Phần 20
– Chị nói tiếp đi.
Đinh Nhị Cẩu sắc mặt bây giờ đã trầm trọng nói.
– Nếu cậu đã không thể cùng cộng tác với một một lãnh đạo cả đời, như vậy cậu có còn tiếp tục lăn lộn trong quan trường vì lãnh đạo đó để lập thành tích mà dồn sức nữa không?
La Gia Nghi hỏi lại, làm cho Đinh Nhị Cẩu có chút bối rối, hắn có cảm giác rợn cả tóc gáy.
– Chị Gia Nghi à, đến cùng là chị muốn nói ý gì vậy?
– Ý của tôi rất đơn giản, đó chính là cậu đang cố sức làm vì một người lãnh đạo, đương nhiên mọi người ai cũng biết, nhưng cậu phải khiêm tốn lại một ít, không cần ở trên trán mình khắc cho người biết, dấu vết thì quá rõ ràng, cậu hiện nay giống như con lật đật vậy, sớm muộn gì cũng có một ngày, cho là không người chống lại cậu, thì cũng sẽ tự mình ầm ầm sụp đổ.
La Gia Nghi lời nói cuối cùng này vô cùng ý vị thâm trường.
– Đã hiểu rồi. Đinh Nhị Cẩu gật đầu nói.
– Thực đã hiểu?
La Gia Nghi hỏi.
– Cũng tàm tạm thôi… tôi trở về còn phải suy nghĩ kỹ, con người của tôi trình độ văn hóa thấp, cho nên năng lực hiểu biết có hạn, từ từ sẽ thì tôi mới có thể thấm nhuần được.
Đinh Nhị Cẩu ra vẻ thật thà nói.
– Ừ, xem ra thái độ của cậu cũng biết phân thượng nặng nhẹ, tôi sẽ tiết lộ cho cậu biết thêm một bí mật a.
La Gia Nghi nhìn chung quanh một chút, nhỏ giọng nói.
– Có thể là năm tới, thường vụ phó chủ tịch sẽ tới nhậm chức, cậu có đoán được là ai không?
Từ khi Vương Lâm Sâm từ chức, cái ghế thường vụ phó chủ tịch lâu nay để trống, với lại trong giai đoạn các phe vẫn còn đang đấu sức, lại xảy ra vấn đề của Tưởng Văn Sơn, cho nên cái ghế của thường vụ phó chủ tịch giống như là bị bỏ quên vậy, đúng lúc này đột nhiên lại nhảy ra tin tức về cái ghế thường vụ phó chủ tịch…
– Làm sao tôi đoán được, là người bản địa hay là vùng khác chuyển đến, hay là từ trên tỉnh đưa xuống?
– Có thể là người này cậu biết, nói không chừng các người còn đã từng quen biết đây này.
La Gia Nghi rất là bí mật nói ra.
– Tôi biết? Người tôi quen biết thì không có ai có thể đạt đến chức vị này…
Đinh Nhị Cẩu khi nói xong lời này, trong đầu đã hiện ra tên vài người, nhưng vẫn không nhớ nổi người nào mình từng quen biết lại có thể lên làm thường vụ phó chủ tịch, nếu nói là Trọng Hải đi, nhưng Trọng Hãi cũng nhận chức cục trưởng tài chính trong thời gian quá ngắn, điều đó không có khả năng.
– Ai… tôi phát hiện cậu cũng rất dễ quên đấy, lãnh đạo cũ của mình mà cũng không nhớ…
– Có phải là Lâm Xuân Hiểu? Không thể nào…
Đinh Nhị Cẩu chấn động, đoạn thời gian trước hắn mới vừa cùng Lâm Xuân Hiểu gặp mặt, thế nhưng hoàn toàn không có nghe một tiếng gió gì…
– Không phải là Lâm Xuân Hiểu, cậu có nhớ Sở Hạc Hiên bí thư Huyện Thanh Thủy, ông ấy cậu có ấn tượng gì không?
– À… là người của Bạch Sơn đấy, Sở bí thư thì nhớ rõ, nhưng lúc đó ông ấy đối với tôi có khoảng cách quá lớn, thì làm sao nhớ ra được, như thế nào, đây là người của La bí thư kéo tới?
Đinh Nhị Cẩu liền suy nghĩ nếu Sở Hạc Hiên đến nơi đây, thì chỉ có thể là do La Bàn Hạ thao tác.
