Phần 81
Ngồi vào trong xe, lúc Đinh Nhị Cẩu định nổ máy xe, thì bàn tay của hắn có một bàn tay nhỏ nhắn cản lại, hắn ngẩng đầu qua nhìn nàng, Cổ Hiểu Manh đã để hợp đồng văn bản tài liệu ở một bên, dùng một loại tư thế đánh điên cuồng về phía Đinh Nhị Cẩu, đúng vậy, lúc này đây Cổ Hiểu Manh là chủ động, bởi vì giây phút này hai tay của nàng đã giữ lấy Đinh Nhị Cẩu đầu, đem môi của mình dâng hiến lên miệng của hắn.
Lúc mới bắt đầu, Đinh Nhị Cẩu đối với người chị nuôi đột nhiên động đực cũng làm cho hắn bị chấn động, bởi vì hắn không biết rõ Cổ Hiểu Manh rốt cuộc là nhất thời bị kích động hay là thật sự động tình, sợ mình nếu phản ứng không đúng, lại ăn một cái tát, nhưng Đinh Nhị Cẩu thấy Cổ Hiểu Manh rất là nhiệt tình, dần dần hắn trấn định, đã bắt đầu đáp lại, ánh mắt nóng bỏng lấp lánh ngắm nhìn Cổ Hiểu Manh tuyệt sắc kiều nhan, một dục vọng ở đáy lòng hắn mãnh liệt trào dâng.
Cảm nhận được hơi thở dốc Đinh Nhị Cẩu, Cổ Hiểu Manh mở ra đôi mắt, trong ngắn ngủi muốn đình chỉ động tác, nhưng với Đinh Nhị Cẩu thì tất cả đến lúc này thì liền đã xong, chậm rãi… chậm rãi…
Cổ Hiểu Manh ngữa ra cái cổ kéo dài, đôi môi anh đào kiều nhuận hướng về bờ môi Đinh Nhị Cẩu đáp lại, bờ môi của nàng hơi nhếch lên, bên trong hàm răng đều như ngọc, phún ra làn hơi tươi mát trên gò má Đinh Nhị Cẩu, trong đầu hắn có chút mơ hồ, nhưng hơn hết là là dục vọng nóng bỏng, Đinh Nhị Cẩu biết rõ, mỹ nhân xinh đẹp tươi trẻ như thế này, nếu không thể hưởng thụ thật tốt thì cũng uổng phí mình đã làm đàn ông rồi.
Hai cái lưỡi quấn quít vào nhau, Cổ Hiểu Manh cảm thấy trong đầu trống rỗng, thân thể lập tức liền xụi xuống trên người của Đinh Nhị Cẩu, bàn tay của hắn xoa vuốt trên cái lưng trơn nhẵn của nàng, độ ấm bàn tay tựa hồ có một vòng xoáy lửa nóng, hấp thụ lấy thân thể mềm mại đáng yêu, đánh thức dục vọng nằm sâu trong linh hồn của nàng tỉnh giấc, một tay của hắn trên mông nàng nhẹ nhàng vuốt ve, Cổ Hiểu Manh cũng phối hợp dị thường, sóng mắt mê ly lưu chuyển trong đôi mắt khép hờ, hai gò má ửng hồng, nàng muốn kêu Đinh Nhị Cẩu dừng lại, rồi lại lực bất tòng tâm, theo hai tay của hắn ôm chặt cùng vuốt ve xoa nắn, trong nội tâm nàng càng phát ra cơn ngứa ngáy cơn khó chịu…
Cổ Hiểu Manh hai tay cũng ôm thật chặt Đinh Nhị Cẩu, mặc kệ động tác hắn làm, cuồng nhiệt đáp lại nụ hôn của hắn, Đinh Nhị Cẩu quan sát chung quanh tầng hầm để xe, lúc này vắng vẻ người qua lại, với lại nếu không nhìn kỹ cũng không dễ dàng phát hiện bọn họ, hắn đã không thể khống chế được dục vọng của mình, một bàn tay lặng lẽ trượt vào bên trong áo của Cổ Hiểu Manh, chạm bào cái nịt ngực, nàng lần đầu bị người khác khác phái vuốt ve lên bộ ngực của mình, tuy là bên ngoài cái nịt ngực nhưng toàn thân toàn thân đã run lên.
