Phần 31
– Điều kiện gì, cậu cứ nói, tôi nghe đây, nếu tôi làm không được, thì có thể trở về thuyết phục hắn đồng ý.
Chân Lục Trúc nói.
Đinh Trường Sinh cười cười, lúc này lại nhìn thấy Đinh Trường Sinh một bộ bất cần đời, bàn tay dần của hắn dần dời xuống phía dưới, trong lúc Chân Lục Trúc ngạc nhiên đến ngẩn người, thì đã luồn vào bên trong làn váy đưa xuống hạ thể của nàng, úp lòng bàn tay trên cái âm hộ màu mỡ phình lên, duỗi ngón tay dọc trên cái khe thịt, hắn liền nhận thức trong chốc lát chỗ đó co dãn cùng ấm áp, cho dù xuyên thấu qua lớp vải quần lót, vẫn có thể tinh tường cảm nhận được hạ thể của Chân Lục Trúc ấm áp cùng với cảm xúc ở bên trong là một thảm rừng rậm vô cùng mịn màng…
– Tôi nơi này có một cái nón màu xanh lá, Để phu nhân về hỏi một chút hắn có muốn đội lên không?
Đinh Trường Sinh nhìn Chân Lục Trúc, hỏi.
– Cậu…
Chân Lục Trúc chớp mắt liền minh bạch Đinh Trường Sinh nói bên trong nói ý tứ gì, Đinh Trường Sinh mặc dù là nói cắm sừng Để Khôn Thành, thì mục tiêu không phải là nàng sao?
– Nếu hắn không đồng ý thì xem như tôi chỉ đùa một chút, nói gì thì nói, phu nhân là vợ của bí thư thành ủy, ai ăn gan báo cũng không dám cắm sừng hắn, thôi được rồi, tôi còn có việc, nên đi trước, về sau có chuyện gì thì cứ liên hệ a.
Đinh Trường Sinh nói xong, bàn tay rút ra khỏi âm hộ của Chân Lục Trúc, liền bước đến kéo cửa phòng ra đi ra ngoài, chỉ là hắn cảm nhân được đầu ngón tay của hắn có chút ít ẩm ướt cho dù toàn bộ quá trình bàn tay đưa xuống âm hộ của nàng, vẫn là để bên ngoài cái quần lót kia, hắn thừa biết đây là Chân Lục Trúc lâm vào tình thế miễn cưỡng, nhưng tại sao lại là có chút ẩm ướt thì hắn không nghĩ ra được…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 11 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/01/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-11.html
Không phải là ai cũng có mối quan hệ với người trong tỉnh kỷ ủy, cho nên ngoại trừ Để Khôn Thành, thì những người khác tại Hồ Châu cơ bản không biết có người tỉnh kỷ ủy đã đến Hồ Châu, Kim Lập Quân cũng vậy, giữa trưa lão cùng Trần Đông và Thường Khang Hổ tại nhà hàng ăn một bữa, sau đó đi tắm suối nước nóng tiêu sái hết nửa ngày, buổi chiều mới trở về căn biệt thự kia…
Sau đó cơn buồn ngủ dâng lên, nên bảo lái xe về nhà, một mình lên trên giường đi ngủ.
– Như thế nào, hiện tại tình huống sao rồi?
Đinh Trường Sinh hỏi.
Đinh Trường Sinh lên xe, Đỗ Sơn Khôi đem ống nhòm đưa cho Đinh Trường Sinh, nói:
– Mười phút trước, lái xe đã rời đi, hiện tại bên trong nhà chỉ còn lại có một mình hắn, cơ hội khó được, chứ chờ một hồi nếu có người tìm hắn, thì hắn có thể lại đi, vậy thì phiền toái.
Đinh Trường Sinh lắc lắc đầu nói:
– Hiện tại không thể động, trời còn sáng rõ, bất luận kẻ nào nhìn đến, hoặc là hàng xóm nhìn đến, đều có khả năng bị tiết lộ tin tức, không phải là chỉ bắt một mình một hắn, mà còn phải đem người có liên quan đến hắn moi ra, chỉ có thần không biết quỷ không hay không tiếng động bắt hắn, thì mới có được yếu tố bất ngờ, đợi cho người có liên quan cùng hắn biết được, thì đã trễ rồi.
Thời gian chờ đợi thực dài dằng dặc, từ xế chiều một mực đợi cho đến đêm tối, từ bên ngoài nhìn vào, bên trong nhà Kim Lập Quân không có người, cũng không có bật đèn sáng, cho nên giờ khắc này Đinh Trường Sinh trong lòng cũng đã xao động, hỏi:
– Này… nhìn không giống là hắn đang có ở trong nhà a, anh khẳng định hắn đang ở tại bên trong sao?
– Chắc chắn là có ở tại trong nhà, trừ phi hắn ngồi trên một chiếc xe khác đi ra ngoài, nếu không, để tôi vào quan sát trước, nếu có hắn tại trong nhà, tôi sẽ gửi tin tức cho cậu, đến lúc đó cậu sẽ vào…
Đỗ Sơn Khôi hỏi.
