Phần 2
Thời gian cứ trôi đi và công việc cũng vào nề nếp, nhưng thu nhập vẫn chưa được khá lắm, còn nhớ những tháng đầu lúc túng tiền trả tiền thuê nhà vợ chồng Quang phải chạy vạy bạn bè khắp nơi. Biết được chuyện này chị Liên rất thông cảm và có đề nghị cho vợ chồng Quang mượn tiền. Ban đầu Quang rất ngại sợ mang tiếng công ty, nhưng biết lòng tốt của chị cũng như đời sống kinh tế khá giả của chị thừa sức giúp, nên Quang cũng đành nhờ chị cho mượn, miễn hai vợ chồng khéo léo chút để không đến tai chồng là được.
Chính sự gần gủi và xem vợ chồng Quang như em út trong nhà nên tình cảm giữa chị và vợ chồng Quang ngày càng gắn bó, chuyện gì của gia đình chị Liên đều được chị thổ lộ tâm sự cùng với Thu, những chuyện nhỏ nhặt như tranh thủ đón con hay đi chợ dùm chị Liên cũng thành bình thường.
Ngay cả ông Long chồng chị Liên cũng phải cảm mến vợ chồng trẻ chân chất quê này. Thỉnh thoảng vợ chồng Quang được ông Long mời đến nhà dùng cơm xem như anh em trong nhà.
Nhưng những chuyện riêng tư của vợ chồng chị Liên chỉ có mỗi mình Thu được chị Liên sẵng sàng tâm sự hết mà thôi. Kể từ ngày có Thu vào công ty chị Liên có thêm nơi để yên tâm thổ lộ. Chị Liên cũng ngại điều tiếng ở công ty dể đến tai chồng sẽ không hay. Chị xem vợ chồng Thu như em út trong nhà vậy, về tuổi thì chúng còn nhỏ hơn thằng em út chị vài tuổi lận. Vì thế việc gần gủi của chị với vợ chồng Quang dể dàng và tin tưởng hơn những người khác trong công ty. Chị Liên mến chúng nó vì cái chân chất dân tỉnh và non trẻ hơi nghèo túng của chúng chả khác mấy ngày xưa. Bây giờ khi gia đình chị được khá giả sung túc hơn nên chị dể đồng cảm hoàn cảnh như Quang Thu.
Những gì chị tâm sự cho Thu, có cái Thu giấu chồng những cũng đa phần đều kể lại cho Quang nghe hết. Việc gia đình chị Liên khá giả một phần nhờ vào công của ông Long chồng chị, với cương vị là hiệu trưởng hơn hai mươi năm ở một ngôi trường phổ thông cơ sở khá uy tín của thành phố, nên ông Long không thiếu gì các khoản lợi lộc mang lại từ chuyện chạy trường, nhận giáo viên…
Căn nhà chị Liên tuy không phô trương to lớn nhưng lại khiêm tốn nằm trong khu phố khá sang trọng ngay giữa trung tâm thành phố. Các con chị Liên cũng đều được học ở những trường tên tuổi, cả hai con chị đều là cháu gái rất dể thương. Đứa lớn năm nay đã học lớp mười còn đứa kế mới lớp hai mà thôi. Chuyện đón đưa hai đứa được hai vợ chồng thu xếp khá ổn trừ những khi ông Long phải đi họp trên sở.
Mấy đứa con chị Liên vẫn xem hai vợ chồng Quang như cô chú trong nhà thật thân thiết vì thế Quang càng chiếm được cảm tình hết thảy mọi người trong nhà, mọi ngóc ngách căn nhà trừ buồng ngủ của hai vợ chồng chị Liên ra thì hầu như Quang và Thu đều được chị Liên cho biết hết.
Có những khi bân việc chị Liên còn giao luôn chìa khóa nhà cho Quang để đi đón con về giúp, thỉnh thoảng Quang còn giúp giải bài tập cho bọn trẻ nữa.