Hai người lại mất phương hướng bên trong nụ hôn ngọt ngào mê người, cho đến lúc không thể thở nỗi, hai người mới ngừng nghỉ, rồi hai cái đầu lưỡi mềm mại lại quấn quít bú mút lấy nhau, đòi lấy cái lưỡi đối phương.
Lúc này Hiểu Manh có thể cảm giác được đôi bầu vú cao cao đứng vững đã bành trướng, hai đầu núm vú đậu đỏ giống như bị ngâm nước phồng lên nhô đầu ra khỏi bầu vú bên trong cái nịt ngực mềm mại.
Bên dưới cái âm đạo rịn chất dịch nhờn chảy ra, hai chân nàng ép chặt cái u cốc đã là thấm ướt một mảnh, cái lổ nhỏ nơi dùng để đón tiếp dương vật nam nhân, chất lỏng không ngừng trào ra khỏi cốc khẩu, đôi bắp đùi thon dài kẹp vào nhau, âm thầm tự hoạt động ma sát lấy cái âm hộ…
Bất chợt một chân Cổ Hiểu Manh duỗi ra, một chân co đùi giơ cao, cái váy cuộn xuống đến bẹn háng, là lúc toàn bộ cảnh xuân mê người hiện ra, một cái quần lót màu trắng đường viền thêu ren xuất hiện tại trước mắt của Đinh Nhị Cẩu, càng làm cho hắn thêm nóng người là có thể thấy rõ bên dưới cái quần lót có dấu vết ẩm ướt đang từ từ loang rộng, dường như không có để ý chủ nhân ngượng ngùng mà dịch nhờn cứ tiếp tục rỉ ra.
– Ưm.
Kêu lên một tiếng nhỏ, Hiểu Manh chậm rãi tỉnh táo lại khi nghe có tiếng chân người bước đến lấy xe, nàng mở hai mắt mê man xấu hổ dị thường, hai người cũng từ trong dục vọng tỉnh lại, liếc mắt nhìn nhau, Cổ Hiểu Manh trên mặt xuất hiện một rặng mây đỏ mang theo sự thỏa mãn, nàng si ngốc nhìn chằm chằm vào Đinh Nhị Cẩu, hai tay vuốt lấy khuôn mặt của hắn.
– Đinh Nhị Cẩu, đây là nụ hôn đầu tiên của chị đấy.
Cổ Hiểu Manh ngượng ngùng nói.
– Em cũng vậy…
Đinh Nhị Cẩu cực kỳ chắc chắn nói ra, đối mặt với ánh mắt của Cổ Hiểu Manh, hắn không có lùi bước, tại trước mặt cô gái này, hoặc là thành thật, hoặc là sẽ cứng rắn nói dối đến cùng, đây cũng là quy luật mà Đinh Nhị Cẩu tổng kết, chứ nếu lưỡng lự, thì chỉ càng làm thêm cho người không tin tưởng ngươi.
– Em lập lại lần nữa xem…
Cổ Hiểu Manh chợt lạnh lùng nói.
…
– Em nói là sự thật.
Đinh Nhị Cẩu lần nữa cường điệu nói.
Trong khoảng cách rất gần, Cổ Hiểu Manh đột nhiên giơ cao bàn tay lên, Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy bàn tay rất nhanh giống như muốn giáng xuống mặt mình, theo bản năng hắn muốn tránh né, nhưng đằng sau đầu là tựa đầu ghế xe, nên có tránh cũng không thể tránh được, đành phải nhắm mắt, nghiêng mặt, để cho Cổ Hiểu Manh thích đánh ở đâu thì cứ đánh.
Nhưng ngoài ý liệu, bàn tay nàng cũng chạm đến khuôn mặt hắn, không phải là cái tát đau nhức, mà là một bàn tay nhỏ bé ôn nhu,
– Thật ra nhìn cái mặt của em, giống như là thiếu nợ cũng muốn đánh, nhưng chị đổi chủ ý rồi, nói cho chị biết, làm sao em biết cái bản thiết kế này có thể bán được tới tám chục vạn?
