Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 6

Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 6


Phần 15

– Haha… Hoa Cẩm Thành này xem như là hiểu chuyện, không tệ, không ngờ xử lý một công ty lai nhiều phiền toái như vậy, Tiểu Đinh, cậu thật không có người có thể giúp tôi sao? Dù sao dùng người của mình vẫn tốt hơn tuyển người bên ngoài, yên tâm hơn rất nhiều.
Tiêu Hồng ngồi ở đằng sau xe thật lòng nói ra.

– Cô Tiêu Hồng… quả thật em không có người thích hợp để giới thiệu, bất quá em sẽ lưu tâm đến chuyện này, nếu có người, em sẽ giới thiệu ngay cho chị.

Đinh Nhị Cẩu nói, trong đầu nghĩ thầm: “Thủ đoạn lôi kéo thật sự là quá tệ, nếu muốn cùng ta hùn vốn thì ta cũng không làm, chứ đừng nói chi là giúp ngươi tìm người…”

– À… Tiểu Đinh, về sau cũng đừng có gọi tôi là cô nhé, lúc không có người cứ gọi tôi là chị đi, tôi cũng vậy, sẽ gọi cậu là em cho gần gũi…





– Um… chuyện này… có thích hợp không?

– Có gì mà không thích không hợp chứ, gọi cô nghe xa lạ lắm, với lại bí thư Thạch cũng sẽ không quản đến chuyện của công ty chị đâu, về sau chắc sẽ còn nhiều việc phải làm phiền đến em, hôm nào tới nhà ăn bữa cơm đi, chị thấy ông ấy rất thích em đó, làm một bí thư thành ủy, kỳ thật rất cô đơn, ngay cả một câu nói tri tâm cũng không biết nói với ai, em trước kia là thư ký của ông ấy, cho nên rất hiểu rõ…

Tiêu Hồng ánh mắt nhìn ngoài cửa sổ xe, suy nghĩ của nàng không biết phiêu đi đến nơi nào.

Tuy Đinh Nhị Cẩu có cảm giác mình bị người lợi dụng, nhưng lời này thì không thể nói ra được, người đàn bà Tiêu Hồng này cũng không phải là vô tri như Thạch Mai Trinh nói…

Thoạt nhìn qua, người đàn bà này tâm cơ có vẻ hời hợt, nhưng sự thật thì không phải vậy, sau này mình phải cẩn thận nhiều hơn rồi, miễn như hôm nay bị nàng làm vũ khí sử dụng.

Đinh Nhị Cẩu đưa Tiêu Hồng đến thẩm mỹ viện Hạ Hà Tuệ rồi rời đi, nhưng sau đó liền gọi điện thoại cho Đỗ Sơn Khôi, bảo hắn theo dõi Tiêu Hồng, nhìn xem lát nữa người đàn ông nào đến đón nàng, điểm dừng chân ở chỗ nào.

Chuyện của cục công an thành phố hết chuyện này lại tiếp nối chuyện kia, ngày mai là ngày an tang Lý Pháp Thụy, theo lý mà nói Lý Pháp Thụy tự sát thân vong bất ngờ như vậy, thì người nhà của ông ta dù thế nào đi nữa, cũng sẽ làm tìm đến lãnh đạo thành phố làm ồn ào đòi công đạo, nhưng trên thực tế lại rất an tĩnh, không có ai đã động gì đến cái chết của Lý Pháp Thụy, thậm chí người nhà của ông ta cũng không thấy mặt.

– Chính ủy… lễ truy điệu Lý cục trưởng sẽ an bài như thế nào đây?

Đinh Nhị Cẩu trở lại cục công an đến trong văn phòng Hầu Khắc Cần ngồi trao đổi.

– Dựa theo lệ cũ a…

Hầu Khắc Cần tinh thần hiện tại cũng không được khá lắm…

– Lệ cũ? Tôi nhớ không lầm là trong cục công an thành phố, chưa hề nghe nói đến cục trưởng nào đang đương nhiệm mà chết?

Đinh Nhị Cẩu không khách sáo hỏi.

– Tôi nói là dựa theo quy định lễ truy điệu trước kia, khi cục trưởng về hưu bị mất kìa.

– Ừ, vậy cũng được… mấy ngày nay việc của tôi tương đối nhiều, trong tỉnh cũng đang quan tâm đến việc chúng ta chỉnh đốn lực lượng cảnh sát Hồ Châu, cho nên có báo Pháp Chế trên tỉnh cử một phó tổng biên tập tới Hồ Châu phỏng vấn, ngày mai lúc làm lễ truy điệu nhằm lúc tôi có cuộc hẹn với họ nên sẽ không đến được, ông cứ sắp xếp nhé.

