Phần 28
Mặc dù không có hỏi, nhưng Triệu Hinh Nhã nhìn qua thì biết chuyện gì đã xảy ra đây là điều nàng một mực lo lắng, nhưng bây giờ đã biến thành sự thật, con gái mình yêu thích Đinh Nhị Cẩu, tuy nàng biết rõ Đinh Nhị Cẩu là một tên tiểu tử tốt, nhưng nàng cũng hiểu, Đinh Nhị Cẩu không thích hợp con gái với con gái mình.
Thằng này lá gan quá lớn, với lại cho tới bây giờ, nàng cũng chưa thấy hắn có suy nghĩ định hình chịu ngồi yên một chỗ, hắn là thuộc về cái loại người bay nhảy tự do, tùy tâm sở dục, không thích hợp có thể làm một chồng tốt, vô dong húy ngôn, đàn ông như kiểu của hắn chỉ thích hợp làm tình nhân mà thôi, không cần hắn phải chịu trách nhiệm gì là tốt nhất, bằng không mà nói, hắn tuyệt đối không hợp cách…
Cho nên hắn đã đẩy ra con gái mình, như vậy đối với con gái mình cũng tốt, nàng đi đến, ôm lấy Khấu Oánh Oánh vào trong ngực của mình, hai mẹ con không nói gì nhau.
Một lát sau, Khấu Oánh Oánh tránh ra hỏi.
– Mẹ… có phải đàn ông một khi có chức có tiền thì trở thành xấu xa?
Triệu Hinh Nhã nghe con gái hỏi câu này, thật sự là không biết nên khóc hay cười, không cần phải nói, đây là Oánh Oánh đang nói về Đinh Nhị Cẩu.
– Nói cái gì như vậy, các người đến cùng có chuyện gì?
Triệu Hinh Nhã cũng muốn biết con gái cùng Đinh Nhị Cẩu đã phát triển quan hệ tới mức độ nào, thật sự đối với chuyện của Oánh Oánh, nàng cũng không biết.
– Không có gì, con chỉ có cảm giác là Nhị Cẩu không còn ưa thích con, bây giờ anh ấy có tiền, có quyền rồi cho nên liền thay lòng, đàn ông ai cũng đều như vậy, cha còn cũng là như thế, không có một ai tốt cả.
Khấu Oánh Oánh tức giận nói ra.
– Oánh Oánh, con và Trường Sinh đã xảy ra cái gì chưa?
Triệu Hinh Nhã thận trọng hỏi.
– Ai nha… mẹ, làm gì mà có chuyện gì xảy ra, người ta không có cái tâm tư kia, con có cho hắn cũng không cần…
Khấu Oánh Oánh rốt cục đem chuyện vừa rồi kể cho Triệu Hinh Nhã nghe rõ, nhưng khi Khấu Oánh Oánh nói thật lại khiến Triệu Hinh Nhã thở dài một hơi, dù sao con gái mình còn nhỏ, nếu Đinh Nhị Cẩu tiến thêm một bước, thì thật đúng là hối hận không kịp…
– Tiểu tử này vẫn thích con, chỉ là hắn vẫn chưa nghĩ ra cách nào gánh lấy trách nhiệm, con tốt nhất là lo học hành, chờ học xong đại học, mẹ nghĩ đến lúc đó, các con có thể đường đường chánh chánh trao đổi về chuyện này, mẹ xem hắn hắn cũng là con trai của mình, nhưng bây giờ thì chưa thích hợp đâu.
Triệu Hinh Nhã khuyên.
– Hừ, anh Nhị Cẩu làm quan càng ngày càng lớn, cho đến lúc đó, làm gì mà chịu lấy con, còn có không biết bao nhiêu cô gái đến với anh ấy, con thấy hình như bây giờ anh Nhị Cẩu đã thấy con chướng mắt rồi.
Khấu Oánh Oánh sắc mặt âm trầm nói.
– Được rồi… qua một thời gian ngắn để mẹ gặp hắn nói chuyện được chưa? Chúng ta đi ăn cơm…
Triệu Hinh Nhã khuyên can mãi mới tạm thời để cho Khấu Oánh Oánh dịu lại.
