Phần 132
– Bí thư, trong thời gian qua chú đối đãi với cháu rất tốt, cháu cũng đã học được rất nhiều thứ, sẽ rất có lợi cho cháu trong công tác sau này, giai đoạn đã trải qua suốt cả đời cháu cũng không quên.
Trong phòng làm việc của Thạch Ái Quốc, Đinh Nhị Cẩu thâm tình nói ra, những lời này một nửa đúng là xuất phát từ chân tâm, còn lại một nửa đương nhiên là khách sáo, tuy là hắn đã sắp rời đi, nhưng không nên quên, uống nước phải nhớ nguồn.
– Ha ha, Tiểu Đinh… nghe cháu nói thế chú rất hài lòng, nhớ kỹ… cháu là vì ai mà phục vụ, nhất định phải nhớ kỹ…
Thạch Ái Quốc thu hồi sắc mặt vui vẻ, đổi lại rất nghiêm túc khi nói.
– Bí thư yên tâm, sau này có việc gì, chú cứ nói với cháu, cháu đã từng nói qua, sẽ làm cây đao cho chú, đổi mới cách làm việc trong cục công an, giúp sức cho thành ủy, vì dân chúng Hồ Châu mà phục vụ.
– Cháu hiểu sai ý của chú rồi, ý của chú, cháu phải hiểu được, cho dù xã hội có loạn đến đâu, cũng không cải biến được chúng ta là cán bộ do đảng lãnh đạo, nên nhớ kỹ chức trách của mình, bản tính của mình không nên bị mất phương hướng, cháu thì còn trẻ, trong cục công an thì ngư long hỗn tạp, nên phải cẩn thận, an toàn của mình là điều thực tế là, TP Hồ Châu không có an bình, nhưng chú thì không có năng lực để vạch trần thế lực đen này, cháu đến cục công an, hiệp trợ tốt với Chu Hồng Kỳ, đem các loại bùn nát cặn bã triệt để dọn dẹp…
Có lẽ Thạch Ái Quốc đối với tên thư ký này thật sự rất có cảm tình, cho nên tâm sự rất nhiều chuyện, mãi cho đến giờ tan tầm, vẫn còn chưa có nói xong, đúng lúc này thì thư ký trưởng Đào Thành Quân vào.
– Chào thư ký trưởng.
Đinh Nhị Cẩu chào hỏi, Thạch Ái Quốc chỉ gật đầu trầm ngâm.
– Bí thư… Tiểu Đinh sắp đi rồi, về chuyện tìm kiếm thư ký của bí thư, tạm thời chưa có nam thư ký thích hợp, hay là để cho cô Trương tạm thời thay thế trong một thời gian, sau đó tôi tìm kiếm thư ký thích hợp, như vậy có được không?
– Cô Trương? Cô Trương nào?
– À… đó là Trương Hòa Trần, lâu nay vẫn hỗ trợ làm giấy tờ bên văn phòng thành ủy, bình thường rất cần mẫn, bằng cấp cũng không thấp, giỏi về ghi chép tài liệu, bí thư xem thử có thích hợp không?
Thạch Ái Quốc nhớ không nổi Trương Hòa Trần là ai, chuyện này cũng bình thường, ngoại trừ tiếp xúc những cán bộ lãnh đạo, việc còn lại Thạch Ái Quốc đều giao cho Đinh Nhị Cẩu, nếu ai muốn gặp bí thư, cũng phải trải qua cửa ải Đinh Nhị Cẩu này, cho nên Thạch Ái Quốc đối với nhân viên thành ủy công tác không quen thuộc cũng là dễ hiểu.
