Phần 6
Trước hôm ra sân bay để sang Đức, khi 3 đứa trẻ lớn đã ôm nhau ngủ, còn đứa bé vẫn nằm ngoan trong vòng tay của Khánh Ngọc, hai cô con gái (Bảo Ngọc & Khánh Ngọc) bảo có chuyện quan trọng muốn nói chuyện với mẹ. Tôi hồi hộp chờ.
Hai chị em cầm tay tôi dắt lên phòng thờ. Bảo Ngọc thắp hương chia cho mỗi người một que, còn 4 que gài ngang dưới cái đĩa đựng 3 cái vòng vàng của 3 mẹ con. Chiếc vòng của tôi thì tôi đã đặt ở đó từ hôm ông mất.
Bảo Ngọc:
– Mẹ và em khấn ông đi.
Cả 3 mẹ con hướng về di ảnh của ông lạy 3 lạy và lầm rầm khấn thầm không ai nghe thấy ai.
Đoạn 3 mẹ con xuống phòng khách ngồi. Khánh Ngọc đặt thằng bé nằm xuống salon bên cạnh. Im lặng hồi lâu, chỉ nghe tiếng điều hòa kêu ro ro rất nhỏ.
Tôi ngồi giữa hai cô con gái. Đột nhiên, mỗi đứa 1 tay cùng nắp mỗi tay tôi và cầm tay nhau thành một vòng kín.
Lại vẫn Bảo Ngọc lên tiếng trước:
– Mẹ! Trước sau gì thì mẹ cũng phải biết những gì chị em con sắp nói. Chúng con chỉ xin mẹ bình tĩnh, thật bình tĩnh và chấp nhận sự thật nhé mẹ yêu! Chúng con luôn yêu mẹ đã cho chúng con cuộc sống và tình thương. Trước vong linh ông, chúng con đã xin phép để nói cùng mẹ những gì đã xảy ra mấy năm qua…
Và đây là câu chuyện của hai đứa con gái ruột của tôi với ông – bố đẻ của tôi, chồng của tôi. Tôi viết lại và dùng đại từ nhân xưng là “Tôi” để chỉ người kể chuyện để người đọc không lẫn với tôi – người nghe & viết lại.
* – Câu chuyện của Bảo…
Ngọc:
16 tuổi, tôi đã rất thích ngắm thân thể trần truồng của mình trước gương. Tôi thấy cơ thể mình đẹp và phát triển cân đối. 16 tuổi cái tuổi trăng tròn rực rỡ. Tôi thích đọc truyện ngôn tình trên điện thoại hằng đêm sau khi đã học xong và nằm trên giường. Tôi thích ngắm nhìn những người đàn ông trong các video khiêu dâm và tôi say mê tìm những video có cốt chuyện và nhân vật như một cuốn phim tâm lý xã hội. Tôi tự so đo, tìm kiếm ngoài đời thực cho mình một hình mẫu đàn ông. Nhưng quanh tôi, bạn bè cùng lớp, cùng trường thì tôi thấy các chàng trai quá ngây thơ, con nít. Còn các thầy giáo thì hoặc là đã có vợ con, hoặc là quá xa lạ. Chính vì thế nên tôi không theo “phong trào” có bạn trai để khoe mẽ như các bạn nữ học cùng. Cũng chính vì thế nên kết quả học tập của tôi luôn đứng đầu. Thần tượng của tôi, người đàn ông lý tưởng và duy nhất của tôi chính là bố đẻ của mình. Học hết cấp phổ thông là tôi nói luôn với bố mẹ là không học đại học. Không phải tôi ngại học mà cái chính là tôi không muốn, rồi không thể xa ông. Rất mừng mẹ tôi đồng quan điểm và bà tỉ tê sao đó mà ông cũng đồng ý. Tôi học thực tế từ mẹ những kiến thức về sinh học qua cơ sở vườn ươm giống, lai tạo của mẹ, Học từ bố những kinh nghiệm, những kiến thức kinh doanh ngành nghề của bố. Cả bố mẹ đều nhận xét tốt về năng lực của tôi. Ngày qua ngày hình ảnh người đàn ông lý tưởng của tôi cứ chồng chất, đan chéo và cộm lên trong tâm trí tôi, chế ngự trái tim tôi và không ít lần bóp nát trái tim ghen tuông của tôi khi thấy bố âu yếm mẹ và phát cuồng khi nhìn trộm được cảnh bố mẹ… địt nhau. Ngay từ tuổi 17 tôi đã thầm ước được ân ái với bố như một cặp vợ chồng. Cũng chẳng biết từ thời điểm nào mà tôi nuôi ý định giành được ông từ vòng tay của mẹ. Nhưng tôi sợ… Cho tới ngày tôi nghe ông và bà nói chuyện xưa và biết ông bà là bố đẻ và con gái. Tôi nghĩ nếu được ông yêu thì cũng chẳng sao, thì cũng là bố đẻ với con gái ruột như ông với mẹ Kim Ngọc thôi chứ có gì khác đâu? Thế là tôi tìm mọi cách chủ động, quyến rũ ông.