– Cha tôi không có ý định này, mà là do Để Khôn Thành yêu cầu, cậu có thể không biết, hai người bọn họ đều là tốt nghiệp đại học của trường tài chính – kinh tế Đông Phương, cho nên có thể nói là đồng học, với lại trường đại học này có một quy định bất thành văn, vô luận là ai làm tham chánh hay kinh thương, hàng năm đều tụ họp một lần, như vậy thì từ tài nguyên của những người này ới có thể mang đến lợi ích cho trường đại học kinh tế – tài chính Đông Phương tối đa…
– Nói thật dễ nghe, chẳng qua là để tốt hơn các nghiệp quan cấu kết mà thôi…
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Sở Hạc Hiên học trước Để Khôn Thành ba khóa, coi như là đàn anh của Để Khôn Thành, tôi cho cậu biết bí mật này, sắp tới vị lãnh đạo bí thư của cậu chỉ sợ là càng thêm nhức đầu rồi, vừa mới tạm thời ổn định cục diện, tự cho là mọi sự thuận lợi, nhưng lãnh đạo của cậu phải suy nghĩ một chút, Để Khôn Thành là thư ký của ai? Là ai phái tới đây? Tôi khuyên cậu nên ẩn mình chút ít đi, đừng luôn đứng ở chỗ phong hiểm trước mắt, như vậy rất dễ dàng bị người lợi dụng làm vũ khí cho họ.
La Gia Nghi khuyên nhủ.
Càng về sau La Gia Nghi có nói gì thêm đó, nhưng Đinh Nhị Cẩu không còn có nghe lọt vào tai, hắn đang cân nhắc vấn đề của Sở Hạc Hiên và Để Khôn Thành.
Đảng uỷ trông coi nhân sự, UBND trông coi kinh tế, đây là lệ cũ từ trước đến giờ, nhưng là với tư cách thường vụ phó chủ tịch, đây là thường ủy của đảng ủy, thì trong hội nghị đảng ủy của thành ủy cũng rất là trọng yếu.
Sau khi nghe La Gia Nghi nói đến những vấn đề như vậy, hắn suy nghĩ, Tỉnh ủy quyết định điều một bí thư huyện ủy đảm đương chức thường vụ phó chủ tịch, chỉ sợ bên trong ẩn giấu ý tứ, chứ không phải đơn giản như vậy.
Nếu Sở Hạc Hiên quả thật đến đây, đối với Thạch Ái Quốc không phải là chuyện tốt gì.
– Chị nói cho tôi biết chuyện này là có ý gì? Để cho tôi bỏ gian tà theo chính nghĩa sao?
– Ha ha… tôi chỉ nói như thế, còn làm gì thì đó là chuyện của cậu, đã bước vào con đường hoạn lộ, thì chính cậu phải học cách chọn lựa, tôi thường nghe cha của tôi nói, con đường làm quan này, thiên biến vạn hóa, nhưng chỉ cần có tính kiên trì, thì sẽ đứng ở thế bất bại.
– Kiên trì về cái gì?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Kiên trì lúc nào cũng chừa cho mình một con đường, để có thể an toàn lui bước, đồng chí Đinh Trường Sinh, hiện tại là cái niên đại gì, không ai có một đời chủ tử, cậu cũng không cần vì một người mà cứ một mực đi theo, nếu tiền cảnh tốt cậu đi theo thì không nói, nhỡ phía trước là hố lửa, cậu cũng đi theo nhảy xuống à?
La Gia Nghi thật tình nói ra.
Không thể không nói, nếu như đây thật là lời của La Bàn Hạ nói, vậy thì hắn phải suy nghĩ thật kỹ, nhưng bản tính hắn thì không phải là con người như vậy, lúc trước Trọng Hãi bị ngã ngựa, hắn cũng chưa từng có phản bội qua ông ta, cho nên bây giờ mà muốn hắn phản bội Thạch Ái Quốc, hắn cũng không làm được, mấu chốt vẫn là nhân tính, hoặc là cứ mặc cho tính cách quyết định vận mệnh đi…
– Vâng… cảm ơn chị, nghe chị nói như thế, thật đúng là tôi đã hiểu ra nhiều điều, nhưng chị cũng vừa nói, con đường là tôi tự lựa chọn, nếu mình đã lựa chọn, thì cho dù là biển lửa hay ánh mặt trời sáng tỏ, đó cũng là sự lựa chọn của mình nên phải chấp nhận thôi…
– Ai, tôi biết ngay cậu sẽ nói như vậy, vậy tùy cậu vậy, nếu quả thật còn có một ngày, đừng quên còn có tôi, người bạn này của cậu đấy.