Đinh Trường Sinh gật gật đầu, nhưng không có để xe dừng lại, mà là chạy thẳng đến nơi người tỉnh kỷ ủy đang ở, lúc này đây, vì để tránh cho xuất hiện lần nữa sự tình giống như Quan Thắng Hòa, cho nên trực tiếp đi đến chỗ ở của nhóm tỉnh kỷ ủy đón…
Đinh Trường Sinh đi đón người, Đỗ Sơn Khôi một mình lẻn vào đến bên trong tiểu khu, đến nhà của Kim Lập Quân, từ phía sau mái hiên leo lên, phát hiện phòng ngủ lầu hai đang mở máy điều hòa, không cần phải nói, người đang ngủ tại phòng ngủ lầu hai, bằng không điều hòa không có khả năng mở ra.
– Các huynh đệ, đi thôi, chúng ta đi bắt người, sau khi bắt xong, các người lập tức phản hồi về Giang Đô, không có trì hoãn tại thành phố Hồ Châu, đã ăn cơm tối chưa?
– Chúng ta đều ăn rồi.
– Ừ… vậy là tốt rồi, đem theo giấy thủ tục bắt người, lập tức xuất phát…
Đinh Trường Sinh nói.
Đến bây giờ, mấy người tỉnh kỷ ủy cũng không biết người bị bắt là ai, lần này công tác giữ bí mật có thể nói là làm rất cẩn thận, chỉ có một Để Khôn Thành biết người tỉnh kỷ ủy đến Hồ Châu, cho tới bây giờ còn không có tiết lộ tin tức ra bất cứ nơi đâu…
Đây là một chiếc xe thương vụ mà người tỉnh kỷ ủy mang đến, trên xe ngồi bảy, tám người là không thành vấn đề, lúc lên xe, Đinh Trường Sinh nói:
– Vì giữ bí mật, tạm thời điện thoại của mọi người đều giao cho tôi, lúc xong việc sẽ trả lại cho mọi người, không phải là không tín nhiệm mọi người, là do bên trong kỷ ủy chúng ta để lộ bí mật vụ án, cho đến bây giờ cũng chưa tra ra rõ, rốt cuộc là người nào bán đứng chúng ta.
Bọn họ ai cũng không muốn mình trở thành đối tượng bị hoài nghi, cho nên lúc Đinh Trường Sinh nói lời này, đều chủ động cầm điện thoại giao cho Đinh Trường Sinh.
Xe đến trước nhà Kim Lập Quân, Đỗ Sơn Khôi đã chờ ở cửa.
– Như thế nào rồi?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Tại lầu hai trong phòng ngủ…
Đỗ Sơn Khôi nói.
Ngay lập tức mấy người nối đuôi nhau tiến vào bên trong nhà Kim Lập Quân, Đinh Trường Sinh mang theo hai người thẳng đến phòng ngủ lầu hai, hai người ở dưới lầu sau khi Đinh Trường Sinh nói cho bọn họ biết nơi cất giấu tiền, bọn họ liền đi kiểm tra…
Ngọn đèn có chút chói mắt, Kim Lập Quân cau mày, lẩm bẩm một câu, lại xoay người ngủ tiếp…
Đinh Trường Sinh đi tới phía trên đầu giường, cầm lấy đến điện thoại của Kim Lập Quân nhìn nhìn, sau đó đối với Tiền Nhất Chu nói:
– Đi lấy chút nước lạnh, để làm cho hắn mau chóng tỉnh táo lại.
Tiền Nhất Chu lại mang đến một cái chậu nước lạnh, rồi tạt nước lên trên mặt Kim Lập Quân, trên giường cũng ướt hết một nửa, Kim Lập Quân chửi rủa rồi lồm cồm ngồi dậy đến, duỗi tay lau mặt đầy nước, lo lắng nhìn phía trước đang đứng vài người, hắn còn cho rằng là đang nằm mơ…
– Kim Lập Quân, chúng ta là người của tỉnh kỷ ủy, đây là thủ tục bắt người, ông nhìn chữ ký và con dấu đây, theo chúng ta đi một chuyến a.
Tiền Nhất Chu nói.
– Tỉnh… tỉnh kỷ ủy, các người muốn làm gì, các người làm cái gì vậy? Tôi cái gì cũng không có làm bậy…
Kim Lập Quân la lên…
Đinh Trường Sinh hỏi:
– Kim phó bí thư, ông nói cái gì cũng không làm, vậy tiền ở trong nhà này có cũng không ít a, còn có những tranh chữ danh nhân, đồ cổ ngọc thạch, còn có trong cốp xe hơi mấy trăm vạn tiền, ông nói cái gì cũng chưa làm, đó là gạt chúng ta, hay là tự đánh lừa mình để có thêm can đảm vậy?
– Cậu… cậu… đây là đang trả thù tôi sao?
Kim Lập Quân nhìn Đinh Trường Sinh, oán hận hỏi.
– Trả thù ông? Ông có cái tư cách gì mà tôi phải trả thù ông, ông cầm mấy trăm vạn tiền liền dám thay người để giúp tội phạm, mà đó là người mang tội giết người, Kim phó bí thư, ông thật đúng là vì nhân dân phục vụ đó a…
Đinh Trường Sinh hỏi.
Tiền Nhất Chu mặc kệ, lấy ra còng lập tức còng tay Kim Lập Quân.
– Các người có biết tôi là ai không? Mà dám như vậy, đừng để đến lúc đó thì chịu không nổi đâu…
Kim Lập Quân còn muốn uy hiếp bọn họ…
Nhưng lại bị Tiền Nhất Chu cùng một nhân viên công tác mang xuống nhét vào bên trong ô tô, lập tức ô tô biến mất tại bên trong bóng đêm.