Phần 178
Đinh Nhị Cẩu từ chối khéo vợ chồng Cổ Thanh Sơn giữ hắn ở lại, hắn phải đi về, bởi vì vừa mới rồi nhìn rõ Cổ Hiểu Manh vơi cặp đùi sáng bóng chân dài cùng với trước ngực núi non trùng điệp phong quang, trong đầu cái quần lót màu lam viền ren không ngừng hiện tới hiện lui trong đầu, hắn sợ là mình sẽ khó chịu mà chết mất.
Đinh Nhị Cẩu lại đột nhiên gian nghe thấy được, một mùi thơm nhàn nhạt xông vào trong lỗ mũi của mình, loại mùi thơm nước hoa này, lại làm cho người sảng khoái tinh thần, Dương Hiếu có thể thật không ngờ, cô vì chứng tỏ sự thân mật trìu mến mà đi sát bên cạnh Đinh Nhị Cẩu đưa tiễn hắn ra ngoài, lại đưa tới Đinh Nhị Cẩu suy nghĩ lung tung, liếc nhìn qua thì hắn phát hiện, cô vẫn thấp hơn hắn gần bằng cái đầu, do đó hắn dễ dàng nhìn thấy được một đôi bầu vú đầy đặn nẩy nở nằm bên trong cái áo sơmi tơ tằm áo, lúc này hai ngọn núi kia, đang theo hơi thở của Dương Hiếu, có chút nhấp nhô, nổi lên từng tầng cuộn sóng, bộ dạng kia vô cùng hấp dẫn, khiến cho Đinh Nhị Cẩu cơ hồ máu mũi đều muốn chảy ra, càng thêm muốn chết chính là, chính là Dương Hiểu cùng Cổ Hiểu Manh hai mẹ con nhà này đều có một tật xấu giống nhau, đó là khi ở trong nhà đều không thích mặc nịt ngực, mỗi lần tới hắn đều thấy trước ngực của Dương Hiểu dù cho là mặc áo vải dày, cũng nhô lên hai đầu núm vú bên trong, còn Cổ Hiểu Manh thì cón quá đáng hơn, bởi vì đôi bầu vú của càng càng thêm cao ngất, làm cho Đinh Nhị Cẩu là con người đam mê sắc dục rất là gian nan, hắn chỉ sợ là mình nếu sơ ý một chút, thì làm cho nhà người, sẽ nhìn ra trong lòng của hắn đang đong đầy dục tính.
Làm cho người ta cảm thấy bất ngờ là hôn lễ con trai Triệu Khánh Hổ bất ngờ di chuyển dời địa điểm về Vệ Hoàng sơn trang, đó là nơi sản nghiệp của tập đoàn Vệ Hoàng, ở vào vùng núi phía bắc, cách nội thành Hồ Châu tầm mười km.
– Em nói thử xem vì sao Triệu Khánh Hổ tại sao phải đem địa điểm tổ chức hôn lễ chuyển vào trong núi?
Đinh Nhị Cẩu lái xe, bên tay lái phụ đang ngồi là Cổ Hiểu Manh.
– Có thể là muốn che dấu tai mắt của người, còn cô dâu là hôn lễ lần thứ hai rồi đấy, chỉ mong lần này là bình an.
Đinh Nhị Cẩu thở dài nói, nghĩ đến chuyện hôn lễ ngày đó cùng với cái chết thảm của Đào Chính, Đinh Nhị Cẩu đến bây giờ vẫn còn sợ hãi, hắn xe lái rất chậm, quan sát đến động tĩnh chung quanh, đằng sau còn có một chiếc xe đang theo sau, đó là xe do Đỗ Sơn Khôi chạy, tối hôm qua Đỗ Sơn Khôi cùng Đinh Nhị Cẩu thương lượng, Đinh Nhị Cẩu ở ngoài sáng, còn Đỗ Sơn Khôi thì ở trong bóng tối.
– Lần thứ hai? Ý em nói là cô gái mà con trai của Triệu Khánh Hổ kết hôn là lần thứ hai làm lễ cưới?
Cổ Hiểu Manh không hiểu hỏi lại.
– Đúng vậy là lần thứ hai, nhưng lần trước thì hôn lễ chưa có kịp cử hành, chú rể tại trước nhà cô dâu bị xe bị đụng chết, không đến thời gian một tháng, cô gái này lại lấy chồng khác, thật sự là rất bội phục nội tâm của cô gái này rất là mạnh mẽ.
– Bị đụng chết? Ngoài ý muốn sao?
– Không phải là ngoài ý muốn, mà là bị xe cố ý tông chết, nếu lúc ấy em không kịp kéo cô dâu tránh khỏi, đoán chừng cô gái đó hôm nay không làm được cô dâu rồi.
Đinh Nhị Cẩu mặc dù nói một cách lơ đãng, nhưng Cổ Hiểu Manh cũng cảm nhận được lúc ấy cục diện thảm thiết đến cỡ nào, nàng trở nên trầm mặt.
– Yên tâm.. có em ở đây, không có chuyện gì đâu.
Hắn muốn đưa tay vỗ bả vai Cổ Hiểu Manh, nhưng cuối cùng, lại đưa tay ra vỗ trên mu bàn tay của nàng.