Đinh Nhị Cẩu thấy Thạch Ái Quốc nhìn hắn, liền vội vàng giới thiệu:
– Bí thư, Trương Hòa Trần lớn tuổi hơn cháu, đã kết hôn rồi, lúc trước công tác tại khu Hồ trấn, được điều tạm đến thành ủy công tác, nhân phẩm tốt, biết cách sống…
– Há, cả hai người đều khen cô ấy, vậy trước tiên cứ thử xem…
Thạch Ái Quốc gật đầu nói, ông cũng biết tìm một thư ký tốt cũng không dễ dàng, đồng thời có một quy định bất thành văn, nam lãnh đạo thì không được dùng nữ thư ký, nhưng tình hình bây giờ đang gấp rút, đành sử dụng tạm thời gian…
– Cô Trương đang đứng ở bên ngoài, bí thư có muốn gặp gỡ không?
Đào Thành Quân hỏi.
– Ừ, cũng được, gọi vào làm quen một chút a.
Thạch Ái Quốc gật đầu nói.
Đinh Nhị Cẩu bước nhanh đi ra, thấy Trường Hòa Trần đang đứng tại trong phòng làm việc của mình, hai tay nắm chặt lẫn nhau, dáng vẻ rất khẩn trương.
– Chị Trương đi vào gặp bí thư một chút đi.
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Tiểu Đinh, chị rất lo lắng, hay là thôi đi…
Đinh Nhị Cẩu đi đến bên cạnh Trường Hòa Trần nói nhỏ:
– Bộ chị muốn chỉ công tác ở đây tạm thời rồi bị trả về chỗ cũ à? Đây là cơ hội rất tốt, cho dù là chị chỉ làm thư ký cho bí thư một ngày, sau này cũng có khả năng được điều đến thành phố công tác chính thức, đừng có chần chừ nữa, nhanh lên theo em đi vào…
– Xin chào Thạch bí thư…
Trường Hòa Trần đè nén trong nội tâm kích động, cũng may là đã kịp bình tĩnh lại.
– À… chào cô Trương, do Trường Sinh thay đổi công tác, cố tạm thời thay thế vất vả một thời gian nhé, chỗ này của tôi bình thường thì cũng không có bận rộn nhiều đâu, chỉ là ghi chép tài liệu, sắp xếp lịch nhắc nhở công việc của tôi là được rồi.
Thạch Ái Quốc nhìn thấy người đàn bà này khá xinh đẹp, có khuôn mặt mỹ lệ, trong lòng cũng tán thưởng, nhưng cũng chỉ là tán thưởng mà thôi, tại vì trong nhà Tiêu Hồng cũng xinh đẹp không thua kém gì người đàn bà này, hàng đêm Tiêu Hồng như rắn cứ quấn lấy, Thạch Ái Quốc thể xác và tinh thần đều rất mệt nhưng cũng phải cố gắng, ông sợ nếu không thỏa mãn được Tiêu Hồng thì sẽ bị đội nón xanh, chính ông cũng cảm giác được thân thể của mình gần đây không tốt, vì quan hệ túng dục quá độ không tiết chế, cho dù sử dụng thuốc bổ rất nhiều, nhưng hiệu quả chẳng có bao nhiêu.
– Thạch bí thư… tôi sẽ cố hết sức làm tốt công việc.
Trường Hòa Trần đối đáp vẫn trơn tru, không có bị ấp úng.
– Vậy thì được rồi, cô đi ra ngoài đi, Trường Sinh hôm nay bàn giao công việc cho xong với cô Trương, tôi cùng thư ký trưởng bàn thêm chút chuyện.
Thạch Ái Quốc nói.
– Vâng…
Đinh Nhị Cẩu gật đầu cùng Trường Hòa Trần một trước một sau rời khỏi phòng làm việc của Thạch Ái Quốc.
– Thành Quân, dành thời gian tìm thư ký đi, còn về vấn đề cô Trương, tuy trên tỉnh không có văn bản quy định không được dùng nữ thư ký, nhưng để cho một phụ nữ ở bên cạnh tôi công tác, thì rất dễ dàng để người chú ý đấy, tạm thời cứ để cô Trương ở đây hổ trợ, nhưng đừng có tuyên bố là làm thư ký cho tôi gì nhé…
Thạch Ái Quốc nghiêm túc nói với Đào Thành Quân…