Phần 27
– Không cần, tôi nghe nói cậu lại trở về làm quan, về đây làm quan để làm gì, ở nước ngoài rượu chè ăn chơi cho tốt, lại trở về bám cái chức quan làm gì?
Kha Tử Hoa hỏi.
– Đây là lý tưởng của tôi, trước kia tôi đi ra nước ngoài cũng là bất đắc dĩ, còn anh về sau có tính toán gì không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Tôi chưa có tính toán gì, tôi mới vừa vặn đi ra, mấy năm qua xã hội biến hóa quá nhanh, tôi muốn trước làm quen thích ứng một đoạn thời gian rồi nói sau, tôi đã ăn xong rồi, đi trước đây nhé…
Kha Tử Hoa nói xong đứng lên trả tiền rồi rời đi.
Đinh Trường Sinh quay trở lại trước mặt Dương Lộ ngồi xuống, quay đầu mắt nhìn Kha Tử Hoa dần dần đi xa.
– Người kia là ai vậy, nhìn qua không phải là người tốt…
Dương Lộ nói.
– Làm sao cô biết?
Đinh Trường Sinh, hỏi.
– Đừng quên, tôi cũng là cảnh sát, người này vừa nhìn chính là lệ khí đầy người, giống như là người lăn lộn ngoài xã hội a?
Dương Lộ hỏi.
– Không phải, hắn giống như cô vậy, trước kia cũng là cảnh sát, chỉ là về sau bởi vì phạm vào một vụ án, cho nên phải vào ngục giam, đây là vừa mới được đi ra, nhìn đến tại bên trong ngục giam thời gian ngắn như vậy đã được thả ra, thật không đơn giản.
Đinh Trường Sinh nói.
– Các anh quen nhau?
Dương Lộ hỏi.
– Trước kia là huynh đệ tốt lắm, nhưng hiện tại thì sao? Ai cũng đều có lối đi riêng rồi, bất quá tại nơi này có thể nhìn thấy hắn, tôi vẫn là cảm thấy thật bất ngờ, nhìn đến hắn đi ra cũng không có quay trở về Bạch Sơn, tôi cùng hắn đều là người Bạch Sơn.
Đinh Trường Sinh nói.
Dương Lộ gật gật đầu không nói nữa, hai người ăn xong lên xe, tại một góc tường, Kha Tử Hoa chậm rãi h đi ra, nhìn xe Đinh Trường Sinh dần dần đi xa, ánh mắt lộ ra vẻ âm ngoan làm người không rét mà run.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 11 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/01/truyen-sex-chinh-phuc-gai-dep-chuong-11.html
Đinh Trường Sinh khi quay về thì đi làm đã trễ, vừa mới đến văn phòng, thì Trần Đông gọi điện thoại đến.
– A lô… Trần kiểm…
– Tới phòng làm việc của tôi một chuyến, tôi có việc muốn gặp cậu trao đổi một chút…
Trần Đông nói.
Đinh Trường Sinh để điện thoại xuống rửa mặt, để tinh thần tỉnh tao lại một chút, Trần Đông ngữ khí giống như là có chuyện gì đợi mình đến đã ngả bài, Đinh Trường Sinh không quan tâm những điều này, ngươi đối với ta lãnh đạm cũng tốt, nhiệt tình cũng thế, ta đến Hồ Châu không phải là làm công cho ngươi, ngươi cũng không phải là lão bản của ta, nói cách khác, ngươi không quản được lão tử.
– Trần kiểm, tìm tôi có chuyện gì?
Đinh Trường Sinh gõ cửa rồi đi vào, không nghĩ tới ở đây còn có một người khác, Đinh Trường Sinh mắt nhìn, xuất hiện ở trước mắt mình, chính là đại gia huyện Đào, hắn nhận ra nhờ vào bức ảnh chụp lão cùng Kim Lập Quân.
– Đinh trưởng phòng, giới thiệu cho cậu một chút, vị này là Thường lão bản Thường Khang Hổ, ở huyện Đào.
Trần kiểm nói.
– Chào Thường lão bản…
– Chào Đinh trưởng phòng…
Thường Khang Hổ hướng Đinh Trường Sinh vấn an, sau đó cùng Đinh Trường Sinh nắm chặt tay gì, định nói vài cậu, nhưng Đinh Trường Sinh đã đến ghế sofa ngồi xuống.
Trần Đông nháy mắt với lão, Thường Khang Hổ cũng im lặng ngồi xuống.
– Ông đi ra ngoài trước chờ chút, tôi cùng Đinh trưởng phòng thương lượng chút chuyện.
Trần Đông lại đối với Thường Khang Hổ nói.
Thường Khang Hổ sau khi rời khỏi đây, Trần Đông rót chén trà cho Đinh Trường Sinh, tự mình mang đến, Đinh Trường Sinh vội nhận lấy, hỏi:
– Trần kiểm, không có khả năng là có chuyện gì a, lão bản này đến nơi này làm gì?
Trần Đông thầm mắng Đinh Trường Sinh giả ngu, nhưng vẫn là nhẫn nại giải thích.
