Chương 3 – Phần 100
Đinh Nhị Cẩu không nói gì thân thể nghiêng về phía trước, dương vật cứng rắn nương theo lấy hai chân Ngô Phương Anh, rung động cắm đâm đi vào thân thể Ngô Phương Anh…
Thân thể Ngô Phương Anh chấn động, tóc dài rối tung bay tán loạn rồi, hai cái mũi chân nho nhỏ cũng vểnh lên mà bắt đầu, đôi mắt nhắm lại, cặp vú đầy đặn ở trước ngực lắc lư….
Cái quần lót Ngô Phương Anh đang bó chặc lên ở đầu gối, hai chân kẹp lại, bên dưới cái âm hộ càng là chặt chẽ, theo cây dương vật Đinh Nhị Cẩu đút vào, Ngô Phương Anh thân thể đã bị kích thích không phải là rên rỉ là có thể phát tiết được, cổ họng ở bên trong kềm nén “ um à..um..”, lại làm cho Đinh Nhị Cẩu linh hồn thêm lạc lối, ở bên dưới dương vật đại lực rút ra đút vào ở trong âm đạo Ngô Phương Anh, tiếng nước “ ọp ẹp..” từ nơi hai người giao hợp truyền ra.
Ngô Phương Anh giống đang bơi vậy, toàn bộ thân trên đã nằm bẹp xuống, hai tay cánh tay hướng ra hai bên vươn ra, màu trắng cái áo thun lá cũng cuốn cao đến vai, lộ ra phía sau lưng bóng loáng, cái mông thì nhếch vễnh lên, cái âm đạo ướt sũng đều đều phát ra tiếng ma sát của hai bộ phận sinh dục va chạm vào nhau…
Đinh Nhị Cẩu hai tay tiếp tục giữ lấy phần hông Ngô Phương Anh, dùng sức vận động, nhận thức được người đàn bà khêu gợi đang ở dưới háng mình run rẩy rên rỉ….
Ngô Phương Anh chỉ cảm thấy bên trong âm đạo khoái cảm càng ngày càng mãnh liệt, dịch nhờn bài tiết như vỡ đê hồng thủy tiết ra, một loại khoái cảm tội lỗi phi thăng lên, tấm trí thấy thẹn với người chồng lặng lẽ biến mất, thân thể theo bản năng uốn éo láy động…
Sau một hồi điên cuồng, đôi mắt Đinh Nhị Cẩu như bốc hỏa, dương vật đâm vào càng lúc càng mạnh, sau một trận cuồng động thì nồng đặc tinh dịch đã phún bắn rót vào ở chỗ sâu trong âm đạo của Ngô Phương Anh….
– Á…a…..a….
Nương theo khi Đinh Nhị Cẩu xuất tinh, rên lên hơi dài, thân thể Ngô Phương Anh cuồng nhiệt kích tình dùng sức nhếch lên mũi chân, bên trong cổ tử cung không ngừng co rút, một làn chất lỏng âm tinh ấm áp trùng kích ngược về đầu khấc dương vật Đinh Nhị Cẩu…
Lúc Đinh Nhị Cẩu rút cây dương vật ướt sũng ra khỏi âm đạo, một dòng màu ngà sữa tinh dịch hỗn hợp theo từ chính giữa hai mép nhỏ âm hộ sung huyết sưng phồng của Ngô Phương Anh trào theo ra, hướng về phía dưới hai đùi cô chảy xuôi, khi Đinh Nhị Cẩu ly khai thân thể của Ngô Phương Anh, thì cô cũng đã mềm nhũn tê liệt nằm úp xuống rồi….
Từ xa xa đã vang vọng tiếng gọi ới à của một người phụ nữ…
Rất nhanh, Ngô Phương Anh đã nhổm dậy ngồi thở dốc trong chốc lát, chẳng nói chẳng rằng bắt đầu mặc lại cái quần lót cùng cái quần lửng, rồi lật đật quay trở lại đằng sau những luống đất, sửa sang lại quần áo một chút, nghiêm chỉnh đâu đó rồi tiếp tục rãi rơm lên những luống đất….
