Phần 27
Mang theo tâm tình kích động nhìn trong video. Lúc này trong nhà có vẻ rất bình tĩnh, hai người đang nói chuyện cười vui vẻ ăn cơm tối, trên TV còn chiếu bộ phim truyền hình “Bright Sword” mà cha đã xem không biết bao nhiêu lần. Những bộ phim truyền hình rất đỗi bình thường trước đây, nhưng trong không khí hôm nay thực sự rất có ý nghĩa, bởi vì đêm nay chính là thời điểm ông “trổ tài” với Tiểu Đình, mọi việc trong gia đình tưởng chừng như rất bình thường và yên tĩnh, nhưng hôm nay có thể là sự yên tĩnh trước cơn bão.
Đương nhiên, lúc này những suy nghĩ và cảm thụ này chỉ thuộc về một mình tôi, cha và Tiểu Đình hai người bị giám sát bí mật, vẫn đang ăn tối một cách thoải mái. Thỉnh thoảng hai người nhìn nhau, hàm súc biểu đạt ý nguyện của hai người tối nay, bởi vì đã lâu hai người không hưởng thụ được “thế giới riêng tư” hiếm có này. Mấy ngày trước, hai người mượn hai giờ trước khi tôi về nhà, trừ thời gian chuẩn bị, thời gian hai người có thể thân mật cũng chỉ khoảng một giờ, đêm nay “thời gian cả đêm” của hai người đối với họ rất khó có được. Nhìn trong mắt hai người hàm súc niềm vui, trong lòng tôi dâng lên một cảm giác khó chịu chưa từng thấy, không biết đây là cảm giác gì?
Thời gian trôi qua từng chút một, lúc này đầu óc tôi rối bời, toàn bộ tâm trí tôi đều tập trung vào màn hình máy tính, tôi vừa sợ vừa mong chờ. Sau bữa cơm tối, Tiểu Đình dọn dẹp phòng, cha ngồi xem TV trên sô pha, nhưng lúc này, rõ ràng là ông đang lơ đãng, xem TV mà thỉnh thoảng lại lén nhìn con dâu, trong mắt hiện lên một tia khao khát, có lẽ lúc này ông có chút khẩn cấp. Nàng thu dọn phòng, ngẫu nhiên cũng nhìn về phía ba chồng, ánh mắt hai người chạm vào nhau nhưng họ không còn tránh né nữa, lúc này dường như hai người đã hiểu ngầm.
Nhìn thấy vẻ khao khát trong mắt ba chồng, trong mắt Tiểu Đình hiện lên một nụ cười và niềm tự hào, có lẽ đối với mị lực của mình, nàng vẫn phi thường tự tin vào sức hấp dẫn của mình. Mắt tôi tình cờ lướt qua bàn ăn trong phòng khách, trên đó là lọ thuốc của cha, bên trong là thuốc kích dục cực mạnh mà tôi đã dày công thay đổi đêm qua, nó lẳng lặng đặt ở nơi đó, chờ đợi sứ mệnh của mình đến.
Một lúc sau, đã 9 giờ tối, bình thường là thời gian hai người đã đi ngủ. Trải qua khoảng thời gian quen thuộc này, hai người đã tương đối cởi mở hơn. Tiểu Đình bắt đầu dọn dẹp giường trong phòng ngủ của ba chồng, khi ông thấy nàng vào phòng ngủ của mình để dọn dẹp giường, ông đã tắt TV với sự phấn khích và hưng phấn, nhanh chóng đi theo vào phòng ngủ và đứng phía sau nàng. Nàng biết ông đã vào phòng ngủ, ở phía sau nhìn thân thể của mình, nàng không có cảm giác một chút thẹn thùng nào, còn làm dáng thu thập giường của ông.
Cha đứng sau lưng Tiểu Đình, nhìn nàng dọn dẹp giường, trong mắt mê luyến và dục vọng càng lúc càng mãnh liệt. Cơ thể của nàng, ông không bao giờ cảm thấy chán khi nhìn nó, dù đã nhìn thấy nhiều lần. Bởi vì nàng đang khom lưng cúi xuống để dọn dẹp giường, ông đứng phía sau nàng có thể nhìn thấy rõ ràng cặp mông đang nhô lên. Cặp mông đầy đặn bị áo ngủ che lộ ra đường nét tròn trịa đầy đặn, ông kích động nuốt nước bọt một cái, tựa hồ như đã có chút mất kiên nhẫn không nhịn được nữa. Cuối cùng ông cũng không chịu nổi nữa, vươn hai tay bắt đầu sờ mó cặp mông đầy đặn của nàng qua lớp váy ngủ, mạnh mẽ xoa bóp.
Tiểu Đình bị tập kích đột ngột, tựa hồ như đã sớm có chuẩn bị, cũng không có kinh ngạc và bất ngờ. Dưới sự vuốt ve của ba chồng, khuôn mặt nàng từ từ đỏ lên, nàng quay đầu lại e thẹn nhìn ông. Ngay khi ông nhìn thấy nàng đột nhiên quay đầu lại nhìn mình, ông ngừng động tác vuốt ve, ngơ ngác bảo trì tư thế kia bất động.
Tiểu Đình nhìn hai bàn tay của ba chồng đặt trên mông của mình, bộ dáng khẩn trương ngơ ngác của ông, làm cho nàng bật cười “haa”, sau đó bĩu môi với ông một cách tinh nghịch và quay lại tiếp tục dọn giường. Cha bị động tác vui tươi tinh nghịch đáng yêu của con dâu làm cho choáng ngợp, bởi vì hai người tiếp xúc đã lâu rồi mà đây vẫn là lần đầu tiên ông nhìn thấy nàng lộ ra bộ dáng tiểu nữ tử, đột nhiên ông vui mừng khôn xiết tiếp tục sờ mó, hơn nữa so với vừa rồi còn dùng sức hơn, cái mông của nàng vĩnh viễn làm cho ông mê muội không muốn buông tay. Dần dần, ông vén váy nàng lên, đôi chân thon dài trắng nõn lộ ra.
