Phần 190
Giang Bình Qúy đi theo sau bí thư Tương Văn Sơn vào trong phòng làm việc, sau khi châm trà cho Tương Văn Sơn, đặt chén trà ở trên bàn làm việc, đang muốn lui ra ngoài, thì bị Tương Văn Sơn kêu lại.
– Cậu nói thử xem chủ tịch Thạch bị trận bệnh này có phải là quá đúng lúc không vậy?
Tương Văn Sơn khẽ nói.
– Ưm… vừa mới mở ra hội nghị chống lũ, rất nhanh liền đã xảy ra chuyện, chuyện này phỏng chừng trên tỉnh cũng đã biết, anh à… tiếp theo chắc anh phải trực tiếp ra mặt rồi, vì trên tỉnh sẽ chú ý đến, vạn nhất thành phố Hồ Châu trong phạm vi lớn bị nạn lũ lụt, thì ảnh hưởng đến anh sẽ không ít đâu.
Giang Bình Qúy dựa theo khách quan cảnh báo cho Tương Văn Sơn.
– Đúng vậy… nếu lão Thạch đã bị bệnh, tôi không thể ở nhà được, lão này cũng xảo quyệt, thật nhìn không ra Thạch Ái Quốc lại có bổn sự này.
Tương Văn Sơn nói.
– Anh… căn cứ tin tức trước mắt, lần này lũ lụt không phải là chuyện nhỏ, chúng ta phải sớm chuẩn bị, nói cách khác, hậu quả sẽ không chịu nổi a, các chuyện khác thì chúng ta sẽ tính sau.
– Được gọi điện thoại cho Dương Hoa An, nửa giờ sau đến tại phòng họp thành ủy, gọi điện thoại đến bệnh viện, hỏi thăm chủ tịch Thạch tỉnh chưa, nếu đã tỉnh, gửi lời của tôi qua điện thoại, cứ nói lão an tâm dưỡng bệnh, tôi sẽ trực tiếp đến chỉ huy việc chống lũ giải nguy.
Tương Văn Sơn khí phách trong nháy mắt bùng nổ, nhưng đây cũng là chuyện chẳng đặng đừng ông bị buộc phải làm như thế.
– Vâng… em lập tức đi ngay.
Giang Bình Qúy liền rời khỏi văn phòng.
Vừa ngồi xuống cầm điện thoại lên, phía sau cửa có bóng người chợt hiện, lại là Triệu Khánh Hổ.
– Giang chủ nhiệm, lãnh đạo bên trong có rãnh không vậy, tôi muốn gặp lãnh đạo báo cáo một chút công tác.
Giang Bình Qúy nghỉ thầm: “ Hừ… ông cũng là một ông chủ lớn, đầu có phải là cấp dưới của bí thư thành ủy, mà nói là báo cáo công tác… báo cái rắm… ” nhưng đối với một người như Triệu Khánh Hổ, Giang Bình Qúy chắc chắn là sẽ không dám nói ra thành lời…
– Bí thư chuẩn bị họp, chỉ có 10 phút rảnh, ông Triệu tốt nhất là tranh thủ thời gian nhanh một chút, nói ngắn gọn thôi.
Giang Bình Qúy chỉ vào bên trong nói.
– Vậy thì tốt, cám ơn Giang chủ nhiệm nhiều.
Giang Bình Qúy đi vào phòng Tương Văn Sơn báo trước, rồi đem Triệu Khánh Hổ dẫn vào phòng làm việc của Tương Văn Sơn.
– À… chào lão Triệu, mấy hôm không gặp, hôm nay sao lại có thời gian rảnh tới vậy, ngày hôm qua việc công việc rối tinh rối mù, nên không có nhín được thời gian đi tham dự hôn lễ con trai của lão, thật sự là xin lỗi nhé.
