Phần 12
Địa điểm là An Lôi dẫn đến, là An Lôi mời khách, Đinh Trường Sinh chỉ là theo lấy.
– Sự tình tối hôm qua tôi có nghe nói, bất quá cảm giác việc này rất kỳ quái, anh mới vừa vặn đến Hồ Châu, cũng mới đi làm ngày đầu tiên, liền có người sắp đặt bẫy anh, hơn nữa, tối hôm qua đưa anh trở về là tôi, mà gian phòng đó là do bên văn phòng của viện kiểm sát thuê, trong này có cái gì mờ ám sao?
An Lôi hỏi.
– Có cái gì mờ ám?
Đinh Trường Sinh hỏi.
An Lôi lắc lắc đầu, nói:
– Tôi cũng nói không biết, nhưng tôi thấy việc này không phải đơn giản như vậy, vốn là sự tình tối hôm qua tôi không biết, là vì Giang Thiên Hà hôm nay đi đến phòng làm việc của tôi nói bóng nói gió với tôi đấy, nói như thế nào đây, tôi có cảm giác nàng biết đến việc này, ít nhất so với tôi thì biết nhiều hơn.
An Lôi nói.
Đinh Trường Sinh sửng sốt, chẳng lẽ là nội bộ viện kiểm sát có người muốn tính toán với mình, không thể nào, mình vừa mới đến, hay là do lão Hà trưởng phòng chống tham nhũng trước đó?
– Đúng rồi, trưởng phòng chống tham nhũng cục trưởng trước đó và Kim Lập Quân có quan hệ như thế nào đây?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Bọn họ quan hệ chẳng ra sao cả, nhưng Kim Lập Quân cùng Trần kiểm lại có quan hệ thật là tốt, lão Kim cũng thường xuyên đến viện đến cùng Trần kiểm tại căn tin dùng cơm, ở giữa tất nhiên là Giang Thiên Hà tiếp khách, bọn họ có quan hệ rất chặt chẽ…
Nói đến đây, An Lôi kinh ngạc không nói thêm gì đi nữa.
– Làm sao vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Có khả năng hay không là do Trần kiểm cùng Giang chủ nhiệm…
Đinh Trường Sinh nghe xong cũng sững sờ, cảm thấy việc này quá hoang đường, mình đến Kiểm soát viện thành phố Hồ Châu, hơn nữa mình cũng đã đổ canh cho Trần Đông rồi, mình có thể giúp hắn thêm chút sức để được bò lên trên kiểm sát tỉnh, vậy thì tại sao hắn lại hại mình chứ?
Nếu như không phải là Trần Đông, thì Giang Thiên Hà cũng không có là gan này, hơn nữa mình và Giang Thiên Hà cũng không có cái gì xung đột lợi ích, nàng gài bẫy mình sao?
– Chúng ta cứ đoán thì cũng vô dụng, mấy người là do Kim Lập Quân phái đi, cho nên việc này thì chính Kim Lập Quân là rõ ràng nhất xảy ra chuyện gì, chỉ cần lão nói, thì sự tình này sau lưng là ai liền biết ngay, vấn đề là Kim Lập Quân lại không nói, cho nên, không dễ đoán a…
Đinh Trường Sinh lắc lắc đầu nói.
Kỳ thật nội tâm của hắn đã tập trung là do Trần Đông đang giở trò rồi, bởi vì mình và Kim Lập Quân không có bất kỳ cái gì xung đột lợi ích, lão tại sao ngay ngày đầu tiên mình vừa đến Hồ Châu nhậm chức, liền muốn làm cho mình nan kham đâu này? Kim Lập Quân chính là đã nhận ủy thác của người mà thôi.
Như vậy người ủy thác này là ai, phải tìm cho được người này, nhưng bây giờ còn khó mà nói, vì Đinh Trường Sinh thà rằng im lặng, để ngừa tai vách mạch rừng.
– Vậy bây giờ anh định làm như thế nào, hay là cứ mặc kệ như vậy?
An Lôi hỏi.
Đinh Trường Sinh nhìn nàng, hỏi:
– Cô nói xem nếu là tôi sẽ mặc kệ như vậy, thì có phải hay không tất cả mọi người cho là tôi dễ bắt nạt, rồi cứ tìm cách gài bẫy tôi, nếu thế thì tôi chịu không nổi rồi, cho dù là trong chăn của tôi không có đàn bà, nhưng luôn luôn có người nửa đêm xông vào, thì tôi làm sao mà sống đây?
An Lôi chỉ là muốn hỏi một chút mà thôi, kỳ thật tính tình Đinh Trường Sinh thì nàng vẫn là biết, cho nên nếu Đinh Trường Sinh mà nuốt xuống cái khẩu khí này, thì đó không còn là Đinh Trường Sinh nữa rồi…
Đinh Trường Sinh cùng An Lôi ăn cơm xong, thì từ văn phòng Giang Thiên Hà gọi điện thoại tới, nói là đã cho thập xong cho hắn nơi ở tại tiểu khu, hỏi hắn hiện tại có thời gian hay không, cùng đi nhìn xem gian nhà với nàng để coi còn thiếu cái gì thì sẽ bổ sung, vốn là Đinh Trường Sinh là nghĩ mình sẽ tự đi, nhưng không ngờ Giang Thiên Hà lại bồi tiếp cùng đi, nói là nếu còn thiếu cái gì, thì liền phân phó người đi mua.
