Phần 30
– Vậy các người không thể nghỉ ngơi một chút nào sao?
Chân Lục Trúc hướng về Đinh Trường Sinh mỉm cười.
Không thể không nói, Chân Lục Trúc nếu đã có quyết định buông xuống cái giá trị của phu nhân bí thư thành ủy, thì cũng chưa phải là sai, nhất là bây giờ ôn nhu như vậy cùng Đinh Trường Sinh đối thoại, Đinh Trường Sinh cũng không có còn đề phòng như lần trước.
– Hãy nói công việc đi a, phu nhân kêu tôi đến, không có khả năng là nói những chuyện không có ý nghĩa như thế này chứ?
– Tôi muốn nói cho với cậu, buổi trưa hôm nay lúc ăn cơm, hắn có nói người tỉnh kỷ ủy đến đây bốn người, là tới bắt người, hay là đến tra chuyện gì?
Chân Lục Trúc hỏi.
Đinh Trường Sinh sửng sốt, tỉnh kỷ ủy đến bốn người đây là bí mật đi đến Hồ Châu, cho nên không có người biết, nhưng nàng làm sao mà biết, Chân Lục Trúc trong miệng nói đến hắn, nhất định là Để Khôn Thành rồi…
– Tôi nghe không rõ phu nhân đang nói cái gì…
Đinh Trường Sinh mang chung trà lên uống ngụm trà, nói.
Chân Lục Trúc cũng cười cười, nói:
– Nghe không rõ cũng không quan hệ, trong lòng minh bạch là được, tôi nói việc này kỳ thật trong lòng của cậu rất rõ ràng, đây chính là sự tình tôi muốn nói với cậu, nếu cậu cảm thấy không có đạt tới điều cậu mong muốn, tôi còn có khả năng lại tìm cách nghe được những lời hắn nói, đem tin tức của hắn nói cho cậu biết…
Đinh Trường Sinh cầm lấy chung trà, thổi thổi phía trên, lắc lắc đầu, nói:
– Để phu nhân, chị cứ việc nói thẳng đi, chị muốn làm gì?
– Tôi muốn làm gì, lần trước tôi đều đã nói cho cậu biết, tôi không biết cậu tra ra được chuyện gì, tôi chỉ có một yêu cầu, Đinh cục trưởng có thể đè ép xuống, hoặc là giả vờ không biết, nếu muốn thăng quan thì có rất nhiều con đường, không nhất định cứ phải giẫm lấy thi thể của người khác mà bò lên trên, cứ làm như vậy thì quá mất tình người rồi, mà xã hội của Trung Quốc, là một xã hội tràn đầy nhân tình, cậu cứ nói đi có phải vậy không?
Chân Lục Trúc nói.
Bỗng nhiên, Đinh Trường Sinh cảm thấy nội tâm lại là một trận khô nóng, nói không ra là bởi vì cái gì, vừa rồi đối diện với Ân Tĩnh nhìn thấy cái âm hộ màu mỡ của nàng đã là kìm nén một trận khó chịu, còn bây giờ thì vị trí ngồi của Chân Lục Trúc tại bên trong ánh mắt của hắn cũng nhìn thấy một màn cũng kiều diễm động lòng người giống như vậy, càng thêm phát mệnh chính là, cái bánh bao thịt chính giữa hai chân Chân Lục Trúc tại trước mặt hắn càng thêm xông ra, cái quần lót màu hồng thật bé nhỏ, chính giữa trung tuyến của cái quần lót cũng đã thật sâu ghìm vào trong cái khe thịt âm hộ của nàng, đem cái bánh bao thịt kia chia làm hai nửa…
Tình cảnh như vậy, lại làm cho Đinh Trường Sinh lại liền cảm giác được, cái bộ vị của mình vừa mới yên ổn sau khi đuổi Ân Tĩnh rời đi, bây giờ bắt đầu lại có chút rục rịch lên.
Càng thêm đòi mạng chính là, lúc này Chân Lục Trúc lại đứng dậy rồi ngồi vào bên cạnh thân thể của hắn, duỗi tay nâng bình trà lên, lại rót cho hắn một chung trà.
– Đinh cục trưởng, uống trà.
Lần này không phải là ăn cơm, cũng không nghe mời rượu, bây giờ là uống trà, cho nên Đinh Trường Sinh tâm bắt đầu sinh cảnh giác, nhưng lúc này hắn không nghĩ tới Chân Lục Trúc có ý hại hắn, kỳ thật tại trong căn phòng này, không ai hại ai cả…
– Cái nhà hàng này, là do tôi sang nhượng lại, bình thường sinh ý chẳng ra sao cả, cho nên I về sau cậu có thể thường xuyên đến nơi này, không có ai hoài nghi, tôi nếu có được tin tức gì, thì cũng sẽ thông báo cho cậu tại trong này, cậu muốn thăng quan, người nào tại thành phố Hồ Châu mà cậu muốn tra, tôi cũng có thể giúp cho cậu, có vài sự tình vi pháp loạn kỷ, tôi cũng đều có thể nói hắn cung cấp cho cậu, cam đoan thành tích của cậu sẽ rất dễ nhìn, tôi chỉ cầu cậu làm lơ qua cho hai vợ chồng chúng ta…
Chân Lục Trúc nói.
– Vậy chị nói cho tôi biết, Nam Nhã Bình chết như thế nào đi?
Đinh Trường Sinh nhìn chằm chằm Chân Lục Trúc, hỏi.