– Ai dà… đây là em còn hạ thủ lưu tình đấy, nếu không thì bán một trăm vạn cũng không thành vấn đề.
– Cái gì? Sao lại dễ dàng như vậy bỏ qua hai mươi vạn?
Vừa nghe Đinh Nhị Cẩu nói như thế, Cổ Hiểu Manh lần nữa lại hét rầm lên.
– Ai ai… chị có thể đừng làm như người chưa từng thấy qua tiền được không, bây giờ nói như thế nào thì cũng đã coi như là một phú bà rồi, làm gì mà la hét rầm lên vậy?
– Hừ… làm phú bà là còn kém một đoạn lớn đấy.
Cổ Hiểu Manh trừng mắt liếc hắn nói.
– Nếu như em thật là giữ đúng giá một trăm vạn, vẫn có khả năng đúng là bán được một trăm vạn, nhưng là làm người thì phải biết lưu lại một con đường, ngày sau gặp mặt lại dễ nói chuyện hơn, huống chi thông tin mà em nhận được cũng bất chính, nếu không thì khả năng thật sự ngay cả tám trăm ngàn chúng ta cũng lấy không được.
– Thông tin bất chính? Em nói vậy là có ý gì?
Đinh Nhị Cẩu liền đem chuyện tình cờ núp ở trong nhà vệ sinh, một màn kia kể lại, Cổ Hiểu Manh quả thực không thể tin vào tai của mình, trên đời chẳng lẽ thật sự có sự trùng hợp như vậy, nhưng Đinh Nhị Cẩu thì hết lần này tới lần khác thì lại có gặp, sau khi nghe qua, nàng quả thực cười không thở ra hơi, đáng thương là Đinh Nhị Cẩu đang lái xe, liếc mắt nhìn thấy hai bầu vú của nàng vừa rồi mới còn ở trong tay nắn bóp, bây giờ theo tiến cười to thoải mái của Cổ Hiểu Manh mà phập phồng, hắn nhịn được thật sự là rất khó chịu.
– Hừ… đúng là tên hỗn đản này vận khí không tệ, cách nào cũng có thể cho em nhặt được tiện nghi.
– Chị à… em là vai em của chị, chị nói em là tên hỗn đãn, vậy thì chị là cái gì?
Đinh Nhị Cẩu bất mãn nói.
– Thôi đi… tên em trai này chị không thừa nhận đâu.
Cổ Hiểu Manh xẹp lép miệng nói ra.
– Được rồi, không thừa nhận cũng được, thoáng cái đã có nhiều tiền như vậy, bây giờ phải mời em ăn chực một bữa chứ.
– Cái này là hiển nhiên, chỉ là chị đối với tỉnh thành không quen thuộc, em tìm một chỗ đi, nhưng đừng có mắc quá a, bằng không mà nói, chị không trả tiền đâu.
Đúng làt là nhìn không ra đường đường thiên kim của trưởng phòng tổ chức cán bộ thành phố mà keo kiệt đến như vậy.
Có lẽ đây cũng là nguyên nhân do gia đình tạo thành, con người của Cổ Thanh Sơn chưa bao giờ thu lễ của ai, chứ đừng nói chi là chủ động tham ô, còn Dương Hiểu thí xuất thân từ đoàn ca múa, nhưng đoàn ca múa biên chế của thành phố thì đâu có trả lương cao, cho nên sinh hoạt trong gia đình Cố Thanh Sơn không tính là giàu có, Cổ Hiểu Manh cũng chưa từng gặp qua nhiều tiền như vậy, vì thế chuyện này cũng chẳng có gì lạ.
– Ừm… rất khó được đi một mình với chị, hay là để em mời chị đi một cái nơi ít có dấu chân người đến…
– Em có ý gì, có chủ ý xấu phải không?
Cổ Hiểu Manh thoáng cái nghe qua thì hiểu được hàm ý khác của Đinh Nhị Cẩu, bên trong cái quần lót vẫn còn dinh dính dịch nhờn khó chịu, tuy trong nội tâm cũng rất muốn hưởng ứng đề nghị này, nhưng là mặt mũi của cô gái vẫn còn rụt rè, vì vậy khuôn mặt Cổ Hiểu Manh lại ửng đỏ, nhưng giọng nói vẫn rất ương ngạnh.