Coi tới đây, trái tim tôi đột nhiên thắt lại, chuyện này sắp bắt đầu rồi sao? Tôi đưa mắt nhìn lọ thuốc trên bàn ăn, ông đã uống thuốc chưa? Nếu chưa uống thuốc, thì bố cục đêm nay có thể bị hụt hẫng. Thấy vậy lòng tôi vừa lo lắng lại vừa vui mừng, loại mâu thuẫn này trong tim làm cho mặt tôi như thắt lại, tôi lấy hai tay xoa xoa mặt để có thêm nghị lực mà xem tiếp tục.
Váy ngủ bị ba chồng vén đến thắt lưng, cái quần lót ren màu hồng lộ ra. Đây là lần đầu tiên ông chủ động cởi quần của Tiểu Đình, trước kia, đều là nàng tự mình cởi đồ, ông chỉ nằm trên giường chờ. Sau khi vén váy ngủ lên thắt lưng, hai tay ông móc quần lót của nàng và kéo xuống từng chút một. Trong suốt quá trình này, nàng vẫn không cự tuyệt, thậm chí lúc ông cởi quần lót xuống tới chân, nàng còn giơ hai chân lên phối hợp với ông!
Lúc này Tiểu Đình đã trải xong giường, khi quần lót của nàng bị ba chồng cởi ra, nàng quay lại nhìn ông. Tiểu Đình quay lưng ông cảm thấy thoải mái hơn, nhưng khi đối mặt trực tiếp với nàng, ông lại lộ ra vẻ khẩn trương.
Tiểu Đình nhìn ba chồng với con mắt quyến rũ, cảm xúc trong mắt nàng không cách nào diễn tả được. Cha hít sâu vài hơi, như thể đang tự phồng lá gan của mình. Sau một vài giây, ông đặt tay lên vai nàng, trong quá trình này, ông vẫn còn xấu hổ khi nhìn nàng. Ý định của ông rất rõ ràng, ông muốn cởi váy ngủ của nàng từ trên tuột xuống dưới. Động tác của ông rất ôn nhu, nàng nhìn ông cởi dây treo cho nàng như một nữ hoàng được cung phụng.
Đúng lúc này, tâm tình tôi cực kỳ phức tạp và lo lắng, bởi vì cha còn chưa có uống thuốc, làm sao bây giờ?
Đúng lúc này, cha nắm dây treo váy ngủ của Tiểu Đình, muốn kéo nó xuống thì đột nhiên Tiểu Đình đưa tay ngăn ông lại. Ông bị nàng ngăn lại làm cho có chút mờ mịt, có lẽ ông cho rằng nàng cự tuyệt ông tán tỉnh đêm nay, trong mắt ông hiện lên sự thất vọng và khổ sở thật sâu, như thể nàng đang làm tổn thương tình yêu của mình một lần nữa, điều đó hoàn toàn không tương xứng tuổi tác của ông.
Tiểu Đình thấy bộ dáng của ba chồng với vẻ mặt thương hại lại mang theo một tia hài hước, có lẽ nàng không muốn ông hiểu lầm thương tâm nên nói: “Tối nay bố còn chưa uống thuốc! Đi uống thuốc đi, ngày nào cũng phải nhắc bố uống thuốc. Uống xong rồi, bố mới nghĩ đến chuyện hư này!”
Tiểu Đình ôn nhu nói với ông. Đúng vậy, vì nàng đã chăm sóc cho người ba chồng bị thương của nàng, nên nàng nhớ và nhắc nhở ông mỗi ngày, dù sao thì ông đã lớn tuổi, trí nhớ không còn tốt lắm nên cần nàng trẻ tuổi chăm sóc và nhắc nhở ông.
Nghe Tiểu Đình nói, biểu tình vốn khổ sở thất vọng của cha lập tức tan thành mây khói, ông kích động gật gật đầu, quay trở lại phòng khách lấy thuốc uống. Mắt của tôi cũng theo ông, chuyển đến phòng khách.
Nghe Tiểu Đình nhắc nhở cha uống thuốc, tôi thở phào, cũng may có nàng nhắc nhở, nếu không tôi phải ở phòng làm việc cả đêm vô ích? Chỉ là lúc này tôi đang đau khổ và hạnh phúc cùng tồn tại. Mà lúc này nàng cũng không biết, hôm nay nhìn như bình thường nhắc nhở ba chồng uống thuốc lại có thể làm cho mình mất đi thứ quý giá nhất, từ đó không cách nào quay đầu lại được, vạn kiếp bất phục.
Cha đi ra phòng khách, cầm lọ thuốc lên, lấy nước mà Tiểu Đình đã đun sôi cho ông, rồi uống thuốc. Ông không phát hiện ra dị thường nào, có lẽ vì nóng lòng muốn thân mật với con dâu, ông uống thuốc rất nhanh. Nhìn ông nuốt thuốc, tôi tự hỏi có phải mình đã nuốt trái đắng mình đã gieo.
Tôi suy sụp xụi lơ ở trên ghế máy tính, trong lòng phảng phất như đánh đổ lọ ngũ vị hương, lúc này mới nếm được chua, ngọt, đắng, cay, mặn cùng một lúc. Tôi biết, tại thời khắc cha uống thuốc, sự tình sẽ không thể vãn hồi được nữa, bởi vì ông đã uống “liều thuốc” thập tử nhất sinh nhằm vào cả ba người chúng tôi…