…
Buổi tối, Tào Tú Thiên dựa theo lời hẹn đến khách sạn, Trần Vượng Hãi đang nằm chờ sẵn từ lâu.
– Sao đến muộn như vậy?
Trần Vượng Hãi nhìn thấy Tào Tú Thiên bước vào, trách móc nói.
– Đứa con nó không chịu ngủ, dỗ mãi mới được…
Tào Tú Thiên uể oải nói ra.
– Có chuyện gì mà thấy em xuống sắc quá vậy? Tinh thần không ổn à?
Trần Vượng Hãi nhìn Tào Tú Thiên liếc, ôm nàng vào trong ngực của mình.
– Em sợ chuyện này sắp bị lộ rồi, anh tìm nghĩ cách che giấu đi, hôm nay em bị hắn làm cho rất khó chịu, tại trung tâm khảo hạch này chắc không có cách nào làm tiếp rồi, anh chuyển em sang nơi khác đi.
Tào Tú Thiên bất đắc dĩ nói.
– Làm gì nghiêm trọng như vậy chứ, em thật sự cam lòng bỏ chỗ đó à?
Trần Vượng Hải bình thản nói.
– Anh Trần, em thấy anh không coi chuyện này vào đâu đây không phải là việc đùa giỡn, thằng này giờ giống như là một con chó điên, nó chụp được người nào thì sẽ cắn người đó, anh đừng có chủ quan, coi chừng có đại phiền toái đấy, với lại hắn đã hỏi tới về chuyện những chiếc xe trong trung tâm khảo hạch rồi đấy.
– Hắn phát hiện xe có vấn đề à?
Trần Vượng Hãi hỏi, lúc này hắn cũng ý thức được Tào Tú Thiên nói cũng có lý, mọi thứ sớm phải chuẩn bị chứ không đến lúc đó thì gặp nhiều phiền toái.
– Ừ, tuy em nói lấp liếm qua, nhưng hắn tin hay không thì không biết được, chắc anh phải tìm một cơ hội cùng hắn trao đổi nói chuyện, hắn tuổi còn trẻ, cũng dễ dùng tiền mua chuộc, hàng năm chia hoa hồng cho hắn.
Tào Tú Thiên đề nghị.
– Ừ… đó cũng là một biện pháp, nhưng việc những chiếc xe không thể để lâu được, ngày mai em trở về xem chứng cứ nào phi tang được thì lập tức phi tang, từ ngày anh vợ của anh đi rồi, tại thành phố Hồ Châu đã có rất nhiều người không còn nể mặt mũi nữa, cho nên chúng ta phải tự mình quyết định.
Trần Vượng Hãi cũng đau đầu.
– Được rồi ngày mai trở về thì làm sổ sách mới… Um… a…
Trong lúc nói chuyện, Trần Vượng Hải đã cởi sạch quần áo trên người của Tào Tú Thiên, đưa tay duỗi xuống âm hộ của nàng, trước lúc tới đây, Tào Tú Thiên đã tắm rửa sạch sẽ, nàng biết rõ Trần Vượng Hãi thích bú liếm cái âm hộ của mình, miễn cho đến lúc đó bị hắn thấy hôi…
Quả nhiên, Trần Vượng Hãi lấy tay tại trên thảm lông đen xoăn dày của Tào Tú Thiên gẩy vạch ra cái khe thịt âm hộ, một ngón tay tham đút vào trong âm đạo một hồi, sau đó lấy ra dùng mũi ngửi thoáng qua, rất tốt, có hương vị mùi sữa tắm.
Tào Tú Thiên có thể tinh tường cảm giác được cái âm hộ của mình muốn càng nhiều hơn âu yếm, nhưng là Trần Vượng lại chậm chạp không hề động làm. Nàng không khỏi có chút nóng nảy, Trần Vượng Hãi không nhanh không chậm cứa đùa bỡn cái âm hộ của Tào Tú Thiên…
…
Rồi cũng đến lúc hắn dùng đầu lưỡi liếm lên hột le sưng đỏ của nàng, Tào Tú Thiên hài lòng rên nhẹ ra tiếng, thấy nàng phản ứng, hắn càng thêm ra sức liếm láp trên cái âm hộ của nàng, cẩn thận không buông tha một chỗ nào, tới tới lui lui liếm một hồi.
