Chương 3 – Phần 192
– Chị đừng có lo, chuyện như vậy em sẽ không làm, em vẫn còn có chút tiền ở trong tay, em nói thật nếu không có làm chút chuyện đền bù tổn thất cho chị, trong nội tâm của em rất bất an. Chị Phẩm Ngàn… nếu một ngày nào đó, chị thấy em không còn thuận mắt nữa, chị cứ nói thẳng cho em biết….em sẽ cách chị thật xa, tuyệt đối sẽ không quấy rầy đến cuộc sống của chị nữa.
Đinh Nhị Cẩu đứng người lên, từ phía sau ôm lấy Phó Phẩm Ngàn, động tình nói ra, kỳ thật hắn cố ý nói như vậy, đàn bà có tính cách nhu hòa như Phó Phẩm Ngàn vậy hắn biết đi nơi nào tìm ra người thứ hai ? Hắn chỉ muốn Phó Phẩm Ngàn trong lòng hoàn toàn thả ra tảng đá nặng trong lòng, còn lời nói vừa rồi chính là ý nói, ngươi vĩnh viễn xin đừng có rời bỏ ta.
– Lại nói cái gì bậy bạ nữa rồi, nếu chị muốn tìm người đàn ông khác thì đã sớm, còn đến phiên em sao ? Bây giờ tâm tư của chị đều dồn hết cho Miêu Miêu cùng với những học sinh của chị, làm gì mà có thời gian để nghĩ đến những chuyện như thế. Với lại em đối với chị tốt như vậy, chị ngoại trừ đi theo em, thì đâu còn có thể lấy cái gì để báo đáp cho em ?
Phó Phẩm Ngàn xoay người, dùng loại ngữ khí không vui nói với Đinh Nhị Cẩu, cả hai người đều cảm giác tối nay đối thoại thẳng thắn thì thật sự là đau xót trong lòng.
– Tốt rồi..tốt rồi, không nói đến vấn đề này nữa, mấy ngày nữa chị cứ đi coi nhà thử xem, nhớ mang theo Miêu Miêu, nhất định là Miêu Miêu thoả mãn mới được đấy, chứ không con bé lại bảo chị lộng quyền.
– Nhìn không ra, hình như em rất là chìu chuộng con bé này?
Phó Phẩm Ngàn nói.
– Đó là đương nhiên, con gái của em mà.
– Em nằm mơ đi, tự nhiên ở đâu mà tiện nghi cho em vậy, con gái là do chị nuôi lớn, bỗng dưng lại trở thành con của em à.
– Haha, cái này là số phận ông trời đã định rồi, giống như là ván đã đóng thuyền vậy.
– Ai ôi! Nồi mì… thành cháo rồi.
Phó Phẩm Ngàn vội vàng giãy giụa khỏi cánh tay Đinh Nhị Cẩu đang ôm ấp chạy về phía phòng bếp.
Sau khi Đinh Nhị Cẩu ăn xong, Phó Phẩm Ngàn đi vào phòng bếp rửa sạch nồi chén bẩn, Đinh Nhị Cẩu đi theo ở phía sau, đứng tựa ở cửa phòng bếp, nhìn vào bên trong, bởi vì Phó Phẩm Ngàn đưa lưng về phía Đinh Nhị Cẩu, cho nên hắn có thể thấy rõ ràng toàn bộ hình dáng cái mông đẹp hấp dẫn dưới cái váy ngủ, dưới ngọn đèn chiếu xạ xuống thân thể mềm mại Phó Phẩm Ngàn, khiến cho nàng cái váy ngủ vốn là mong mỏng, cơ hồ trong suốt ra.
Nhìn đến đây, hắn hít vào một hơi, đường cong xinh đẹp, múi thịt đầy đặn, tràn đầy một loại cám dỗ mông lung, bên dưới cái váy ngủ, lộ ra thò ra cặp đùi bóng loáng rắn chắc, bắp chân tròn trịa no đầy.
Đúng lúc này Phó Phẩm Ngàn xoay người lại, thấy Đinh Nhị Cẩu nhìn mình ngơ ngác, nàng thẹn thùng hỏi:
– Nhìn cái gì…có gì để nhìn, thấy dáng vẻ của em, là biết đang nghĩ đến chuyện xấu.
Phó Phẩm Ngàn không nói lời nào thì còn may, lời này vừa nói, triệt để đem thần kinh nhạy cảm Đinh Nhị Cẩu xúc động… mà bắt đầu.
Đầy đặn cao ngất bộ ngực sữa, rãnh giữa hai vú sâu đậm chọc người, eo thon mông đẹp lồi lõm đầy hứng thú, thiếu phụ đang lúc trổ hoa thành thục dáng điệu mê người làm cho Đinh Nhị Cẩu miệng đắng lưỡi khô.