Lý Pháp Thụy khi còn sống cùng với Đinh Nhị Cẩu đối đầu, cho nên khi lão chết đi, thì hắn lại càng không đi hầu hạ, cho nên dứt khoát lấy cớ có việc lẫn mất rất xa.

– Cũng được… À… Đinh phó cục, gần đây có chút lời đồn, cậu có nghe nói không vậy?

Hầu Khắc Cần mặc dù rất muốn nhẫn nhịn, nhưng nhìn thấy thái độ Đinh Nhị Cẩu như vậy, trong lòng rất khó chịu, vì vậy rốt cục nhịn không được, nói ra.

– Đồn đãi? Cái gì đồn đãi, tôi không nghe nói gì cả…

Đinh Nhị Cẩu ra vẻ không biết chuyện gì hỏi.

– Được, vậy tôi hỏi cậu, chuyện giữa cậu và cô cảnh sát xinh đẹp thực tập kia có gì xảy ra? Tại sao chưa xong thời gian thực tập, đã có thông báo tiếp nhận về cục công an thành phố công tác?

– Ông nói là Dương Lộ sao? Đó là trợ lý liên lạc cho tôi…

– Đúng vậy, bây giờ trong lực lượng cảnh sát đang sôi sùng sục lời đồn, tôi xem chuyện này Đinh phó cục tốt nhất ra mặt để làm sáng tỏ, hình tượng đối với chúng ta như vậy thì không tốt đâu…

– Há, chính ủy… tôi thấy được lời đồn này tào lao, với lại tôi làm cái gì mà phải ra mặt giải thích? Tôi và Dương Lộ lại không có chuyện gì, đúng không?

– Vậy thì tốt… để làm sáng tỏ chuyện này, tôi thấy tốt nhất là cho Dương Lộ trở về trường cảnh sát.

Hầu Khắc Cần bổ sung nói.

– Trở về trường cảnh sát, cũng không phải không được, nhưng tôi nhớ không lầm, là Lý cục trưởng với ông là người ký tên và đóng dấu đấy, ông trao đổi mà không tính toán gì hết, với lời đồn đó ông cũng có thể giải thích thoáng một chút được mà, bây giờ Lý cục trưởng chết rồi, nếu như bên ngoài có lời đồn Dương Lộ là do Lý cục trưởng đưa vào, Lý cục trưởng vừa chết, liền tống người ta về trường liền, lúc ấy sự tình dị nghị thì làm sao? Nhỡ Dương Lộ đến lúc đó nói là Lý cục trưởng chiếm đoạt thân thể nàng nên mới chấp thuận ký tên cho nàng ở lại cục công an công tác, đây không phải lại làm cho dưới suối vàng Lý cục trưởng lại thêm hổ thẹn ấy ư? Tình huống đó nếu xảy ra thì ông để cho ai đi tìm Lý cục trưởng mà xác minh việc này?

– Hừm… D9 inh phó cục nói như thế nào thì cậu cũng có lý, vậy cậu nói nên làm cái gì bây giờ?’

Hầu Khắc Cần trợn to mắt nghe Đinh Nhị Cẩu lý luận, lão sửng sốt tìm không ra một cớ gì thích hợp để phản kích.

– Tôi xem việc này bỏ qua được rồi, thời gian trôi qua coi như là xong, ngược lại tôi thấy với lời đồn đãi thì chính ủy mới bất lợi đấy, tôi có lời khuyên ông nên chuẩn bị tư tưởng trước.

Đinh Nhị Cẩu lời nói xoay chuyển, đem đầu mâu chỉ hướng Hầu Khắc Cần.

– Lý cục trưởng sau khi chết đi, chính ủy tại trong cục công an thành phố thì có tư cách là người có kinh nghiệm lâu năm nhất, cho nên chính ủy bây giờ là ứng viên tốt nhất cho cái ghế cục trưởng cục công an, vì thế chuyện Lý cục trưởng chết, trong cục công an thành phố người cao hứng vui nhất chinh là chính ủy đấy, có người còn trông thấy tối hôm qua ông triệu tập thân bằng hảo hữu bắt đầu ăn mừng sớm rồi, đương nhiên, đây đều là lời đồn đãi, tôi không có tin.

