Phần 26
– Thế nào… tôi nói có đúng vậy không?
Từ Kiều Kiều mặc dù không có nhìn ống dòm, nhưng chiếc xe số 8 vẫn thấy rất rất rõ ràng…
– Ừ, thoạt nhìn qua thì thật đúng là thật như vậy.
Đinh Nhị Cẩu vừa nhìn vừa lắc đầu ngao ngán nói.
– Muốn lo lót tiền để thi đậu thì phải đóng 500 nguyên tiền, lương tôi một tháng hơn 2000, xuất hết 500 nguyên tiền đóng cho loại vương bát đản này, tôi không có cam lòng.
Từ Kiều Kiều tức giận bất bình nói.
– Ừ… Khoan đã, cô xem một chút, trong bãi xe có mấy chiếc xe chạy đến sân bãi kìa, hình như là để thay xe.
Đinh Nhị Cẩu đem ống nhòm đưa cho Từ Kiều Kiều nói.
Từ Kiều Kiều cầm tới nhìn một hồi, khẽ nói:
– Thật sự không biết mắt của anh có bị lác không nữa, những chiếc xe chạy ra kia, so với mấy chiếc ban đầu còn rách nát hơn nữa, chắc hôm nay quá nhiều người, nên đưa mấy xe này ra để đánh rớt cho nhanh đấy mà, anh có biết chi đội trưởng cảnh sát giao thông không vậy?
– Sao vậy… việc thi này đâu có cần phải xin chi đội trưởng cảnh sát giao thông, không có việc gì đâu, đợi lát nữa tôi giúp cho, cam đoan cô thi đậu là được.
– Không phải… tôi nghe nói rất nhiều cảnh sát giao thông đều muốn đến công tác tại nơi khảo hạch lái xe này, giá đưa ra là mười vạn đưa cho chi đội trưởng cảnh sát giao thông, nhưng ai đưa sớm thì mới được, chỉ cần một năm là có thể gỡ vốn, năm tiếp theo là kiếm lời.
– Nghe nói? Vậy cô nghe ai nói?
Đinh Nhị Cẩu sững sờ, Trần Vượng Hãi chẳng lẽ có lá gan lớn như vậy, thu một người mười vạn, đội khảo hạch này ít nhất cũng phải là mười mấy người, thu được hơn một triệu nguyên tiền, hắn dám thu tiền như vậy sao?
– Đồng chí Đinh Trường Sinh, không có lửa thì làm sao có khói, có những người cũng chung chi nhưng bị trễ, vị trí kiếm được tiền không được đưa vào nên khó chịu bực tức, không thoải mái nên tìm người nói ra phát để phát tiết, từ chỗ này là manh mối, có hiểu chưa?, Hừ… anh làm bên cục công an, mà hiểu chuyện không bằng tôi chỉ là một nhân viên ngân hàng nho nhỏ.
Từ Kiều Kiều lườm Đinh Nhị Cẩu rồi nói ra.
– Ha ha… đúng là tôi thật sự không bằng cô, quả nhiên cô đã đoán đúng, những chiếc xe mới thay đổi quả nhiên là có vấn đề, đi… chúng ta đi xuống xem một chút.
. Đinh Nhị Cẩu lúc này đã tin tưởng Từ Kiều Kiều nói ra cũng không phải là hoàn toàn nói mò, ít nhất nhìn thấy những chuyện vừa rồi… chính là thật.
…
Đi đến đại sảnh bị tên cảnh sát giữ trật tự ngăn cản lại.
– Đứng bên ngoài chờ, hiện bên trong đang thi, đợi lát nữa sẽ kêu tên vào, xông vào cái gì?
Tên cảnh sát giữ trật tự ngưu bức hò hét ngăn cản Đinh Nhị Cẩu cùng Từ Kiều Kiều.
– Anh là cảnh sát phải không?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Liên quan gì đến cậu? Hỏi thêm câu nào nữa, tôi cho cậu thêm nửa năm không được thi khảo hạch đấy, tin hay không?
Tên cảnh sát giữ trật tự rất phách lối nói.