Đinh Nhị Cẩu dưới đáy lòng một cỗ dục hỏa đã phát tiết hoàn toàn tiêu tán, hài lòng xoay người chỉnh sửa lại quần áo, cũng đứng ở bên cạnh cây rơm chậm rãi sắp xếp gọn ghẽ những bó rơm vung vãi…
Không lâu, từ bên ngoài đã vang lên tiếng bước chân đến gần, tấm mành lại bị xốc lên, lần này vào không phải ai xa lạ, chính là Dương Tỷ Yên.
Dương Tỷ Yên vừa vào thì trông thấy Ngô Phương Anh đang ngồi rãi rơm trên luống đất, Đinh Nhị Cẩu thì đứng ở bên cạnh cây rơm đang sắp xếp, cô nhìn thấy hai người trên mặt đều đỏ bừng, trong lòng có mối nghi ngờ…
Dương Tỷ Yên liền cười trêu nói:
– Ai ui sao chủ tịch trấn đến rồi mà cũng không đi vào trong thôn, hóa ra là ở tại nơi trời nắng nóng như thế này giúp người, còn mảnh đất bên kia của chị, lúc nào thì cậu cũng qua giúp nhổ bớt cỏ đây?
– Ngày đó không phải mới vừa giúp chị nhổ bớt cỏ sao, bây giờ tại sau lại mọc cỏ lại rồi?
Đinh Nhị Cẩu cũng không phải kẻ chịu nhịn, buổi tối ngày hôm ấy hai người điên loan đảo phượng, trước khi đi Đinh Nhị Cẩu còn nhổ trên cái gò mu âm hộ của Dương Tỷ Yên một sợi lông đen, lần này nói ra, khiến Dương Tỷ Yên da mặt một thoáng đỏ lên.
– À.. Phượng Anh a…hôm nay chủ tịch Đinh khổ cực như vậy giúp em, buổi tối em phải cố gắng hầu hạ một thoáng chủ tịch Đinh đấy nhé.
– Chị dâu, chị nói cái gì vậy?
Ngô Phượng Anh vừa ăn vụng xong lập tức lúng túng.
– Ai ui, mặt còn đỏ nữa, ý chị nói là em làm mấy món thức ăn ngon chiêu đãi chủ tịch Đinh, xem em nghỉ đến chuyện gì vậy….
Dương Tỷ Yên lại tiếp tục cười trêu nói.
Ngô Phương Anh ngồi im ở nơi đó, một dòng hỗn hợp tinh dịch từ trong cái âm đạo hướng về phía dưới chậm rãi chảy ra dinh dính khó chịu, thân thể vừa mới hưng phấn thỏa mãn, dưới cái áo thun lá, hai đầu núm vú vẫn còn cứng rắn dựng đứng thẳng trước chưa tan…..
Đinh Nhị Cẩu hiện tại như là cứu tinh của thôn Hoàng Thủy Loan, cho nên đi tới chỗ nào cũng là làm cho người khác chú ý, lúc này mọi người đã nghe nói chủ tịch Đinh đến thăm ruộng đồng, thôn dân đang làm việc ở phụ cận túm năm tụm ba lập tức tụ tập đến nơi khu vực đất của Ngô Phượng Anh, nhiều người đến thì sẽ giẫm lên các luống vườn, nên Đinh Nhị Cẩu liền bước ra ở bên ngoài, vừa lúc Triệu Hoa Sinh cùng Vương Kiến Quốc cũng bước tới…..
– Mọi người không làm việc, đến tới nơi này làm gì? Tuy tôi có hứa là chịu trách nhiệm đi kiếm thị trường cho mọi người, nhưng nếu mọi người trồng hoa cỏ không đúng theo tiêu chuẩn qui định, thì cũng đừng có trách tôi không giúp mọi người bán nha.
Đinh Nhị Cẩu đứng ở mô đất hơi cao hơn một chút, nói với mọi người.
Người đến sau càng tụ càng nhiều, Đinh Nhị Cẩu lúc này ngồi bệt xuống đất, mọi người nhìn thấy chủ tịch Đinh đã ngồi dưới đất, chính mình cũng không tiện đứng, lẽ nào so với chủ tịch trấn cao hơn sao?
– Chủ tịch Đinh, mọi người hiện nay đang rất phấn khởi, cho nên cũng muốn nghe sau này nên làm gì, chúng tôi cũng biết, cậu làm chủ tịch trấn, tương lai cũng không thể ở cùng thôn chúng tôi suốt cả đời, vì lẽ đó sau này nếu như cậu đi khỏi nơi đây, thì trong lòng mọi người lại không chắc chắn.