Thời cơ đến. Khi mẹ sinh em bé trai Ngọc Vượng được 6 tháng. Mẹ bị bệnh sau sinh nên phải nằm viện. Tôi thay mẹ chăm em bé. Một lần vì tính ưa khám phá, tôi cởi hết cúc áo, đưa vú mình cho em bé ngậm, một tay bé thì tôi đưa đến cái vú bên kia cho cu cậu mân mê. Tôi râm ran cả người khi thằng bé mút đầu ti mình. Mút mãi không thấy gì, thằng bé nhả ra và khóc ngặt nghẽo. Ông chạy vào xem sao, thấy tôi vẫn để nguyên hai bầu vú to hơn cái tuổi 17 mà các cô gái khác thường có. Ông sững lại hồi lâu và tôi cũng chẳng hiểu sao lại không kéo áo che lại.
– Chưa đẻ bao giờ thì làm gì có sữa mẹ cho em nó bú hả con? Đưa em cho bố rồi lấy chai sữa ấm bố đã pha ra đây.
Tôi dạ một tiếng rồi vừa chạy vừa xốc áo lên. Cầm chai sữa quay lại, tôi cố tình lại buông áo xuống để nguyên cặp hồng đào. Thấy bố nhìn mà không nói gì. Tôi bảo:
– Bố đưa em đây để con cho em ăn cho. Bố…
Ông đưa thằng bé cho tôi. Tôi cố tình kéo tay ông chạm vào vú mình. Ông có vẻ ngượng, mặt đỏ lên rồi từ từ rút tay ra, quay mặt nhìn ra cửa.
Thằng bé ngậm vú giả bú chùn chụt, tay vẫn mân mê vú chị. Một loáng đã hết chai sữa. Tôi gọi:
– Bố ơi! Em bú xong rồi. Bố vào bế em cho con nấu cơm để đem vào viện cho mẹ.
Ông đi vào, thấy tôi vẫn để ngực trần, ông thoáng chút lưỡng lự nhưng vẫn đến đón con. Một lần nữa tôi lại cố tình áp vú mình vào tay ông rồi giữ chặt bàn tay ông còn lóng ngóng trên bầu vú.
Tôi thổn thức:
– Bố ơi! Bố xoa đi! Bố bóp đi! Con muốn được bố…
Rồi ông xoa nhè nhẹ bầu vú thanh xuân của con gái mình. Tôi thở dồn và nhắm tịt mắt tận hưởng khoái cảm thần tiên lần đầu được bàn tay người khác giới ấm ấp và nhẹ nhàng.
