mà anh chăm sóc? Tốt nhất là anh hãy công tác cho thật tốt, rồi dựa vào bản lĩnh của mình mà tìm cách được điều về đây, không cần phải nhờ tới… hắn giúp đường ngang ngõ tắt, em cũng sẽ không giúp anh một lần nữa đâu, tự mình giải quyết cho tốt đi…
Lý Hồng Phong nói xong ôm con ra khỏi văn phòng, nhanh chóng vào nhà vệ sinh để rửa ráy thay đồ để tránh khỏi lộ ra dấu vết…
“Hừ, bằng cố gắng của mình, nói thật dễ nghe, nếu muốn leo lên, thì phải tìm quan hệ phía trên, nhưng chính mình thì đâu có biết ai, ngoại trừ Đinh Nhị Cẩu, kể cả ngay khu Tân Hồ, mình có thể chen mồm vào được cũng không có mấy người…”
Nói tới đây, Thẩm Mộc trong lòng một hồi ảm đạm.
…
Đinh Nhị Cẩu vừa mới trở lại văn phòng cục công an, thì phân cục trưởng của khu Tân Hồ là Đường Thiên Hà lại tìm tới cửa, nhìn thấy Đường Thiên Hà vào trong, thì Đinh Nhị Cẩu đã biết rõ không có chuyện tốt, quả nhiên, không đợi Đinh Nhị Cẩu hỏi, hắn đã mở miệng trước:
– Đinh phó cục, chúc mừng năm mới, tôi đến để chúc tết đây.
– Ông Đường… giữa tôi và ông mà còn khách sáo làm gì, nói đi, có chuyện gì?
Đinh Nhị Cẩu lấy ra bao p thuốc lá, rút một điếu đưa cho Đường Thiên Hà, chỉ cái ghế đối diện.
– Ngồi xuống nói, thời gian vừa rồi dưới phân cục của ông đã cải tổ khá tốt, chỉnh đốn có hiệu quả, tôi có nghe cô Tương Ngọc Điệp đạo diễn bên đài truyền hình nói, gọi điện thoại khen ngợi phân cục cảnh sát của ông rất nhiều a, vậy cứ thế mà tiếp tục phát huy, tuy bây giờ tôi không còn trực tiếp quản đến phân cục cảnh sát nữa, nhưng phó cục trưởng Chu Hồng Kỳ cũng không phải là người dễ dãi, có gì mấy ông ở dưới đó xử lý cho tốt, cũng đừng có trách tôi không có cảnh báo trước.
Đinh Nhị Cẩu đe dọa nói.
– Đinh phó cục, cậu yên tâm đi, với lại cậu cũng còn tại ở trong cục công an chứ có đi xa đâu…
– Ừ, hiểu như vậy cũng tốt.
– Đinh phó cục, hôm nay tôi đến tìm cậu đúng là có việc, chuyện vụ án của Lưu Quán Quân trước tết tôi đã đã nói, phân cục cảnh sát Tân Hồ xử lý không nổi đâu, suốt ngày vợ của Lưu bí thư đến nhà của tôi mắng, cậu phải nghĩ biện pháp giùm tôi, trước tết cậu cũng đã đáp ứng, nói là cục công an thành phố tiếp nhận vụ án này, nhưng trước tết cũng chưa đã động gì, cho nên đầu năm nay, anh xem lúc nào thì chuyển tới cục công an thành phố?
– Ông Đường… tôi biết ngay hôm nay ông đến là có chuyện mà, lại tìm việc cho tôi đúng không?
– Sao lại nói thế chứ, thật sự chúng tôi không có biện pháp…
– Ừ, được rồi… bí thư Lưu Thành An có hỏi qua chuyện vụ án này không?
– Không có, ngay cả nói bóng gió cũng đều không có, ngay cả tôi cũng cảm thấy rất ngạc nhiên, nhưng chỉ có thái độ đối với tôi là lạnh lùng, Đinh cục cục, đúng là vì chuyện này mà cậu hại làm khổ tôi.
Đường Thiên Hà mặt mày ủ dột nói, cũng khó trách, thượng diện có Đinh Nhị Cẩu nhìn chằm chằm vào vụ án này, Đường Thiên Hà không dám có che giấu ở bên trong gì cả, nhưng bản thân hắn lại thì bị Lưu Thành An ngầm nhắc tới là lấy oán trả ơn…
– Hừ… tôi làm hại khổ, ông Đường… ông có phải là cán bộ cảnh sát hay không vậy, nói ra như vậy thì ông làm phân cục trưởng cảnh sát là vì Lưu Thành An sao? Trong khi trên nguyên tắc ông làm cho chính phủ, phục vụ cho nhân dân, chút đạo lý này mà ông cũng không hiểu, vậy sau này làm sao leo lên chức được, xem ra đời này ông chỉ làm tới chức vụ này là chấm dứt rồi.
Cho dù là Đường Thiên Hà đã làm cả đời cảnh sát, nhưng nếu muốn nói đến những đạo lý kiểu như thế này, thì Đường Thiên Hà không phải là đối thủ của Đinh Nhị Cẩu.