Trong lúc này hai người đều không có ngờ rằng, bên kia lầu đối diện, ở bên cửa sổ có một ống dòm phóng đại cực lớn đang nhìn lén chằm chằm nhất cử nhất động của bọn họ.
– Móa nó, tiểu tử này quả nhiên là khẩu vị nặng, người đàn bà này niên kỷ không nhỏ a.
Một giọng nam nhân nói.
– Hừ…để ý đến cái gì tuổi tác, mày không thấy người đàn bà này càng lớn dáng càng xinh đẹp ấy ư, cái này gọi là thục nữ, hiểu chưa? Thời buổi bây giờ lưu hành mốt chơi đàn bà dạng như vậy, đàn bà cỡ tuổi này rất biết chiều chuộng người, hiểu không thằng sinh viên dưa non kia..
Một người đàn ông lớn tuổi giảng giải.
– Ừ..chú Lê nói cũng đúng, bất quá cháu xem tiểu tử này động cơ không tinh khiết a, chú chưa thấy qua con gái của người đàn bà này rất thân mật cùng với tiểu tử này quan hệ rất thân mật, nói không chừng qua một hai năm nữa thằng này mẹ con gì cũng thu hết đấy, cháu thấy thằng này đúng là hình như có chủ ý này.
– May lo thân của này kìa, quản khỉ gió đến hắn làm gì, mà chuyện vừa rồi mày nói có báo cho lão đại chưa?
– Đã hồi báo rồi, lão đại chỉ là nói chúng ta cứ quan sát nhìn cho thật kỹ, không cần làm gì.
Gã thanh niên tuổi trẻ điềm nhiên nói.
Trong nháy mắt này, Đinh Nhị Cẩu cảm giác trong đầu nóng lên, trái tim hung hăng nhảy lên, thân thể Đinh Nhị Cẩu mạnh bước vọt tới, vươn hai tay, từ phía sau Phó Phẩm Ngàn ôm thật chặc vào trong lòng.
Khuôn mặt xinh đẹp Phó Phẩm Ngàn sáng loáng trên hai gò má lập tức ửng hồng, kiều diễm vô song, hời thở từ từ tăng lên dồn dập, Đinh Nhị Cẩu bất chấp động tác dư thừa, hai tay háo cởi cái váy của nàng ra, một tay dùng sức xoa bóp lấy hai bầu thịt non kia rất tròn phồng lên, một tay đem cái quần lót của Phó Phẩm Ngàn kéo xuống
– A! Đừng có…ngoài này, vào trong phòng đi..
Phó Phẩm Ngàn nhẹ nhàng giãy dụa kháng cự, còn muốn ngăn trở động tác Đinh Nhị Cẩu, nhưng đôi đùi đẹp tuyết trắng lại mềm yếu vô lực, ngay cả di động nửa bước nàng cũng không di chuyển.
Trong phòng bếp không gian chật hẹp, miệng của Đinh Nhị Cẩu gắt gao hôn lên cái miệng anh đào nhỏ nhắn ướt át của nàng, Phó Phẩm Ngàn lúc ban đầu còn ỡm ờ, nhăn nhăn nhó nhó, nhưng khi bị cái đầu lưỡi hắn linh động trợt nhập vào trong khoang miệng hương nhuận, triền cuốn bốc lên, mút vào nuốt lấy cái lưỡi nanh, rất nhanh liền động tình như nước, không kềm chế được quay người lại ôm chặc hắn tràn ngập khí lực bộc phát, kịch liệt hôn trả lại.
Dục vọng tràn đầy thời kỳ tuổi thanh xuân thiếu phụ, ăn tủy trong xương mới biết liếm nó cũng ngon, một khi người đàn bà này động tình lập tức liền giống như là núi lửa đang ngủ say, rục rịch thức giấc lại vậy, lúc nào cũng có thể bùng nổ ra dung nham trào phun, Phó Phẩm Ngàn nhiệt liệt cuồng dã mút vào đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu, dây dưa cuốn quít bú mút, nước bọt trào ra lan tràn.
Phó Phẩm Ngàn mặt đã đỏ bừng, mị nhãn như tơ, thở hổn hển, rên rỉ um um như mèo con khát sữa mẹ, nàng cảm giác được rõ ràng bàn tay của Đinh Nhị Cẩu tản ra nóng rực đang ở phía dưới dời lên trên cái âm hộ mình, thăm dò vào cái mu u cao, vuốt ve chỗ riêng tư nàng, dịch nhờn từ trong u cốc đã rỉ ra rồi…