– Cô tự mình trở về nhà đi, tôi gọi taxi cũng được, một mảnh thịnh tình của Giang Thiên Hà không thể chối từ, cũng không tiện cự tuyệt a…
Đinh Trường Sinh nói.
An Lôi gật đầu nói:
– Được rồi, anh cẩn thận, nhất là phải cẩn thận với Giang Thiên Hà, nàng và Trần Đông có quan hệ mật thiết, cẩn thận coi chừng nàng ám toán anh đấy…
Đinh Trường Sinh gật gật đầu, nói:
– Nàng ám toán tôi? Nàng lấy cái gì ám toán? Nàng thấy thân thể của nàng đưa ra ám toán tôi sao?
An Lôi lườm hắn, hỏi:
– Không phải là anh còn đang ước gì được như vậy sao?
Đinh Trường Sinh thuê xe taxi trở về viện kiểm sát, vừa mới bước xuống, thì từ trong viện chạy ra chiếc xe, Giang Thiên Hà sắp xếp ngồi ở phía sau, mở cửa tiếp đón Đinh Trường Sinh.
– Giang chủ nhiệm còn tự mình đi một chuyến, chuyện này tất yếu sao?
Đinh Trường Sinh sau khi lên xe, hỏi.
– Có a, phi thường tất yếu, đây chính là Trần Kiểm tự mình phân phó, chị không làm theo sao? Cho nên, chị cứ an bài cho thỏa đáng, bằng không, nếu chuyện như tối hôm qua lại phát sinh nữa, thì chị không kham nổi cái trách nhiệm này.
Nói xong, Giang Thiên Hà nhìn về phía Đinh Trường Sinh, muốn nhìn xem sắc mặt Đinh Trường Sinh là dạng gì, nhưng sắc mặt Đinh Trường Sinh bình thường, khiến nàng cảm thấy thật thất vọng.
Đinh Trường Sinh nghe vậy, không nói một tiếng, Giang Thiên Hà muốn hỏi, nhưng có lái xe phía trên, không tiện nói thêm cái gì nữa, vì thế chuyển dời chủ đề.
– Em đến một mình tại Hồ Châu, sẽ có người nhà đến không? Chị an bài cho em chính là một căn hộ có bốn phòng, năm trước đã sửa chữa lại rồi nhưng chưa có người ở, người nhà nếu không đến, cũng có thể thuê thêm nữ giúp việc thu thập một chút linh tinh.
Giang Thiên Hà nói.
– Không cần, em tự mình ở là được, có thêm nữ giúp việc, nếu lớn tuổi thì không nhẫn tâm, còn nếu tuổi rất trẻ lại không tiện ở chung, cô nam quả nữ, ở tại khách sạn mà đã bị người kỷ ủy xông vào kiểm tra, bây giờ có thêm nữ giúp việc, thì không phải là ngày ngày đều bị xông vào kiểm tra sao?
Đinh Trường Sinh cười cười nói.
Giang Thiên Hà, nói:
– Tối hôm qua chị cũng nghe nói, bất quá nếu bị kỷ ủy tra, em giữ mình trong sạch, thì có thể tra ra cái gì chứ?
Xe hơi chạy ra khỏi nội thành, một đường hướng phía đông.
– Đây là đi đâu?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Phía trước đa số đều là tiểu khu mới xây dựng dành cho nhân viên công vụ, hiện tại giá thuê phòng trong nội thành quá cao, mà chúng ta tiền lương lại thấp như vậy, cho nên thành phố bất đắc dĩ, liền tìm một mảnh đất lớn bên ngoài, cho xây dựng tiểu khu mới, ngay cả vài cái lãnh đạo thành phố cũng đều thích đến nơi này ở, nơi này an tĩnh, dĩ nhiên, cũng không phải là cấp cho ở không, đều là phải bỏ tiền ra mua, cho nên có tiện nghi không ít, vì thế La bí thư đã từng bị dân chúng mắng, nhưng hiện tại thành phố nào mà không xây cất tiểu khu cho nhân viên công vụ theo dạng này?
Giang Thiên Hà nói.
– À… bên này hoàn cảnh không tệ, gần sát lấy phía đông hồ Lạc Mã a?
– Đúng, ra cửa chính là công viên trước hồ Lạc Mã, lúc trước khi em rời đi thì bên này còn hoang vắng, hiện tại em nhìn xem chỗ nào cũng đang xây dựng, dự tính đường đôi này là mười sáu làn xe chạy, đây đều là thủ bút của La bí thư để lại, Để bí thư cũng muốn làm, nhưng là không có tiền, thậm chí còn lên Bắc Kinh để chạy tiền đấy, không biết có thể chạy ra tiền hay không…
Giang Thiên Hà nói.
Xe chạy vào tiểu khu nhân viên công vụ, Giang Thiên Hà chỉ lấy mấy tòa nhà nói:
– Tòa nhà này là của bên viện kiểm sát, viện kiểm sát cũng chừa lại đến hai căn hộ để trống dành cho những lãnh đạo cấp trên viện kiểm sát đến Hồ Châu công tác…