Phần 142
Có câu nói là “không đánh kẻ đang tươi cười với mình” nhưng lúc này thì Đinh Nhị Cẩu thấy không áp dụng được với câu này, nếu áp dụng đó là đối với những người có vị thế ngang với mình, nhưng lúc này Đinh Nhị Cẩu là phó cục trưởng công an thành phố, thì có cần phải cùng với một phân cục trưởng công an huyện huyện tươi cười sao?
Đáp án dĩ nhiên là đã rõ ràng, cho nên cho dù lúc này tất cả mọi người đang không ngừng vỗ tay, dù không được Dương Gia Hà mời vào nhưng nhóm người Lương Tái Đông, An Lôi, Ngụy Đại Bình cùng với Giáp Quân cũng đều tự ý theo vào, ngay lập tức tất cả mọi người trong phòng phát hiện có gì sai sai, bởi vì Đinh Nhị Cẩu tuy ngồi xuống, nhưng không biểu thị cái gì cả, tựa như là các người tự vỗ tay thì vỗ, chứ ta thì không cần.
Dương Gia Hà đưa mắt ra hiệu, tiếng vỗ tay dần dần thưa thớt rồi chấm dứt.
– Đinh phó cục, tôi không biết cậu tới đây công tác với các đồng chí kia, nếu không thì mời tất cả cùng vào.
– Dương cục trưởng, mọi người đang họp đi, vậy nội dung cuộc họp là gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Cái này…
– Không sao… nếu anh thấy khó nói, tôi có thể hỏi người khác…
Đinh Nhị Cẩu không để cho Dương Gia Hà có thời gian nói dối, liền nói dứt khoát.
– Là… đang thảo luận về vấn đề của một hộ đang khiếu oan.
– Có phải hộ khiếu oan tên là Lý Quế Chi, chồng là Đường Qúy Hòa phải không?
– Đúng là chuyện này.
– Cũng trùng hợp, tôi từ trên thành phố xuống đây cũng là vì giải quyết vấn đề này, trong phòng họp có ai tên gọi Lâm Khai Sơn không? Là vị nào vậy?
Đinh Nhị Cẩu đã nắm được tình hình do Lý Quế Chi cung cấp, đã biết được Lâm Khai Sơn là một trong hai công an yêu cầu họ phải chung tiền cái gọi là “tài trợ”.
Lâm Khai Sơn là đội trưởng đội trinh sát công an huyện Thanh Hà, nếu là thảo luận về vấn đề Lý Quế Chi khiếu oan, như vậy người này chắc chắn là phải có mặt trong cuộc họp, nên vì vậy mới có câu hỏi này.
– Là tôi.
Một gã đàn ông to lớn đứng lên đáp.
– Rất tốt… Ngụy Đại Bình, gọi người của anh đến làm việc với đội trưởng Lâm Khai Sơn giùm tôi.
Đinh Nhị Cẩu quay qua Ngụy Đại Bình nói.
Vì thế Ngụy Đại Bình thân mặc cảnh phục, có ký hiệu giám sát cảnh sát tiến đến đem Lâm Khai Sơn mang ra ngoài, đòn này làm cho người trong phòng họp ai cũng sợ ngây người, không nghĩ tới người cục công an thành phố vừa đến lại hành động ngay, cục công an thành phố đúng ra thì có quyền lực ra quyết định này cho đội giám sát cảnh sát xử lý.
– Đinh phó cục… đây là…
Dương Gia Hà lo lắng nhìn Đinh Nhị Cẩu hỏi.
Đinh Nhị Cẩu duỗi ra một tay ngăn Dương Gia Hà chen vào nói:
– Còn có một người cảnh sát là Trương Mãnh, tôi biết đó chỉ là một nhân vật cò con, làm phiền Dương cục trưởng gọi điện thoại kêu hắn tới đây, tôi có việc tìm hắn.
Đinh Nhị Cẩu mặc dù nói hời hợt, nhưng trong giọng nói cho thấy quyết tâm không thể nghi ngờ.
Dương Gia Hà không thể không gọi cú điện thoại này.
Không tới 5 phút, Trương Mãnh đã đến, ngay lập tức cũng bị Ngụy Đại Bình đưa tới một căn phòng khác làm việc.
Trong phòng họp không khí ngột ngạt tới cực điểm, chẳng khác nào thùng thuốc súng đang chờ nổ.
– Mọi người đi ra ngoài trước đi, tôi có việc cùng Dương cục trưởng nói chuyện riêng một chút.
Đinh Nhị Cẩu nhìn thoáng qua những người khác trong phòng họp rồi nói r.