Tào Tú Thiên càng lúc cảm thấy tê dại trực kích đầu óc, dưới thân đã chảy ra rất nhiều chất lỏng dịch nhờn, nàng thập phần tham luyến khoái cảm cái lỗ lồn được bú liếm, đầu lưỡi Trần Vượng Hải tiến vào bên trong âm đạo, qua lại quấy đảo.
– Umm… nữa đi… nữa đi… um… a…
Cơn tê dại cảm giác càng ngày càng mạnh nàng ngửa đầu cao rên rỉ kéo dài.
Theo động tác đầu lưỡi Trần Vượng Hãi nhanh hơn, Tào Tú Thiên rất nhanh liền căng thẳng thân mình…
Ngay trong lúc Tào Tú Thiên hoàn chìm nghỉm trong cơn khoái cảm bên trong, Trần Vượng Hãi lại nhanh chóng sáp nhập vào hai ngón tay trong âm đạo nàng, ngón trỏ và ngón giữa sau khi tiến vào liền thẳng đến chỗ mẫn cảm nhất, tìm được tầng tầng nếp uốn bên trong khối thịt mềm kia, rất nhanh dùng sức đút vào, đồng thời hắn còn dùng đầu lưỡi liếm lên âm hạch.
– A… dừng lại mau, mau… nhét nó vào trong đi… em chịu không nổi…
Tào Tú Thiên lắc đầu, lại rên lên…
…
Hắn vội vàng đem cây dương vật tiến trong âm đạo nàng, bắt đầu co lại mãnh liệt đâm vào rút ra đâm vào, hai tay Tào Tú Thiên lung tung nắm kéo trên tấm ga giường, nhìn thấy đầu tóc Tào Tú Thiên bù xù bộ dáng điên cuồng, Trần Vượng Hãi trong lòng một trận đắc ý.
Kèm theo tiết tấu Trần Vượng Hãi rút ra đút vào, hạ thể Tào Tú Thiên thành thạo phối hợp, cái loại phóng túng này đến không còn suy nghĩ gì làm cho Tào Tú Thiên quả thực sắp tới cao trào, lúc này buông ra hết thảy, nàng không chút nào che giấu kêu lên.
– Anh… đừng có ngừng… a… cứ làm mạnh lên cho em… a… a…
Trần Vượng Hãi toàn thân căng thẳng, cả người rung rung vài cái, âm đạo theo quy luật co rút lại vài cái, cái loại kích thích bị kẹp chặt này sung sướng vô cùng, lại thật nhanh đút thêm vào vài cái hắn liền cảm giác tinh quan căng thẳng, một trận cảm giác tê dại theo lưng kéo lên.
– Hừm…
Hắn gầm nhẹ một tiếng, giữ thật chặt cái mông của Tào Tú Thiên, đem tinh dịch toàn bộ phun tại sâu trong hoa tâm của nàng, bắn tinh xong thì hắn cũng rất nhanh đã không còn hưng phấn, dương vật liền dần dần nhuyễn mềm xuống, trong lúc Tào Tú Thiên lại đang liều mạng hẩy lên cái mông, để cái âm đạo khuấy động cây dương vật ma sát, nhưng lại làm cho cây dương vật mềm nhũn tuột ra…
Lúc này Tào Tú Thiên cái gì cũng không muốn, chỉ cần chút xíu nữa là cơn cực khoái đã đến nhưng lại chưa đạt được, nàng xoay người đem Trần Vượng Hãi nằm dưới đè lên, cúi đầu xuống ngậm lấy cây dương vật mềm, không thèm quan tâm tới trên cây dương vật trơn trượt chất lỏng tanh tưởi, một mực ngậm lấy bú liếm…
…
Tào Tú Thiên trước đây chỉ là một nữ nhân viên cảnh sát bình thường, nhưng trong thời gian chưa đến năm năm, đã lên làm đội trưởng trung tâm khảo hạch cấp bằng lái xe, việc nhẹ lại có thu nhập cao, đó là do Trần Vượng Hãi ủng hộ đỡ đầu, cho nên rất nhiều người nói Tào Tú Thiên cùng Trần Vượng Hãi có một chân, nhưng chưa có ai tận mắt nhìn thấy, bởi vì hai người che giấu rất tốt.