Cho nên mới có mấy câu đã bị Đinh Nhị Cẩu chận họng ngay tại chỗ rồi, nhưng là Đinh Nhị Cẩu cũng biết câu chuyện về cây gậy và củ cà rốt, đó là dù cho bất cứ lĩnh vực nào cũng phải có thủ đoạn này để giữ lấy lợi ích của mình, cho nên phải nắm quyền chủ động ở trong tay mình, tiếp theo là cho đối phương điều kiện tốt, khiến cho đối phương phải dựa theo ý của mình đưa ra, như vậy thì phải một tay giơ gậy một tay dứ củ cà rốt.
– À… ông Đường, hình như là tại khu Tân Hồ có vị trí phó bí thư Chánh pháp ủy bỏ trống lâu nay phải không, có biết vì sao?
Đinh Nhị Cẩu không đếm xỉa tới, cứ dời đi qua chủ đề khác không liên quan đến câu chuyện chút nào.
– Đó là việc lãnh đạo sự tình, tôi nào biết được…
Đường Thiên Hà nói đến một nửa, ngẩng đầu nhìn liếc Đinh Nhị Cẩu, có một loại cảm giác giật mình…
– Bí thư Chánh pháp ủy Triều Hưng Vượng tuổi đã lớn, ghế phó bí thư Chánh pháp ủy thì trống không, vậy thì bí thư Lưu Thành An đang tính toán điều gì, đó là vì chưa có chọn người thích hợp hay bởi vì chưa kiếm được người của mình. Còn ông thì không phải là do một tay bí thư Lưu Thành An đề bạt lên sao, vậy tại sao vẫn chưa được xem là người của bí thư Lưu?
Đinh Nhị Cẩu cố ý xỏ xiên Đường Thiên Hà.
– Úi trời… Đinh phó cục, ngươi cũng đừng có nói móc tôi, lúc nào tôi là người của ông ta, như cậu nói, tôi là cảnh sát nhân dân, là vì nhân dân phục vụ mà.
Đường Thiên Hà lão hồ ly này rất biết té nước theo mưa…
– Được rồi ông Đường… chuyện của ông tôi sẽ nhớ đến, qua mấy ngày nữa, khi nào Cố chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố có thời gian rảnh, tôi sẽ mang ông đến gặp, trong khoảng thời gian vừa rồi ông đã tỏ ra rất tích cực, TV cũng đang phát chương trình phân cục cảnh sát khu Tân Hồ công tác chỉnh đốn có nhiều hiệu quả, nhưng ông phải kiên trì, không thể đánh trống xong thì bỏ dùi, tôi hy vọng ông trong nhiệm kỳ này, không mong xa vời đem phân cục cảnh sát Tân Hồ làm gương cho toàn quốc nhưng ít nhất cũng phải là đơn vị tiêu biểu của tỉnh Trung Nam, có được như thế thì tôi mới thật cao hứng cùng ông là cộng sự, chỉ mong sự hợp tác của chúng ta một mực còn kéo dài nữa, có được không?
– Tốt… tốt… tôi nhất định sẽ cố gắng… nhất định.
Đường Thiên Hà đứng lên hướng về Đinh Nhị Cẩu chào một cái…
– Ừ, vậy cứ như vậy đi, lúc này Lưu Chấn Đông không có mặt tại đơn vị, ngày mai ông trực tiếp cùng Lưu Chấn Đông liên hệ, đem tài liệu vụ án của Lưu Quán Quân bàn giao cho Lưu Chấn Đông…
– Được, cảm ơn Đinh phó cục, còn có một chuyện tôi muốn nghe ngóng chút ít.
Đường Thiên Hà lải nhải nói.
– Nói đi, chuyện gì?
Đinh Nhị Cẩu ngồi trên ghế dựa ngửa về sau hỏi.
– Về chuyện Hạ Bân, hắn thật sự có phạm tội không, hay là có nhầm lẫn gì đó?
Đường Thiên Hà thấp giọng hỏi.
– Ông hỏi cái này làm gì, điều lệ giữ bí mật của cảnh sát chưa có học qua? Hỏi thăm lung tung, có phải ông và hắn có quan hệ gì phải không? Nếu có, tôi đề nghị ông nhanh đến gặp Lan bí thư thẳng thắn thú nhận, còn nếu như không có gì, thì sớm cách hắn thật xa, đừng có bước vào tranh vũng nước đục này, biết không?
– Biết rõ… biết rõ, tôi cùng hắn đâu có quan hệ gì, không có vấn đề gì’ cả.
Đường Thiên Hà vội vã biện bạch nói.
– Ông Đường, nếu không có thì tốt rồi, ông đã đến cái tuổi này, đừng vì cái lợi nhỏ không đáng đâu, với lại trước đây tôi không cần biết ông đã từng làm cái gì, nhưng tốt nhất là ông đem cái mông của mình mà lau chùi cho sạch sẽ, bằng không thì tôi có thể nâng ông lên, cũng liền sẽ đem ông kéo xuống đấy…
Đinh Nhị Cẩu đứng người lên chậm rãi nói, tuy giọng nói rất hòa hoãn, nhưng làm cho Đường Thiên Hà vẫn rét run…