Phần 15
Tao thiếp đi lúc nào không hay, cơ thể thấm mệt nằm 1 phát đến 6h tối chiều tao mở mắt tao cầm điện thoại thì 1 đống tin nhắn, chị L nhắn 1 cái dặn ăn uống nghỉ ngơi chắc đi đón ck rồi. Còn lại vẫn là em T em nhắn nhiều lắm nhưng tao tỉnh mẹ ngủ luôn khi đọc thấy 1 tin nhắn cuối cùng…”Em xin nghỉ việc ạ”
– Anh vẫn không chịu rep e sao, nếu em làm anh khó xử khi đến công ty thì e sẽ xin nghỉ việc ạ.
Thật sự em buồn lắm, em yêu anh. Em chỉ muốn giải thích thôi mà không được sao…
Tao tỉnh dậy, thật sự giờ tao mông lung lắm. Chuyện tình của tao và em vừa mới chớm nở giờ lại lâm vào tình thế này chăng. Tao suy nghĩ 1 hồi rồi uống 1 cốc nước to lấy bình tĩnh rep lại em:
– Anh xin lỗi, giờ anh chẳng biết nói gì. Để anh bình tĩnh 1 chút rồi mình nói chuyện nhé.
– Anh không nghe em nói 1 chút được à? Em rep lại nhanh lắm.
– Anh xin lỗi, anh sẽ nhắn lại em sau.
– Vâng được rồi em chờ anh.
– P tắm chưa chuẩn bị xuống ăn cơm con. Mẹ tao ở ngoài cửa nói vào…
– Vâng ạ. Con tắm xong con xuống.
Tao tự nghĩ tao có quá đáng với em quá không? Đứng dưới dòng nước xả như hòa những dòng suy nghĩ chảy dài trôi theo…
Ăn tối xong hôm nay tao ở nhà, mấy hôm chạy thục mạng đúng thật là cơ thể mệt mỏi. Con em chắc biết tao có chuyện nên cũng không nheo nhéo như mọi bữa. Xong xuôi dọn dẹp nó cũng lên phòng. Tao ngồi phòng khách xem tivi với bố, cũng nhận ra lâu lắm rồi không ở nhà tối với gia đình tnay. Không đi công tác thì cũng tiếp khách không thì cũng ăn uống café, nhậu nhẹt…
Đúng là đôi khi có những khoảng lặng… Tao và bố cũng nói chuyện linh tinh công việc với loanh quanh vài thứ thoắt cái cũng 10h tối. Bố tao đi ngủ tao cũng lên phòng, mở cửa ban công tao hút điếu thuốc.
Ting ting… cả tối không cầm cái điện thoại. “Tin nhắn từ người lạ”
– Anh không định kết bạn với em thật hả?
Ra là con bé bồ sếp nhắn, chắc là đòi ảnh đây mà. Tao thật sự chả có tâm trạng lắm. Thôi thì add nó cái…
– Ừ anh bận quá anh quên. Xin lỗi em nhé.
– Dạ chắc là ghét em rồi.
– Không có đâu mà. Oan anh quá.
– Hic, thế anh ngủ sớm đi ạ. Chúc anh ngủ ngon!
– Chúc em ngủ ngon!
Ô thế là chỉ không kb nên nhắn à. Thôi kệ mẹ tao vứt điện thoại đi ngủ. Nằm suy nghĩ đủ thứ… nhưng giờ câu hỏi trong đầu tao chạy nhiều nhất:
– T đang làm gì??
– Nhớ anh không???
– Anh làm gì với em đây???
Và trong giây phút đó tao thấy nhớ em T da diết, vừa giận vừa thương… Phải chăng tao đã yêu em thật rồi…
7h a. M tao ngủ 1 mạch tỉnh dậy, tao mở mắt ra ban công thấy bố tao đang ở vườn. Hôm nay thì vẫn đang là lịch nghỉ vì tao cũng báo nghỉ 1 – 2 hôm mà. Nhưng ở nhà mãi cũng chán tính tao ở nhà không chịu được. Tao vào nhà vệ sinh xong mặc đồ các thứ. Rồi xuống nhà.