Đinh Nhị Cẩu nhìn xem mặt Hầu Khắc Cần dần dần đỏ bừng…

– Đây là vu oan, tôi cùng Lý cục trưởng là đồng sự trong nhiều năm, làm gì có thể nào mà làm chuyện như vậy, thuần túy là ngồi uống rượu nói chuyện phiếm, tôi nói lại lần nữa, đối với vị trí cục trưởng này, một chút hứng thú tôi cũng đều không.

Hầu Khắc Cần lúng túng nói.

– Tôi cũng cảm thấy vậy, công tác của chính ủy là làm tư tưởng chính trị cán bộ, nhưng tôi có cảm giác lần này thành phố chắc phải đem cái trọng trách cục trưởng áp ở trên người của ông rồi, tôi thì còn trẻ quá, nên cần phải có ông mới có thể trấn được những đám thổ phỉ kia, về chuyện này tôi cũng ủng hộ chính ủy, với lại ông cũng không nên thụ động ngồi chờ chuyện tốt rơi xuống, tốt nhất là đi tìm mối quan hệ để đánh động trước đi…

Đinh Nhị Cẩu chỉ nói đến như vậy thì dừng, tuy trên mặt Hầu Khắc Cần xem không ra bất kỳ biểu tình gì, nhưng trong nội tâm đã rất rõ lộ ra, ý tưởng muốn làm cục trưởng như hạt giống đã được Đinh Nhị Cẩu gieo xuống trong đầu ông rồi.

Triệu Khánh Hổ khoác trên người một cái áo khoác da chồn áo, đứng ở giữa sườn núi của Vệ Hoàng Sơn Trang, phía xa xa là toàn cảnh thành phố Hồ Châu, tuyết rơi nhiều bao trùm chân núi, mờ mờ một mảnh…

Triệu Cương đứng ở phía sau, gã không nhìn đâu xa, mà là đang nhìn ông chú của gã.

– Lần này cháu làm vô cùng tốt, không có để lại dấu vết gì, đối với Lý Pháp Thụy đây là kết cục tốt nhất, chứ nếu không thì tất cả mọi người ai cũng không an tâm.

Triệu Khánh Hổ chậm rãi nói.

– Nhưng tổn thất số tiền lớn.

Triệu Cương thấp giọng đáp.

– Tiền là có thể kiếm lại đấy… À… ngày mai chú không đi đưa tiễn đám tang, cháu thay chú đưa tiễn Lý Pháp Thụy một đoạn a.

– Hồ Châu có rất nhiều người biết chú có quan hệ thân thiết với ông ta, nếu chú không đến đám tang, có thích hợp không vậy?

Triệu Cương hỏi dò.

– Ưm… chú đã đã lựa chọn cách như vậy, thì vĩnh viễn không được nhìn mặt của Lý Pháp Thụy nữa, người nhà của hắn cũng không có quay trở lại đây chứ?

– Cháu đã cùng bọn họ sắp xếp xong rồi, có nói tốt nhất là không nên trở về, một khi trở về thì biết đâu lại không có thể đi được, cháu tin là họ minh bạch đạo lý này, hơn nữa những năm qua, chúng ta cũng đã bỏ ra hơn ba triệu đồng rồi, hai người bọn họ cũng đủ sinh hoạt tốt…

– Ừ, nhớ kỹ… chỉ cần tập đoàn Vệ Hoàng còn, cứ theo định kỳ tiếp tục chuyển tiền cho vợ con của Lý Pháp Thụy, đừng để cho bọn họ có cảm giác người vừa chết thì chúng ta liền đoạn tuyệt, nói không chừng về sau còn có việc hữu dụng từ chỗ mẹ con của họ.

Triệu Khánh Hổ sắp xếp nói, tuy nói Triệu Khánh Hổ người này thâm hiểm tàn độc vô đối, nhưng lão rất biết cách làm người: Đó là một loại nhân vật đi một bước tính ba bước, cho nên Triệu Cương vẫn luôn luôn rất là thận trọng với lão, cho tới bây giờ cũng không dám làm gì…

– Được, cháu hiểu rồi, cháu sẽ an bài tốt cho vợ con của Lý Pháp Thụy.

Triệu Cương đáp.

– Ừ… còn Đinh Trường Sinh vẫn chưa gặp được hắn sao?

Triệu Khánh Hổ nhíu mày hỏi.

– Vẫn chưa, cháu đã mời nhiều lần, nhưng hắn luôn mượn cớ nói gần đây luôn bận rộn, không có nể mặt mũi chúng ta.