Tại trong quan trường, có một sự thật không thể chối cãi, nếu như phụ nữ muốn được đề bạt trọng dụng, cái giá phải trả so với đàn ông thường cao hơn rất nhiều, cho nên biết rằng bản thân mình cũng là thuộc hàng đàn bà xinh đẹp, cơ hồ không có mất bao công sức, Tào Tú Thiên đã ngoan ngoãn bò lên trên giường với Trần Vượng Hãi.
…
Khi Lan Hiểu San xuất hiện tại cục công an thành phố, mọi người đều ngạc nhiên ngây người, ai cũng nhớ rõ nữ bí thư kỷ ủy của cục công an xuất hiện lần cuối cùng cách đây là nửa năm trước, mấy năm này qua nhiều người thấy nàng tinh thần rất là xuống dốc, hầu như nàng cũng không chú ý đến trang phục cá nhân, dù là nàng rất xinh đẹp nhưng mọi người đều nhìn thấy trước, cứ tiếp tục như thế này sớm muộn gì nàng cũng tự mình hủy diệt.
Nhưng hôm nay cách ăn mặc của Lan Hiểu San khiến cho rất nhiều người đôi mắt tỏa sáng thèm thuồng, có cảm giác như cách đây mấy năm trước khi Lan Hiểu San lần đầu tiên mới đến cục công an.
Đôi giày cao gót dẫm trên nền nhà phát ra tiếng động “cộp… cộp…” giòn tay, màu xanh vải nỉ áo khoác của bộ cảnh phục đem thân thể bên ngoài của nàng ôm lại thật gọn, nàng là một người đàn bà rất có mị lực, chỉ là mấy năm gần đây mị lực của nàng bị tiêu hao đàn tận vi cái chết của chồng mình, nhưng hôm nay cái loại mị lực hấp dẫn này đã được nàng đoạt lại thậm chí còn hấp dẫn chín mọng hơn trước.
Ngay cả Dương Lộ lúc lái xe đến đón Lan Hiểu San, lúc nàng mở cửa, nhìn thấy dung mạo của Lan Hiểu San trước mắt, Dương Lộ cũng có chút không dám nhận biết.
Tóc dài không thấy, thay vào đó là mái tóc cắt ngang vai, rất có mùi vị của người đàn bà chỉ tầm 30, cái tuổi ngọt ngào thành thục mọng nước, trang trọng nhưng không mất đi thanh nhã, chỉ trang điểm phớt qua, càng hiện ra phác thảo nữ tính, vóc người của nàng với chiếc váy hơi quá đầu gối một chút lại càng tôn tạo cặp đùi thêm thon dài, đi lại tự nhiên vểnh lên cái mông của mình, đường cong hình chữ S du nhiên nhi sinh, làm cho mọi người cũng không nhịn được phải ghé mắt nhìn.
Hà Minh Huy sau khi biết tin Lan Hiểu San đã đi làm lại, cho nên vừa nhìn thấy Dương Lộ lái xe chạy vào cổng, liền nhanh đứng chờ ở đầu hành lang, hắn biết rõ, Lan Hiểu San là do Đinh Nhị Cẩu mời về, cho nên hắn phá lệ coi trọng, văn phòng riêng của Lan Hiểu San được dọn dẹp sạch sẽ, đương nhiên, những điều này đều là xin chỉ thị của Đinh Nhị Cẩu…
– Lan bí thư, chào mừng chị đi làm lại.
Hà Minh Huy đứng tại đầu bậc thang vừa cười vừa nói.
