Phần 3
Thật kỳ lạ, mới vừa thủ dâm cho tôi xong thì hôn nhau lại ngại ngùng nói không nên lời. Không lẽ việc thủ dâm là chuyện bình thường còn hôn nhau là chuyện nhạy cảm sao… khó hiểu quá. Tôi đi trên đường, tay cầm điếu thuốc rít 1 hơi, cái vai sưng đỏ lên vì cú ngã vừa rồi. Tôi đến nhà thằng Khoa chơi, thấy nó đang ngồi xem phim… sex. Tôi lặng lẽ bước vào không nói nó 1 tiếng… Đến phân đoạn hay, người đàn ông đó bắt đầu đưa con cặc vào chà sát cửa mình của người phụ nữ. Tôi bất giác thốt lên “con cặc của ông ta còn nhỏ hơn của tao…” Thằng Khoa giật mình, quay sang nhìn tôi.
– Mày qua khi nào vậy…
– Mới nãy thôi…
– Mày làm tao sợ đấy, tao tưởng có sát thủ đến tìm tao cơ…
– Mày lại đắc tội với ai à…
– Thì… hồi trưa, tao đi đến cái ngõ gần nhà con Huyền (bạn gái của nó) có mấy thằng xăm trổ ngồi hút thuốc, đánh bài… xui cái là địt mẹ, tao lỡ làm rơi cái túi Hydro Sunfua (H2S) ngay chỗ sòng bài của bọn nó luôn. Mùi hôi bốc lên làm bọn nó khó chịu, cái là cả đám lườm tao, tao đã xin lỗi rối rít rồi mà mày nghĩ xem bọn điên này có tha cho ai. Tao chạy nước rút 1 mạch luôn, cũng may có mấy túi khói màu. Tiện tao quăng thêm 2 cái túi khói mù (hợp chất khói HCE – C2Cl6) làm mù đường bọn nó.
– Mày tạo nhiều thứ chất lạ lùng thế? Mà mày tạo mấy gói H2S làm gì?
– Đam mê mà mày… à thì… để… troll con Huyền…>…
– Mày điên rồi thằng chó à, troll vậy nó đòi chia tay mày rồi đừng có mà khóc lóc tâm sự với tao nhé…
– Thôi đừng trù ẻo, tao và Huyền đang yêu nhau say đắm lắm nha cu…
– Say đắm con cặc ý…
Tôi với nó rất chi là thân nên hầu như lúc nào nói chuyện với nhau cũng có từ tục tĩu cộng thêm chửi thề. Tội đột nhiên nhớ đến 1 chuyện quan trọng… đúng rồi, 3 ngày nữa là sinh nhật chị tôi rồi… Chị ấy lần nào cũng quên ngày sinh nhật cả…
– Ê, mày, sắp sinh nhật chị tao rồi. Mày nghĩ ra món quà gì ý nghĩa không?
Nó gãi đầu đáp…
– Mày hỏi tao là sai lầm vãi lồn đấy… tao là thằng bác học điên chứ có phải quý ông ngọt ngào đâu?
– Thế sinh nhật con Huyền mày tặng cái gì cho nó?
– Tao… chỉ cần chở nó đi chơi, đi ăn KFC rồi mua cái vòng tay gỗ vài 3 chục nghìn tặng nó là nó cảm động liền à… tao nói rồi, Huyền yêu tao lắm…
– Gớm… mà nghe mày nói cái vụ quà tặng không ổn tí nào. Chị tao có công nuôi nấng tao từ khi mẹ tao mất… tao cần tặng chị cái gì đó ý nghĩa…
– Tao nghĩ mày nên hỏi cái Linh đi, con đó năm nào chả khiến mẹ nó cảm động vì món quà sinh nhật chứ…
– Ừ, mày nói chí phải. Không hỏi cái Linh thì còn hỏi ai được…
Tôi lấy điện thoại ra nhắn tin cho cái Linh “5 phút nữa, nhà thằng Khoa, go go!”…”có chuyện gì?”…”thì cứ đến đây đi, đừng hỏi”. 5p sau, cái Linh đứng dưới cổng bấm chuông… tôi xuống kéo tay Linh vào. Vậy là “bộ 3 siêu đần” chúng tôi đã đông đủ, cùng nhau ngồi lên chiếc ghế sofa sang trọng của nhà thằng Khoa. Chúng tôi ngồi bàn về tiệc sinh nhật chị tôi. Tôi bỗng nảy thêm ý kiến:
Tôi: Ê Khoa, mày rủ cái Huyền đến luôn đi, chị tao cũng biết mày lâu rồi, cũng biết mày có bạn gái là con Huyền. Chị tao cũng ít bạn bè mà hầu như ra nước ngoài cả rồi. Rủ thêm cái Huyền cho đông vui đi mày tiện thể ra mắt giới thiệu cho chị tao luôn…
Khoa: Hmmm… mày nói cũng đúng đấy, để tao gọi ẻm đến đây…
13p sau, cái Huyền đã xuất hiện. 1 cô gái chỉ có 1m6 nhưng lại rất xinh xắn, người đầy đặn và làn da trắng hồng chỉ thua tất cả bọn tôi 1 tuổi, cũng là 1 nữ sinh trường tôi. Nói chung là không hề thua kém Linh về nhan sắc…
Huyền: Em chào mấy anh chị ạ, nè Khoa, anh kêu em đến đây làm gì vậy?