Bất chợt, ông giật tay ra bế thằng cu quay qua đặt nó nằm xuống ghế. Ông chưa kịp quay lại thì tôi đã nhào tới, cặp vú trần ngồn ngộn trước mặt ông. Tôi nắm hai tay ông kéo lên ngực mình. Ông ngần ngừ… Tôi ấn mạnh hai tay ông rồi day day… Ông như bừng tỉnh rồi nhào nặn. Đau một chút nhưng càng làm tôi phấn khích đến cực kỳ. Tôi rên rỉ: ” Bố ơi! Bố hôn con đi! Con yêu bố…”, rồi tôi chủ động vít cổ ông, áp môi ông vào môi tôi. Ông đáp lại từ từ nhưng tôi thì ngấu nghiến hôn, mút môi mút lưỡi ông, uống hết nước bọt từ miệng ông. Tôi chủ động tụt hết quần áo mình ra và lột cái áo mayo ông đang mặc, ngả người kéo theo ông nằm xuống nền thảm. Vẫn không rời miệng nhau, tay tôi lột nốt mảnh vải cuối cùng trên người ông. Tay tôi chạm thấy buồi ông đang cứng ngắc và nóng hôi hổi. Tôi nắm chặt lấy rồi kéo vào mép lồn đang từng đợt dâm thủy ứa ra. Phụp! Tôi cong mình vì đau nhưng vẫn ưỡn lồn lên chờ hứng những cú dập thúc mạnh mẽ của ông. Tôi như thấy âm đạo mình dãn ra đón nhận rồi co lại bóp chặt cái dương vật ông đang hăm hở tiến lùi trong đó. Tự nhiên tôi thấy như mình gồng lên, nâng mông lên… trong lồn tôi, cái buồi ông giật giật, tôi thấy như từng đợt có một vòi nước ấm bắn từng đợt, từng đợt vào cổ tử cung mình. Tôi tận hưởng sự khoan khoái, mãn nguyện về sinh lý khi vẫn vò mái đầu ông. Tự nhiên tôi nghe tiếng của chính mình: ” Anh! Yêu em nhé! Em yêu anh mất rồi, yêu anh từ lâu rồi, thèm khát anh từ lâu rồi. Hôm nay mới dám nói, mới được anh đáp lại…”. Tôi nói một hồi, ngừng chờ ông đáp lại. Ông lặng im, nhìn tôi. Tôi nhận ra nét đắm đuối trong ánh nhìn ấy.
– Anh! Anh nói gì đi! Yêu em không…
Ông nhìn tôi rồi nâng đầu tôi lên, đặt những nụ hôn khắp khuôn mặt tôi rồi miệng ông kề môi tôi, lưỡi của hai bố con tôi lại thực hiện công việc của hai kẻ si mê nhau. Lần này ông chủ động đưa buồi ông vào mép lồn tôi rồi ấn mạnh, rồi dồn dập thúc, rồi hối hả phụt tinh trùng vào lồn con gái mình. Xong ông ôm tôi, thì thào: ” Yêu Bảo Ngọc lắm!”. Tôi hạnh phúc khi nghe từ ” Yêu ” từ miệng ông, nó rất khác từ ” YÊU” mà ông nói với tôi mỗi ngày. Nhưng… chưa đủ và tôi muốn…
– Anh nói rằng anh yêu em đi, đừng nói tên em.
– Anh yêu em.
Tôi hôn ông và nằm xuống chờ.
Trước khi tôi vào bếp nấu cơm thì hai chúng tôi đã 4 lần địt nhau.
Đêm ấy, tôi giao thằng bé cho Khánh Ngọc để sang với ông làm phận sự một người vợ thay mẹ hay cướp chồng của mẹ cũng đều đúng. Tranh thủ không ngày mai đón mẹ về rồi. Bà đã khỏe.
Hôm sau mẹ về nhà. Cuộc sống của cả nhà vẫn bình lặng diễn ra. Khi bố mẹ bàn nhau cho tôi sang Đức. Tôi mừng lắm vì ý nguyện này tôi ấp ủ từ lâu và càng hối thúc tôi khi tôi có được ông cho riêng mình. Hôm sinh nhật ba mẹ con, tôi hiểu vì sao ông không gọi tôi là con gái yêu như nói với Khánh Ngọc. Vì hôm trước ông đã đưa cho tôi chiếc vòng vàng và nói nhỏ sau khi đắm đuối hôn tôi: ” Vòng này là anh cầu hôn em đấy! Em làm vợ anh nhé, Bảo Ngọc?”. Tôi trào nước mắt vì ông đã chính thức coi tôi là vợ như đã từng cầu hôn mẹ tôi. Vòng có khắc chìm 2 chữ BN, tôi hiểu đó là viết tắt của 2 chữ Bảo Ngọc, cũng như vòng tay của mẹ có 2 chữ KN = Kim Ngọc. Tôi ôm ông thật chặt, nghẹn ngào: ” Vâng! Từ hôm nay em chính thức được làm vợ của anh. Em hạnh phúc lắm, chồng ơi!”. Cũng từ đó, hễ có thời gian và không gian là ông và tôi lại tranh thủ dâng hiến cho nhau. Nhưng buồn là chưa có ngày nào trọn vẹn.
