Phần 70
– Tôi mới tới đây vài ngày nên không biết, vậy phó chủ nhiệm Từ Đại Giang xảy ra chuyện gì vậy?
– Chết… hơn nữa chết tại trong phòng này.
Thẩm Mộc trong lời nói rất là e dè..
– Cái gì? Chết tại trong phòng này hả?
– Ừ, buổi tối hắn trở về đây đã khuya, đại khái là ra ngoài xã giao nhậu nhẹt, sau khi quay về thì mọi người đã tan sở về hết, trực ban cũng thật không ngờ là xảy ra chuyện như vậy, bị xuất huyết não, đến lúc sáng sớm mới phát hiện, thân thể đã cứng ngắc lại, đoán chừng vừa rồi bí thư Hoàng cùng vài người khác lưu lại chính là vì thương lượng về chuyện khắc phục hậu quả này ra sao? Dựa theo ý của Khương chủ nhiệm, để cho Từ Đại Giang là vì công tác mà chết, lại còn là chết trong phòng làm việc, cho nên việc này nhất định làm phát trên đài truyền hình thì là rất tốt cho việc tuyên truyền, nhưng hình như là có người tố cáo về tác phong của Từ Đại Giang có vấn đề, với lại sau khi kiểm tra thi thể thì cho thấy, nguyên nhân cái chết là do uống rượu qua nhiều dẫn tới việc xuất huyết não, vì thế việc này còn phải thương thảo thì mới quyết định sau.
Thẩm Mộc nhỏ giọng nói.
Tuy việc này không có quan hệ gì với Đinh Nhị Cẩu, nhưng chuyện của Từ Đại Giang cũng lưu lại một cục diện rối rắm, vừa đúng là mình đến để dọn phân đấy, Thẩm Mộc cũng bồn chồn, khi thấy Đinh Nhị Cẩu trầm ngâm không nói gì, trong nội tâm thì càng thêm thấp thỏm, gã đang lo đến chuyện phó chủ nhiệm tiền nhiệm chết tại trong văn phòng làm việc này, gã với tư cách là chủ nhiệm phòng đảng ủy, lại còn đem Đinh Nhị Cẩu người phó chủ nhiệm mới tới này sắp xếp vào tại cái văn phòng này, đây không phải là cố ý để cho lãnh đạo mới bị ngột ngạt ấy ư ! Nhưng chuyện này gã cũng là có nỗi khổ riêng không nói được, lúc ấy Thẩm Mộc cũng đã xin phép qua bí thư Hoàng Hữu Sinh thay đổi phòng ốc, nhưng bí thư Hoàng Hữu Sinh có ý là tại khu phố hành chính phòng ốc đang thiếu thốn, cái gì có thể sắp xếp được thì cứ sắp xếp cho gọn, rất rõ ràng, bí thư Hoàng Hữu Sinh có ý muốn là đem Đinh Nhị Cẩu sắp xếp vào trong phòng của Từ Đại Giang, nhưng cũng may là Thẩm Mộc cũng chừa lại mình một con đường lui, gã đặt mua toàn bộ vật dụng đồ dùng mới, buổi tối lén lút đưa vào thay đổi ở trong cái phòng làm việc đó, ngoại trừ số ít mấy người bên ngoài biết rõ, mấy lãnh đạo khác đều không có để ý biết đến.
– Đinh chủ nhiệm, thật ra tôi cũng muốn đổi một cái văn phòng khác cho cậu, nhưng phòng làm việc tại khu phố hành chính thiếu thốn quá, cho nên.. còn nếu cậu không thích… để tôi đi hỏi lại lãnh đạo…
Thẩm Mộc cẩn thận nói.
– Được rồi, tại đây cũng tạm được, đồ dùng trong nhà tất cả đều mới, Thẩm chủ nhiệm, rất cám ơn, chuyện phòng làm việc sau này hãy tính đi.
Đinh Nhị Cẩu cười cười nói, hắn biết rõ, căn phòng làm việc đã có người chết qua, như vậy nếu lúc sắp xếp cho mình vào lại cái văn phòng này, chủ nhiệm phòng đảng ủy chắc chắn phải báo qua lãnh đạo, không có sự cho phép của lãnh đạo, Thẩm Mộc không có lá gan đem chính mình an bài tại một cái nơi có người chết trong phòng như vậy, chỉ là hiện tại không biết lãnh đạo nào đã ra cái quyết định này? Là Hoàng Hữu Sinh hay là Khương Hòa Bình?
Trong thành phố có ban chỉ huy giải tỏa ‘lưỡng trục lưỡng tuyến’, như vậy thì dưới khu phố hành chính đương nhiên cũng có, Đinh Nhị Cẩu chính là phó chủ nhiệm xử lý việc giải tỏa, nên phía dưới cũng có nhân viên, chỉ có điều là không nhiều lắm, chỉ có hai người, một người là phụ trách liên lạc phòng đảng ủy Trình Thiến Thiến, một người là ở phòng tổng hợp Hoàng Hạo Dân, Thẩm Mộc vừa đi khỏi, thì hai người kia ngó dáo dác rồi đi vào.
Đinh Nhị Cẩu chỉ biết mình có hai nhân viên, nhưng khi trông thấy hai người này, lập tức cảm giác mình bị áp lực thật lớn, Trình Thiến Thiến là một người đàn bà trung niên, có thể vì hấp thu dinh dưỡng tốt, nên thân thể khá mập mạp, Đinh Nhị Cẩu hình như là không thích thú với đàn bà quá đẫy đà như vậy.