– Là có chuyện như vậy, Thường lão bản, là do một bằng hữu giới thiệu đến, con của lão hiện tại có vụ án bên pháp viện, cần bên viện kiểm sát chúng ta phối hợp…
Nhưng Trần Đông nói còn chưa dứt lời, đã bị Đinh Trường Sinh cắt đứt:
– Trần kiểm, việc này cùng tôi có liên quan hệ sao? Tôi chỉ quản bên chống tham nhũng, cùng vụ án này thì có cái gì quan hệ, có gì chỉ cần anh quyết định là được, không cần thiết phải trưng cầu ý kiến của tôi…
Trần Đông lắc lắc đầu, nói:
– Cậu hãy nghe tôi nói hết, lúc cậu tới đây, bên phòng tổ chức cán bộ có nói cho tôi biết, mặc dù không có thuyết minh tại bên trong cậu có bài vị chính thức là gì, nhưng có nói một câu, cậu đảm nhiệm chính là nhân vật thường vụ, hơn nữa sau khi cậu đến, Đường phó bí thư thành ủy còn gọi điện thoại cho tôi, nói muốn tôi chiếu cố đến trong công tác của cậu…
– Đường Linh Linh?
– Trừ bỏ nàng, còn có thể là ai?
Trần Đông nói.
– Không ngờ cha nuôi tôi đã qua đời nhiều năm như vậy, nàng vẫn còn niệm đến tình xưa, anh có biết, cha nuôi tôi năm đó đối với nàng có đề bạt chi ân.
Đinh Trường Sinh gật gật đầu, nói.
– Cho nên, chuyện này tôi phải cùng cậu thương lượng một chút, vụ án này đã chào hỏi nhiều lãnh đạo bên thành phố, hơn nữa họ cũng chuẩn bị xong một số tiền lớn để bồi thường cho người nhà người bị hại, do vậy người nhà người bị hại cũng không truy cứu nữa, thế thì viện kiểm sát chúng ta còn truy cứu cái gì, đúng không? Cũng là vì sự phát triển kinh tế của huyện Đào, vị Thường Khang Hổ này dưới tay có mấy ngàn người làm trong các ngành nghề, nếu việc này làm không ổn, tôi phỏng chừng sẽ có một số người phải thất nghiệp, đây mới là hậu quả nghiêm trọng, lãnh đạo thành phố cũng đã chào hỏi, quyết không thể để cho xuất hiện loại sự tình này.
Trần Đông nói.
Đinh Trường Sinh biết đây là Trần Đông cáo mượn oai hùm, cái gọi là lãnh đạo thành phố, phỏng chừng chính là phó bí thư kỷ ủy Kim Lập Quân, chỉ là rốt cuộc có còn hay không lãnh đạo thành phố khác tham dự vào chuyện này, cũng rất khó nói.
Đinh Trường Sinh sớm không đem Trần Đông phóng tại bên trong mắt, ngươi nguyện ý làm như thế nào thì cứ làm như thế đó, muốn đem Trần Đông từ vị trí này bắt đi, thì còn phải dùng đến quả bom Kim Lập Quân, hiện tại nhìn ra thì không cần đến rồi, chỉ cần thông qua Thường Khang Hổ là được rồi, phó bí thư kỷ ủy giúp đỡ nghi phạm, Kiểm soát trưởng giúp đỡ che giấu chân tướng vụ án, bày mưu tính kế chặn miệng người nhà người bị hại, đây là một loạt sự tình đều chỉ hướng đến một sự kiện…
– Được rồi… chuyện này đối với tôi không thành vấn đề, anh cứ quyết định là được rồi, chuyện này tôi không có ý kiến.
Đinh Trường Sinh nói.
– Cậu không có ý kiến, nhưng bên khoa công tố lại có ý kiến rất lớn, cũng có thể lý giải được, bọn họ hoàn thành một vụ án thì không dễ dàng, chẳng những phải đối mặt bên pháp viện, còn phải đối mặt luật sư, bọn họ gây áp lực rất lớn, nhưng hiện tại sự tình là khoa trưởng An Lôi không chịu tiếp đón, tôi đã cho nàng ngưng chức, khoa công tố không thể cứ như vậy mà không có người quản, bằng không, cậu giúp tôi nhìn chằm chằm vào khoa công tố vậy?
Trần Đông hỏi.
– Tôi nhìn chằm chằm vào công tố khoa? Tôi chẳng có thời gian quản đến khoa công tố, hơn nữa điều này cũng không hợp với trình tự.
Đinh Trường Sinh một ngụm liền từ chối.
– Tôi biết, nhưng việc này tôi nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có cậu là thích hợp, tôi cũng chỉ tín nhiệm có mình cậu, cậu không thay tôi nhìn chằm chằm, thì ai nhìn chằm chằm đây?
Trần Đông nửa bước không cho.
Đinh Trường Sinh nhìn ánh mắt của hắn, tuy rằng Trần Đông biểu hiện vô cùng kiên quyết, nhưng là rất rõ ràng, bên trong ánh mắt Trần Đông có một loại né tránh.
– Này Đinh lão đệ, chỉ là giúp tôi nhìn chằm chằm, lại không cần cậu gánh cái gì trách nhiệm, tôi sẽ để cho Giang Thiên Hà làm một chút công tác tư tưởng với An Lôi, để nàng mau nhanh trở về, đến lúc đó thì cậu sẽ không còn có việc gì, tôi gần đây bận sứt đầu mẻ trán, cậu giúp tôi, tôi rất cảm ơn…
Trần Đông nói.