– Nay có đi làm không con? Mẹ tao hỏi.
– Con có ạ.
– Thế ăn sáng đã chứ?
– Vâng ạ…
Nay mẹ tao làm món bánh mì trứng mà tao thích, con bé con nó đang loăng quăng trong bếp hỏi ra:
– Anh uống gì đấy?
– Café đi em, pha sẵn cũng được.
– Thì chả pha sẵn, anh nghĩ em pha phin cho anh uống chắc.
Mẹ tổ cái con ranh, mua cho điện thoại xong cái là trở mặt ngay được. Nó bê đồ ra bàn xong ngồi vào. Giọng nó bắt đầu tí tởn:
– Chiều làm về anh đi đâu không?
– Chưa biết sao thế?
– Chở em đến CLB với, hôm nay tập duyệt nên váy vóc các thứ em lười đi xe.
– Ơ ghê nhỉ? Bình thường vẫn đi đó thôi.
– Nay mặc váy đi tối về sợ lắm. Nó bắt đầu nhí nhéo…
– Mày mà sợ á? Con trai nó nhìn mày nó sợ ấy.
– Anh thích chết không? Nó định lao ra chỗ tao chiến đấu thì mẹ tao lên tiếng.
– Thôi con gái nó đi đêm hôm cũng dở, nay nó tập duyệt mấy nữa diễn tối rảnh chịu khó chở nó đi chút.
– Vâng, nếu không có gì đột xuất con bảo.
– Ô zê zê…
Nói xong nó chạy ra gọi bố tao vào ăn sáng, tao ăn cùng cả nhà cũng không quên hỏi thăm tình hình mọi người, nhất là con quỷ kia sinh viên năm đầu rồi. Ăn xong tao lên đường, lên xe bụi bẩn quá thấy mới có 8h kém tao chạy qua chỗ rửa xe rồi đi xổ xăng luôn. Tới công ty tầm 9h sáng. Tao hôm nay đỗ xe đi qua chào chú bảo vệ câu chứ không ngồi như mọi bữa.
Đi vào thang máy thì gặp thằng Tuấn:
– Em tưởng nay anh nghỉ.
– Ừ ở nhà cũng không làm gì, lên xử lý ít giấy tờ. Lô hàng về còn bàn giao cho mấy bên nó giục quá.
– Vâng…
2 anh em lên tới phòng rồi tao không thấy em T đâu. Tao ngồi vào chỗ nhìn sang thì không thấy đồ đạc gì.
– T đi đâu nhỉ? Tao hỏi.
– À thấy nhân sự báo T nó có việc nhà đột xuất xin nghỉ mấy hôm. Thấy còn bảo ứng tiền lương mà mới đi làm nên Tài chính chưa cho nhân sự còn nói đỡ được 2 – 3tr gì đó. Anh H nói.
– Vâng.
– Thế lát anh qua phòng kinh doanh xem chỗ bên AB và CD nó chốt giao máy ngày nào nhé. Rồi để còn báo kho sắp xếp hàng về chuyển ngay. Tuấn lo nốt chỗ giấy tờ anh bảo cho nhanh thủ tục để bên kia còn chuyển tiền.
Nói xong tao gọi cho thằng trưởng phòng kinh doanh bàn việc 1 lát. Rồi nghe mấy cuộc điện khách hàng. Đúng là lúc ngồi chơi lúc bày ra không hết việc. Xong xuôi tao nhắn em T:
– Em về quê à?
– Vâng ạ. Em xin lỗi tại rạng sáng em đi bắt xe nên chưa kịp nói với anh.
– Em về nhà rồi chứ? Nhà có chuyện gì à?
– Vâng. Em đang ở viện rồi. Bố đi lấy hàng sớm bị xe tông anh ạ.
– Thế tình hình sao rồi em?