Mọi chuyện vẫn tưởng chừng như thế mãi, những tâm sự thầm kín về đời sống chăn gối vợ chồng thỉnh thoảng được chị Liên qua kinh nghiệm tỏ bày cho Thu nghe cặn kẻ. Có lẽ cái tính tự nhiên của dân ngoài miền bắc mang vào nên chị Liên rất thoải mái tâm sự khi đã tin tưởng Thu. Có lúc Thu còn ngượng đến đỏ mặt về sự mô tả một cách sống sượng của chị và cũng chia sẻ kinh nghiệm hay bày vẽ về những chuyện tế nhị mà Thu vẫn nghỉ chỉ đóng khung ở riêng vợ chồng mà thôi. Nhưng dần dà nghe đâm quen nên Thu không thể không thổ lộ cho chồng biết vài chuyện tế nhị này, một mặt vừa dò xét vừa so sánh tò mò thử nghiệm.
Quả là chị Liên có quá nhiều kinh nghiệm tình trường và tâm lý phụ nữ. Thu cũng ngày càng bị cuốn vào những chuyện vợ chồng như thế, nhất là những buổi trưa hai chị em cùng về nhà chị Liên nghỉ trưa. Không gian riêng tư thoải mái nên chị Liên và Thu tha hồ mà tâm sự mà không ngại ai liếc nhìn theo dõi. Thu càng ngày càng tò mò muốn được nghe chị Liên tâm sự nhất là đời sống vợ chồng mới cưới. Thu cũng hy vọng qua việc cởi mở tâm sự của chị Liên mình sẽ có thêm kinh nghiệm và kiến thức để làm cho đời sống vợ chồng tốt đẹp hơn.
Thu càng suy nghỉ đơn giản bao nhiêu khi tâm sự lại cho Quang nghe, nhưng ngược lại Quang bắt đầu có suy nghỉ khác về chị Liên, từ một người chị đáng quý mến dần dà dưới mắt Quang là một nười đàn bà mang chút gì đó sự buông thả, dâm đãng trong đó qua những lời vợ nhỏ to. Càng ngày Quang cũng cảm thấy hứng và tò mò không kém gì khi sắp được coi một cuộn phim tình cảm ướt át lãng mạng mà trong đó có nhân vật chính nữ là một phụ nữ đẹp lẵng lơ ngoại tình.
Do môi trường làm việc là một công ty tư nhân nhỏ nên việc ăn mặc ở đây cũng khá thoải mái, công ty đặt vấn đề hiệu quả công việc lên trên hết. Chính sự dể dải này mà chị Liên không biết có cố tình khoe khoang lối ăn mặc của mình ở vào tuổi này hay không. Chị Liên rất chịu khó thay đổi y phục thường ngày bằng những kiểu váy áo khá sang trọng nhưng đơn giản. Đặc biệt chị thích khoe loại áo có cổ áo hình trái tim lúc mặc hơi hở chút nơi ngực. Không chỉ mình Quang để ý điểm này mà hầu như cả đám đàn ông công ty cũng đều không bỏ qua cơ hội nhìn ngực chị Liên mỗi lúc chị cúi xuống nhặt vật gì. Dường như mọi con mắt vẫn thường tranh thủ liếc trộm vào cái khe chết người kia, nơi ẩn sâu vẻ đẹp cặp vú đã sắp vào tuổi ngoài tứ tuần của chị Liên, cái tuổi mà người phụ nữ được gọi là chín muồi nhất trong đời sống tình dục.
Cũng thỉnh thoảng có vài tay đàn ông con trai trong công ty bắn tin gạ gẩm chị Liên, nhưng chị vẫn giả bộ lẵng lơ con cá vàng, nên cũng khiến khối anh tưởng bở ngon ăn với chị. Nhưng càng trêu bao nhiêu thì chị lại càng tỏ vẻ lập lờ bấy nhiêu, đặc biệt có tay trưởng phòng kế hoạch rất là khoái chị, dẫu cả hai đều đã có gia đình, nhưng đôi khi tay này cũng tìm cách gần gủi chị để mong chút tình cảm nơi chị dành cho mình. Hai vợ chồng Quang lại là nhân viên dưới quyền của gả nên nhiều khi cũng cảm thấy khó chịu với cái lối gạ gẩm lộ liểu của gả.