Khoa: Em có nhớ anh hay nhắc đến chị Tâm là chị gái của anh Trung không?
Huyền: Nhớ chứ, nhưng em chưa gặp chị ấy bao giờ…
Tôi: Ừ, bọn anh đang bàn về tiệc sinh nhật của chị ấy…
Khoa: Bọn anh muốn tổ chức 1 tiệc sinh nhật hoành tráng cho chị ấy!
Huyền: Vậy à… a đúng rồi, mẹ em là chủ cửa hàng bánh nhỏ, anh có thể đến đó hỏi về chuyện bánh kem nè…
Tôi: Ừ ha, anh xém quên chuyện đó… mai anh sẽ ghé luôn – tôi gãi đầu…
Tôi suy nghĩ kỹ lưỡng, nhìn sang Linh làm tôi chợt nhớ là quên hỏi điều này:
Tôi: Ê Linh, mày nghĩ tao nên tặng cái gì cho chị đây nhỉ?
Linh: Bây giờ mới để ý tao à… đcmm… tao nghĩ mày nên tặng 1 cái váy… nhưng tao không thấy khả quan đâu vì cô Tâm có nhiều đồ để mặc mà… hmmm… mày nên tặng cô cái 1 cái vòng tay đẹp đẹp nào đó hoặc 1 sợi dây chuyền ý nghĩa cũng được, không cần quá đắt đâu chỉ cần đẹp và ý nghĩa thôi. Nhưng cái này mới quan trọng nè, cô Tâm coi mày là người thân duy nhất mà cổ yêu quý… nên tốt hơn nữa là để nhiều tấm hình của chụp chung của mày và cô trước đây đặt dưới cái quà là ok luôn, à nhớ viết vài dòng chữ gì đó cho có ý nghĩa nữa. Đảm bảo với mày, cô Tâm sẽ cảm động thôi.
Tôi: Hay, cảm ơn mày nha Linh – Tôi cười và nắm tay Linh lay lay…
Tôi: À mà… Khoa, mày có con mắt thẩm mỹ, tao giao chuyện đi tìm vòng tay cho mày đấy…
Khoa: Ok bro… à tao có ý này nữa…
Cả 3 chúng tôi đồng thanh “Nói!”
Khoa: Tao có thể chế ra 1 hợp chất Fe2+, ngọn lửa này xanh trắng cực kỳ đẹp. Tao sẽ gói chung với 1 ít khói màu HCE, điều chỉnh Fe2+ nồng độ thấp chỉ đủ gây chớp nhoáng vài giây, sau đó là 1 lượng khói màu tung ra, sau khi tan khói là mày đứng cầm bánh kem… thế nào? Nó nói mà tôi và 2 đứa kia chả hiểu gì.