– Ha ha, tôi nhất định nhớ rõ.
Đinh Nhị Cẩu gật đầu nói.
La Gia Nghi từ chối khéo Đinh Nhị Cẩu mời nàng buổi cơm, nàng theo Đinh Nhị Cẩu đến lấy rượu thuốc cùng cao dán xong thì liền rời đi, Đinh Nhị Cẩu ngồi một mình ở trong gian phòng trống rỗng, lại nghĩ đến câu chuyện vừa rồi với La Gia Nghi, hắn thật là có điểm mê man, loại mê mang này lúc trước Trọng Hãi đã cùng hắn nói chuyện qua cũng như vậy…
…
Bởi vì trong lòng có nhiều điều lo lắng, cho nên cũng ảnh hưởng đến việc khác, tuy Trương Hòa Trần đã nói cho Đinh Nhị Cẩu biết đêm nay trong nhà chỉ có một mình nàng, nhưng hắn vẫn không dám gõ cửa đi vào cửa chính.
Đinh Nhị Cẩu đến cửa sổ nhà Trương Hòa Trần leo vào, lúc này trong phòng ngủ không có ai, Trương Hòa Trần thì đang trong phòng khách chờ hắn, mặc dù nàng muốn gọi điện thoại hỏi hắn, nhưng cũng đã hơn mười giờ đêm rồi, không thấy hắn đến nê nàng thất vọng chuẩn bị đi ngủ.
Trương Hòa Trần không gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu, vì hôm nay sau khi nhắn tin cho hắn, thì nàng liền hối hận, chính mình lại thèm khát động dục đến thế sao? Chẳng lẽ không thể rụt rè hơn một chút? Nhưng trong lúc này khi chưa thấy hắn đến, thì trong lòng của nàng lại khó chịu như mèo cào, tâm tình của nàng bây giờ là xoắn xuýt lấy.
Đinh Nhị Cẩu từ trong cửa sổ nhìn ra ngoài phòng khách Trương Hòa Trần, trong phòng đúng là ấm áp dù bên ngoài trời đang lạnh, do đó Trương Hòa mặc đồ mỏng manh không hợp thói thường, rõ ràng đang mặc cái váy ngủ ngắn ở nhà.
– Là đang chờ em phải không?
Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng hỏi.
– Ai ui… em… em vào bằng cách nào vậy?
Trương Hòa Trần bị dọa sợ đến cơ hồ muốn nhảy cẫng lên ở trên ghế sa lon.
– Hì… chồng chị quả thật không có ở nhà à?
Đinh Nhị Cẩu liếc nhìn chung quanh gian phòng.
– Em… em… vào cửa nào?
– Ha ha… trước kia em từng làm ăn trộm mà, leo lên lầu hai là chuyện nhỏ, với lại cũng tại chị, trời lạnh như vậy mà vẫn mở cửa sổ ra, lài còn ăn mặc khiêu gợi câu nhân như vậy, có phải là cố ý mặc như thế để cho em ngắm nhìn?
– Em nằm mơ đi… mà bộ em không muốn sống nữa, leo cao như vậy, nếu nhỡ té xuống thì sao?
Trương Hòa Trần liền đứng dậy đóng lại cửa sổ trong phòng ngủ.
– Thì xem như là tai nạn vì công vụ, dựa theo report của quần chúng, tiểu khu này thường xuyên phát sinh ra trộm cướp, phó cục trưởng công an Đinh Trường Sinh vô cùng anh dũng, dù đêm khuya vẫn ngồi chồm hổm chờ bắt trộm, trong quá trình truy đuổi bắt kẻ hiềm nghi phạm tội, bất hạnh rơi từ trên lầu xuống bị trọng thương, chuyện rất bình thường mà.
– Thôi… thôi được rồi, cái miệng của em không ai nói lại, chỉ có nước là lấy băng keo dán miệng lại…
– Không thể là như vậy được, cái miệng này lát nữa có chỗ đắc dụng đây này.
Đinh Nhị Cẩu thò tay kéo qua ôm Trương Hòa Trần, một tay cởi ra cái váy ngủ, ngay tức khắc mảnh vải rơi trên mặt đất.