Vì thế mọi người đều đi ra phòng họp, lúc này trên trán Dương Gia Hà đã bắt đầu đổ mồ hôi, hắn không biết Đinh Nhị Cẩu sẽ cùng hắn nói về chuyện gì, bởi vì trong lòng hắn có rất nhiều chuyện mờ ám lắm.
– Dương cục trưởng, anh không cần khẩn trương, tôi tới nơi đây là vì điều tra một việc, đó chính là chuyện Đường Qúy Hòa phải nộp cho phân cục công an huyện Thanh Hà hơn bảy vạn khối tiền, anh có biết chuyện này không?
Đinh Nhị Cẩu trầm giọng hỏi.
– Đinh phó cục, chuyện này…
– Dương cục trưởng… nếu hiểu rõ ràng câu hỏi, thì trả lời tôi, câu trả lời của anh sẽ quyết định bước tiếp theo tôi sẽ hành động như thế nào đấy, anh hiểu chưa?
– Hành động? Đinh phó cục, ý của anh là…
Dương Gia Hà lần này mồ hôi đã tứa ra ướt đẫm lưng áo.
– Ví dụ như… nếu như anh nói có biết có chuyện này, tôi sẽ báo cáo về cục công an thành phố, nói là do huyện ủy công an huyện Thanh Hà đưa ra ý kiến, cảm thấy anh không thích hợp làm chức vị phân cục trưởng công an huyện Thanh Hà nữa, do đó sẽ đề nghị cục công an thành phố điều chuyển đến công tác khác, đương nhiên, còn việc nếu anh làm trái pháp luật, đó là việc của bên kỷ ủy và viện kiểm sát, vừa rồi viện kiểm sát cũng có người đến, nếu như anh nói không biết chuyện này, cũng chưa từng có gặp số tiền này, chuyện này với anh không có liên quan gì, thì cao lắm là chỉ bị quy trách nhiệm mà thôi.
– Đinh phó cục trưởng… việc này… đúng là tôi không biết, mãi cho đến sáng sớm hôm nay mới biết, cho nên mới mở cuộc họp về vấn đề này.
– Há, vậy sao? Còn có một chuyện muốn nhớ anh xác minh cái, tôi có nghe là đội trưởng trinh thám Lâm Khai Sơn là anh em cột chèo với anh, việc này có đúng không?
Đinh Nhị Cẩu tiếp tục đào sâu hỏi.
– Ừ, là có việc này, đó là sự thật.
– Dương cục trưởng, anh không biết quy định về cán bộ sao?
– Biết rõ, việc này là trách nhiệm của tôi…
– Tốt rồi, là trách nhiệm của ai không phải phạm vi chức trách của tôi, tôi muốn biết vụ án của Đường Qúy Hòa là ai làm, vấn đề nêu ra là Đường Qúy Hòa góp vốn phi pháp, phân cục công an huyện có chứng cớ gì không?
– Chuyện này… tôi không rõ lắm, là Lâm Khai Sơn và Trương Mãnh làm.
– Bọn họ không có báo cáo với anh sao?
Đinh Nhị Cẩu nhìn xoáy vào Dương Gia Hà chối bỏ trách nhiệm bày tỏ hoài nghi.
– Không có… Đinh phó cục trưởng, tôi xác thực không biết chuyện này, tôi đã nói, sáng sớm hôm nay mới biết được chuyện này.
Dương Gia Hà lại một lần nữa rũ bỏ ngay quan hệ của mình.
Đinh Nhị Cẩu không nói gì nữa, đứng dậy mở cửa ra gọi An Lôi cùng Giáp Quân vào.
– Đinh phó cục trưởng, có nhiệm vụ gì?
An Lôi hỏi.
– Vụ vụ án Đường Qúy Hòa viện kiểm sát đã phê chuẩn, cô đến viện kiểm sát lấy hồ sơ nhìn xem vụ án này phê chuẩn có đúng chưa? Nếu thấy không phù hợp, hỏi viện kiểm sát tại sao lại phê chuẩn, ai làm ra bản án, thì gọi người đó đến gặp Trần Đông viện kiểm sát giải thích.
Những câu nói của Đinh Nhị Cẩu làm Dương Gia Hà lùng bùng trong lỗ tai, giống như tiếng sấm giữa trời quang vậy, bởi vì xin lệnh bắt Đường Qúy Hòa, hồ sơ là do chính Dương Gia Hà ký tên đưa đến viện kiểm sát phê chuẩn, mà vừa rồi chính hắn vừa mới nói là không biết đến chuyện này…