Chương 3 – Phần 131
– Em cũng không biết đây là chuyện gì đã xảy ra, bây giờ nhớ lại, Hoắc Lữ Mậu đêm hôm đó thật đúng là có điểm khác thường, trong nhà không phải là thiểu nơi nghỉ ngơi, trước kia khi còn ở thị trấn Lâm Sơn Trấn, Đinh Nhị Cẩu thường xuyên nghỉ qua trong nhà, nhưng lần đó, Hoắc Lữ Mậu lại không hề giữ Đinh Nhị Cẩu ở lại, lúc ấy em thấy vậy cũng rất buồn bực, Hoắc Lữ Mậu lúc nào trở nên vô tình với hắn như vậy, hiện tại giờ suy nghĩ kỹ lại, có thể đây do là có dự mưu từ trước.
Điền Ngạc Như nói.
– Bây giờ không phải là lúc nói có hay không chuyện dự mưu, chuyện chị muốn nói là Hoắc Lữ Mậu tại sao lại phải giúp đỡ Trịnh Đoạn Cương để đối phó với Đinh Nhị Cẩu, hoặc là có thể nói mượn đao giết người, quan hệ bọn họ không phải là đang rất tốt hay sao? Ai dà.. có khi nào là chuyện của các ngươi đã bị Hoắc Lữ Mậu biết, cho nên ông ta mới bất động thanh sắc muốn diệt trừ Dinh Nhị Cẩu.
Điền Thanh Như đột nhiên nghĩ đến.
– Chuyện này là không thể nào, chúng ta rất là cẩn thận.
Điền Ngạc Như nghe qua lời của chị mình, cũng có chút chột dạ, nếu Hoắc Lữ Mậu thật sự là đã biết, vậy sau này sẽ còn xảy ra chuyện gì nữa đây ? Hoắc Lữ Mậu là thật đã phát hiện ra mình gian tình với Đinh Nhị Cẩu mà còn có thể bình thản im lặng bày ra âm mưu để cho Đinh Nhị Cẩu chui vào tròng, thì người này quả thật là đáng sợ, có câu nói “Chó không sủa, là chó cắn người.”
…
Đinh Nhị Cẩu lái xe đã đi ra khỏi huyện Hải Dương, chạy thẳng về thị trấn Lâm Sơn Trấn, Triệu Hinh Nhã cứ liên tục gọi điện thoại cho mình, vậy mà đến bây giờ mình cũng không có nắm bắt được mối quan hệ để thăm dò về chuyện của khâu Đại Bằng, nhưng hắn không thể nào tránh mặt được, bây giờ Triệu Hinh Nhã đúng là lúc đang cần người giúp đỡ, mình làm sao mà tránh mặt không gặp ? Nếu sau này Khấu Đại Bằng không có việc gì đi ra, đến lúc đó biết hắn chả có một biểu hiện gì quan tâm đến gia đình mình, thì chắc là về sau chẳng còn gì để mà đáng nói.
Điền Ngạc Như vô tình khiến cho Đinh Nhị Cẩu rất là tức giận, nhưng hắn cũng rất hiểu tâm tình của Điền Ngạc Như, giúp ai không giúp lại đi giúp cho người đàn ông đã phụ tình nình, đặc biệt là lúc Điền Ngạc Như mang thai, Khấu Đại Bằng cái kia biểu hiện quả thực là không đáng mặt đàn ông, cho nên biểu hiện của Điền Ngạc Như hôm nay thì cũng là bình thường.
Kỳ thật còn có một người mà hắn có thể nhờ vả, đó chính là Thành Công, dù nói thế nào đi nữa, Lý Kế Ngũ cũng là dượng của Thành Công, tuy rằng những năm qua, Lý Kế Ngũ mỗi một bước lên chức đều là do tự mình cố gắng mà có kết quả, còn vợ của hắn Điền Thanh Như cùng chị hai Điền Quế Như thì quan hệ vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng đó là chuyện của đàn bà với nhau, còn Thành Công cùng Lý Kế Ngũ đều là đàn ông, nếu như Đinh Nhị Cẩu mở miệng nói với Thành Công, thì có thể Thành Công sẽ ra mặt để giúp cho hắn mặt mũi này.
Nhưng nhân tình mà cứ nhờ người, thì giá trị của bản thân mình sẽ nhẹ đi theo thời gian, với lại Đinh Nhị Cẩu sở dĩ không muốn đi cầu Thành Công, bởi vì hắn cũng có cảm giác mình không nhìn rỏ tâm tính người này, hắn chỉ nhận ra là người này toan tính quá nhiều, tầm nhìn người này thì vô cùng phong phú với nhiều chiến lược, hiểu được tiến thối, giỏi về mai phục, cho nên hắn một mực chọn lựa sách lược không gần không xa với Thành Công, ta sẽ không đắc tội với ngươi, nhưng ta cũng sẽ không phụ thuộc vào ngươi, như vậy đối với song phương đều có lợi, hắn có thể không làm trái với quy tắc, hơi chút bất công một chút, nhưng tuyệt đối sẽ không vì Thành Công mà làm trái pháp luật để bị phạm tội, nhìn bài học của Tôn Quốc Cường, Trương Nguyên Phòng bị vướng vào chàm đen vì bị phụ thuộc vào Trịnh Đoạn Cương, sớm muộn cũng sẽ gặp chuyện không may, hơn nữa là chuyện đại sự chứ không phải là nhỏ.