– Hà chủ nhiệm, đây là ý gì? Tôi lúc nào rời đi khỏi cục công an mà nói đi làm lại?
– Cái này… Tôi nói sai, Lan bí thư phê bình rất đúng…
– Phòng làm việc của tôi vẫn như cũ phải không?
Lan Hiểu San chẳng muốn cùng Hà Minh Huy nói chuyện, những năm qua nàng thường thấy lòng người trong cục công an dễ thay đổi…
– Vâng… vẫn là gian phòng làm việc đó.
Tuy Lan Hiểu San chưa cho Hà Minh Huy sắc mặt tốt, nhưng Hà Minh Huy cũng không có nhụt chí, hắn biết rõ, Lan Hiểu San lần này trở về, không phải là chỉ ở vài ngày rồi đi như trước, cho nên còn phải cẩn thận phục vụ.
– Hà chủ nhiệm… đồ đạc trong phòng làm việc của tôi, ai cho cậu đổi?
Vừa vào cửa, Lan Hiểu San mặt liền trầm xuống.
– Lan bí thư, việc này cũng không tại tôi đâu, đây là tuân theo ý của Đinh phó cục thay đổi, cậu ấy nói nơi này đồ dùng trong văn phòng đều đã quá cũ, nên đổi mới một ít thì vẫn còn tốt hơn…
Hà Minh Huy cẩn thận nói ra, nhưng đem trách nhiệm đều đẩy tới trên người Đinh Nhị Cẩu.
– Thật ra không cần thay đổi thay thế, làm như vậy thì lãng phí quá.
Nghe xong chính Đinh Nhị Cẩu cho đổi, hỏa khí Lan Hiểu San lập tức vô ảnh vô tung biến mất, bất kể nói thế nào, cảm nhận của nàng đối với Đinh Nhị Cẩu cũng không tệ, nàng cũng tin tưởng Đinh Nhị Cẩu sẽ không lừa nàng, cho nên nếu là hảo ý của hắn, nàng cũng không làm mất mặt mũi của hắn.
– Lan bí thư, nếu không có chuyện gì khác, tôi đi trước, nếu có cần gì, chị cứ trực tiếp gọi điện thoại cho tôi hoặc là gọi cho Dương Lộ giúp chị xử lý là được. – +
– Cảm ơn, đã làm phiền Hà chủ nhiệm.
Lan Hiểu San gật đầu nói.
Sau khi Hà Minh Huy đi rồi, Lan Hiểu San bật máy tính lên vào trang websites của thành phố, phát hiện bây giờ cục công an thành phố đã bị nát tan chia thành những mảnh nhỏ, cục trưởng không có, thường vụ phó cục trưởng cũng chưa có định, chỉ có một người ảnh chụp rất trẻ tuổi, đó chính là Đinh Nhị Cẩu, nhìn đến đây, Lan Hiểu San chợt nhớ đến Dương Lộ.
– Dương Lộ, thông báo người của ban kỷ luật thanh tra, sau này đến tại văn phòng của tôi họp, phải đến đúng giờ khi có thông báo, nếu như ai không đến được, tôi sẽ đề nghị trong cục công an thuyên chuyển công tác, dựa theo nguyên văn của tôi, ra thông báo cho toàn bộ nhân viên văn phòng ban kỷ luật thanh tra.
Lan Hiểu San mặt lạnh như băng nói ra.
– Vâng, Lan bí thư, em lập tức đi làm.
Dương Lộ đứng nghiêm một cái, quay người đi ra ngoài.
Lan Hiểu San ánh mắt lại nhìn chằm chằm trên trang websites máy tính, theo tình hình hiện tại, mấy phó cục trưởng bên trong, Đinh Trường Sinh là người ở hàng trước nhất, chẳng lẽ trên thành phố muốn thằng trẻ tuổi này làm cục trưởng cục công an? Trên thành phố có đùa không đây? Nhưng bây giờ thì còn ai đây? Trước mắt thì chính ủy Hầu Khắc Cần thì không thể nào làm cục trưởng, trong thành phố cũng nhận rõ bộ mặt của người này, ba phải gió chiều nào theo chiều đó…