Ngược lại với gả trưởng phòng kia, Quang lại ít nói, tính hơi nhu mì chịu khó làm việc và ít tỏ lộ vẻ thích chị Liên. Cũng dể hiểu vì lúc nào cũng có Thu cùng chổ làm, nên dầu có muốn Quang cũng đành giấu kín trong lòng thôi. Nhưng những gì Quang được nghe từ vợ về đời sống riêng tư của chị Liên khiến Quang đâm quan tâm hơn đến chị, nhưng phải hết sức khéo léo không thì vợ biết thì khốn.
Về phần chị Liên, Quang không phải là đối tượng để chị để ý đến mà chính là tay trưởng phòng kia, nhưng bản thân chị cũng sợ dầu đôi lần hắn đã từng nhắn tin cho chị hẹn đi ăn. Chị Liên cũng không dại gì dây vào mấy chuyện này ở công ty của em chồng rất dể bị ảnh hưởng đến tai chồng. Nên câu chuyện linh tinh chỉ dừng lại ở câu bông đùa chọc ghẹo vô hại.
Đời sống vợ chồng ở nhà nhạt nhẻo bao nhiêu thì với chị Liên ở công ty là niềm vui cho chị, nhất là với đám nhân viên kém tuổi chị trong đó có vợ chồng Quang Thu. Cũng chính từ chuyện cả hai cùng làm một nơi nên Thanh rất tin tưởng sẽ không bao giờ có chuyện gì lăn tăn xảy ra với chồng mình. Thu do nhan sắc cũng không sắc sảo mấy nhưng được cái chịu khó và biết thương yêu chồng, nên Quang ngay từ những ngày còn ngồi ở trường cao đẳng đã rất thích Thu vì những cái tính nết này, thêm vào nữa là người cùng quê, cùng cảnh ngộ.
Chính những điều này đã giúp hai vợ chồng vượt qua nhiều thử thách để đến với nhau thành vợ chồng ngay từ sau ngày tốt nghiệp là vậy. Thu rất tin tưởng ở chồng trong công việc, nhưng chắc Thu không ngờ rằng mình vô tình đã tạo điều kiện để chồng âm thầm quan hệ với chị Liên lúc nào không biết.
Quang đã biết tận dụng sự tin tưởng này để dể bề gần gủi một cách công khai rồi dần dần khi nhận được tín hiệu nơi chị Liên thì Quang dần dần dấn sâu vào mối quan hệ bất chính này. Chị Liên cũng không ngờ rằng Quang lại thầm để ý chị đến thế, bởi từ một đứa em kết nghĩa chị không hề nghỉ đến chút tình cảm nào khác ngoài tình chị em mà thôi.
Nhưng rồi mọi chuyện lại dần thay đổi trong ý nghỉ của chị bấy lâu sau vài lần bắt gặp ánh mắt nhìn đáng ngờ và chút xoi mói nơi cổ áo chị trể xuống khá sâu xuống rãnh ngực khi Quang vào phòng thủ quỷ nộp tiền hay lãnh lương hằng tháng. Cái ánh mắt vụng về thêm chút rụt rè của Quang qua cái nhìn từng trải của người đàn bà đã qua khá nhiều bạn tình trước khi gặp ông Long chồng chị bây giờ.
Cái ánh mắt ẩn sâu nhiều tình ý bên trong và chất chứa dục vọng thèm khát của người đàn ông muốn chiếm đoạt. Ban đầu chị Liên không hề quan tâm, nhưng về sau một đôi lần hắn nhìn ngực chị khá lộ liểu khiến chị phải đứng lên kéo cổ áo lên cao chút để che cái rãnh ngực trắng bầu bỉnh mịn màng mà chắc người đàn ông nào nhìn vào chắc cũng muốn úp mặt vào để hôn hít chổ đấy.
Từ khi có gia đình chị đã biết ý tứ kín đáo hơn với đạo làm vợ có chồng là phó thanh tra nghiêm nghị. Nhưng dần chị thấy điều đó hơi giả tạo bởi bản chất của chị lại thích khoe cái đẹp của phụ nữ, chị thích ăn mặc, sắm sửa làm đẹp. Trong suy nghỉ đó chị cũng hơi bạo dạn khi thích chọn những kiểu váy áo khoét cổ hoặc gợi cảm tí.