Xe đến trước trường trung học thị trấn Lâm Sơn Trấn, gặp lúc trên bãi tập có một lớp học sinh trung học đang trong tiết thể dục, nhưng đúng dịp, lớp này là lớp của Khấu Oánh Oánh, cô bé liền nhận ra xe của Đinh Nhị Cẩu, cho nên khi xe Đinh Nhị Cẩu vừa dừng lại bên hàng rào sắt bên ngoài, Khấu Oánh Oánh liếc mắt nhìn thấy trong xe là Đinh Nhị Cẩu, cô đã thời gian rất lâu không có gặp lại anh Nhị Cẩu của mình.
– Thưa thầy, có thể cho em xin phép vắng mặt một chút, anh của em mới đến, em có vài chuyện muốn nói với anh của em.
Khấu Oánh Oánh giơ tay lên xin phép.
– Được rồi, mau nhanh còn trở về học nhé.
Được đến thầy giáo cho phép Khấu Oánh Oánh vui mừng như chim con chạy như bay về phía Đinh Nhị Cẩu, nếu không phải là cách cái hàng rào sắt, cô bé nhất định sẽ bổ nhào vào trong ngực Đinh Nhị Cẩu thâm tình ôm lấy.
Đinh Nhị Cẩu đã dùng phương pháp học tập cải biến nhân sinh của cô, bây giờ mỗi lần thi thì thành tích đều là xếp top 3, không nói là trường trung học Huyện Hải Dương, mà là trường cấp 3 Bạch Sơn cũng là nằm trong lòng bàn tay, cho nên Khấu Oánh Oánh đối với Đinh Nhị Cẩu rất sùng bái, trong lòng thiếu nữ thanh xuân xao động, nụ hôn đầu của cô đã dành cho Đinh Nhị Cẩu, cô thường xuyên ao ước chính mình lúc nào thì có thể trở thành người của Nhị Cẩu ca đây? Dù đây là một cái ý nghĩ điên rồ, nhưng trong trường học rất nhiều nữ sinh đều có bạn trai, từ khi sức học của cô đột nhiên tăng mạnh tốt lên, cô hiện tại cũng là một nữ sinh chói sáng trong trường, có rất nhiều nam sinh truy đuổi, nhưng trong lòng của cô vẫn luôn hướng về trên người của Đinh Nhị Cẩu.
– Anh Nhị Cẩu, anh đến thăm em sao sao? Úi trời.. miệng của anh bị sao vậy?
– Anh không sao, vừa rồi tự mình đụng vào cánh cửa, đương nhiên không tới thăm em, thì ở đây anh còn có quen ai đâu ? Như thế nào rồi, đang có giờ thể dục à?
– Hì hì..anh thấy rồi mà còn hỏi … đúng rồi anh sao không cẩn thận vậy a, có đau lắm hay không?
– Không đau..không có việc gì…
– Tối nay anh có đến nhà của em ăn cơm không?
– Cũng chưa biết nữa.. không nhất định lắm, anh còn có việc đây.
– Đến nhà em đi, vài ngày nay em cũng không có về nhà, như thế này đây, tan học anh đến đây đón em, rồi cùng nhau về nhà ăn cơm, em thèm ăn thịt kho tàu của mẹ làm rồi.
– Được, anh sẽ đi mua thịt ngay bây giờ, để mang về cho thím làm trước, em vào học tiếp đi, sau khi tan học anh đến đón em.
– Xong rồi, không cho phép anh đổi ý a.
Khấu Oánh Oánh cẩn thận nhắc hắn rồi mới bước trở lại trong hàng ngũ.
– Oánh Oánh là vậy? Có phải bạn trai của bạn không? Nhìn thấy các người thật là thân thiết.
Sát bên cô gái nhỏ bạn của Oánh Oánh hỏi.
– Nằm mơ đi, tui làm gì mà có bạn trai..
Hai cô bé tại trong đội ngũ thì thầm nhỏ giọng với nhau.
Đinh Nhị Cẩu lái xe rời khỏi trường học rất xa rồi mới dừng lại, hắn xuống xe, đã từ lâu rồi hắn không hút thuốc lá, hôm nay bắt đầu hút thuốc lá lại, nhưng trong hơi khói kích thích, đôi môi bị thương của hắn hơi thốn đau, nhưng chuyện này có thể bỏ qua không tính, hắn ở đây trong tấm trí đang giãy dụa, trước khi không có trông thấy Khấu Oánh Oánh, hắn còn đang do dự về chuyện của Khấu Đại Bằng làm sao giải thích với Triệu Hinh Nhã, nói với cô là đã cố gắng hết sức rồi nhưng không có kết quả, điều quan trọng là làm như thế nào nói cho Khấu Oánh Oánh hiểu chuyện của nhà mình.
Nhưng khi vừa vặn bắt gặp ánh mắt trong veo tinh khiết của Khấu Oánh Oánh, hắn đã hiểu rằng, hắn quyết không thể nào để cho cô bé bị một điểm tổn thương nào cả, dù cho chính bản thân mình có trả nhiều hơn một cái giá gì đó, vậy cũng là đáng giá….
– Alo, Thành Công… là em Đinh Nhị Cẩu đây…