– Tôi tin… nhưng anh nói thêm câu nào nữa, tôi cũng mang bộ cảnh phục này lột xuống, anh tin hay không? Gọi đội trưởng của các anh xuống gặp tôi.
Đinh Nhị Cẩu lần này đã phát hỏa, xem ra chi đội cảnh sát giao thông cũng là cục u ác tính, ngày hôm qua Từ Kiều Kiều nói, hắn còn chưa tin lắm, nên lên trên mạng tìm tòi sự đánh giá về nơi khảo hạch lấy bằng lái xe của thành phố Hồ Châu, kết quả tất cả đều là mắng chửi ngao ngán, nếu như chỉ có vài người nói, thì còn có thể lý giải, dù sao cũng là việc làm giống như dâu trăm họ, nhưng mấy trăm kết quả tìm kiếm tất cả đều là đồng dạng như nhau, cái này đã nói lên vấn đề.
– Hừ… mày là ai? Dám tiến lên một bước nữa, tao đá văng ra ngoài đấy.
Tên cảnh sát giữ trật tự kêu đem nón cảnh sát lấy xuống ném trên mặt bàn, sau đó cầm trong tay cây gậy cảnh sát muốn vọt đến.
– Này… chuyện gì đấy?
Đúng lúc này một tên cảnh sát mập mạp đi tới, ngăn lại tên cảnh sát giữ trật tự đang hung tợn làm dữ.
– Phân đội trưởng, thằng này muốn gây rối trong phòng thi, hung hăng càn quấy…
– Câm miệng, này cậu thanh niên, hiện tại đang thi, không thể đi vào, chờ ở bên ngoài đi nhé.
Cảnh sát mập lại là hòa ái dễ gần, nhưng giọng nói rất kiên quyết, chính là không thể đi vào.
– Tôi nói, tôi không đến đây để thi, gọi đội trưởng phụ trách nơi khảo hạch này tới đây, cứ nói có người tên là Đinh Trường Sinh đang ở chỗ này chờ.
– Vậy cậu là bằng hữu của đội trưởng Tào?
– Không đúng… là thượng cấp của đội trưởng Tào, nhanh lên… thời gian của tôi không có nhiều.
Đinh Nhị Cẩu có thái độ như thế này, làm cho Từ Kiều Kiều ngơ ngác cảm thấy ngoài ý muốn, nàng không biết Đinh Nhị Cẩu điều đến cục công an thành phố đảm nhận chức vụ gì, đối với chuyện chức vụ trong công an, nàng cũng không có khái niệm cho lắm.
Khi Tào Tú Thiên vừa nghe đến có một người tên gọi Đinh Trường Sinh ở ngoài đại sảnh chờ, nàng thoáng cái đánh rơi cái ly nước trên mặt…
…
– Đinh phó cục trưởng, cậu đến cũng không báo trước một tiếng, để chúng tôi đón tiếp ah.
Tào Tú Thiên rất nịnh nói ra.
Nghe được người đàn bà này nói như thế, những người bên cạnh đều lắp bắp kinh hãi, tính ngay cả Từ Kiều Kiều, nàng không dám lên tiếng, lấy tay che kín miệng của mình.
– Chị là gì ở đây?
– Tôi chính là đội trưởng Tào Tú Thiên phụ trách khảo hạch lái xe TP Hồ Châu, hoan nghênh Đinh phó cục trưởng đến chỉ đạo công tác, xin mời vào bên trong.
Tào Tú Thiên thận trọng nói.
– Đợi lát nữa đi, còn này là của lính của ai?
Đinh Nhị Cẩu chỉ vào tên cảnh sát giữ trật tự hỏi.
– Là… là lính của tôi đây, Đinh phó cục trưởng… tôi là phân đội trưởng…
– Được, anh có phải là cảnh sát biên chế không vậy?
Đinh Nhị Cẩu hỏi tên cảnh sát mập, giữa mùa đông mà trên trán tên cảnh sát mập đã đầy mồ hôi.
– À… anh là cảnh sát biên chế, vậy hắn thì sao?
Đinh Nhị Cẩu chỉ vào tên cảnh sát giữ trật tự hỏi.
