Phần 30
Thì ra lão này lại tia em T rồi, thật sự em T sau cái vụ từ đầu chúng nó đồn cặp với boss cả ở cùng phòng tao nên ở công ty đéo đứa nào dám ho he gì chứ bình thường thì có mà chúng nó vồ vội. Tao uống xong thì thấy lão đi lại mời em T, tay lão rót bia xong 1 tay quàng về sau hông em T. Vì cũng ôm eo nhẹ chắc vì công việc nên em T cũng không phản ứng gì lắm. Nhưng khi uống thì lão định cúi đầu vào tai nói nhỏ gì đó thì ẻm rút đầu lại như lảng tráng rồi nhìn ra tao. Tao thừa hiểu nên giả vờ nhìn ra phía tivi xem lời bài hát, xong tao quay sang thì thấy em T giả vờ đứng lên lại chọn bài. Cứ như vậy tao thấy lão nói nhỏ gì đó với mấy ng kia cố tình chuốc cho em T say thì phải rồi thì cả buổi lão cứ quanh quẩn rồi hát hò cùng. Tao nhìn cũng ngứa mắt quá nhưng chả biết sao rồi đến 1 lúc thấy em T chắc uống cũng hơi nhiều đi ra ngoài đi vệ sinh thì tao thấy lão tầm 30s sau cũng đi theo. Cái nhà vệ sinh ở quán này tao biết là nó ở cuối hành lang cách xa với phòng mà ở góc khá khuất. Nãy hình như lão đi ra ngoài 1 lần rồi chắc là biết, tự dưng tao linh cảm thấy có chuyện gì chẳng lành ngồi thấp thỏm thấy không ổn vài phút sau tao đứng lên đi ra xem thế nào. Vừa nghẹo phải một cái thì:
– Á…
– Anh sao đấy ạ?
– Anh bỏ em ra. Anh làm gì đấy.
– Đi với anh, anh cho em…
Trước mắt tao là hình ảnh ông khách đang cố ôm thấy em T của tao và luôn miệng buông lười gạ gẫm. Lồng ngực tao tức lên, máu dồn lên não. Tao chạy lại giật tay lão ra. Em T quần áo xộc xệch chạy lại nép sau tao, mắt bắt đầu dưng dưng:
– Anh bị điên à. Em T quát lớn.
Tao nắm lấy tay em. Tao nhìn em thật sự với tao là người bình tĩnh nhưng giây phút chứng kiến cảnh này thì tao cũng không thể giữ nỗi mình. Nắm tay tao nắm chặt, nhưng e nhìn tao kiểu “cố nhịn đi anh”
– Có chuyện gì vậy ạ? Tao quay lại hỏi lão.
– À không có gì đâu em. Anh với em T đang trao đổi 1 chút. Lão vẫn giữ thái độ kiểu lả lướt.
– Anh… Em T lại nói.
Tao giữ tay em T nhìn em với ánh mắt đúng kiểu thật sự anh tức lắm nhưng không làm gì được. Tao và em nhìn nhau, mắt em rưng rưng. Em bỏ tay tao ra mà chạy vào trước. Tao đứng im không nói gì. Lão già lại cười nhạt xong nói:
– Chú buồn cười, em nó ngọt vậy chú không xơi được thì để anh ăn cho đỡ phí của trời chứ.
Lão vỗ vai tao vài cái rồi đi vào trong. Tiếng điện thoại tao ting ting.
– Em về trước, không cần lo cho em.
Tao lặng người, mới lúc nãy thôi tao còn kiểu vẫn thái độ với em vì chuyện lúc sáng mà đáng lẽ ra làm thằng đàn ông nên hỏi thẳng em để giải quyết, còn bây giờ chứng kiến người yêu mình bị ức hiếp ngay trước mặt mà tao không làm gì được. Giây phút đấy tao không suy nghĩ gì nữa kệ mẹ mọi thứ tao vội vàng chạy xuống để tìm em. Đi ra cửa phòng hát bấm cầu thang máy thì thấy đang xuống tầng 1, tao vội chạy luôn thang bộ thằng quản lý tầng nó nhìn tao với ánh mắt lạ lắm nhưng giờ tao đâu có quan tâm gì nữa đâu. Tao chạy đến tầng 2 thì đụng phải 1 bé đang bê đĩa hoa quả rơi xuống loảng xoảng, tao vẫn chạy thẳng rồi đi ra cửa thì nhìn thấy 1 chiếc taxi vừa rời đi cách tầm 100m. Tao nhìn chiếc taxi đi xa dần…
Haizzz… Giờ tao mới kịp thở khi vừa chạy 4 tầng thang bộ. Tao bấm điện thoại gọi cho em, em không nghe máy. Thằng con chủ quán nhận ra tao mới đi ra.
– Anh P có việc gì đấy anh?
– À không có gì em.
– Em giật mình tưởng có chuyện gì.
Tao rút bao thuốc lấy 1 điếu châm rít 1 hơi thật sâu. Cu chủ quán định quay đi thì tao mới vỗ vai.
– À anh bảo. Hôm nay chắc hơi thất lễ với nhà em rồi nhưng chắc phải nhờ em 1 việc thôi.