Rất hợp tình khi mẹ đề nghị hai bố con đi Hạ Long mấy ngày trước khi bay.
Thế là bố con tôi, vợ chồng tôi trọn vẹn tình nghĩa vợ chồng mấy ngày liền.
Sang Đức một tháng, tôi biết mình đã thụ thai. Mừng nhưng lo sợ nếu mẹ tôi biết thì sao? Ông cũng mừng lắm khi tôi báo tin. Ông bảo: ” Vợ yêu đừng lo. Anh sẽ bố trí hợp lý. Nhưng trước sau gì thì cũng phải nói ra để Kim Ngọc biết. Anh tin rằng Kim Ngọc cũng không trách chồng & con gái đâu!”. Tôi đùa: ” Con gái nào? Con gái Kim Ngọc đã là vợ, nay Bảo Ngọc con của con gái, cũng là con gái của bố, cũng có chửa sinh con với nhau thì sao cứ con gái, con gái hả chồng? Là vợ của anh hết!”. Ông cười hiền rồi hôn vợ.
Tôi sinh đôi cho ông hai đứa con trai. Ông đặt tên đứa ra trước là Trần Ngọc An, đứa ra sau là Trần Ngọc Khang. Làm khai sinh cho con bên ấy đơn giản hơn. Hai tờ khai sinh cho hai đứa con song sinh đều ghi tên bố Trần Ngọc Hưng và tên mẹ là Trần Bảo Ngọc. Lần trước khi cho tôi về nước, ông bảo:
– Em cứ về một thời gian. Hai đứa con anh chăm lo được. Cứ về rồi lại sang với bố con anh rồi để anh về sau. Anh cũng nhớ thương Kim Ngọc cùng cu Ngọc Vượng và công chúa Khánh Ngọc lắm.
Như vậy, chưa đầy 18 tuổi tôi đã có ông làm chồng, chưa đầy năm sau tôi sinh cho chồng 2 đứa con trai.
Buồn thắt ruột và muốn theo chồng hôm nhận tin ông gặp tai nạn máy bay. Mỗi ngày qua đi như một thế kỷ chứa chất niềm đau thương, xa xót. Tôi không bao giờ nghĩ đến & tin rằng không còn ông trong gia đình mình nữa! Bố Hưng ơi! Anh Hưng ơi! Chồng ơi! Huhuhu…
(Tôi nén đau, thấm dòng nước mắt đang dàn dụa của tôi và quay sang ôm con gái Bảo Ngọc vào lòng. Ôi đứa con gái bé bỏng ngày nào của tôi và ông nay đã là người mẹ hai con, đang kể lể nỗi lòng mình và cũng chính là người vợ thứ 3 của chồng tôi. Từ mẹ (bà ngoại) Kim Ngân là em gái ruột đến tôi là con gái của 2 anh em rồi tiếp theo là Bảo Ngọc – con gái của ông với chính con gái ruột của mình – đều thành vợ của ông. Tính ra theo đằng mẹ của bọn trẻ thì 3 đời kế tiếp đều thành vợ của một người – chồng chung với tên Trần Ngọc Hưng.
Tôi với tay kéo Khánh Ngọc vào để ôm hai cô con gái. Khánh Ngọc nén tiếng khóc to vì sợ đứa trẻ nằm trên ghế thức giấc. Tay con nắm chặt tay tôi. Thương lắm! Con bé vẫn chưa đầy 18 tuổi.
Rồi thổn thức kể chuyện mình.)
* Sau đây là lời kể của Khánh Ngọc…