– Cũng mong là như vậy đi, tại sao chị lại có cảm giác hiện tại thành phố Hồ Châu cùng lúc không có an toàn, giống như lúc này đang giăng một tấm lưới lớn vô hình, tuy nhìn không thấy, nhưng làm cho người phải sợ hãi.
Cổ Hiểu Manh im lặng một hồi rồi nói ra.
Xe hơi vừa mới chạy đến trước cổng sơn trang, đã nhìn thấy một dáng người cao cao đang cùng với bảo vệ lý luận, khi xe chạy đến gần, hắn mới nhìn rõ ràng thì ra là cô gái Từ Kiều Kiều.
– Anh à, tôi là bạn thân của cô dâu, hãy để cho tôi vào trong đi, nếu không tin, để tôi gọi điện thoại cho cô ấy nghe nhé.
– Không được, chúng tôi chỉ cho người có thiệp mời vào, ai không có thiệp mời đều không thể đi vào.
Bảo vệ với gương mặt khó chịu, lừ lừ nhìn Từ Kiều Kiều..
– Cô Từ.. lên xe tôi đi, đừng đứng chỗ này tranh cãi làm mất mặt xấu hổ.
Đinh Nhị Cẩu hạ cửa kiếng xe xuống nói.
– Là.. anh sao?
Từ Kiều Kiều liền mở cửa xe của hắn chui vào, Đinh Nhị Cẩu đem thiệp mời của chủ tịch thành phố cùng thiệp mời Cổ Thanh Sơn đưa cho bảo vệ.
– Chào anh, cô gái này không có thiệp mời, nếu như anh vẫn mang theo vào, nhỡ xảy ra chuyện gì không vui, lúc đó chúng tôi sẽ tìm đến anh đấy.
Bảo vệ cảnh báo trước, chính là Đinh Nhị Cẩu phải cam đoan chịu trách nhiêm khi cho Từ Kiều Kiều vào trong sơn trang.
– Được rồi, không thành vấn đề, tôi cam đoan cô gái này sẽ không trộm đồ của sơn trang đâu.
Đinh Nhị Cẩu lễ phép hướng về phía bảo vệ cười cười, hắn khởi động xe lái vào trong, còn Đỗ Sơn Khôi thì dừng lại xa xa mé ngoài cổng không có theo vào, đến trong sơn trang này, nếu như Cổ Hiểu Manh có xảy ra vấn đề gì, Triệu Khánh Hổ chắc chắn sẽ phụ trách chịu trách nhiệm, đó là điều Đinh Nhị Cẩu tin chắc, hắn hiểu rõ, tại thành phố Hồ Châu, vẫn chưa có người nào dám ở trên địa bàn của Triệu Khánh Hổ gây chuyện.
– Hừ.. anh mới chính là kẻ trộm đấy.
Từ Kiều Kiều bực dọc nói ra.
– Ai, tôi có lòng tốt mang cô vào trong sơn trang, làm ơn đừng gây nên chuyện, bạn bè thân thiết gì mà kỳ quá vậy? Kết hôn chẳng lẽ không có đưa cho cô thiệp mời sao? Phải để cho đám chó giữ nhà lải nhải không cho vào?
– Ưm.. tôi lo là Hà Tình đã xảy ra chuyện, lâu nay tôi không có tin tức của Hà Tình, ngày đó tôi đưa cho anh xem tin tức trên báo chí, đó là thông tin duy nhất tôi biết về Hà Tình, anh nghỉ thử xem có thể nào Hà Tình đã gặp bất trắc rồi không hả?
Từ Kiều Kiều giọng nói trầm thấp, rất là lo lắng nói.
– Cô à… đầu óc của cô chắc có vấn đề rồi, hôm nay là hôn lễ của Hà Tình, chúng ta vào thì có thể thấy Hà Tình, hừ… gặp bất trắc.. vậy mà cô cũng nghĩ ra được.
Đinh Nhị Cẩu bất mãn nói.
– Tôi nói gặp bất trắc không phải là nàng bị chết, mà là có thể nàng bị ép buộc, tất cả mọi chuyện đều là bị ép buộc, anh có hiểu không?
Từ Kiều Kiều nhìn chung quanh rồi nhỏ giọng nói.
– Đây không phải là vấn đề mà cô cần quan tâm đến, cô cứ tới tham gia hôn lễ, đàng hoàng tham gia xong hôn lễ lập tức trở về, tôi không muốn cô gây chuyện sẽ ảnh hưởng đến tôi, tại vì tôi là người đứng ra đảm bảo cho cô vào đây..
Đinh Nhị Cẩu cảnh cáo nói.
Vào trong Vệ Hoàng sơn trang vườn mới biết được trong lúc này bao lớn, toàn bộ trang viên kiến thiết cơ hồ là có thể điều này dốc núi tới, nói là dốc núi, nhưng thật ra là hai ngọn núi ở giữa một mảnh khe núi, nhưng là bây giờ đã biến thành thích hợp người ở Sơn Trang.
Tại đến đạo thứ hai kiểm tra tuyến về sau, Đinh Nhị Cẩu xe bị một cỗ xe điện thay thế, xe của hắn chỉ có thể là đứng tại đạo thứ hai kiểm tra tuyến bên ngoài.
“Nếu Hà Tình bị nhốt ở chỗ này, nàng cả đời cũng đừng nghĩ đi ra ngoài”. Từ Kiều Kiều lo lắng nói.