Chị cũng ưa khêu gợi như thời còn là con gái, vì dầu sao trước đây chị cũng được khá nhiều chàng trai thầm muốn nâng khăn sửa túi khi chị còn trong trường đại học cơ mà. Chị Liên thích độc lập trong suy nghỉ về cái đẹp và đôi chút pha lẵng lơ đã sẳn có ở chị.
Chị Liên tuy có người thân là chủ của công ty, nhưng không vì thế mà chị hay tự cao hay lên mặt với mọi người trong cơ quan. Chị rất dể hòa đồng với bất cứ việc gì hay cuộc vui gì do công ty tổ chức, chính những điểm này mà mọi người cũng dành cho chị thủ quỹ nhiều tình cảm hơn.
Một hôm đến chổ làm chị cảm thấy mệt và nhức đầu rồi gục xuống bàn nghỉ, thấy thế Thu vội lên tiếng hỏi thăm:
– Bộ chị mệt lắm sao chị Liên?
– Ừ không hiểu sao hôm nay lại nhức đầu thế chứ!
– Hay chị để em gọi chồng em sang bắt gió thử xem nhé?
– Thằng Quang chồng mày mà cũng biết bắt gió à?
– Được mà, ảnh cũng thường hay làm cho em khi bị cảm đó…
– Thế à? Bấy lâu nay chị hay nhờ bác bảo vệ giựt tóc thôi mà cũng hơi đau chút…
– Chị chờ chút em đi gọi ảnh đang ngồi ngoài quán cà phê…
– Giờ này mà uống cà phê à?
– Vâng ảnh cũng hay vậy chị biết đấy cũng công việc thôi mà…
– Thế mày gọi nó vào chị nhờ thử xem nhé…
– Dạ chị yên tâm đi ảnh làm có nghề lắm đó không chừng chị ghiền luôn…
– Ơ mày xạo vừa thôi… chưa làm mà khen chồng kiểu đó…
Chị Liên ngồi thẳng dậy lấy tay xoa hai bên thái dương rồi nhớ lại chuyện vợ chồng mới quan hệ sáng nay lúc chị vừa đưa con đi học về nhà. Thường thì giờ đó ông Long chồng chị đã đến sở như mọi ngày, nhưng sáng nay lúc mở cổng dắt xe vào chị hơi ngạc nhiên vì thấy xe chồng vẫn còn để trong nhà. Chị cẩn thận khóa cổng rồi lên lầu, khi vừa mở cửa phòng ngủ thì đã bị chồng nắm tay lôi xộc lên giường khiến chị phát cáu:
– Này này làm cái trò gì thế hả bộ hôm nay không đi làm à?
– Không… mà đi làm lúc nào chả được… đang hứng quá vợ à
– Lạ nhỉ? Mấy tuần rồi chả thấy réo gọi gì hết giờ lại nổi hứng là sao hả?
Cũng hãy còn sớm nên chị Liên cũng chìu chồng, chị nằm trên giường chờ đợi chồng làm nghĩa vụ, cái từ mà chị vẫn thường nghe mọi đàn ông đàm tiếu. Chị nhìn thấy chồng đang cởi truồng tồng ngồng bước lại giường rồi nhanh nhẩu kéo tuột cái quền dài chị ra mà không thèm để ý chị đang muốn gì. Ông Long hì hục nằm đè lên cái thân hình nõn nà đầy xuân sắc của chị sau khi đã xô hết đám quần áo xuống đất. Hai thân hình trần truồng quấn lấy nhau, chị Liên nằm bên dưới chưa kịp có cảm giác mấy thì thấy chồng đã cho tay xuống cầm cặc dí vào khe lồn chưa chút nước nào rỉ ra cả. Chị muốn xô chồng ra để thong thả tận hưởng, nhưng ông Trung sợ con cặc mình sẽ sun lại mất với cái tuổi sắp về hưu của ông.