– Làm gì mà gấp gáp dữ vậy?
Trương Hòa Trần tuy vẫn còn xấu hổ, nhưng động tác lời nói đều rất ỡm ờ.
– Trước khi chưa gặp chị, em cho là mình cũng tương đối đàng hoàng, nhưng chỉ cần vừa nhìn thấy chị, thì em thấy mình không còn đàng hoàng nữa, cảm giác của em lại quay trở về với bản năng, chị có biết không?’
Đinh Nhị Cẩu thâm tình nhìn Trương Hòa Trần nói tiếp.
– Bản năng chính là như vậy đây này.
Đinh Nhị Cẩu kéo tay của Trương Hòa Trần, đưa vào bên trong dương vật của mình, chỗ đó đã cứng rắn như sắt, nàng muốn tránh né khi cảm thấy Đinh Nhị Cẩu đúng là một kẻ lưu manh, vừa nói chuyện đạo đức, vừa tiến hành động tác như tên ác ma…
Thế nhưng khi Trương Hòa Trần tiếp xúc đến cây thịt to kia, bàn tay của nàng giống như là bị dính vào nam châm, lúc này tay của Đinh Nhị Cẩu đã bỏ bàn tay của nàng ra, nhưng chính nàng lại không muốn buông ra cây dương vật của hắn, nàng tự khuyên bảo chính mình, không nên như vậy… không thể như, lại có một giọng nói khác đang nói cho nàng biết, nếu không muốn như vậy, vì sao lại nhắn tin điện thoại cho hắn, vì sao một mực chờ hắn tới bây giờ, ngay cả cửa miệng âm đạo cũng tựa như nôn nóng mà tự chảy nước nhờn ra trong thời gian chờ đợi hắn?
Một lần… đây sẽ là một lần cuối cùng, đây là nàng tự nói với mình, ai ngoại tình cũng sẽ nghĩ đến như vậy, nhưng một lần rồi lại thêm một lần… Trương Hòa Trần cũng là dạng như thế này.
– Chồng chị đêm nay thật sự sẽ không trở về sao?’
Đinh Nhị Cẩu đem Trương Hòa Trần ôm ở trong ngự, không biết là lo lắng hay là cố ý trêu chọc nàng hỏi.
– Em cứ nói đi, nếu như chồng chị trở về thì em xử lý làm sao?’
– Vậy thì chỉ có nước leo cửa sổ, nhảy lầu.
– Em vậy mà sợ hãi bị chồng chị bắt tại trận đến thế sao?
Trương Hòa Trần cười nói.
– Không phải sợ hả, mà là không muốn chị bị tổn thương.
– Vậy em bây giờ đang làm gì đó?
Trương Hòa Trần hỏi, vì lúc này bàn tay của Đinh Nhị Cẩu đã bắt đầu không thành thật rồi.
Ngoại trừ cái quần lót màu hồng trên người, thân thể lả lướt Trương Hòa Trần cơ hồ trần như nhộng, chỉ thấy nàng một thân trong suốt vầng sáng trắng noãn lóe ra ngà voi vậy, giống như một đóa hoa sơn tuyết khát cầu mưa móc, lúc Trương Hòa Trần cởi ra cái quần lót, Đinh Nhị Cẩu thật vất vả mới ngăn chặn được cảm xúc muốn lập tức nhào lên đè nàng xuống ngay tại chỗ.
Đinh Nhị Cẩu trần truồng ôm lấy nàng đi vào phòng ngủ, nói thực ra, Trương Hòa Trần cũng không phải là một người đàn bà phóng khoáng, nhưng bản thân nàng có nhu cầu cần được thỏa mãn, gặp phải Đinh Nhị Cẩu xảo diệu cám dỗ, Trương Hòa Trần đã từng bước một bị chiếm đóng, cũng như lúc này nàng vẫn không lướt qua được, lại thêm một lần nữa…
Đinh Nhị Cẩu đem nàng đặt nằm ở trên giường, vừa ngậm một bên đầu vú bú mút, một bên mở ra bàn tay âu yếm bên vú con lại của nàng, rất nhanh Trương Hòa Trần mặt như rặng mây đỏ, hai đầu núm vú sung săn cứng nhô cao, chung quanh quầng vú cũng phồng lên một màu đỏ đậm.