– Ai… xem ra tên tiểu tử này thật đúng là rất giảo hoạt, Triệu Cương… Lý Pháp Thụy đi rồi, Qúy Đại Khoan bị lột da, cháu liên lạc với Qúy Đại Khoan, hỏi hắn có muốn đến tập đoàn Vệ Hoàng làm không? Sẽ an bài cho hắn chức vụ cố vấn, chủ yếu là lợi dụng mối quan hệ của hắn để đả thông với cảnh sát của cục công an, còn Đinh Trường Sinh… đưa điện thoại cháu cho chú, để chú gọi điện thoại cho hắn.

Triệu Khánh Hổ hướng Triệu Cương đưa tay ra.

Lúc điện thoại của Đinh Nhị Cẩu reo lên, thì hắn vẫn còn phòng làm việc của Hầu Khắc Cần khản cổ đấu trí, nhìn điện thoại là của Triệu Cương gọi tới, muốn lập tức cắt đứt, nhưng suy nghĩ một chút vẫn là tiếp thông, chỉ có điều lúc nghe đối phương tự xưng là Triệu Khánh Hổ, Đinh Nhị Cẩu cầm điện thoại lên ra khỏi phòng làm việc của Hầu Khắc Cần.

– Chào chú Triệu, khỏe không? Hiếm khi nhận được điện thoại của chú, có việc gì mà gọi điện thoại cho tôi vậy?

– Ha… Đinh cục trưởng, tôi đang tại trong sơn trang ngâm mình trong suối nước nóng, nhưng cứ nhớ đến lão Lý, trong lòng của tôi thật khó chịu, tôi cùng lão Lý có quan hệ rất tốt, nhưng là…

– Chú Triệu, người cũng đã đi rồi, nén bi thương a.

Đinh Nhị Cẩu tuy đoán được Triệu Khánh Hổ cùng Lý Pháp Thụy có quan hệ mật thiết, nhưng không ngờ Triệu Khánh Hổ lại thản nhiên thừa nhận loại quan hệ này tồn tại, vì như thế lại làm cho Đinh Nhị Cẩu cảm thấy ngạc nhiên ngoài ý muốn.

– Ừ, cũng chỉ có thể đành như thế, Đinh phó cục, hôm nay tôi muốn gặp cậu một chút, không biết có thời gian rảnh không?

– Chú Triệu tìm tôi có việc à?

Đinh Nhị Cẩu giật mình, Triệu Cương mời hắn nhiều lần, nhưng hắn vẫn luôn không có đáp ứng, lần này đây đích thân Triệu Khánh Hổ ra mặt.

– Có chút chuyện nhỏ, muốn tìm Đinh phó cục lải nhải, không biết cậu có nể mặt không?

– Được… lát nữa tôi sẽ đi qua.

Triệu Khánh Hổ đã nói đến mức này, Đinh Nhị Cẩu phải đi một chuyến rồi, nhưng Triệu Khánh Hổ muốn làm cái gì, hắn thật sự không biết…

Đinh Nhị Cẩu từ cục công an đi ra liền đến ngay tòa cao ốc thành ủy, khi vào phòng làm việc Thạch Ái Quốc, nhìn thấy Trương Hòa Trần đang khom lưng tìm kiếm tài liệu trên cái kệ nhiều tầng, cái mông đít lớn vểnh lên, tư thế giống như đang chờ đợi cây dương vật từ sau đâm vào, Đinh Nhị Cẩu nhìn cửa phòng làm việc Thạch Ái Quốc đang đóng kín, liền đưa tay vào trong cái váy của Trương Hòa Trần trên cặp mông nhéo một cái.

– Ai da…

Trương Hòa Trần như là bị ong chích nhảy dựng lên.

– Vểnh mông lên đẹp mắt như vậy, để cho em nhìn à?

Đinh Nhị Cẩu trêu ghẹo nói.

– Hừ… em nằm mơ đi, không có đàng hoàng gì cả, lại tới đây làm gì, bí thư đang bận ở bên trong đấy.

Trương Hòa Trần mặt đỏ nói.

– Ai ở bên trong vậy?

– Trưởng thư ký cùng Cố chủ nhiệm, em có việc à?

Trương Hòa Trần đem tài liệu bỏ lên bàn hỏi.

– À… bọn họ có việc, em tìm chị cũng được vậy.