Tao quay sang nói nhỏ với nó 1 chút nhưng có vẻ nó không đồng ý.
– Thế này khó cho bên em quá.
Tao suy nghĩ 1 chút rồi cầm điện thoại nhắn cho em T.
– Em về nhà nghỉ ngơi đi. Anh xin lỗi, lát anh qua em.
Tao bấm máy gọi cho thằng Còi:
– Alo P à.
– Dạ bố ạ. Bố nó nghe máy bọn tao thân với nhau từ nhỏ nên gọi bố nhau là bố.
– Còi nó đâu rồi ạ.
– À nó đang tắm có việc gì thế.
– Dạ con định hỏi nó chút.
– Ừ thế đợi… à đây nó ra rồi đây. P nó gọi.
– LÔ. Tao đây sao đấy?
– Đi ra ngoài tao nói chuyện, nhanh.
– 10S sau thấy ầm ầm. Chắc nó ra ngoài cổng. Nói đi.
– Tao đang ở xx… xx…
– Ok đợi tao qua…
– Thôi mày cứ gọi cho tao là được.
– Vl đợi tao qua không tao gọi cho thằng e gần đó. Thế nhé.
Tao dập máy xong hút nốt điếu thuốc. Tầm 2p sau thì thằng cu chủ quán đi ra:
– Anh ơi…
– Chú cứ yên tâm đi. Anh biết xử lý thế nào không ảnh hưởng gì đến nhà chú đâu.
– Thế này đi thằng Quang thằng Tú đi lên với anh P nhé. Có gì thì xử lý giúp anh ấy. Nó bảo 2 thằng em đang đứng ngoài.
– Không cần em.
Tao đi lại thang máy 2 thằng kia vẫn đi theo. 2 thằng đeo khẩu trang đội mũ lên đúng kiểu như sợ lộ mặt. Tao đi ra thì thấy nhạc vẫn xập xình các bố thì vẫn đang hát hò nhảy nhót.
Tao đi vào rồi ngồi lại ghế. Lão già kia đi lại cầm cốc bia vẫn giọng cà khịa:
– Không giữ được cô em đi về rồi à. Thôi chơi tiếp đi em.
Tao không nói gì. Bỗng… Tạch… Mất điện tối om.
Thằng trực tầng bỗng đi vào. Các anh ơi trục trặc mất điện rồi các anh đổi phòng giúp em. Mấy thằng đang khoái nên đi ra luôn. Điện dù mất nhưng ban ngày cửa mở nên phòng vẫn có tý ánh sáng. Tao tranh thủ cầm cốc bia lên mời lão già giữ luôn lão ngồi lại khi lão cũng đang định đứng lên:
– Thôi anh bớt giận bỏ qua cho em nhé. Em mời anh 1 cốc.
– Haha. Thế là cũng ngộ ra rồi à em. Thôi được nể tình chú anh châm chước. Rót bia đê.
Tao mở 2 chai bia cho thật nhiều đá rót đầy 2 cốc bia to cố tình rót thật chậm.
– Thôi nhẹ nhàng thôi em. Anh say quá rồi.
Tao kệ mẹ vẫn cố rót thật đầy thực ra là đợi cho mọi người đi hết. Thấy tiếng mọi người hết chắc vào thang máy rồi còn đúng 2 thằng cu em đi cùng tao cầm cốc lên mời lão:
– Em mời anh.
Đúng lúc lão cầm cốc định zô thì tao hất luôn cả cốc nước vào mặt lão và tất nhiên khi lão đang còn nhắm mắt nhắm mũi chưa hiểu chuyện gì thì tao cho vài cú đấm vào mặt rồi.
– Á á… thằng này mày điên rồi à.
Á á…
Khoảnh khắc đấy tao không nghĩ được nhiều tao chỉ có suy nghĩ xả giận thôi. Và tất nhiên tao không giỏi đánh nhau như thằng Còi nhưng với thân hình đủ để đấm mấy lão như này thì lão chỉ có ôm mặt nằm ở sofa. Và rồi tao cầm chai bia lên…
– Anh xin chú… bình tĩnh anh em nói chuyện. Tại nãy anh…
– Xoảng…
Chai bia bay vào tường tao ném qua mặt lão. Tao vẫn đủ tỉnh táo để biết không nên để lại hậu quả quá nhiều. Kệ mẹ đời tao đi xuống, 2 thằng em kia đứng nhìn như tượng chỉ biết chào tao. Tao đi xuống thì gặp thằng chủ quán. Tao rút ví đưa nó cái card và 1tr rồi bảo:
– Lát gửi stk cho anh. 1tr tiền đĩa hoa quả rơi khi nãy.
Nó định đưa lại tiền thì tao đi thằng ra xe, không nghĩ ngợi gì tao nổ máy và bốc máy gọi cho em T…
– Tút tút… thuê bao quý khách.
Lồng ngực tao như vỡ tan. Tao thẳng đường đi đến nhà em và khi lái xe mới nhận ra tay tao đang chảy máu…
Ting ting… Tao vội nhìn điện thoại.
– Anh rảnh không…
…
Còn tiếp…