Phần 9
Tôi thì thầm với nàng:
– Anh có thấy trong hộp đồ của em và Hiền rơi ra từ hôm qua có bao cao su gai, anh dùng được không?
Nàng gật đầu, giúp tôi đeo đeo lên dương vật. Tôi bắt đầu bắt đầu đưa vào nhẹ nhàng theo tư thế từ đằng sau. Khi vừa vào bên trong, nàng rú lên từng hồi vô cùng sung sướng, những âm thanh dâm dục ấy làm tôi càng kích thích.
Em sướng, em sướng, em sướng anh ơi, em sướng lồn quá. Ôi cái điểm G của em!
Tôi xoay nghiêng người nàng sang trái, dương vật cong nganh của tôi từng cú đâm đều trượt vào điểm G. Nàng túm lấy tay tôi đưa sát vào bên trên phần mu – a nhìn này, nó cộm lên này. Em lên nhanh quá, em sắp ra, nhanh hơn nữa đi anh. Nàng bất giác theo thói quen khi chuẩn bị xuất, đều đẩy người tôi ra. Nhưng lần này, tôi ép chặt lại không cho nàng đẩy, đầu cu tôi cảm nhận được một lực rất mạnh từ trong âm đạo co bóp rất chặt đẩy con cặc tôi ra khỏi âm đạo, cùng lúc nàng xuất bắn thẳng lên bụng tôi thành dòng.
Tôi vẫn chưa xuất, tôi dập liên hồi. Ghé tai Liên nói thầm:
– “Em nói khi làm tình với Dũng, em lên đỉnh nhưng Dũng dai sức chưa lên, lúc nào cũng làm em như ở trên mây phải không? Hôm nay sẽ khác, anh sẽ không dừng lại đâu, để em sẽ phải nhớ mãi mãi mà in hằn vào trí nhớ của em.”
Vừa nói, tôi ra sức đẩy mạnh vào âm đạo đang co bóp từng hồi từng hồi đang mút chặt lấy con cặc của tôi. Dòng điện như chạy từ tình hoàn lên dương vật, tôi nhanh tay rũ bao cao su, sóc vài lần rồi bắn thẳng lên miệng nàng, nàng túm lấy hai bìu tôi, bóp mạnh, vuốt dọc từ gốc dương vật lên dồn hết tinh khí vào miệng nàng. Tôi đứng dậy vào phòng tắm, lần này tôi mặc kệ nàng nằm đó chơ vơ.
…
Tôi vào phòng tắm rửa lại sạch sẽ. Không quên, lấy chiếc khăn mềm thấm nước mang vào phòng cho Liên. Nàng vẫn đang nằm trên giường, cơn cực khoái vẫn làm nàng mềm nhũn người. Tôi tiến lại gần, lấy khăn khẽ lau âm hộ cho nàng và không quên đặt lên môi Liên nụ hôn tạm biệt.
– Anh về nhà lấy ít đồ rồi lên công ty đây. Hẹn gặp em tuần sau nhé!
Nàng hơi ngóc người dậy nhìn tôi trìu mến:
– “Hẹn anh sau, cứ để cửa đấy cho em nhé”.
Tôi bắt chiếc taxi về nhà, chuẩn bị ít đồ mang theo. Bố mẹ đang về quê nên tôi tự lo cơm nước. Xong xuôi, tôi bắt taxi đến công ty.
Vừa vào đến nơi, giọng anh Toàn trầm ấm hỏi tôi:
– Chú làm gì mà sáng giờ anh gọi điện chú k nghe thế?
Tôi:
– Thôi chết, em ngủ quên k để ý điện thoại.
Anh Toàn:
– Chuẩn bị xong hết đồ chưa, anh em đợi bác tài rồi khởi hành.
Anh ra bàn thờ ông thần tài thắp một nén nhang rồi khấn lẩm bẩm.
Tôi:
– Em chuẩn bị xong từ tối hôm qua rồi đây anh.
Một lúc sau, chiếc Universe 49 chỗ đón hai anh em tôi về Kiến Thụy đón khách.
Vừa đến nơi, các thầy cô đã chuẩn bị đồ đạc hành lý đứng hết bên ngoài. Ai cũng mặc quần áo thoải mái và giày thể thao cho tiện hoạt động. Tôi hỗ trợ khách xếp hành lý, khi tất cả đã yên vị. Tôi bắt đầu phần mở đầu của mình. Nhắc lại lịch trình. Đêm đầu tiên chúng tôi sẽ ngủ lại Nghệ An.
Ngày đầu tiên kết thúc với đủ loại hoạt động ở trên xe từ hát karaoke đến các trò chơi phạt tiền. Mệt nhưng ai cũng vui vẻ.
Sau bữa tối, anh Toàn rủ tôi đi massage. Có vài vị khách nam cũng ngỏ ý muốn đi theo, cuối cùng tỉnh tổng ra phải hơn 20 người mà số lượng KTV chỉ có hạn. Anh Toàn vào với tốp khách trước. Tôi ngồi ngoài chờ vào sau.