– Dạ đang đợi kết quả, chắc là chiều nay mổ luôn tay ạ.
– Em nhắn sau nhé e bận chút.
Tao nghe xong tao run run…
Tao muốn gọi cho em quá nhưng thật sự, tao quên luôn là tao đang giận dỗi em hay gì đó. Tự dưng tao thấy sai quá chắc em khóc nhiều lắm, thậm chí còn chả ngủ được giờ lại về quê chăm bố. Mà tai nạn chắc kinh phí bệnh viện em cũng đỡ chút nên ứng lương mà còn không được. Nghĩ 1 lát, tao ra ngoài gọi điện cho boss xong rồi tao đi thẳng tới phòng nhân sự…
… Bạn đang đọc truyện Chén gái cơ quan, chơi bồ thằng bạn tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/12/truyen-sex-chen-gai-co-quan-choi-bo-thang-ban.html
Tao muốn gọi cho em quá nhưng thật sự, tao quên luôn là tao đang giận dỗi em hay gì đó. Tự dưng tao thấy sai quá chắc em khóc nhiều lắm, thậm chí còn chả ngủ được giờ lại về quê chăm bố. Mà tai nạn chắc kinh phí bệnh viện em cũng đỡ chút nên ứng lương mà còn không được. Nghĩ 1 lát, tao ra ngoài gọi điện cho boss báo 1 vài câu xong rồi tao đi thẳng tới phòng nhân sự…
Tao đi vào thẳng chỗ bà nhân sự, xong tao hỏi cho em xem hồ sơ của T. Bà ý hỏi có việc gì à. Tao không nói gì tao cầm xong chụp 1 cái.
– Em cảm ơn nhé.
– Mà tưởng thấy bảo hôm nay vẫn nghỉ.
– Thôi để hsau nghỉ 1 thể em báo. Cho xong đợt việc này đã.
Chị cười. Bình thường nghỉ bà có biết chó đâu mà nói như thật. Nói xong tao nhắn tin cho chị thủ quỹ hỏi stk của em T đăng ký nhận lương. Rồi tao chuyển cho em T 20tr. Ngay lúc ấy tao chỉ nghĩ được làm như thế. Xong rồi, tao quay trở lại phòng.
Ngồi thẫn thờ 1 lúc tầm 11h30. Em T gọi.
Tao đứng lên ra ngoài nghe máy:
– Anh đây…
– Em vừa đi làm thủ tục mổ cho bố, chắc đầu giờ chiều là mổ thôi ạ. Anh chuyển tiền cho em ạ.
– Ừ nãy anh chuyển vì thấy em ứng tiền không được.
– Em vẫn còn mà chỉ sợ thiếu thôi. Thế cho em mượn tạm nhé. Mấy nữa có lương cả mẹ gửi lên em gửi lại anh ạ. Em vừa nói như kiểu muốn khóc.
– Em cứ lo cho bố đi đã.
– Em cảm ơn anh nhiều lắm. Em xin lỗi. Em lại khóc…
– Thôi giờ không phải lúc nói cái đó. Em lo cho bố đi. Có gì phải gọi anh ngay nhé. Anh bảo boss rồi nên e cứ nghỉ nào thu xếp ổn thỏa rồi lên cũng không sao.
– Vâng ạ. Em nhớ rồi. Em cảm ơn ạ…
– Haizz nói chuyện với anh mà e cứ cảm ơn hoài vậy. Nghe xa lạ quá…
– Em…
– Anh dặn này, dù có thế nào vẫn phải ăn uống đi nhé. Em mà ốm là không được đâu. Cố lên nhé, cô gái của anh ♥
– Dạ. Em nhớ rồi. Anh cũng giữ gìn sk nhé.
Em tắt máy, lòng tao đau như cắt. Ừ cứ xem tao như 1 thằng lăng nhăng này nọ. Nhưng lần này cảm giác với em hoàn toàn khác, nước mắt tao lăn trên má. Thật sự giờ ngoài việc chuyển khoản cho em tao chả biết làm gì cả…
Bỗng có tiếng bước chân đi lại tao lau nhanh khóe mắt rồi quay lại, là chị L.
