Chương 3 – Phần 17
Trở lại bàn ăn, vừa rồi Giang Hàm Thiến gọi món ăn, phục vụ đã bắt đầu mang lên, chỉ còn chờ Đinh Nhị Cẩu.
– Chú Giang ..cháu đã gọi điện thoại cho Dương Tuệ Toàn, hắn không có đáp ứng, nhưng cũng không có cự tuyệt, như thế này đi, trên phương diện chuyện làm ăn, cháu cũng không hiểu rõ lắm, chính các người trực tiếp gặp mặt thảo luận thì tốt hơn, chú đến cứ nói là do cháu giới thiệu tới, hy vọng là hắn nể mặt một ít.
– Ai ôi!!! Chủ nhiệm Đinh, chú cám ơn cháu, mời cháu một ly rượu… cám ơn.
– Cháu và Hàm Thiến là bạn học chỉ là hàng con cháu của chú, rượu này cháu không có cách nào uống được, thật là không gánh nổi rượu của chú đâu.
Đinh Nhị Cẩu tay bưng ly rượu, không uống cũng không thả xuống, cứ như vậy giằng co .
– Trời ơi.. hai người sao mà câu nệ quá, chúng ta cùng uống đi, tôi cũng uống một ly với ông…
Giang Hàm Thiến tham gia náo nhiệt nói ra, cô cầm đũa lên vừa cười vừa nói, giữa hai người có lẽ là bởi vì tác dụng rượu cồn mà lộ ra có chút mập mờ, vừa ăn đồ ăn, vừa uống chút ít rượu, lâu ngày không gặp nhau, sự bất hòa vừa rồi cảm rất nhanh tan biến như chưa từng có, khoảng cách dần dần kéo gần nhau.
Nhìn xem cách ăn mặc Giang Hàm Thiến có chút loại mùi vị thành thục, gương mặt kia cùng ánh mắt để lộ ra đến một sự tươi trẻ mát mẽ làm tinh thần phấn chấn loại này có một phong vị cảm giác khác với người đàn bà, cũng làm cho Đinh Nhị Cẩu lưu luyến, thỉnh thoảng hắn len lén liếc nhìn Giang Hàm Thiến.
Thử nghĩ dáng người Giang Hàm Thiến, cao khoảng một mét bảy, thân hình mảnh mai, chân tay nhỏ nhắn, nhưng là bờ mông cùng bộ ngực lại trổ mã phi thường đúng chỗ, đặc biệt là bộ ngực vun cao đừng thẳng lên cùng với cái mông đít săn tròn bè rộng ra trong lúc đang ngồi, có một bộ dáng làm người ta thèm nhỏ dãi, bất quá Đinh Nhị Cẩu cũng không có bị Giang Hàm Thiến xinh xắn làm cho hôn mê đầu óc….
– Được tôi và bà uống cạn một ly.
Hiện tại chính sự xong xuôi, uống bao nhiêu rượu đối với Đinh Nhị Cẩu cũng không đáng kể.
Giang Hàm Thiến bưng ly rượu lên, sau đó nhấp một hớp nhỏ, phát hiện Đinh Nhị Cẩu hai mắt sáng rực đang nhìn mình chằm chằm, làm cho Giang Hàm Thiến lập tức cảm giác trên mặt nổi lên một tầng nóng rực, cô có chút cúi đầu hỏi:
– Ông làm gì mà nhìn người ta như vậy?
Đinh Nhị Cẩu xấu xa nghĩ đến chuyện bậy bạ, dùng lời ngon tiếng ngọt rót lấy đầy mật:
– Thời gian khá lâu không gặp nha, hôm nay tôi muốn nhìn thật kỹ bà, thay đổi của bà thật đúng là ..lớn đấy.
– Thay đổi ở đâu?
Giang Hàm Thiến có chút mắc cở hỏi, cô cũng muốn cho Đinh Nhị Cẩu khen mình.
– Hì..toàn thân cao thấp có thể nhận thấy đều thay đổi, trở nên càng xinh đẹp hơn, nhìn về phía trên… thật sự là không giống như với lúc trước….
Đinh Nhị Cẩu lời ngon tiếng ngọt tán dương nói.
…
Khá lâu sau Hạ Hà Tuệ mới rời khỏi phòng vệ sinh, nghe tiếng Đinh Nhị Cẩu ở trong phòng đang không ngừng uống rượu, mời rượu, trong lúc nhất thời cô thật có chút dao động.
Nếu như chồng mình quả thật có thể được điều công tác về gần đây, như vậy thì quán cơm này cũng có người phụ đỡ đần một tay, cô sẽ được nhẹ nhàng hơn rất nhiều, phụ nữ làm việc không quản mệt nhọc chẳng phải là vì gia đình sao? Với lại huống chi là vì gia đình đoàn tụ, coi như chỉ là tình một đêm lại có thể được việc cho mình cũng đáng mà.
Hạ Hà Tuệ đang tìm cho mình một lý do hợp lý, nếu suy nghĩ không ra, rất có thể sẽ vì một chuyện không đáng mà đi tự sát, nhưng một khi đã muốn, cô sẽ viện ra chuyện này với trăm phương ngàn kế để tìm một lý do, thẳng đến khi có một lý do thích hợp để có thể xem như là có thể giải vây cho tâm lý đè năng trong lòng .