Cả 3 chúng tôi:”Nói dễ hiểu chút được không, đâu phải ai cũng giỏi như ông đâu…”
Khoa: Hmmm… thì tao sẽ tạo 1 gói chất ánh gây chớp nhoáng pha 1 chút khói màu tạo bất ngờ… mày chỉ cần đứng sau đám khói cầm bánh kem hát Happy Birthday thôi là OK…
Tôi: Được đấy, ý kiến hay lắm cu, việc này giao cho mày luôn. Cảm ơn tất cả đã giúp tao, tao hứa sẽ báo đáp…
Bọn họ đồng thanh: Thôi đừng nói vậy, tụi tao sợ…>…
Nói rồi cả 4 chúng tôi ra về và thực hiện kế hoạch…
430 Đường Số 2… đây rồi… Tiệm bánh Huy Chương. Tôi vào trong nhìn thấy mẹ của Huyền đang ghi đơn hàng.
– Chào cô!
– Uả, là Trung đó à con, cần cô giúp gì không nè. Lâu rồi không gặp nha, bữa nay cao lớn quá ta – cô ấy mở 1 nụ cười hiền hậu…
– Dạ… con muốn làm 1 cái bánh kem ý nghĩa cho chị gái, 3 ngày nữa là sinh nhật của chị con đó ạ!
– À… hihi đơn giản thôi…
Cô ấy dẫn tôi đến cái khung kính trong cùng, 1 cái bánh tuyệt đẹp, điêu khắc tinh xảo. Trên mặt cái bánh là hình ảnh 1 người đàn ông quỳ gối tặng hoa cho người phụ nữ… tôi nhìn mê mẩn 1 hồi…
– Đẹp không, đây là bánh đẹp nhất tiệm này đấy – cô nhìn tôi cười…
– Dạ… Đẹp… đẹp…
– Được rồi, cô sẽ gói sẵn cho con, 2 ngày nữa cô sẽ giao bé Huyền đem đến nhé.
Tôi liền rút ví ra, đưa tờ 500k cho cô. Cô liền đẩy tay tôi lại…
– Cái này, cô tặng con, gửi lời chúc đến chị con giúp cô nhé…
– Tặng? Tại sao cô lại tặng con vậy ạ? – Tôi ngại ngùng…
Cô liền đưa tay xoa lên đầu tôi…
– Cô nghe Huyền kể rồi, gia cảnh con không mấy hạnh phúc… con đã sớm không còn bố mẹ. 2 chị em con nương tựa sống với nhau, cô thấy thương con lắm. Người làm mẹ như cô hiểu được vai trò của cha mẹ với con cái như thế nào? Nhưng con vẫn kiên cường sống qua khó khăn đó và coi chị như 1 người mẹ, cô rất khâm phục điều đó. Cô cảm động về hoàn cảnh của con nên chỉ là 1 cái bánh kem nho nhỏ có thể giúp con tạo 1 bữa tiệc sinh nhật cho chị con, tạo 1 niềm vui cho con thì cũng tốt.
– Nhưng mà cô ơi… cái bánh này không hề rẻ đâu… cô phải lấy tiền đi chứ… con không dám nhận… – Tôi bối rối gãi đầu…
– Hihi… này, con nghe cô nói. Cái bánh này, trong tiệm chỉ có 1, nó là vật trưng bày, nó đang chờ 1 người xứng đáng. Con xứng đáng với nó, với lại hãy coi như 1 món quà của cô dành cho chị cháu nhé, cô rất muốn con nhận nó.
– Dạ… nếu cô nói vậy… con cảm ơn cô nhiều lắm… chào cô con đi!
Tôi bước đi ra cửa nhẹ nhàng, mẹ của Huyền nhìn tôi cười 1 cách vui vẻ và vẫy tay chào tôi.
Tối đến, tôi về đến nhà. Thấy bà ngoại đang xem tivi trong phòng khách 1 mình, tôi lại gần ôm bà…
– Chị Tâm đâu rồi ngoại?
– Uầy, lớn rồi mà cứ như con nít… chị của con trên phòng ấy…
– Dạ, con lên chơi với chị nha…
– Lớn rồi mà, tự làm gì làm đi chứ… ơ hay ha – Ngoại trêu tôi…
Tôi lên trước cửa phòng, ngại ngùng đứng nép vào mép cửa. Lí nhí nhìn trộm chị đang ngồi đọc sách… Hình như chị nhìn thấy tôi rồi…
– Trung à, vào đi em…
– Dạ… – tôi bước chầm chậm…
– Sao nào… em muốn nói gì với chị à…
– Dạ… vụ hồi chiều… em… em… hôn… chị… á… em không cố ý đâu, em biết chị sẽ giận… xin lỗi…
Chị tôi mỉm cười, gõ nhẹ lên đầu tôi 1 cái…
– Em trai ngoan, chị sao giận em được… Mà dụ hôn hít từ nhỏ mình cũng hay làm mà. Không phải lúc trước khi còn vài tuổi em cũng hôn mẹ kiểu đó chứ gì?