Triệu Hoa Sinh đại diện cho rất nhiều người đang mang tâm tư như vậy.
– Ha ha, ông Triệu…ông nói lời này không đúng, tôi cũng là nông dân ở thôn Bàng Tử Dục của thị trấn Lâm Sơn, nếu mọi người tới đó hỏi thì ai cũng đều biết tôi, đừng nói hiện tại tôi là chủ tịch trấn, giúp cho mọi người tìm cách kiếm tiền, đó là nhiệm vụ công tác cũa tôi, dù sau này tôi không còn làm chủ tịch trấn nữa, bất luận tôi đi tới chỗ nào, chỉ cần thôn chúng ta cần tôi hỗ trợ, tôi sẽ là vì việc nghĩa chẳng từ, huống chi tôi đã ăn cơm của dân thôn Hoàng Thủy Loan nhiều lần như vậy, lão bí thư mỗi lần tôi đến đều tự mình đến sông Hoàng Thủy câu cá cho tôi, nghĩa cử này làm tôi rất cảm động, cho nên có thể nói, hiện giờ đây là nhiệm vụ công tác phải làm của tôi, nếu say này tôi không ở trấn Độc Sơn nữa, thì tình cảm của chúng ta vẫn còn mãi mãi, có đúng hay không?
– Hay lắm….
Không thể không nói, hiện tại Đinh Nhị Cẩu nói chuyện cổ động rất thuyết phục, đây là do Trọng Hải dạy cho hắn, ông đã từng nói không chỉ là vùi đầu vào công việc, mà còn phải ngẩng đầu lên quan sát mọi người, không chỉ nói một lần rồi thôi, mà phải còn lặp đi lặp lại, đồng thời lúc nào thét to được thì thét to, chứ nếu không ai biết mình làm gì, rồi mọi chuyện sẽ chìm vào quên lãng, ở cái thời buổi phát triễn internet này, muốn lợi dụng loại truyền bá cấp tốc, làm mỗi một chuyện, cứ nói xa nói gần rồi thì tin tức sẽ truyền tới trong tai của lãnh đạo mà thôi.
Được Đinh Nhị Cẩu động viên, đẩy khí thế nhiệt tình lên cao, từng người đều trở về bắt đầu tiếp tục làm việc, còn Đinh Nhị Cẩu thì lại lái xe mang theo Vương Kiến Quốc cùng Dương Tỷ Yên về thôn, Ngô Phượng Anh ở lại bên trong làm việc, thế nhưng cô trốn ở trong tấm mành, vẫn nhìn theo chiếc xe kia cho đến biến mất về phía thôn trang, mới ngồi xuống trên đất, ngắt lấy một nhánh cỏ khô, trong lòng phiền muộn pha lẫn có chút ghen tuông.
Dương Tỷ Yên này, luôn mồm luôn miệng mối lái cho mình và chủ tịch Đinh, thế nhưng dưới đáy lòng cô ta cử chỉ hành động thì lại khác, hình như là không nỡ lòng thả ra, Dương Tỷ Yên là người nào, ngày trước thì cùng với Tôn Quốc Cường già nhân ngãi non vợ chồng, hiện tại thì đang cám dỗ chủ tịch trấn Đinh, thật sự là thủ đoạn cao cường a…
Cũng khó trách, chủ tịch Đinh là người đàn ông độc thân, hơn nữa còn trai trẻ khỏe mạnh lại có cây dương vật to lớn như vậy, đã vậy còn làm chủ tịch trấn, tương lai còn là tiền đồ vô lượng, mình chẳng thua kém gì với Dương Tỷ Yên nhưng so sánh với một cái vị trí của Dương Tỷ Yên thì không được chính mình, cô không khỏi có chút phẫn nộ, một cước đem cái cuốc đá bay ra ngoài, nhưng vào lúc này cô lại nhớ tới cây dương vật của chủ tịch Đinh, trong lòng rung động, trên mặt lại nóng lên
Khí trời đã bắt đầu có chút khô nóng, trong không gian khắp nơi tràn ngập mùi cỏ xanh, còn có mùi vị của đàn ông cùng với giống cái động dục, đây là đặc điểm của mùa xuân, bởi vì vạn vật đều cần phát tiết trong mùa xuân sau khi tích lũy một mùa đông đầy năng lượng.