Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 4

Truyện Sex: Chinh phục gái đẹp – Chương 4


Phần 134

Bước vào phòng làm việc của Chu Hồng Diễm, Đinh Nhị Cẩu không chút khách sáo đến ngồi ở trên một cái ghế, Chu Hồng Diễm nhìn Đinh Nhị Cẩu nói:
– Thế nào, có cần hay hỗ trợ không vậy?

– Chuyện gì? Cái gì mà hỗ trợ? Không phải là chị nói tìm em có việc sao?

Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ nói.

– Ai.. chị thật sự là không biết những người phụ nữ kia vì cái gì mà hết người này đến người khác lại ưa thích em. Em cũng phải cẩn thận hơn một chút, các cô gài thì dễ tổn thương thân thể lắm đấy, phá thai nhiều lần còn có thể bị vô sinh, đúng là bọn họ nhắm trúng thứ người phong lưu như em rồi, cô gái kia là đến phá thai lần thứ mấy rồi hả?





– Ưm.. chị nói là… cái này… không phải, chúng ta…

– Được rồi, chị biết mà, việc phá thai này này cứ giao cho chị xử lý giùm cho, đàn ông các người a.. chỉ lo chính mình sung sướng, đâu có thèm nghĩ đến đàn bà chết sống ra sao…

Câu chuyện hình ảnh ướt át của Vương Sâm Lâm trong một thời gian ngắn xôn xao, sau khi Vương Sâm Lâm bị song quy (*nhà nước điều tra), dư luận bên ngoài ồn ào đạt đến đỉnh điểm, có rất nhiều người đồn đãi cho rằng chuyện này Vương Sâm Lâm trước sau gì cũng xong đời, bởi vì một người đàn bà mà bị đào lên một phó cán bộ cấp sở, nhưng chuyện này đột nhiên cũng mau chóng trở nên lặng yên không một tiếng động rồi…

Không phải là bởi vì nguyên nhân gì ghê gớm cả, đơn gian là vì Hách Giai nhân vật mấu chốt lại không tìm thấy được, cho đến bây giờ vẫn không có có bất kỳ tin tức gì, chẳng những người của kỷ ủy tìm nàng không thấy, mà ngay cả Tưởng Hải Dương cũng tìm không thấy, trong lúc này chỉ có một người biết rõ chỗ ẩn thân của Hách Giai, đó chính là Đàm Quốc Khánh, nhưng hắn lại không dám nói, hắn thật sự đã bị Triệu Khánh Hổ dọa cho sợ vãi đái rồi.

Càng làm cho người ta khiếp sợ là phần tiếp theo phía sau, qua một tuần lễ, Vương Sâm Lâm không có chút tổn hao nào đã được thả ra, tuy người của kỷ ủy không có đưa ra một kết luận gì thuyết phục, nhưng lộ ra rất rõ, tỉnh kỷ ủy lần này đã bị thất bại, không có tóm được người như theo mong muốn, Vương Sâm Lâm được thoát thân, cũng làm cho một số cán bộ của thành phố Hồ Châu ăn ngon dễ ngủ hơn rồi.

Vào cái ngày nhận được tin Vương Sâm Lâm được thả, tâm tình Tưởng Văn Sơn khá tốt, buổi tối còn tự một mình uống mấy chén rượu Mao Đài, nhưng đến sáng ngày thứ hai, ông ta bắt đầu đứng ngồi không yên, bởi vì Vương Sâm Lâm chính thức thông báo với Tưởng Văn Sơn, ông ta từ chức thường vụ phó chủ tịch thành phố Hồ Châu, đồng thời cũng không đảm nhiệm bất kỳ công tác nào của chính phủ nữa, rất rõ ràng, ông ta muốn triệt để thoát ly khỏi chốn quan trường.

– Vương Sâm Lâm, đây là chuyện gì vậy, thời điểm khó khăn nhất đã trôi qua, tỉnh kỷ ủy cũng không có cho ra kết luận cuối cùng, thì ông cứ trở về nói rõ, thành phố Hồ Châu cũng không có ly khai ông mà.

Tưởng Văn Sơn kinh ngạc khi nghe Vương Sâm Lâm từ chức, có thể nói, không có Vương Sâm Lâm tại trong ủy ban thành phố kiềm chế Thạch Aí Quốc, thì bí thư thành phố không có khả năng giống như bây giờ đang thuận buồm xuôi gió, cho nên Tưởng Văn Sơn cố gắng thuyết phục Vương Sâm Lâm tiếp tục nhận công tác.