– Hắn… hắn không phải, hắn chỉ là bảo vệ giữ trật tự.
Cảnh sát mập nói lắp bắp.
– Bảo vệ giữ trật tự tại sao lại mặc đồng phục cảnh sát, ai phát cho hắn?
– Chuyện này… tôi không biết, chúng tôi lập tức sửa sai…
Cảnh sát mập lúng túng nói.
– Không cần sửa sai, đã không phải là cảnh sát, cũng không cần phải ở lại chỗ này, bởi vì hắn không xứng…
Đinh Nhị Cẩu nhìn thẳng vào tên gia hỏa kia đang đỏ bừng cả khuôn mặt nói, sau đó xoay người cũng không quay đầu lại bước vào đại sảnh.
…
– Đinh phó cục, mời tới bên này.
Tào Tú Thiên ở phía trước vượt lên trước dẫn đường, hai mảnh mông thịt lắc lư uyển chuyển theo bước chân đi như gọi mời…
Nhưng Đinh Nhị Cẩu giống như nhớ tới chuyện gì, xoay người lại nhìn tên cảnh sát mập nói ra:
– Có phải là cảm thấy tôi làm như vậy thì tựa như ỷ thế hiếp người? Dùng chức quan uy để khi dễ hắn?
– Đinh phó cục… tôi không có ý như vậy… tôi…
Cảnh sát mập nói năng lộn xộn, nhìn đến Tào Tú Thiên để cầu viện, nhưng giờ phút này Tào Tú Thiên còn mãi suy nghĩ chưa đoán ra được Đinh phó cục trưởng này tới nơi đây để làm gì.
– Dân chúng chửi chúng ta là chó, cả đám chúng ta ở đây đều là chó đấy, vì sao? Đó là vì cái đám trông nhà như tên vừa rồi đấy, hãy nhớ, về sau nếu tuyển người, thì đừng tuyển mấy tên có tư chất chó như vậy, đã ăn hết của người đến khảo hạch, trái lại còn cưỡi trên đầu, đi ị đi đái trên đầu của người ta, tôi thấy người nào phê chuẩn nhận hắn vào đây làm thì cũng đồng dạng không phải là dạng người tốt gì cả.
Đinh Nhị Cẩu nói xong, cũng không nhìn mấy người này, trực tiếp đi ra ngoài sân bãi đang thi đi đến.
– Đinh phó cục, văn phòng trên lầu, chúng ta đi lên trên lầu a.
Tào Tú Thiên nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu đi thẳng đến sân bãi, mặt liền biến sắc, thương lượng nói ra.
– Tào đội trưởng, thông báo toàn bộ những người đến thi lấy bằng lái xe tạm thời đình chỉ cuộc thi, ở yên tại chỗ chờ thông báo…
Đúng lúc này tại trên xe số 8, một người thi lái xe trở về, bước xuống xe, giận dữ đóng mạnh cửa xe lại.
– Ai… này anh bạn, thi sao rồi?’
Đinh Nhị Cẩu đến cạnh xe 8ố 8 xe hỏi.
– Hừ… ông thử leo lên lái thử thì biết, mẹ kiếp… lần sau lão tử đóng tiền lo cái bằng lái xe cho rồi, không thi nữa.
Đúng lúc này sau lưng của Tào Tú Thiên bắt đầu lấm tấm có mồ hôi tử thấm ra, nàng đã đoán được Đinh phó cục trưởng tới nơi này để làm gì rồi, đứng ở bên cạnh Đinh Nhị Cẩu, nàng muốn giải thích, nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
– Tào đội trưởng, chị có biết lái xe không?’
Đinh Nhị Cẩu quay người hỏi.
– Biết, biết a.
Tào Tú Thiên nói.
– Vậy chị leo lên cái xe này chạy thử một chút xem cái xe này như thế nào đây?
– Đinh phó cục, cũng không cần phải chạy thử, chúng tôi lập tức sửa lại, sẽ sửa chữa tốt tất cả các xe, sau đó lại bắt đầu cuộc thi, chỉnh đốn và cải cách, như vậy có được không?
– Chị cứ chạy thử một lần đi, để cho khỏi cảm thấy tôi vu oan mọi người.