– Cậu nói ai?
Chân Lục Trúc nội tâm run run, nhưng lập tức liền che giấu đi, hỏi.
– Để phu nhân, nếu hai chúng ta đã đàm luận, thì tôi hy vọng chị có thể đối với tôi thẳng thắn thành khẩn một chút, như vậy thì tôi mới có thể tin tưởng chị, nếu không, chị làm như thế nào để tôi tin tưởng chị đây?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Ai ui… cậu nói đến Nam Nhã Bình thì tôi thật không biết là ai, từ trước đến nay tôi chưa từng nghe nói qua cái tên này.
Chân Lục Trúc nói.
– Để phu nhân quả thật không biết? Vậy thì tốt, đã nói đến phân thượng này rồi, chị nói dối thật là tốt a…
Đinh Trường Sinh nhìn sắc mặt Chân Lục Trúc, nói tiếp.
– Có người tố cáo tên là Nam Nhã Nin, nàng nói em gái của mình bị người giết chết, còn nói người kia chính là chồng của phu nhân, đó là Để bí thư, chị nói thử xem, điều này có thể sao?
– Vì sao? Làm gì mà có khả năng đó?
Chân Lục Trúc liền phản bác.
Đinh Trường Sinh chỉ là nói một câu như vậy, tiếp theo thì không nói, không phải là hắn không muốn nói, mà là không cần thiết nói, bởi vì hắn sớm theo từ bên trong ánh mắt của Chân Lục Trúc đã nhìn thấy chân tướng, tất cả sự tình này Chân Lục Trúc đều biết, hơn nữa còn khả năng rất rõ ràng chân tướng chuyện này, hắn lại liên tưởng đến Chân Lục Trúc còn có khả năng cũng tham dự vào chuyện này, nghĩ đến đây, sau lưng Đinh Trường Sinh liền có một trận hàn ý…
Làm một bí thư thành ủy, Để Khôn Thành không có khả năng tự mình xách đao đi mưu hại Nam Nhã Bình, chỉ có thể là nhờ tay người khác, nhưng cái loại sự tình này, ai sẽ làm tốt đây, chẳng lẽ là Quan Thắng Hòa, Quan Thắng Hòa sẽ vì một cái vị trí cục trưởng cục cảnh sát thành phố liền cam nguyện mạo hiểm lớn như vậy sao?
Cho nên, chuyện này Đinh Trường Sinh suy nghĩ đến, suy nghĩ đi, Chân Lục Trúc cũng có khả năng, nàng tự mình không có hạ thủ, nhưng hoàn toàn có thể mướn người làm, nghĩ vậy, đầu óc Đinh Trường Sinh lập tức tỉnh táo lại…
Đinh Trường Sinh nói:
– Tôi đột nhiên nhớ tới, còn có một văn kiện chưa xem xong, muốn viết báo cáo, chiều nay phải giao lên trên, Để phu nhân, thật sự xin lỗi, tôi đi trước một bước.
– Cấp bách làm gì, công tác cũng không phải là một ngày hoàn thành, tôi còn có mấy lời chưa nói hết…
Chân Lục Trúc nói.
Đinh Trường Sinh còn chưa lên tiếng, thì điện thoại của hắn bỗng nhiên vang lên, Đinh Trường Sinh vừa nhìn là Đỗ Sơn Khôi gọi đến, vì thế hắn đi ra ngoài nhận điện thoại.
– A lô, có chuyện gì vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Hắn hôm nay uống không ít rượu, vừa mới vào ngôi biệt thự kia, lái xe cùng hắn cũng chưa ra ngoài, xem bộ dáng là muốn ở lại tại nơi này nghỉ ngơi.
Đỗ Sơn Khôi nói.
Đinh Trường Sinh nhìn nhìn thời gian, thời điểm này xuống tay thì không tốt, cho nên Đinh Trường Sinh quyết định tiếp tục chờ đợi…
– Tiếp tục nhìn chằm chằm, hiện tại không phải lúc.
Đinh Trường Sinh nhỏ giọng nói.
– Minh bạch…
Đinh Trường Sinh quay trở lại bên trong, Chân Lục Trúc đã ngồi vào phía trên vị trí của hắn, Đinh Trường Sinh cũng chỉ có thể là đứng, lúc này Chân Lục Trúc nhìn thấy hắn không ngồi xuống, vì thế cũng đứng lên, đi đến bên cạnh thân thể của hắn, thái độ cùng động tác mập mờ, làm Đinh Trường Sinh lại có chút nhộn nhạo trong lòng, khi cảm nhân được bầu vú mềm mại của nàng cọ quẹt nhè nhẹ trên thân của hắn…
– Tôi nói rồi, thả cho người một con ngựa, tôi và cậu đều có thể có được lợi ích thực tế lớn nhất, Để Khôn Thành nhận thức được các quan lớn hơn, hắn nếu như có thể giúp cậu hướng lên bò lên trên, thì cậu có thể không còn tính kế với hắn?
Chân Lục Trúc hỏi.
Đinh Trường Sinh cười cười, nói:
– Nếu như hắn đáp ứng tôi một cái điều kiện, ta sẽ đồng ý.
– Điều kiện gì, cậu cứ nói, nếu như tôi có thể làm chủ, ta hiện tại liền có thể trả lời thuyết phục với cậu.
Chân Lục Trúc nói.
– Để phu nhân có thể đồng ý nhưng hắn sẽ không đồng ý.
Đinh Trường Sinh nói.