Nếu nói Trình Thiến Thiến đẫy đà, thì Hoàng Hạo Dân giống như là một cây gậy trúc, thân cao 1,80 m, nhưng nhìn qua thì chưa tới 55 cân, với thể trạng như thế này mà đi làm công tác giải tỏa, đây không phải là đem tên này thảy vào trong hố lửa sao? Phái hai người này vào đội giải tỏa mặt bằng dân cư, rõ ràng chính là bêu xấu thêm cho Đinh Nhị Cẩu.
…
– Xin chào Đinh phó chủ nhiệm, cậu thông báo chúng tôi đến họp phải không?
Trình Thiến Thiến hỏi.
– Xin mời ngồi, tôi biết, việc giải tỏa khu nhà ở của dân chúng là việc làm rất khó khăn, nhưng lãnh đạo đã sắp xếp, đó là công tác của chúng ta, là nhân viên chính phủ thì không thể kén cá chọn canh, cho nên sau này chúng ta phải đồng tâm hiệp lực, ngày đầu tiên tiếp nhận nhiệm vụ phân công, nên chúng ta sẽ đi đến nơi phối hợp trực tiếp, để gặp thượng cấp nghe chỉ thị, được không?
Đinh Nhị Cẩu biết bây giờ mà bắt đầu buổi họp thì chả có tác dụng gì cả, cũng chưa biết thượng cấp sắp xếp mình đến nơi nào làm trước, cho nên vẫn phải cùng thượng cấp giao tiếp trước.
Hai người kia không có gì phản đối.
Vừa lên xe, Trình Thiến Thiến liền nói ra:
– Đinh chủ nhiệm, để tôi nói sơ qua về công tác giai đoạn trước, tình hình đã đến đâu, để cậu hiểu đại khái một chút.
– Vâng… chị Trình cứ nói đi.
Đinh Nhị Cẩu vừa lái xe vừa nói.
– Hiện tại chúng ta đang làm công tác thỏa thuận giải tỏa ở khu vực Cổ La, nhưng Từ chủ nhiệm đột nhiên qua đời, chúng tôi như rắn mất đầu, nên những chuyện khác liền tạm gác lại, hiện tại quan trọng nhất là việc giải tỏa ở khu vực Cổ La là ký tên thỏa thuận về vấn đề diện tích đo đạc, đây là chuyện khó khăn nhất, khu Cổ La đều là những cư dân trú ngụ lâu đời, nhiều năm trước khi nghe thông tin khu vực sẽ bị giải tỏa, cho nên cư dân tư liền tự xây thêm nhà cửa phòng ốc, một tầng tiếp một tầng, có chỗ thậm chí xây thêm lên tầng ba, bọn họ xây dựng trong thời gian dài ngắn khác nhau nên rất khó nhận định, đây là vấn đề xảy ra nhiều tranh cãi nhất.
– Vậy bây giờ khu vực Cổ La đã bao nhiêu hộ ký, còn lại bao nhiêu chưa ký?
– Đã ký được 1/3, còn lại gần 170 hộ không có chịu ký thỏa thuận giải tỏa, chúng ta đang chọn lựa biện pháp là trước dễ sau khó, phần còn lại toàn là xương cứng, rất khó khăn.
– Ừ, vậy chúng ta trước đến khu Cổ La nhìn xem, lên ban chỉ huy giải tỏa thành phố sau cũng được.
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Đinh chủ nhiệm, chúng ta nên gọi thêm mấy người ở khu vực hành chính, hiện tại khu vực Cổ La không ổn định, đến lúc đó lại xảy ra chuyện gì thì không tốt?
Hoàng Hạo Dân dè dặt đề nghị.
– Gọi thêm người? Anh Hạo Dân… chúng ta đâu phải là đi đánh nhau, gọi nhiều người như vậy làm chi?
– Đinh chủ nhiệm, cậu Hoàng nói cũng không sai, hiện tại những cư dân này rất là bị kích động, tôi thấy chúng ta đi nhiều người thì vẫn tốt hơn, trước đó người của chúng ta cùng những người này cũng đã phát sinh xung đột mấy lần rồi, cũng đã từng có đánh nhau…
Trình Thiến Thiến trong lòng vẫn còn sợ hãi nói.
– Nghiêm trọng vậy sao? Vậy công tác chúng ta phải sao làm đây? Chúng ta cũng không thể ngồi trong nhà đợi dân chúng đến thỏa thuận giải tỏa, chúng ta giải tỏa phá dỡ nhà cửa của người ta, mà còn đợi người ta đến thỏa thuận, điều này có thể sao? Tôi không biết các người lúc trước công tác ra làm sao, nhưng bây giờ công tác thì không thể làm như vậy, cứ tiếp tục như tình trạng này, một năm sau, cũng đừng nghĩ đem khu vực Cổ La giải tỏa phá bỏ và dời đi xong, mà chúng ta còn có khu vực nhà ga bên kia nữa, còn rất nhiều việc phải làm…
Nghe Đinh Nhị Cẩu nói như vậy, Trình Thiến Thiến cùng Hoàng Hạo Dân cũng không nói gì thêm, nhưng trong đầu thì nghĩ thầm: quan mới đến thì nóng lòng lập thành tích, để nhìn xem Đinh chủ nhiệm đến cùng sẽ giải quyết đống lửa này như thế nào, với lại nhìn qua điệu bộ này của Đinh chủ nhiệm, căn bản từ trước đến giờ chắc cũng chưa có trải qua làm công tác giải tỏa, còn tưởng rằng sau khi Từ Đại Giang chết rồi, lãnh đạo sẽ phái xuống một người thông minh tháo vát đến nắm giữ đại cục việc giải tỏa này, không ngờ lại phái tới một thằng trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng là gì, đúng là ngựa non háu đá, đến lúc u đầu bể trán thì mới biết là sự thật nói có đúng không..