Đinh Nhị Cẩu là một người làm quan, mình chỉ là một người dân thường, hắn nói chuyện còn có thể không giữ lời sao? Hơn nữa theo nội tâm chính mình mà nói, cô cũng không ghét bỏ người thanh niên trẻ tuổi này, chỉ có điều trong nội tâm cô không có tiếp thụ được nếu phản bội lại chồng của mình…
…
Giang Thành Kiến đương nhiên không biết Đinh Nhị Cẩu đâu có gọi điện thoại cho Dương Tuệ Toàn, hắn tính toán để Giang Thành Kiến đi tìm Dương Tuệ Toàn, bởi vì Giang Thành Kiến sẽ nói là do Đinh Nhị Cẩu giới thiệu đến, đằng nào Dương Tuệ Toàn cũng có thể phải nể mặt hắn, cho nên chuyện còn lại chỉ là xem hai người khảo lượng lợi ích của mình mà sắp xếp, đó là sự phán đoán của riêng mình Đinh Nhị Cẩu, còn nếu chuyện bọn họ không thành công cũng không quan hệ đến hắn, bởi vì hắn thật sự là không có gọi cú điện thoại này.
Cho dù Giang Hàm Thiến vẫn chưa muốn đi, nhưng Giang Thành Kiến không muốn để con gái một mình ở lại chỗ này, cho nên dứt khoát mang theo Giang Hàm Thiến, đây là điều tất nhiên, chứng kiến con gái có thái độ liếc mắt đưa tình đối với Đinh Nhị Cẩu, ông ta thật sự là lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì, tuổi trẻ bây giờ, làm chuyện gì cũng không cân nhắc.
Đứng ở của tiệm cơm đưa tiễn cha con Giang Hàm Thiến, khi hắn quay người vào lại tiệm cơm, đứng ở trước quầy hàng thanh toán tiền, nhìn xem bên trong Hạ Hà Tuệ đang đứng, hắn mỉm cười móc bóp ra …
– Bao nhiêu tiền vậy chị?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Ừm..lần này miễn phí…thư ký Đinh đi đi.
Hạ Hà Tuệ sắc mặt lãnh đạm nói.
– Miễn phí? Tiền Thuê ở đây không rẻ, nếu ai cũng giống như em miễn phí, chị có còn muốn buôn bán không vậy?
– Chị có làm hay không cũng đâu có quan hệ gì đến thư ký Đinh? Đi nhanh đi, người ta trông thấy thì không hay đâu.
Hạ Hà Tuệ hấp tấp nói, vừa nghĩ tới cảm giác vừa rồi tại trong phòng vệ sinh, xấu hổ cô liền lộ ra sự không kiên nhẫn .
– Chị mà nói như vậy thì em sẽ không đi đâu cả.
Đinh Nhị Cẩu đưa cái cằm lên ghé vào trên quầy, nhìn Hạ Hà Tuệ.
– Quản lý Hà , chị có biết không … em rất thích nhìn chị lúc tức giận…
– Hừ tại sao thư ký Đinh chây lỳ quá vậy? Không đi phải không? Thì đưa tiền đây, tất cả là một ngàn.
Trong nội tâm Hạ Hà Tuệ rất kích động, nhưng cô phải biểu hiện ngoài mặt bộ dáng không chịu khuất phục…
– Hì..nếu chị nói sớm thì xong rồi?
Đinh Nhị Cẩu mở bóp ra , lấy một ngàn khối tiền đưa cho Hạ Hà Tuệ, liền xoay người rời đi.
– Này…này..đợi đã…
Hạ Hà Tuệ không nghĩ tới Đinh Nhị Cẩu thật sự sẽ đưa cho mình một nghìn đồng mà không màng hỏi tới giá cả, thật ra Đinh Nhị Cẩu thừa biết Hạ Hà Tuệ chỉ nói lẫy, chứ bàn cơm này làm sao đáng giá một ngàn khối tiền, hắn chính là muốn cho Hạ Hà Tuệ biết rõ, hắn chẳng những không thiếu quyền lực, mà còn dư dả tiền bạc, có như vậy thì Hạ Hà Tuệ mới có thể dần dần so sánh hắn cùng với chồng mình, có đối lập thì mới thấy rỏ sự chênh lệch.
Đinh Nhị Cẩu đã trãi qua mấy người đàn bà, ngoại trừ trường hợp đặc biệt Điền Ngạc Như là người chủ động dẫn dắt hắn, những người phụ nữ khác hắn hầu như không có phí sức tán tỉnh gì, điều này làm cho hắn cảm giác thành công không trọn vẹn, bây giờ Hạ Hà Tuệ đang cầu cạnh hắn, khiến cho hắn nếm được vị ngọt quyền lực, trước kia hắn cũng chưa tin là quyền lực vạn năng, nhưng từ khi Hạ Hà Tuệ đưa ra đề nghị nhờ Đinh Nhị Cẩu giúp, hắn liền nghĩ đến trong tay mình ít nhiều gì cũng đang có quyền lực, hắn muốn thử nghiệm quyền lực này sẽ có thể mang đến cho hắn vật mà hắn thèm muốn hay không.
– Vừa rồi chị chỉ nói đùa, làm sao có thể lấy nhiều tiền như vậy, để chị trả bớt lại tiền.
– Khỏi tính toán, em gửi tiền boa, quán này phục vụ so với các quán khác tốt hơn nhiều, huống hồ còn là bà chủ tự mình phục vụ.
Đinh Nhị Cẩu cười rất dâm tiện, không đợi Hạ Hà Tuệ kịp phản ứng, hắn đã bước đi ra bên ngoài.
Nơi này cách ủy ban huyện ước chừng khoảng một km, trời cũng đã tối, Đinh Nhị Cẩu đi bộ về, cùng với cha con Giang Thành Kiến ăn lâu như vậy, trong bụng căng chương đầy, hơi khó chịu trong người.