Trong lúc ngồi chờ, nhìn mấy bạn nữ KTV đi qua đi lại các thầy dựng đứng hết cả lên. Tôi thì mới hôm qua với sáng nay xong nên thấy dửng dưng. Nhưng phải nói đồng phục ở đây đẹp. Tất cả KTV đều mặc sườn xám Thượng Hải màu tím xẻ ngang mông khá hấp dẫn, có cô béo có cô gầy, đội hình không được đồng đều lắm. Mà cũng chả trách được các thầy, các cô. Cả năm loanh quanh với trường, lớp, học sinh, lúc nào cũng phải ra vẻ đạo mạo, nghiêm túc để còn làm gương với học sinh. Nên những dịp đi chơi xả hơi như này họ xõa hết mình và tiêu tiền ác lắm.
Nhoằng cái tốp đầu đã ra, ai cũng cười sung sướng, khoan khoái.
Tôi vào chung phòng với 3 thầy trẻ trẻ, độ hơn 30 tuổi. KTV yêu cầu chúng tôi thay đồ, bắt đầu ngâm chân với nước thơm. Các thầy ai cũng thích thú, tôi để ý có thầy đã chào cờ khi mấy bạn KTV xoa bóp bàn chân cho.
KTV của tôi là một em khá trẻ, nhỏ người nhưng cũng cân đối, bụng phẳng lì, khúc nào ra khúc đấy.
Anh nằm lên giường úp xuống em chườm đá cho anh nhé. Tôi hỏi nhỏ:
– Em còn trẻ thế, bao nhiêu tuổi rồi.
Em đáp lại đủ nghe:
– Em năm nay 18 anh ạ, anh là thầy giáo dạy môn gì rứa?
Tôi cười, nghĩ thầm trong bụng – anh dạy môn địt nhau em ạ. Haha.
Tôi cũng đáp lại:
– Anh là HDV không phải thầy giáo đâu. Thế em đi làm lâu chưa? Em tên gì?
Em KTV:
– Em tên Hồng, vậy mà em cứ tưởng anh là thầy giáo, giọng em bỗng trìu mến hơn – anh làm nghề này thích nhở, được đi nhiều nơi, em cũng thích du lịch lắm nhưng em chả bằng cấp gì, em bỏ học từ năm lớp 9 rồi đi làm luôn.
Tôi:
– Nhà khó khăn quá hay sao bỏ học.
Hồng:
– Phần là thế, phần vì em bị đuổi học.
Tôi:
– Con gái mà nghịch thế.
Hồng:
– Không, chuyện dài lắm anh. Em bị thầy hiệu phó… – giọng em bỗng chậm lại ngập ngừng.
Tôi:
– Ý em là… người đó có hành động không đúng mực với em.
Hồng:
– Bạn em mấy đứa đều bị, vì nhục vì sợ có đứa bỏ nhà đi, xuống HN làm gái.
Tôi chua chát:
– Thế giờ ông đó sao, bố mẹ em k ý kiến gì à?
Hồng:
– Bố mẹ em đều làm nông thì dám ý kiến gì, em có kể nhưng bố mẹ không tin. Còn ông kia hình như về nghỉ hưu rồi. Em cũng chả quan tâm nữa. Lát anh cho em xin số được không? Nói chuyện với anh cũng vui.
Tôi:
– Ok em, khi nào có tour nghỉ đêm đi qua Vinh anh sẽ ghé thăm em.
Kết thúc buổi trị liệu, ai mặt mày cũng vui vẻ hân hoan hơn. Vừa về đến khách sạn, điện thoại nhận wifi, tiếng tin nhắn trên zalo đổ dồn: Tinh… tinh… tinh…
Hiền nhắn:
– “Sáng em đi làm sớm, cả ngày bận quá bây giờ mới nhắn anh được nè”.
Sáng nay anh với cái Liên làm cái gì mà, chiều em về thấy nó nằm bẹp trên giường sốt 38 – 39 độ, ông Dũng người yêu nó thì lên Hà Nội rồi. Cái con này cũng lạ, ốm nhưng cứ nằm rên một mình không thèm bảo ai một câu.
Tôi hơi lo lắng:
– Chắc là bị cảm rồi, ra mồ hôi xong nằm điều hòa đó. Em mua cái gì cho Liên ăn, nếu không ổn thì đi bệnh viện ngay nhé. Anh đi đến tận trưa thứ 3 mới về.
Hiền:
– Anh yên tâm. Nàng trách yêu tôi: “Người ta đang phải giặt đống chăn, ga giường tối qua đây nè”.
Tôi:
– “Em vất vả rồi, về anh có quà nha”.
Tôi thầm nghĩ – không biết Liên ở nhà thế nào?
Tôi và anh Toản trò chuyện vài câu linh tinh rồi chìm vào giấc ngủ.