Tuy rằng cán bộ toàn thành phố tất cả đều bận rộn chống lũ, nhưng không phải là ai cũng cùng một lượt có công tác lên trên bờ đê, cho nên khi nghe nói chủ tịch thành phố bị bệnh, vẫn có không ít người chạy đến bệnh viện thăm Thạch Ái Quốc, dĩ nhiên, việc thăm hỏi này chỉ là lễ tiết…
Cố Thanh Sơn sáng nay cũng đã đến bệnh viện, bởi vì buổi trưa, thành phố Hồ Châu có một quy định bất thành văn, thăm bệnh nhân chỉ có thể từ sáng kéo dài đến giờ ngọ giữa trưa, bình thường thì buổi chiều không thể đến bệnh viện thăm bệnh nhân, nếu buổi chiều vấn an bệnh nhân chẳng khác gì nguyền rủa bệnh nhân chết sớm.
– Cố chủ nhiệm, cám ơn nhiều.
Thạch Ái Quốc tuy rằng tạm thời thoát khỏi nguy hiểm tánh mạng, nhưng bộ dáng vẫn có vẻ còn yếu ớt
– Chủ tịch cứ an tâm dưỡng bệnh, chúc ông sớm ngày khỏe mạnh.
Cố Thanh Sơn không nói nhiều, nắm tay của Thạch Ái Quốc trao đổi nói mấy câu, thì chào ra về để cho Thạch Ái Quốc nghỉ ngơi, Thạch Ái Quốc nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu đang ở gần đó, không nói gì thêm, Đinh Nhị Cẩu cũng không có lên tiếng, hai người bọn họ đều không nói gì cả, cho đến bây giờ cũng chưa có ai biết Đinh Nhị Cẩu đã nhận Cố Thanh Sơn làm cha nuôi.
…
Chu Hồng Diễm xử lý công việc rất nhanh, đến xế chiều đã mua chiếc điện thoại mang trở về, Đinh Nhị Cẩu gửi lại tiền cho Chu Hồng Diễm tiền, nhưng cô từ chối lấy tiền, Đinh Nhị Cẩu cũng không có khách sáo, cho tới bây giờ, tuy rằng Đinh Nhị Cẩu và Trịnh Hiểu Ngãi vẫn không có thừa nhận sự quan hệ giữa hai người, nhưng Chu Hồng Diễm là người duy nhất biết được…
Đêm dần khuya, bên ngoài lúc này đã rất lạnh rồi, nhưng bên trong văn phòng của y tá trưởng Chu Hồng Diễm vẫn là ấm áp như ngày xuân, vừa rồi Chu Hồng Diễm lấy cớ kiểm tra phòng bệnh, lặng lẽ đánh thức Đinh Nhị Cẩu, nói cho hắn biết Trịnh Hiểu Ngãi đã đến đây, đang chờ tại phòng làm việc của nàng, vốn là Trịnh Hiểu Ngãi định đến thẳng phòng bệnh của hắn, nhưng Chu Hồng Diễm nói cho nàng biết, phòng bệnh của Đinh Nhị Cẩu sát vách của phòng bệnh chủ tịch, người ra người vào khá nhiều, để cho người ngoài thấy sẽ không tốt, cho nên Trịnh Hiểu Ngãi cũng đành chấp nhận sự sắp xếp của Chu Hồng Diễm.
– Đêm nay là ca trực của tôi chịu trách nhiệm, căn phòng làm việc này tạm thời không có ai, bên trong là phòng nghỉ ngơi, bất quá hai người nhỏ giọng một chút, đừng để cho người bên ngoài nghe thấy, được rồi không quấy rầy hai người…
Chu Hồng Diễm cười cười đóng cửa lại rồi đi ngay.