– Dạ… nhưng bây giờ… khác chứ… chị không giận à… – Tôi rưng rưng đôi mắt…
– Chắc chắn rồi, chị là chị của em, chị đã hứa với mẹ là chăm sóc em thật tốt. Chắc chắn không vì 1 vài lý do luyên thuyên mà giận dỗi với em được, cho dù là chuyện em bắt chị thủ dâm. Em cần tình yêu thương của chị hơn bất kỳ ai mà hihi…
Nói đến đây khiến tôi rung động, tôi rơm rớm 1 ít nước mắt và sà vào ôm chặt chị. Tôi gục mặt vào bộ ngực quyến rũ nhưng chị không hề đẩy tôi ra, chị còn lấy tay xoa đầu tôi như 1 người mẹ đang dỗ đứa con làm nũng.
– Chị tốt với em quá… hic…
– Em là người đàn ông chị yêu nhất trên đời này đấy nhé hihi…
– Chị cũng là người phụ nữ mà em yêu nhất… hì hì…
– Thôi đi, có bạn gái rồi thì quên tôi chứ gì… haha…
– Em thề, em sẽ không có bạn gái cho đến khi chị có chồng… haha À mà lâu lâu chị phải thủ dâm cho em đấy nhé, con cu em nó nhớ chị lắm đấy – Tôi trêu chị…
– Hả thủ dâm à, này thì thủ dâm này… thủ dâm này, cái đồ dâm dê… hứ…
– Nhột nhột… haha chị ơi… nhột…
Nói xong 2 chị em tôi cù léc nhau cười đùa 1 hồi lâu… Tôi giục chị xuống làm mì như đã hứa hồi trưa. Quả thật, tôi không thể cưỡng lại món mì nấm tôm của chị, thật là ngon. Tôi ngấu nghiến như 1 con sói đang xé tan tành con mồi. Chị tôi thấy rất thích thú, mỉm cười nhẹ…
– Này ăn từ từ thôi, nghẹn bây giờ, ai hối thúc em ăn đâu hử…
– Uầy, ngon quá chị à. Làm em tô nữa đi, em có thể ăn cả ngày haha…
– Thôi, ông ăn vậy thì tôi chả có gì ăn luôn đấy, đúng là con heo…
– Em… là con heo cưng của chị mà hihi. Làm em tô nữa đêm chị yêu <3 (Oi sến súa vl, nên dùng với người yêu nhé… Khuyến cáo không nên làm với mẹ và chị gái…)
– Học đâu ra thói ăn nói đấy thế, chắc là đang đi cưa con nào chứ gì? Uầy, tôi sắp bị cậu em bỏ rơi rồi đây… – Nói rồi chị ngồi dậy làm tiếp 1 tô cho tôi.
– Chị nghĩ lung tung không à. Chị không nhớ khi nãy em nói gì sao “Chị là người phụ nữ em yêu nhất” hahaha…
– Thôi đi… toàn lời bịp bợm…
– Uầy, em nên suy nghĩ lại việc để chị lấy chồng thôi. Chị mà lấy chồng thì… ai nấu mì cho em ăn đây… hic hic…
– Thôi đi ông tướng, lại nịnh nọt chứ gì… lớn rồi nha, không phải con nít 3 tuổi đâu, haha. Mà em muốn ăn mì thì tự nấu, chị sẽ dạy em nấu, đâu phải cần chị đâu… hử!
– Chị dạy đi em sẽ nấu cho chị ăn, hihi…
– Thôi đi, mì này có ông thấy ngon, à… có ngoại nữa. Chị thấy ngán ngán sao á, chắc do chị tự nấu nên cảm thấy vậy.
Nói xong chị đặt tô mì xuống và tôi bắt đầu ngấu nghiến tô thứ 2, ôi ngon không thể tả. Sao trên đời lại có món mì ngon đến thế cơ chứ, nói thật ra là từ nhỏ tôi chưa bao giờ thích ăn mì…