– Bí thư, lần này không phải là tôi buồn bực, thật sự thì từ khi tốt nghiệp, được phân công đến công tác tại trạm thuỷ điện của trấn, cho tới bây giờ, tôi từng bước thăng quan đi tới, nhưng bây giờ thì tôi lại nơm nớp lo sợ, cho nên tôi cảm thấy trên con đường làm quan này, tôi làm đến đây cũng đã đủ rồi, tôi muốn nghỉ ngơi một thời gian, việc từ chức của tôi, ông nhớ phê chuẩn giùm đi, tôi đã hướng lên Tỉnh ủy nộp đơn từ chức rồi.

– Thật là ẩu tả, Vương Sâm Lâm sao ông có thể làm qua loa như vậy, đây là công tác, không nên bởi vì một chút sai lầm mà liền buồn bực khó chịu, ông phải để cho lãnh đạo tỉnh ủy nhìn ông công tác tốt như thế nào, hiện tại vấn đề tác phong cũng đâu có gì nghiêm trọng, chỉ cần ông không có dính dáng đến vấn đề kinh tế, thì đâu có chuyện gì lớn, đơn từ chức ông gửi cho người nào, nói để tôi gọi điện thoại đến hủy bỏ.

Tưởng Văn Sơn thấy tình hình trấn an Vương Sâm Lâm không có tác dụng, ông lập tức phát hỏa, bây giờ không phải là thời điểm để Vương Sâm Lâm rút khỏi trong vòng tròn của ông.

Trên tỉnh ủy đối với cục diện chính trị thành phố Hồ Châu vẫn chưa có một động tịnh sắp xếp gì cả, vậy thì cũng không khó để nhìn ra, dàn lãnh đạo trên tỉnh vẫn chưa có thống nhất ý kiến chung, hoặc là còn muốn chờ thêm một thời gian, như vậy kết quả sau cùng rất có thể là Tưởng Văn Sơn ra đi, hoặc là Thạch Aí Quốc phải rời khỏi thành phố Hồ Châu, nhưng nếu ông phải ra đi, thì ông nhất định phải đưa Vương Sâm Lâm lên làm chủ tịch thành phố, được như vậy thì lợi ích của ông ở TP Hồ Châu mới được cam đoan chắc chắn, những quyết sách sai lầm trước kia của ông còn trong thời gian nhậm chức, sẽ không bị người moi móc lôi ra để nắm giữ, nhưng trong thời điểm mấu chốt như vậy, thì Vương Sâm Lâm lại bỏ gánh, đây là điều ông không thể tha thứ được đấy.

– Bí thư.. chuyện đã xảy ra như vậy, tôi là một người có trách nhiệm, nếu tôi vẫn còn ở lại công tác ở TP Hồ Châu, thì làm gì còn có mặt mũi để làm việc với cấp dưới nữa chứ? Cho nên, chuyện tôi từ chức đã trải qua suy nghĩ rất cặn kẽ, ông cũng đừng có khuyên tôi ở lại nữa, giờ tôi còn có việc, xin được đi trước.

Vương Sâm Lâm rõ ràng không nghe theo lời bí thư Tưởng Văn Sơn kêu gọi, đứng lên rời đi ngay, mới vừa đi ra khỏi cửa phòng làm việc của Tưởng Văn Sơn, thì nghe bên trong truyền đến một tiếng loảng xoảng của chén nước rơi trên mặt đất, thư ký Hầu Đăng Khoa đang nghiêng đầu nghe ngóng vội vàng rụt cổ trở về, lúc này hắn cũng không muốn đi sờ cái rủi ro kia.

Bởi vì tại khu vực Cổ La, Đinh Nhị Cẩu giải quyết trong công tác giải tỏa và di dời biểu hiện xuất sắc, tuy rằng cũng gây không ít chuyện, nhưng chủ nhiệm ban chỉ huy lưỡng trục, đồng thời cũng là phó chủ tịch thành phố Đường Kiến Chính, đối đãi với hắn đã khác trước nhiều, đặc biệt là lúc Đinh Nhị Cẩu dùng bản thân ra làm để cứu lấy con tin bị ép buộc là Trình Thiến Thiến, về sau Đường Kiến Chính đối với Đinh Nhị Cẩu rất là đặc biệt.

Trong lúc này Dương Phụng Tê lại sắp mang tới đoàn khảo sát đến, Đinh Nhị Cẩu nghĩ đến có lẽ mình mang theo phái đoàn của Dương Phụng Tê đến quan sát nhìn xem thì coi như xong, nhưng khi hắn đem chuyện dự định như vậy báo cáo cho Trọng Hải, thì bị Trọng Hải mắng cho một trận, Đinh Nhị Cẩu cũng cảm giác mình hơi bị oan ức, hắn chẳng phải là không muốn báo cáo với lãnh đạo, chỉ là do Dương Phụng Tê có chịu đầu tư hay không thì vẫn còn chưa quyết định, hắn sợ chưa gì đã báo cáo, lãnh đạo trong thành phố và dưới địa phương cao hứng, nhưng nếu về sau chả ra gì, không đầu không đuôi, đến lúc đó lãnh đạo mất hứng thì lại phiền phức hơn.