Chu Hồng Diễm vừa mới rời khỏi phòng, Trịnh Hiểu Ngãi liền phóng tới ôm chầm Đinh Nhị Cẩu, nàng nhảy lên cao, hai chân thật chặt kẹp lấy sau lưng hai bên hông Đinh Nhị Cẩu, đem cặp môi anh đào của mình dâng hiến cho Đinh Nhị Cẩu, cái lưỡi như linh xà lạc lối len vào trong miệng hắn xuyên loạn tìm kiếm, nàng mặc cái váy liền áo màu vàng sậm làm nổi bật làn da trắng bạch, bởi vì ôm Đinh Nhị Cẩu, gấy váy vén lên, lộ ra cặp đùi da thịt bóng loáng, cái mông to lớn nhưng đường cong khéo léo, bị cái quần lót thật chặc bao vây lấy, bên dưới ra một mảnh quần lót màu đỏ thẫm tựa như máu tươi…
Bản năng nguyên thủy thú tính của Đinh Nhị Cẩu lại xông lên, máu chảy tràn khắp rất nhanh, huyết mạch sôi sục, dương vật trong quần cũng thức thời ngẩng cao đầu, nhanh chóng bành trướng trở nên cứng rắn, tay hắn nhẹ nhàng nâng lên bên dưới bờ mông thịt của Trịnh Hiểu Ngãi, tận tình vuốt ve, cảm thụ được cái mông đẹp săn chắc đàn hồi.
Trịnh Hiểu Ngãi không khỏi ngẩng đầu lên, nhìn đến mặt của hắn thật là đỏ, hô hấp thật là nặng, ánh mắt như muốn phun ra lửa giống nhau, trong lòng nàng mừng thầm, lại không kiềm hãm được đem môi dời về phía bờ môi của hắn.
Trịnh Hiểu Ngãi khuôn mặt ửng đỏ, hai mắt mông lung, nổi lên vô hạn xuân ý, cái miệng nhỏ nhắn với bờ môi hồng nhuận ép tới, hắn ngậm lấy bờ môi mút vào, dục vọng của nàng đã hoàn toàn dẫn phát ra, một bàn tay duỗi nàng duỗi tới đặt ở nơi đủng quần của hắn, cách quần bắt đầu vuốt ve dương vật của hắn.
Hôn môi trong chốc lát, Trịnh Hiểu Ngãi liền leo xuống, lôi kéo tay của Đinh Nhị Cẩu kéo hắn vào bên trong phòng nghỉ phòng làm việc của Chu hồng Diễm đẩy hắn ngã ngữa xuống trên giường, nằm lên trên thân người của hắn, cúi người vừa dùng đầu lưỡi tại trong miệng của hắn mút lấy, vừa giúp Đinh Nhị Cẩu cởi quần áo…
Chỉ chốc lát sau, trên người Đinh Nhị Cẩu quàn áo toàn bộ cởi bỏ, bờ môi Trịnh Hiểu Ngãi từ trên miệng của hắn chậm rãi chuyển xuống nhẹ nhàng lướt qua cổ của hắn, đi tới trên lồng ngực bền chắc, nàng dùng đầu lưỡi hoa vòng, từng cơn tê dại theo trung xu thần kinh xẹt qua, để cho Đinh Nhị Cẩu không khỏi rùng mình, thân thể có chút căng cứng ngắc, hai bàn tay hắn thì xoa nắn hai đầu núm vú co dãn của Trịnh Hiểu Ngãi, hăn cũng rất ưa thích những người đàn bà thành thục chủ động, hiện tại bây giờ, không cần động, chỉ cần nằm ngữa hưởng thụ là được rồi.