Thấy tao chị đi gần lại xong quay lại nhìn ngó ngó chắc xem có ai không.
– Anh ở đây à, em nhắn tin không thấy anh rep.
Tao nhìn điện thoại có tin nhắn: “Anh đi ăn chưa”
– Anh vừa nghe điện thoại á. Em không đi ăn à?
– Em không, tại sáng ăn còn no ý cả em ít ăn trưa mà.
– Em xin lỗi nhé, qua này không nhắn anh được.
– Hâm à, xin lỗi gì. Anh hiểu mà.
– Trưa mai anh ấy bay vào…
– Thế tối mai… nhờ. Nghe giọng chị tao cũng giãn cơ mặt ra chút trêu lại.
– Xí, chỉ vậy là nhanh. Chị đấm nhẹ vào ngực tao 1 cái.
Có tiếng người đi lại. Hội thằng Tuấn Anh H đi lại:
– Anh P ơi đi ăn nào.
– Thôi anh đi ăn đi không đói, có gì em nhắn. Chị thì thầm.
– Ok em…
Thấy mọi người đi lại:
– Chị L đi ăn luôn không ạ?
– Không, mọi người đi ăn đi…
Chị chào mọi người đi về phòng, tao đi cùng mọi người cũng chả hỏi tao với chị làm gì đứng đó. Chắc vì chị cũng là người nhà Boss nên cũng không dám bàn tán nhiều.
Nay ăn bún chả, tao cũng chả ăn được, đầu óc giờ chỉ nghĩ đến em T. Ăn xong định về thì anh H rủ café tao cũng ừ đi luôn. Vào ngồi đợi café mang ra ông H tự dưng đưa tao 1 cái phong bì:
– Bữa liên hoan với bên kia hôm chú đi Hải Phòng họ có gửi phong bì cho chú. Bảo qua đưa chú mà chắc họ ngại nên nhờ anh cầm luôn.
– Thế à, thế là cũng được đấy. Thằng tuấn nói.
– Bên này cũng mua bên mình vài năm nay rồi. Nói chung cũng ổn không vấn đề, tiền nong cứ xong xuôi là thanh toán dóc phết. Tao vừa nói vừa mở phong bì ra xem.
10 tờ 500k. Tao nhìn mọi người cười. Tao bảo đưa thằng Tuấn 1tr. Đưa anh H 4tr…
– Thôi anh H và T mấy bữa đi lại vất vả mỗi người 1500k nhé anh cầm cho T luôn. Còn Tuấn phần Tuấn, em xung quỹ phòng 1tr (thường 3 anh em cứ cuối tháng lại có quỹ phòng mỗi người 500k đưa anh H ví dụ café cà pháo hay mua gì cho phòng. Cuối năm thiếu bù thừa liên hoan). Xong…
– Em xin. Thằng Tuấn rạng rỡ…
– Ơ thôi ai lại thế. Người ta gửi cho chú mà. Anh H nói.
– Công việc chung cả phòng mà anh. Tao nói.
– Ừ, Thế anh cầm luôn cho cái T. Hôm bữa nghĩ cũng tội cái T.
Tao giật mình đang cầm cốc café uống suýt sặc khi nghe tới hôm bữa. Tao hỏi luôn:
– Sao thế anh…
– À thì mấy hôm đi liên hoan, mấy thằng cha bên kia nó cứ chuốc rượu anh với em T, nhất là thằng Long bên đó chắc chú cũng biết trước nó chén cái Th bên sales vụ đó xong cứ nghĩ ăn được thiên hạ cứ sấn lại em T. May T nó uống cũng tốt cũng khéo, nó còn đỡ cho cả anh. Xong xuôi đến đội thằng Long cứ đòi đi tăng 2, T nó bảo khéo là đưa anh về lúc ấy anh say quá rồi thế là thằng Long kỳ kèo 1 hồi anh cũng nói khéo về nên là nó đưa xe cho 1 thằng cu chở anh với cái T về đấy chứ. Khổ thân T có mỗi anh hôm đó mà ở lại khéo không biết thế nào.
Nói xong anh H cầm cốc nước uống, tay tao run run châm điếu thuốc hút 1 hơi uống 1 phát hết cả cốc café.
“P ơi là P, mày đúng là thằng tệ bạc. Lúc ny bị bọn nó chuốc rượu gạ gẫm mày không ở đó. Rồi chưa biết chuyện tnao rồi lại thế. Và giờ mọi đau khổ, mọi tội lỗi đổ dồn vào em, mày còn không cho em giải thích…”
Tao nghĩ vậy đấy… và giờ thì tao đang ở đây còn em thì đang ở viện với đủ nỗi buồn.
Trở về văn phòng, cả chiều tao như người mất hồn. Tao nghĩ lại mọi việc. Đúng thật, nếu mà cái buổi tao đi tam đảo về em mà đi với thằng Long thì không bao giờ em dám bảo tao qua đón. Mà lý do gì mà không cho nó đưa về, rồi cả chắc vì vẫn còn làm việc nên nó nhắn vẫn rep, 2 là lúc mới yêu tao nên sợ tao nghĩ nên mới ra ngoài nghe điện. Và cái tối đó chắc do gặp 2 con bé tầng dưới nên chắc em biết tao qua và gặp em đi xe khác. Do tao nghĩ nhiều, hay là do em sợ tao suy nghĩ nên mới vậy… Thật sự một mớ hỗn độn, tao phải làm sao đây?
Một thằng như tao rồi có đến lúc gặp phải hoàn cảnh này sao…
Vèo cái đến gần 5h chiều, có tin nhắn em T, tao như mừng vội 2 ngày hôm nay chưa bao giờ đợi tin nhắn của em như vậy:
– Bố mổ xong rồi anh nhé.
– Ừ thế là ổn rồi em, em mệt lắm không?
– Em không sao. Anh sắp về chưa?
– Anh chuẩn bị. Em nhớ ăn đi nhé. Có gì tranh thủ nghỉ ngơi nha. Kẻo lại gục ấy.
– Em nhớ rồi có gì em nhắn nhé.
– Ừ em.
Giờ tao thấy nhớ em vô cùng…
Chị L nhắn:
– Anh về chưa? Em về đây nhé. Có gì em nhắn nha.
– Ok em.
Tao nhìn đồng hồ cũng tắt máy đi về, con bé nhắn tin:
– Anh ơi, anh về không ạ, chở em ra CLB với.
– Ừ giờ anh về đây.
Thôi cũng chả muốn đi đâu, nãy có thằng bạn cấp 3 cũng nhắn tin rủ tối café tao cũng từ chối. * Nói sơ qua chút ngoài vấn đề gái gú địt bọp, tao cũng có 1 hội chơi 3 thằng rất thân và 1 nhóm tầm 7 – 8 đứa cả trai cả gái kiểu cả bạn cấp 3 cả bạn ở ngoài khá hợp guu hay đi ăn uống nhậu nhẹt quấy phá và tất nhiên nhóm này thì cũng có đứa ngon nhưng kiểu vô cảm cmnr nên không địt bọp gì hết ***
Đi về nhà với tâm trạng nặng trĩu, tao lên thay đồ tắm rửa, Tao vừa đi từ nhà tắm ra thì con bé nó gõ cửa.
– Anh anh…
– Gì nữa tao vừa tắm. Tao cục tính…
– Thì mặc quần áo đi em bảo cái này.
– Từ từ.
Xong tao mở cửa đi vào. Ui da con bé diện bộ múa thiên nga, make các thứ, kiểu nhìn quen em mình có khác nó thay đổi không nhận ra luôn, kiểu bt nó đi học cũng 1 là sớm hơn tao đi làm 2 là sau đi làm nên tao ít để ý, 1 phần cũng ít ở nhà mà. Em mình cũng kém hotgirl gì mấy đâu…
– Xinh không?
– Xấu mù. Diễn tuồng à. Tao trêu…
– Anh đúng là không có tý thẩm mỹ nào. Bộ này là cô nhờ em chọn cho cả team đấy.
– Ờ rồi sao.
– Không biết ny anh có thấy xấu hổ không…
– Ơ ny nào? Mà xấu hổ gì?
– Thì có ny mà không có thẩm mỹ thì ăn thua gì. Nó cười phớ lớ…
– Chưa có ny nên chả biết.
– Thôi đê, thế cái vụ quần kia của ai? Anh mua mặc chắc. Her.
– Chịuuuu…
– Thôi tý đến CLB em đầy bạn xinh, anh cứ ngoan đi em giới thiệu các chị cho.
– Sao lại các chị.
– Thì có cả đứa nhỏ hơn cả lớn hơn mà. Nhỏ hơn thì anh tha các em nó. Em không giao trứng cho ác được…
– Này nhá…
Nó cà khịa tao xong rồi giục nhanh lên, tao thì mặc bộ đồ thể thao thôi. Cho thoải mái, nhưng vẫn không quên chỉnh chu nước hoa thơm phức.
Nó bảo tý về rồi ăn đêm nó đi tập không ăn trước tao cũng chả có hứng ăn uống nên thôi đi. Nó xách 1 đống đồ, đủ thứ đầy cả cốp xe tao, thảo nào nó nhờ chở đi thật.
Đi loanh quanh thì lát là tới chỗ em nó, chỗ nó tập là tầng 4 của 1 tòa nhà, tao xuống gửi xe rồi xách 2 tay 2 túi đồ cho nó. Nó thì mặc váy xong khoác áo ngoài. Mọi người nhìn tao và nó như kiểu thằng này đưa ghẹ đi. Nhìn ánh mắt mấy thằng nhìn con bé y hệt ánh mắt nhìn em T khi đi chợ. Tao trêu:
– Mặc này mà đi ra đường thì cũng vui phết nhỉ.
– Anh thích chết không?
– Ơ nói thật.
– Ờ thì thế mới cho anh đi cùng.
– Cho đi cùng á. Tao hắng giọng rõ ràng nó nhờ mình đi mà.
– Chả thế, không phải ai cũng được đi cùng em đâu.
Nó vênh mặt lên, ờ thì cũng gọi là có tí nhan sắc, nhưng tính em mình mình biết. Thằng nào mà yêu nó thì chắc khổ sở, trẻ con thôi rồi.
Đi thang máy lên tầng 4 đi vào thì là 1 phòng tập, đúng kiểu có gương to rồi các thứ các thứ, nôm na là y hệt như thấy trên tivi hay kiểu như tưởng tượng, cũng tầm 20 – 30 người thôi. Đúng là hôm nay duyệt mọi người cũng đang chuẩn bị áo quần, có cả 1 tổ quay video nhìn 2 – 3 thằng ăn mặc guu tóc tai buộc các thứ đang chém gió với các em kinh lắm, chắc dân nháy quay phim nó hay vậy vì mấy thằng bạn mình cũng thế.
Nhìn quanh ngoài tổ đó thì có mỗi tao đàn ông. Tao xách đồ đi theo nó, nó bảo để đồ ra 1 chỗ ngoài này có kiểu 2 hàng ghế và 1 2 phòng thay đồ, tao ngồi đợi có mấy con bé cũng đang ngồi. Thả được đống đồ quần áo xuống, nó kêu mọi người ra lấy đồ của mình nhé. Thế là tất cả đi lại, con bé cũng nói chuyện với mấy người chỉ chỉ tao chắc là hỏi tao là ai nó đang giới thiệu, tao cũng kệ chả quan tâm. Tao quay sang thì tự dưng 1 bé đứng sững đang nhìn tao:
– Ơ anh?