Nhưng Trọng Hải lại nói, ý nghĩ này của hắn cũng tốt, nhưng nếu làm như thế thì lãnh đạo sẽ hiềm nghi là đối với lãnh đạo không tôn trọng, cho nên Trọng Hải bắt hắn phải tranh thủ thời gian báo cáo lên cho lãnh đạo biết, vốn là dự trù chỉ có bí thư và khu trưởng trong vùng cùng đi với Dương Phụng Tê khảo sát, nhưng về sau không hiểu gì sao, phó chủ tịch thành phố Đường Kiến Chính cũng biết, quyết định cũng cùng đi với đoàn khảo sát của Dương Phụng Tê đế khu vực nhà ga sẽ cải tạo lại thành quảng trường này.

Chính vì điều này lại làm cho Dương Phụng Tê phiền muộn, nàng vốn nghĩ đến việc cùng với Đinh Nhị Cẩu trò chuyện, nhưng bởi vì có lãnh đạo thành phố đi theo như vậy, cho nên hầu như ở bên chung quanh nàng đều là cán bộ trên thành phố và lãnh đạo trong vùng, cho nên Đinh Nhị Cẩu chỉ là có thể theo đuôi đám đông nhân mã hít bụi mà thôi.

– Cô Dương, dù là cá nhân tôi hay là đại diện cho thành phố Hồ Châu, đều rất hoan nghênh cô Dương đến đây đầu tư, mà cái nhà ga này, không khách sáo mà nói, về sau ở đây chính là bộ mặt của Hồ Châu thành phố, bởi vì do có nhiều nguyên nhân, chúng tôi không có năng lực tự thay đổi diện mạo của thành phố Hồ Châu được, đây cũng là tâm bệnh lâu nay của lãnh đạo trong thành phố cho tới tận bây giờ, bằng vào sự ưu đãi của chúng tôi, rất hoan nghênh cô Dương sẽ có tầm nhìn mà đến đầu tư, việc này là một việc kinh doanh mà cả hai đều cùng có lợi.

Đường Kiến Chính đứng ở sát cạnh Dương Phụng Tê, nàng đang đứng trên mỏm đất đá cao quan sát vị trí khu vực, trong lổ mũi của Đường Kiến Chính tràn ngập mùi thơm ngát mê người, mặc dù ông không biết đây là cái mùi nước hoa gì, nhưng nhìn thấy Dương Phụng Tê một thân váy áo thời trang công sở, khiến cho Đường Kiến Chính rất là mê mẩn.

Đường Kiến Chính thừa dịp Dương Phụng Tê quay đầu, liếc nhìn đánh giá nàng, ông ta cảm thấy, hiện tại toàn thân Dương Phụng Tê không một chỗ nào mà không đẹp, không một chỗ nào lại không hấp dẫn, bộ ngực cao ngất, bụng bằng phẳng, lộ tại bên dưới cái váy liền áo là cặp đùi đẹp, mang đến vô hạn kích thích, đáng tiếc, cặp bắp đùi của nàng bị cái váy liền áo che chặn, nếu nàng mặc cái váy ngắn hơn chút thì thật tốt rồi, ông ta không biết, cái chỗ đó của nàng sẽ là một cái dạng gì đây, bất quá, vóc người nàng xinh đẹp như vậy, cái chỗ đó khẳng định cũng sẽ rất đẫy đà màu mỡ a.

– Cảm tạ Đường chủ tịch quá khen, thật ra thì thành phố Hồ Châu chỉ là đô thị cấp ba, từ trước đến giờ tập đoàn Bàn Thạch của chúng tôi không có khai thác đến các thành phố cấp ba, chúng tôi chủ yếu là đầu tư thành phố cấp một hoặc là thành phố cấp hai, lần này chúng tôi đến thành phố này, chẳng qua là bởi vì có một người bạn nhiệt tình đề cử đến, chúng tôi mới tới đây xem thử qua, theo cá nhân tôi nhận xét mà nói, tôi rất ưa thích thành phố Hồ Châu, tại đây non sông hữu tình rất đẹp, thích hợp đầu tư xây nhà, nhưng kết quả cuối cùng thì tôi phải chờ phái đoàn khảo sát của tôi tổng hợp đánh giá kết quả thì mới tính được chuyện đầu tư hay không.

Dương Phụng Tê rất uyển chuyển nói cho Đường Kiến Chính nghe, vì thành phố Hồ châu làm cống hiến thì không thành vấn đề, nhưng điều kiện tiên quyết là nàng muốn công ty Bàn Thạch đã đầu tư thì phải kiếm được lợi nhuận.