Hiển nhiên lúc này Trịnh Hiểu Ngãi rất là khát khao, giống như một loại một dã thú đã nhiều năm nhịn dục, đầu nàng tựa vào trên lồng ngực Đinh Nhị Cẩu thi triển kỹ thuật dùng lưỡi của mình, một bàn tay thon dài thì tóm lấy cây dương vật to lớn của Đinh Nhị Cẩu, yêu thích vuốt ve, cái lưỡi mềm mại kia cũng theo từ bộ ngực của hắn một đường xuôi xuống thẳng đến. thẳng đến… cây dương vật của hắn…
Lập tức, một cảm giác ẩm ướt ấm nóng từ đầu khấc truyền đến, Đinh Nhị Cẩu cau mày, há hốc mồm, vẻ mặt say mê ngẩng đầu nhìn, thấy Trịnh Hiểu Ngãi đã trườn người xuống háng hắn, cái đầu nàng tựa vào bên dưới, trong miệng ngậm lấy đầu khấc dướng vật, đang nhanh chóng bú mút ra, bú mút vô, mỗi một lần nuốt vào đến gần cả gốc dương vật, Đinh Nhị Cẩu thấy quá sung sướng, cũng một thời gian đã qua không có cùng Trịnh Hiểu Ngãi này nọ giao cấu rồi, nhiệt tình tăng vọt, hai tay hắn ghì lấy đầu của nàng tại háng của mình nhân xuống kéo lên, nhấn xuống… nghe từ trong miệng nàng tiếng kêu bú mút “ chậc… chậc… ”, Đinh Nhị Cẩu quả thực là được kích thích sướng muốn chết…
Đàn bà thành thục thì công phu miệng lưỡi khá tuyệt vời, khẩu kỹ của Trịnh Hiểu Ngãi rất là cao siêu, chỉ chốc lát sau, Đinh Nhị Cẩu có cảm giác phía dưới dương vật kia cứng rắn nóng bỏng, lại bị nàng liên tục phun ra nuốt vào xuống trong miệng, nói không chừng đã muốn bộc phát xuất tinh trong cái miệng nhỏ của nàng rồi, nhưng hắn biết mình không thể ích kỷ chỉ lo mình hưởng thụ như vậy, hắn biết rõ Trịnh Hiểu Ngãi cần mình làm cho thoải mái, hắn ghé vào kéo Trịnh Hiểu Ngãi lên, không nói lời nào để nằm ngửa ở trên giường, Trịnh Hiểu Ngãi tựa hồ rất rõ ràng Đinh Nhị Cẩu sắp làm gì, nàng nhếch lên thật cao bờ mông nở nang, để cho Đinh Nhị Cẩu kéo cái quần lót màu đỏ viền ren dễ dàng kéo xuống, hai khối thịt mông màu mỡ cùng cái khe đít lộ ra, đàn bà thành thục thì cái mông đít là bộ vị cám dỗ nhất đấy, cái eo có thể so với cô gái chưa lập gia đình thì to ra, còn cái mông thịt thì nẩy nở vượt trội hơn rất nhiều, nhưng hông eo của Trịnh Hiểu Ngãi thì lại rất là tinh xảo, hiện ra tại trước mặt Đinh Nhị là cái mông to, theo thân thể Trịnh Hiểu Ngãi hơi rung rung hai mảnh thịt mông nhẹ nhàng đung đưa…
Đinh Nhị Cẩu cũng đã trông thấy bên trên thảm cỏ đen đã treo đầy những giọt chất lỏng long lanh trong suốt, toàn bộ bên trong cửa miệng âm đạo màu hồng đầy tràn nước đọng, Đinh Nhị Cẩu không có ngay lập tức tiến vào chính đề, con người hắn mang ơn tất báo nên liền khom người xuống, hai tay đem hai bên mép nhỏ âm hộ của Trịnh Hiểu Ngãi vạch ra, để cho cái cửa miệng âm đạo hở ra phơi bày, vươn cái thè lưỡi ra liếm vào, mũi dán chặt lấy nơi lổ tiểu nhỏ mé trên khe thịt, ngửi ngửi từ bên trong tản ra mùi vị khai khai, Đinh Nhị Cẩu cảm thấy rất là kích thích…
Đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu thẩm thấu vào trong âm đạo, cả thân thể nàng run rẩy, hết sức ưỡn lên cái mông của mình, tựa hồ muốn toàn bộ cái lưỡi Đinh Nhị Cẩu hút vào bên trong hang động…
Có câu nói đàn ông là bùn, đàn bà làm bằng nước, lời này thật đúng là không sai, khi đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu di chuyển lên trên âm hạch Trịnh Hiểu Ngãi khuấy động không bao lâu, từ bên trong trong hang động dịch nhờn liền trào tràn, như là mở ra một cái nút thanh tuyền thần bí vậy một mực chảy xuôi đọng lại trên nơi lổ hậu môn của nàng rồi nhiểu xuống từng giọt trên giường.