Đinh Nhị Cẩu mặt lạnh như tiền nói ra.
– Đinh phó cục… chúng tôi biết lỗi rồi, chúng tôi…
Tào Tú Thiên biết hôm nay mình dẫm phải cây gai rồi, nhưng cho dù nàng giải thích như thế nào, thừa nhận sai lầm như thế nào, Đinh Nhị Cẩu cũng không nói một câu, lúc này, thì những người đi thi, mới đầu thì không biết chuyện gì, nhưng lần lần thì tập trung tới khá nhiều người.
Cuối cùng, Tào Tú Thiên bất đắc dĩ dưới sự bức bách của Đinh Nhị Cẩu phải lên xe số 8, chiếc xe này chỉ cần ai leo lên để chạy, thì tốt nhất là leo xuống chuẩn bị tiền lần sau thi lại là vừa.
Rất rõ lộ ra, chiếc xe này có vấn đề, Tào Tú Thiên, khó khăn lắm mới khởi động chạy, được đoạn ngắn thì lại chết máy…
– Đinh phó cục, chiếc xe này quả thật có vấn đề, chúng tôi lập tức tổ chức đại tu, tạm thời chiếc xe này không sử dụng nữa.
Tào Tú Thiên chủ yếu vẫn là thừa nhận sai lầm, nàng làm như nói như vậy thì có thể vượt qua bài kiểm tra này của Đinh Nhị Cẩu.
– Tào đội trưởng… chỉ có chiếc xe này thôi sao? Còn những chiếc xe khác thì như thế nào đây?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Um… những chiếc xe khác cũng rất nát, căn bản không có thể lái được…
Tào Tú Thiên vừa dứt lời, vây quanh ở chỗ này những người thi lấy bằng năm mồm bảy miệng la lên…
– Được rồi… tất cả mọi người giải tán đi, có còn muốn thi nữa hay không? Tất cả giải tán đi.
Cảnh sát mập đem đám người xua tản đi, lúc này Đinh Nhị Cẩu không có ngăn cản tên cảnh sát mập, bởi vì để bọn họ trút cơn giận không phải là biện pháp, mấu chốt là giải quyết vấn đề, có những việc phải giải quyết bên trong nội bộ, nói cách khác, việc ngày hôm nay truyền ra bên ngoài, cảnh sát Hồ Châu vừa mới tạo dựng lên một chút uy tín sẽ lập tức bị những tên bại hoại cảnh sát giao thông ở trong nơi khảo hạch lấy bằng lái này, làm tan tành không còn gì nữa.
– Đinh phó cục, chúng tôi biết lỗi rồi, lập tức sửa lại.
Tào Tú Thiên ưỡn ngực lên nói ra, tuy bộ ngực nàng vun tròn nảy nở, nhưng Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy vẫn không cảm giác, hắn xoay mặt nhìn xem cảnh tượng trong sân bãi cuộc thi thở dài…
– Được rồi, các người cứ tiếp tục đi, qua một thời gian ngắn nữa, tôi sẽ tới thăm các người tình huống chỉnh đốn và cải cách như thế nào.
Đinh Nhị Cẩu nói xong quay người đi ra ngay.
– Ê… ê… còn tôi thì làm sao bây giờ đây?
Từ Kiều Kiều xem xét thấy hình như Đinh đại cục trưởng đã quên chuyện của mình, liền gào lên.
– Há, suýt chút nữa quên rồi, Tào đội trưởng… đây là bằng hữu tôi, thi trên mấy cái xe đồng nát của mấy người hết bốn lần rồi, hôm nay tôi mang cô ấy đến khảo thi lần thứ năm, chị xem đó mà làm, tôi đi trước đây.
– Ai, anh về trước thì tôi lấy cái gì mà trở về?
Từ Kiều Kiều lại la lên, nơi này cách nội thành một đoạn dài, tuyến xe buýt lại không có.
– Tự nghĩ biện pháp để về đi, tôi đi trước vì còn có việc.
Đinh Nhị Cẩu sau khi đi rồi, Từ Kiều Kiều còn dậm chân tức giận.