Đinh Nhị Cẩu nhìn xem cánh cửa, to gan bắt ôm lấy Trương Hòa Trần, một tại lài sờ soạng lên cái âm hộ nàng, nàng muốn đẩy hắn ra, nhưng bị Đinh Nhị Cẩu giữ chặt, như thế nào cũng không rút tay ra, cho nên đành phải mặc kệ rồi.

Khi ngón tay hắn móc vào dọc bên trong cái khe thịt âm hộ Trương Hòa Trần, bên trong đang khô ráo nhưng rất nhanh đã tràn ngập thức tỉnh sức sống, đầu ngón tay hắn đã dinh dính chất lỏng từ cửa miệng âm đạo rỉ ra…

– Tìm chị có chuyện gì… buông ra, nhỡ bị lãnh đạo trông thấy liền xong đời.

Trương Hòa Trần không yên tâm cứ nhìn vào cửa phòng làm việc của Thạch Ái Quốc, lúc này hắn đã rút bàn tay dưới âm hộ nàng ra, đưa ngón tay sáng bóng vì dịch nhờn âm đạo của nàng dính lên, đưa cho nhìn Trương Hòa Trần xem, rồi hỏi.

– Còn có chuyện gì nữa, nhớ chị chứ sao, chồng chị đêm nay có ở nhà không?

Mặt Trương Hòa Trần thấu đỏ đến mang tai.

– Ai mà thèm em nhớ… chồng chị có ở nhà hay không thì cùng với em có quan hệ sao?

– Đương nhiên là có, nếu chồng chị có ở nhà thì em không đến, còn không có ở nhà thì em sẽ đến phục vụ chị, nhìn ngón tay này mới mò vào nó đã ướt nhẹp thì cũng hiểu là con ngựa này không được thỏa mãn đủ rồi…

– Em… chỉ nói bậy, ai là ngựa… muốn ăn đòn…

Trương Hòa Trần tức giận giơ lên nắm đấm của mình, nhưng chưa kịp đánh trên người Đinh Nhị Cẩu, thì nghe được bên trong phòng Thạch Ái Quốc có tiếng động kéo ghế, lập tức hai người tách ra, tránh qua mỗi người một bên.

Quả nhiên, vài phút đồng hồ sau, Đào Thành Quân và Cố Thanh Sơn cùng đi ra khỏi phòng làm việc của Thạch Ái Quốc.

– Xin chào Cổ chủ nhiệm, Đào thư ký trưởng…

Đinh Nhị Cẩu chào hỏi.

– Ồ… Trường Sinh, sao lại ở đây?

Cố Thanh Sơn hỏi.

– Con đến báo cáo công tác với Thạch bí thư.

Đinh Nhị Cẩu cười cười nói.

– Ừ, vào đi… Trường Sinh, làm tốt lắm, càng lúc càng giống dáng vẻ cục trưởng cục công an rồi đấy…

Đào Thành Quân vỗ vỗ bả vai Đinh Nhị Cẩu nói.

– Cảm ơn thư ký trưởng, em còn phải cố gắng nhiều.

Nhìn xem hai vị lãnh đạo đi rồi, Đinh Nhị Cẩu trong lòng lại là có chút thấp thỏm, vừa rồi Đào Thành Quân nói câu kia “Càng lúc càng giống dáng vẻ cục trưởng cục công an rồi…” là có ý tứ gì?

– Ngồi đi, có việc à?

Thạch Ái Quốc thấy Đinh Nhị Cẩu bước vào, chỉ trước mặt cái ghế nói.

– Vâng thưa bí thư, có chuyện rất trọng yếu, cho nên cháu phải báo cáo với chú.

– Lại có chuyện gì nói đi…

– Ngay mới vừa rồi, Triệu Khánh Hổ ông chủ của tập đoàn Vệ Hoàng gọi điện thoại nói muốn gặp cháu, tuy không nói là, cháu cũng không vững tâm, cho nên phải gặp chú để báo cáo.

– Có việc gì mà hắn muốn gặp cháu cơ chứ?

Thạch Ái Quốc cau mày.

– Thạch bí thư, trước kia cháu đã từng đề cập qua, thành phố Hồ Châu tồn tại một thế lực buôn lậu, cháu vẫn luôn nghi ngờ Lý Pháp Thụy là ô dù chống lưng cho thế lực buôn lậu này, mà thế lực buôn lậu này lại có liên quan dây mơ rễ má chằng chịt với tập đoàn Vệ Hoàng, chỉ là chúng ta không mở được cánh cửa để xâm nhập vào trong để tìm hiểu mà thôi.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng