Phần 3
Tắt video, tôi rùng mình lấy khăn giấy lau khô bàn tay đầy mồ hôi của mình. Tuy rằng cuối cùng cha không có chạm vào cơ thể Tiểu Đình, nhưng chỉ những thứ này thôi, tôi đã cảm nhận được kích thích trước nay chưa từng có!
Xem xong đoạn video này, rốt cục tôi cũng hiểu được ánh mắt lảng tránh của cha hôm nay chứa đựng điều gì? Trong đó chứa đựng áy náy sâu sắc đối với đứa con trai này, ông vẫn bị thân thể gợi cảm của con dâu mình khơi dậy dục vọng nguyên thủy của thân thể.
Nhưng lúc này, không những tôi không cảm thấy thất vọng về cha mà còn vô cùng cảm động trước hành động của ông. Thử hỏi làm sao một người đàn ông có ham muốn thể xác bình thường đã trải qua cảnh tượng hương diễm đêm qua lại có thể kiềm chế được? Tuy rằng ông có vùng vằng mấy lần cũng cố níu kéo lại, cuối cùng ông vẫn thành công không dang tay ra vì dục vọng, chỉ bằng vào điểm này tôi càng khâm phục cha hơn và cảm nhận được sự vĩ đại của ông.
Mặc dù đêm qua cũng không có phát sinh chuyện gì đáng kể, nhưng tôi vẫn cảm thấy yên lòng, xem ra kế hoạch ban đầu của tôi rất thành công, bởi vì tôi đã thành công đột phá phòng tuyến tâm lý của cha, đã mở ra một khe hở nhỏ cánh cửa dục vọng của ông, loại chuyện này không thể vội vàng, nó cần được thực hiện từng bước một.
Miễn là tôi không mắc sai lầm trong kế hoạch của mình, mọi thứ sẽ từ từ phát triển theo hướng tôi muốn. Mặc dù bước đầu tiên của tôi đã thành công, nhưng đó mới chỉ là bước khởi đầu, vẫn còn một chặng đường dài phía trước. Bây giờ khe hở tâm lý của cha đã được mở, nhưng chỉ có ông thì chưa đủ, tôi cần phải cố gắng hạ công phu nhiều hơn nữa với vợ tôi, Tiểu Đình!
Tắt máy tính, tôi phát hiện lúc này dương vật của mình vẫn còn cương lên, tôi đứng dậy từ từ đi tới giường nằm xuống, dùng tay trái vuốt ve cặp mông căng tròn mượt mà và đầy đặn của Tiểu Đình, khi tôi muốn tiến thêm một bước nữa, trong đầu tôi lại hiện lên một tia sáng.
Tôi thu hồi bàn tay lại và từ từ nằm xuống. Tôi cảm thấy từ hôm nay cho đến khi kế hoạch thành công, tôi không nên có quan hệ tình dục với Tiểu Đình nữa, tôi không muốn giải tỏa ham muốn tình dục của vợ tôi vào lúc này, tôi muốn đình chỉ tất cả cuộc sống tình dục với nàng, và từ từ hâm dục vọng tình dục của nàng để tích góp lại. Khi ham muốn tình dục của nàng tích tụ đến một mức độ nhất định, nó sẽ bùng phát hoàn toàn.
Sau khi nghĩ thông suốt điều này, tôi nhìn dương vật của mình nhỏ hơn nhiều so với cha tôi, và thở dài, “Tiểu huynh đệ, trong khoảng thời gian này phải ủy khuất ngươi.” Tôi cười và nói với dương vật của mình.
Sau đó, tôi đứng dậy, đi vào phòng tắm, mượn dục vọng vừa mới bị video kích thích, thủ dâm thống thống khoái khoái phát tiết một phen, thật sự rất thoải mái. Tôi mong dục vọng làm tình của hai người càng ngày càng mãnh liệt.
Cuộc sống thường ngày vẫn tiếp diễn. Qua vài ngày sau, tâm tình áy náy của cha tôi dần dần cũng nguôi ngoai và bắt đầu khôi phục lại trạng thái bình thường. Thời điểm duy nhất phát sinh biến hóa đó là ông không còn kìm hãm ánh mắt của mình nữa và lợi dụng lúc tôi vắng nhà, nhìn lén Tiểu Đình mặc váy ngủ thu dọn phòng, ông bí mật giám sát nàng vô tình lộ ra xuân quang để đôi mắt của ông được thưởng thức.
Trong thời gian này xem qua video buổi tối tôi thấy tần suất thủ dâm buổi tối của cha tăng lên rất nhiều so với trước đây. Tôi biết cánh cửa dục vọng của ông đã được mở ra, và bắt đầu từ bây giờ tôi muốn hạ công phu trên người Tiểu Đình.
Chỉ trong nháy mắt, đã đến kỳ nghỉ lễ Quốc khánh mùng 1 tháng 10, đây là ngày nghỉ hiếm hoi đối với tôi vốn thường rất bận rộn. Tôi quyết định đưa cha và Tiểu Đình đi du lịch trong một ngày tươi đẹp. Bởi vì con trai Hạo Hạo còn nhỏ, cần người trông coi, cho nên vào ngày du lịch, tôi gửi con trai Hạo Hạo cho một trung tâm chăm sóc sức khỏe Lão Ấu lớn nhất Cáp Nhĩ Tân để quản lý. Bằng cách này, tôi có thể tận hưởng ngày nghỉ hiếm hoi này với cha và vợ của mình.
Sau khi tham khảo ý kiến của tất cả mọi người, tất cả đều quyết định đi đến bờ biển để chơi. Bởi vì công việc đặc thù của tôi, bất đi cứ nơi nào tôi cũng mang theo máy tính xách tay, ngay cả trong thời gian nghỉ, tôi có thể bất ngờ nhận được sự phân công công việc từ công ty.
Đến bờ biển, Tiểu Đình chân trần vui vẻ chạy trên bờ biển, giống như một cô bé ngây thơ. Hôm nay nàng mặc một cái váy màu xanh biếc, váy dài đến đầu gối, để lộ đôi chân thon dài trắng nõn, thân trên có đường viền cổ chữ V tương đối cao, khe ngực sâu và đầy đặn như ẩn như hiện. Hiếm khi nàng mặc cái váy này, trước đây nàng bận đồ sexy hơn.
Vợ tôi ăn mặc gợi cảm nhưng không hở hang, vóc dáng mảnh mai không chút mỡ thừa, ngoại hình xinh đẹp đã thu hút sự chú ý của không biết bao nhiêu người đàn ông ở bờ biển. Nhìn ánh mắt của những người đàn ông đó nhìn vợ tôi, trong lòng tôi có chút tự hào.
Người vợ vẫn còn chạy trong nước biển, thỉnh thoảng ngồi xổm xuống nhặt vỏ sò, chơi vui vẻ. Bởi vì cha xuất thân từ nông thôn, đây là lần đầu tiên đến vùng biển, ông nhìn khắp nơi, nhìn chỗ này chỗ kia, trong mắt tràn đầy tò mò.
Lúc này, tôi bất ngờ nhận được trong máy tính, tin từ trụ sở chính của công ty, để phân tích một báo cáo hiệu suất. Tôi ngồi trên bãi biển và mở cái laptop ra, kết nối với card mạng không dây và bắt đầu phân tích.
Cô vợ có vẻ chơi không biết chán, sau đó chạy đến bên cạnh tôi, tay vén cái váy màu xanh ngọc bích, chu cái miệng nhỏ nhắn rồi ngồi xổm bên cạnh tôi, tay còn lại thì lấy cát rải lên người tôi.
Tôi nhanh chóng dời cái laptop sang một bên, lắc đầu nói: “Tiểu Đình, đừng làm phiền nữa, anh đang làm việc!”
Tiểu Đình tinh nghịch lè lưỡi, chống hai tay lên hông cười nói: “Ông xã à, anh không nên làm việc bây giờ. Hôm nay chịu khó ra ngoài chơi với em một lát, chỉ một lát thôi được không?”
Bình thường vợ tôi trong công việc là một người đẹp lạnh lùng nghiêm túc, chỉ ở trước mặt tôi và cha tôi, nàng mới lộ ra bộ mặt vui tươi hoạt bát. Thực ra, vợ tôi là một người rất sống động, sở dĩ nàng nghiêm túc trong công việc và giao tiếp là muốn tạo cho mình một màu sắc bảo vệ.
“Hừm, em biết rằng anh chỉ nghĩ đến công việc, và không có coi vợ anh trong mắt. Em không thích anh nữa, huhu!” Tiểu Đình ngồi trên bãi cát, bộ dáng rất tức giận, hai tay dụi mắt khóc giả.
Thấy vậy, tôi phải lắc đầu cười khổ, đã 30 tuổi rồi mà còn làm nũng như trẻ con trác táng trước mặt chồng.
Lúc này, tôi lấy trong ba lô laptop ra một chiếc nhẫn kim cương mà tôi mới mua cho vợ hôm qua, do điều kiện kinh tế của hai đứa khi mới cưới không được tốt nên tôi chưa bao giờ mua cho vợ một chiếc nhẫn kim cương.
Dạo này, tôi được thưởng 20.000 nhân dân tệ nhờ nỗ lực của bản thân, tôi đã mua nó tặng cho vợ với giá 16.000 nhân dân tệ. Tôi dùng hộp đựng nhẫn gõ vào đầu vợ. “Được rồi, đừng khóc nữa xem anh mua cái gì cho em nè.”
Lúc này, vợ tôi mới ngẩng đầu lên, làm mặt quỷ, lập tức nắm lấy cánh tay tôi, kề sát bên cạnh tôi, mở to đôi mắt tròn xoe, tò mò nói: “Hìhì, dối anh thôi, em không có khóc, xem chồng mua cái gì cho em?”
Tôi mở hộp nhẫn kim cương ra, vợ tôi cầm chiếc nhẫn kim cương và giữ nó trong lòng bàn tay nàng, cơ thể mềm mại cảm động khẽ run lên. Vợ hôn lên mặt tôi một nụ hôn thật mạnh: “Cảm ơn ông xã, em yêu anh cho đến chết. Em rất hạnh phúc!”
Có lẽ đột nhiên nghĩ đến ba chồng còn ở bên cạnh mình, Tiểu Đình liếc nhìn cha một cái rồi khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Cha tôi luôn giám sát chúng tôi và ông ấy cũng nở một nụ cười trên môi, nhưng tôi thấy trong nụ cười của ông ấy có một chút đố kỵ và ghen tị!
Vợ tôi lại nhét nhẫn kim cương vào trong tay tôi, rồi nàng tinh nghịch đứng dậy và đưa tay phải ra, “Chồng ơi, em muốn anh cầu hôn em một lần nữa, hìhì.” Cô vợ nói với cái nhìn e thẹn và hạnh phúc.
Nhìn thấy bộ dáng của Tiểu Đình như vậy, cha và tôi như chết lặng, dở khóc dở cười, hết cách thôi, vợ đã lên tiếng.
Tôi quỳ một chân xuống giống như màn cầu hôn trên TV, hai tay cầm nhẫn kim cương: “Em thân ái à, gả cho anh đi.”
Người vợ cúi đầu, giả vờ suy nghĩ một lúc rồi mỉm cười: “Ừm, nể tình ngươi thành tâm như vậy, bổn công chúa sẽ gả cho ngươi, con sói lớn xấu xa.”
Tôi đeo chiếc nhẫn kim cương vào ngón út từng chút một bàn tay phải của Tiểu Đình, sau đó đứng dậy và nắm tay vợ đi dạo trên bãi biển ấm áp hài hòa.
Cha lặng lẽ đứng sau lưng chúng tôi, nhìn Tiểu Đình và tôi từng bước một đi xa, tôi tin rằng lúc này, trong lòng ông có một chút đau đớn và ghen tuông mà ông cũng không thể kiềm chế được…
Đến giữa trưa, chúng tôi dùng bữa trưa đơn giản, sau đó chúng tôi đi thuyền đến một hòn đảo nhỏ, phong cảnh trên đảo rất đẹp, tôi và cha sóng vai đi ở phía sau, Tiểu Đình giống như một tinh linh vui vẻ chạy ngược chạy xuôi phía trước, chạy xung quanh, tò mò về mọi thứ và môi trường tuyệt đẹp trên đảo, Tiểu Đình vui vẻ khi nghĩ về nó.
“Khi nào mình về?” Cha lo lắng cho Hạo Hạo, “Bố ra ngoài lâu rồi, không biết nó ở Trung tâm Sức khỏe Lão Ấu thế nào rồi?” Cha liếc mắt nhìn Tiểu Đình trước mặt ông ta nói. Sau khi cảm giác tò mò trôi qua, người cha bắt đầu lo lắng cho cháu trai của mình, dù sao ở độ tuổi của ông cũng không thích chơi như vợ tôi và những người trẻ tuổi, chơi được một lúc thì ông cảm thấy nhàm chán.
“Bố, thật vất vả mới được ra ngoài một chuyến, chúng ta hãy thư giãn, công việc của con vẫn luôn rất bận rộn, khó có được thời gian đi cùng bố.” Tôi choàng tay qua vai ông và nói. Trong mắt tôi, nhìn ông mặt mũi sạm đen, bộ dạng già nua không hợp với tuổi của ông, trong lòng tôi không có tư vị.
“Đúng vậy, bố, đừng lo về những chuyện vặt vãnh ở nhà hôm nay, cuộc sống ngắn ngủi, hãy tận dụng thời gian mà mình có để tận hưởng, chờ cha già đến mức không thể động đậy, muốn hưởng thụ thì đã muộn.” Nghe cuộc đối thoại của tôi và cha, từ phía trước Tiểu Đình chạy trở lại, ôm cánh tay của tôi nói với ông.
Sau khi nghe những lời của Tiểu Đình, cơ thể của ông ta đột nhiên dừng lại tại chỗ, ngơ ngác.
“Bố, bố bị sao vậy?” Tôi hỏi.
Cha tôi thoáng cái thả lỏng thân thể và mỉm cười với cả hai chúng tôi, “Không… không có gì, chỉ là đột nhiên nghĩ đến một ít chuyện mà thôi.”
Nhìn thấy vẻ mặt của cha, tôi nghĩ không hiểu tại sao ông ta lại đột ngột dừng lại. Bởi vì hai chữ trong câu nói vừa rồi của Tiểu Đình “tận hưởng”. Đúng vậy, không thừa dịp thời gian hiện tại để tận hưởng, đến khi cái cũ đó không thể động đậy thì đã quá muộn để hưởng thụ.
Đêm hôm đó cha đã khống chế dục vọng của mình, không thừa dịp Tiểu Đình say rượu để hưởng thụ thân thể gợi cảm xinh đẹp của nàng, bỏ lỡ một cơ hội tốt như vậy, lúc này ông nhớ lại đêm đó, liệu ông có hối hận không? Lời nói của Tiểu Đình là vô tình, nhưng người ba chồng nghe lại cố ý. Đúng vậy, tại sao không tận dụng thời điểm hiện tại để hưởng thụ? Tiểu Đình không biết, nhưng lời nói vô tình của nàng đã giúp tôi tiến thêm một bước nhỏ nữa trong kế hoạch của tôi.
Bất giác chúng tôi bước đến một biển hoa giữa đảo, biển hoa đầy các loại bông hoa đủ màu sắc rất đẹp mắt. Như phát hiện ra một lục địa mới, Tiểu Đình nhanh chóng chạy trong biển hoa, xoay tròn một vòng, phát ra tiếng cười như chuông bạc. Tôi và cha cùng nhau đứng nhìn nàng trong biển hoa. Đúng lúc này nàng đột nhiên chạy đến bên cạnh tôi, gỡ máy tính xách tay trên vai tôi ra, sau đó nghịch ngợm cái gì đó.
“Vợ, em làm gì vậy?” Tôi nghiêng người tò mò hỏi.
“Thấy ghét, không được nhìn trộm, hãy giữ bí mật.” Tiểu Đình đẩy mặt tôi sang một bên, ranh mãnh nói.
Sau một lúc, Tiểu Đình đặt máy tính xách tay của tôi bên cạnh biển hoa, và chạy ra biển với cái váy màu xanh lục trên hai tay. Lúc này, máy tính phát ra một giai điệu tuyệt vời do Hulusi chơi. Tôi nhớ bài hát đó, với phần đệm của bài hát nổi tiếng của dân tộc Thái: “Phượng vĩ trúc dưới ánh trăng” của dân tộc Thái. Tiểu Đình bắt đầu nhảy múa uyển chuyển, đó là điệu múa nổi tiếng của tộc Thái “vũ điệu khổng tước”.
Lúc Tiểu Đình còn học đại học là thành viên đội lễ nghi, sở trường nhất chính là khiêu vũ, hai chúng ta cũng vì làm bạn nhảy mà quen biết nhau. Âm nhạc du dương, nàng nhảy trong biển hoa, thân hình duyên dáng của nàng hòa nhập với các loài hoa khác nhau trong biển hoa.
Tiểu Đình trong biển hoa dường như đã biến thành một đóa hoa huệ duyên dáng xinh đẹp, mà những bông hoa khác trong biển hoa đã biến thành những cái lá xanh, khiến cho nàng ở trung tâm của biển hoa. Tiểu Đình trong biển hoa này là nhân vật chính, trình độ múa của nàng rất chuyên nghiệp, điệu múa con công đẹp mắt khiến cho nàng cũng giống như con công đang nhảy múa trong biển hoa. Con công trong biển hoa đã xoè đuôi, và nàng đã thể hiện vẽ mặt đẹp nhất của mình trước mặt cha và tôi.
Trước màn vũ đạo vô cùng đẹp mắt của Tiểu Đình, tôi và cha dần dần lạc vào tiên cảnh, mọi thứ xung quanh rất yên tĩnh, thậm chí cha và tôi còn không cảm nhận được hô hấp của chính mình. Chỉ có bài hát “Phoenix under the Moonlight” vang vọng trong không khí chung quanh.
Giờ phút này, Tiểu Đình là vợ trong lòng tôi, và tôi đã nhìn thấy khía cạnh xinh đẹp của vợ quá nhiều rồi, vì vậy tôi đã thức tỉnh sau màn khiêu vũ của Tiểu Đình, lén nhìn cha từ khóe mắt của tôi. Ông cũng ngưỡng mộ Tiểu Đình khiêu vũ với đôi mắt mê ly, hoàn toàn đắm chìm trong đó, như thể mọi thứ xung quanh không liên quan gì đến mình, trong mắt ông lúc này chỉ có nàng. Trong đôi mắt của ông, tôi nhìn thấy sự cảm kích, say mê và ngưỡng mộ, thậm chí cuối cùng nhìn thấy một chút tình cảm!
Cha tôi chỉ là một người nông thôn lương thiện với tầm nhìn nhỏ hẹp của mình, không có đại thế diện như người trong thành phố, ông chưa bao giờ nhìn thấy một thế giới rộng lớn như người thành phố, đột nhiên thấy một bức tranh tuyệt đẹp mà ngay cả người dân thành phố cũng bị đắm chìm. Giờ phút này, Tiểu Đình là người vợ xinh đẹp trong lòng tôi, và trong mắt cha tôi, Tiểu Đình đã trở thành nữ thần trong lòng ông, một nữ thần đang nhẹ nhàng khiêu vũ.
Giờ này khắc này, cha đã bị vẻ đẹp của Tiểu Đình chinh phục hoàn toàn, giờ phút này, nàng đã ghi dấu ấn sâu đậm trong lòng ông, và sẽ không bao giờ tan đi. Loại mê luyến này, loại say mê này là lần đầu tiên tôi nhìn thấy trên mặt của ông, nhưng tôi tin rằng nếu không có tôi bí mật tác hợp và thúc đẩy, ông sẽ vĩnh viễn che giấu sự mê luyến và ngưỡng mộ này đối với con dâu của mình đến tận đáy lòng.
Sau khoảng 5 phút, âm nhạc dừng lại và điệu nhảy của Tiểu Đình cũng kết thúc. Nàng chạy lại chỗ cha tôi và tôi với cái váy trong tay. Tôi đã từng xem nàng múa trước đây, nhưng đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy điệu múa chim công này, vì vậy Tiểu Đình mỉm cười nói với ba chồng: “Bố, con nhảy thế nào? Con có thể giành được giải thưởng khi tham gia cuộc thi không?” Tiểu Đình nhìn ba chồng với ánh mắt mong chờ như một đứa trẻ khao khát được cha mẹ khen ngợi.
Cha nhìn Tiểu Đình nửa ngày cũng không có phục hồi tinh thần lại, nàng sửng sốt, “Chẳng lẽ con nhảy không hay, bố thẹn không dám nói?” Vẻ mặt Tiểu Đình thất vọng nói.
“Không… không, không, nhảy… thật tuyệt, còn hay hơn mấy người trên TV, giỏi thật đấy!” Lúc này cha mới định thần lại, có lẽ ông đã nhận ra mình thất thố vừa rồi, mặt già đỏ lên vội vàng lắp bắp nói.
“Haha, bố đang đỏ mặt. Xem ra cho dù con không nhảy nhiều năm rồi, nhưng kỹ năng nhảy múa của con vẫn không bị suy giảm quá nhiều. Con cảm thấy rất mãn nguyện.” Tiểu Đình lấy tay che đôi môi đỏ mọng mừng thầm nói. Có lẽ lúc này nàng còn chưa biết mình đã trở thành nữ thần trong mắt ba chồng, nữ thần đã khiến ông mê mệt.
Trên đường trở về từ tiểu đảo Kojima, Chúng tôi đã trò chuyện suốt, tôi không ngừng lén quan sát cha từ khóe mắt, và phát hiện thỉnh thoảng ông cũng lén liếc nhìn Tiểu Đình, sau đó lại nhanh chóng thu hồi ánh mắt, hành vi lặp đi lặp lại nhiều lần. Hành vi này tiếp tục khi về đến nhà. Hơn nữa, cha đã chán vì đi du lịch từ hồi trưa, nhưng bây giờ dường như vẫn còn chưa thỏa mãn!
Từ những thay đổi trên gương mặt và đôi mắt của cha, tôi đã biết công việc bước đầu tiên trên người của ông đã hoàn thành xuất sắc, hạt giống dục vọng trong lòng của ông đã nảy mầm, chỉ cần tôi chăm sóc và tưới nước cẩn thận thì sẽ từ từ phát triển.
Trọng tâm của kế hoạch tiếp theo sẽ chuyển sang cô vợ Tiểu Đình của tôi, dù sao chỉ có một mình cha thôi thì chưa đủ, phải cần cả ông và Tiểu Đình trong kế hoạch thúc đẩy *cùng tác hợp nhau thì cuối cùng mới có thể thành công, cho nên tôi phải suy nghĩ kỹ về kế hoạch và sau đó thực hiện nó, tìm cách làm ra bước đột phá trong Tiểu Đình, gieo mầm khát vọng trong tim nàng, và nuôi dưỡng nó từng chút một, để nó bén rễ và đâm chồi trong nàng và cuối cùng bành trướng cùng với hạt giống trong lòng cha cùng nhau phát triển thành hai cây đại thụ cao tầng thành đôi…