Đinh Nhị Cẩu tăng thêm khiêu khích âu yếm, đem đầu khấc dương vật để ngay giữa khe thịt âm hộ của nàng, tách ra thảm cỏ đen rậm rạp cò mu, đầu khấc dương vật đứng vững qua lại ma sát…
Dục hỏa đốt lấy toàn thân Trương Hòa Trần, nàng chỉ cảm thấy cảm nhột ngứa từ sâu trong âm đạo trải rộng ra, âm đạo khát vọng cây dương vật cường tráng của đàn ông nhét vào tràn đầy thôi thúc làm cho khuôn mặt xinh đẹp hừng hực đỏ bừng.
Đinh Nhị Cẩu chậm rãi tách ra cặp đùi của Trương Hòa Trần, nàng đang nhắm chặt hai mắt lại, đợi chờ cây dương vật của người đàn ông trẻ tuổi này đâm vào mà không phải chồng mình, một tay giữ lấy eo của Trương Hòa Trần, một tay giữ lấy cây dương vật, đầu khấc dính đầy dịch nhờn từ cửa miệng âm đạo chảy ra, chậm rãi từ từ xâm nhập, cây dương vật kiên từng phân một đâm vào trong cái âm đạo non mềm.
Đinh Nhị Cẩu hít sâu một hơi, khi cây dương vật cắm vào âm đạo hơn nữa phần, bắt đầu khởi xướng đột kích cơ hồ đâm vào chỗ sâu nhất trong âm đạo của nàng!
Cái miệng nhỏ nhắn Trương Hòa Trần mở rộng ra, phun ra tiếng rên ngượng ngùng:
– Ui… ui… ui…
Bên trong thành âm đạo bóp chặt cây dương vật to dài kịch liệt mấp máy, lửa nóng khoái cảm thấm đến từng tế bào của Trương Hòa Trần! Dịch nhờn theo từ trong âm đạo, mỗi một lần dướng vật mãnh liệt đút vào, theo chỗ hai bộ phận sinh dục kết hợp không ngừng trào ra, sau nhiều ngày một mình nhung nhớ đến lúc vui sướng tính giao, khiến nàng lớn tiếng rên rỉ gọi ra:
– A… em thọc sâu quá, chị… nổi điên mất…
Trương Hòa Trần sở dĩ biểu hiện hưng phấn như thế, một mặt là nàng đói khát thèm muốn được thỏa mãn, một mặt là sức lực Đinh Nhị Cẩu thật sự quá mạnh mẽ, cây dương vật nhanh chóng làm phồng lên cái âm đạo, đầu khấc dương vậy hùng nặng nề chạm vào miệng tử cung, Trương Hòa Trần tựa như hạn hán đã lâu nay được cơn mưa rào vậy, sảng khoái làm cho cả người nàng kích chiến, kìm lòng không được phát ra tiếng rên loạn xạ…
…
Lúc này Đinh Nhị Cẩu bất tri bất giác tăng nhanh tiết tấu động tác đút dương vật vào âm đạo Trương Hòa Trần, bị động tác của hắn làm cho chấn động, đôi chân dài của nàng theo mỗi một lần sáp nhập vung vẩy, tâm linh say mê trong cơn cuồng hoan, tận tình như keo như sơn giao cấu cùng Đinh Nhị Cẩu! Dương vật to lớn của Đinh Nhị Cẩu nhồi vào bên trong âm đạo Trương Hòa Trần chặt khít không chừa một khoảng không gian trống nào, đầu khấc dương vật liên tục tiến lên vào chỗ sâu nhất hoa tâm của nàng!
…
– Á… a… a… a…
Trong cơ thể bộ vị mẫn cảm nhất đã bị kích thích dồn dập như thế, Trương Hòa Trần phát ra một tràng dài rên rỉ, cặp đùi kẹp chặt lấy bên hông Đinh Nhị Cẩu, hai cánh tay ôm chặt bả vai của hắn, thân thể mềm mại lả lướt run rẩy, sâu trong tử cung tắc mạnh bắn ra một làn sềnh sệch âm tinh! Cuối cùng thì sau thời gian chờ đợi, nàng đã chân chính nghênh đón cơn cực khoái ập đến, theo sau âm tinh phun ra, Đinh Nhị Cẩu cũng rống lên một tiếng, đầu khấc dương vật cũng phun trào rồi, đại lượng tinh dịch tưới nóng ngập tràn cổ miệng tử cung Trương Hòa Trần!