– Đến nơi thì chị sẽ biết, chị là chị nuôi của em, thì em có thể làm gì với chị chứ?
Cổ Hiểu Manh không nói thêm gì nữa, Đinh Nhị Cẩu tay lái rẽ ngang, xe ra ngoại thành, thẳng đến đường lận cận đường cao tốc, mặc dù đang trên đường đi, hai người cũng nói chuyện phiếm, nhưng cũng thấy Cổ Hiểu Manh vẫn luôn là thăm dò hỏi chuyện riêng tư của Đinh Nhị Cẩu, có thể nhìn ra trong lòng của nàng là đang lo lắng cùng với bất an…
Tại trên đường cao tốc chạy được hơn một giờ, đến gần buổi trưa thì cuối cùng cũng đã tới địa phương cần đến, cái chỗ này là làng du lịch suối nước nóng, quy mô đã phát triển lên thêm so với trước hơn nhiều.
Nhìn ra được khu du lịch suối nước nóng giờ đã kéo theo sự phát triển kinh tế của địa phương, khi tới gần khu du lịch suối nước nóng, thai bên đường xây dựng rất nhiều nhà hàng khách sạn, phi thường náo nhiệt.
– Ai dà… Đinh Nhị Cẩu, nhìn em rất quen thuộc nơi này, có phải là trước kia đã tới đây?
Nhìn xem Đinh Nhị Cẩu đậu xe xong, lúc xuống xe Cổ Hiểu Manh hỏi, mặc dù là chất vấn, nhưng trong giọng nói cũng không phải là trách tội, xem ra nàng cũng bị phong cảnh nơi này hấp dẫn.
– Đúng vậy a, em đã cùng một người bạn tới đây, chẳng qua là lúc đo chưa có xây dựng thêm một khu trượt tuyết…
– Bằng hữu? Là phụ nữ chứ?
Cổ Hiểu Manh hơi có ghen tuông hỏi.
– Hỏi câu này đâu có gì thú vị đâu? Đó là của việc tư riêng tư của em, hình như phát hiện bây giờ đối với chuyện riêng của em, thì chị cảm thấy rất hứng thú thì phải, nhưng em nói cho chị biết, cuộc sống riêng tư của em rất là loạn đấy, cho dù chị là một nhà thiết kế, nếu chị muốn sắp đặt thiết kế thì cũng không ra một phương án nào thích hợp đâu, cho nên vẫn cứ thuận theo tự nhiên đi…
– Để cho chị sắp đặt thiết kế cuộc sống của em? Em nghĩ hay lắm, đúng chị là một nhà thiết kế, nhưng chị chỉ thiết kế sặp đặt nơi sinh hoạt cho người, còn em nha, không đáng…
Cổ Hiểu Manh bật cười lớn, nàng hướng về phía bên trong suối nước nóng đi đến, Đinh Nhị Cẩu đi theo ở phía sau tiến vào.
– À… đúng rồi, chị rất muốn biết cùng em cùng đi với người phụ nữ kia, là cái dạng đàn bà gì, nói cho chị biết đi, lòng hiếu kỳ của chị rất mạnh, nếu em không nói cho chị biết, đêm nay chị sẽ ngủ không yên giấc đấy.
Sau khi mướn hai gian phòng, lúc trong hành lang thời điểm, Cổ Hiểu Manh tò mò hỏi.
– Thật muốn nghe?
– Ừ, muốn nghe.
– Vậy thì tốt, đi qua phòng của em, sẽ nói cho chị biết.
Cổ Hiểu Manh không nói gì, nhưng nàng dùng một loại ánh mắt không tín nhiệm nhìn Đinh Nhị Cẩu, bởi vì nàng phát hiện trong đôi mắt của Đinh Nhị Cẩu rõ ràng không giống trước đây, ánh mắt hắn bây giờ tràn ngập sự khiêu khích hấp dẫn, nếu như không có chuyện xảy ra vừa rồi ở trong tầng ngầm để xe, thì nàng đã chọn đến phòng của hắn, nhưng giờ phút này, thì tuyệt đối sẽ không đi.