– Đó là đương nhiên, đã kinh doanh thì phải có lợi nhuận mới làm, đạo lý này chúng tôi hiểu được, chuyện tập đoàn Bàn Thạch sau khi khảo sát, có đầu tư hay không thì chúng tôi cũng rất hoan nghênh cô Dương đến làm khách TP Hồ Châu, thành phố này vẫn luôn luôn rất hiếu khách.

Đường Kiến Chính nói khéo léo vô cùng, cũng đủ thấy lãnh đạo thành phố Hồ Châu rất là mạnh miệng, theo ở phía sau là các lãnh đạo của hồ khu không nói gì về phần này, bọn họ chỉ biết lắng nghe.

Dương Phụng Tê cười cười không nói thêm, tiếp tục hướng đi về phía trước, nhưng con đường này thật sự là quá tệ rồi, vì đã nhiều năm qua không có sửa chữa, cho nên Dương Phụng Tê mang đôi giày màu đen cao gót đi qua, dính đầy bụi đất, mọi người đi theo cũng dính đầy bụi bậm như vậy.

– Không biết vừa rồi cô Dương nhắc đến vị bằng hữu kia là ai thế nhỉ?

Đường Kiến Chính hỏi dò, ông ta muốn biết vị bằng hữu của nàng là ai, như vậy thì cũng có khả năng thông qua người đó, để thuyết phục cho tập đoàn Bàn Thạch đầu tư vào, dù cho hạng mục này nếu không thành công, thì thành phố Hồ Châu vẫn còn có rất nhiều hạng mục khác, nếu như được như ý định, chính bản thân của Đường Kiến Chính cũng tiến thêm một bước bay lên, có rất nhiều chỗ tốt về sau đấy.

Vừa rồi chuyện Vương Sâm Lâm bị song quy làm cho có hai loại người ngủ không yên, một loại là cùng với Vương Sâm Lâm từng có quan hệ lợi ích, bọn họ sợ hãi bị Vương Sâm Lâm vô thế đường cùng, nên cắn người còn lại ở bên ngoài, một loại khác người là cùng với Vương Sâm Lâm không có quan hệ lợi ích gì cả, nhưng lại có kiên quan đến vấn đề chính trị, giống như là Đường Kiến Chính đây, ông ta là phó chủ tịch thành phố, nhưng xếp hạng thì ở đằng sau Vương Sâm Lâm, nếu như Vương Sâm Lâm bị đổ, thì ông ta có khả năng lên chức thay thế vị thế của Vương Sâm Lâm, cho nên Đường Kiến Chính ở trong lòng ước gì Vương Sâm Lâm sẽ không gặp may, tốt nhất là điều tra ra có chuyện gì đó, trực tiếp tiễn đưa đến ngục giam là tốt nhất.

– Ủa vừa rồi mới vừa rồi còn nhìn thấy hắn đây mà, giờ thì ở đâu rồi, Đinh Trường Sinh…

Dương Phụng Tê hô to, đúng ra là những vị lãnh đạo cũng biết là do Đinh Nhị Cẩu báo cáo lên, nói là có một nhà đầu tư muốn đi qua khảo sát khu vực nhà ga, chú ý đến hạng mục cải tạo lại thành quảng trường, nhưng ai cũng không biết Đinh Nhị Cẩu lại là bằng hữu của vị chủ tịch tập đoàn này, giây phút này, tất cả ánh mắt đều hướng về phía Đinh Nhị Cẩu, điều này làm cho hắn không thích ứng lắm.

Đinh Nhị Cẩu vui vẻ lon ton chạy tới :

– Chủ tịch Dương, tìm tôi có việc gì sai bảo?

Thái độ của hắn rất là cung kính, khiến cho mọi người nhìn thấy đều hoài nghi, Đinh Nhị Cẩu đến cùng có phải thật đúng là bằng hữu của vị chủ tịch Dương này hay không vậy?

– Trường Sinh, cô Dương là bằng hữu của cậu à, vì sao cậu không nói sớm?

Đường Kiến Chính cố ý sắc mặt nghiêm nghị, cứng rắn hỏi.

– Thật ra thì…

– Tốt rồi… đồng chí Trường Sinh, nếu cậu đã là bằng hữu của cô Dương, thì mấy ngày nay hãy cùng với cô Dương dạo chơi thành phố Hồ Châu chúng ta, tiếp đãi khách quí cho thật tốt vào, có cần giúp gì, thì cậu cứ trực tiếp tìm gặp Lưu Thành An nhé.

Đường Kiến Chính rất sảng khoái chỉ vào bí thư Hồ khu Lưu Thành An nói.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng