Phần 209
Tôi nhìn thấy bộ dáng của nàng trong màn hình, trong mắt lộ ra rối rắm và mất kiên nhẫn không thể nhịn được, chỉ là nàng một mực suy nghĩ về điều đó, dục vọng nội tâm và tình cảm với tôi đối kháng lẫn nhau trong lòng.
Bên kia, cha ngoan ngoãn chờ đợi, nếu như không phải bị giáo huấn trước kia, có lẽ lúc này ông đã sớm chủ động chạy đến phòng con dâu cầu hoan.
Thời gian trôi qua từng phút, Tiểu Đình chật vật hồi lâu, cuối cùng thở dài, buông bỏ, tuy rằng biểu tình rất không cam lòng. Theo thời gian trôi qua, Tiểu Đình yên lặng ngồi trên giường, khi thì mắt nhìn cửa phòng, khi thì nhìn đồng hồ, thời gian cứ trôi qua, trong mắt lộ ra một tia buồn bã, không biết nỗi buồn của mình là gì.
Mà bên kia, cha chờ có chút mất kiên nhẫn, đứng ngồi không yên, Tiểu Đình gọi điện thoại cho ông, gọi ông trở về, như một người phụ nữ hẹn với một người đàn ông vậy, ông rõ ràng nhất, nhưng mình trở về đã lâu rồi mà không có chuyện gì phát sinh, phảng phất như một nam nhân và một nữ nhân hẹn hò, chờ mình đến địa điểm hẹn hò, đột nhiên phát hiện nữ nhân không có tới, mình bị cho hứng gió, loại cảm giác này rất khó chịu.
Lay quay hồi lâu, cha nghiến răng, hít sâu một hơi, đứng dậy đi ra khỏi phòng mình, bước chân của ông rất nhẹ.
Lúc này thần kinh Tiểu Đình rối rắm như tơ vò nhưng rất mẫn cảm, tiếng bước chân của ba chồng tuy rất nhẹ, nhưng vẫn bị nàng nghe được.
Khi cha sắp đi tới cửa, trước tiên ông dừng bước đưa đầu vô cửa, cẩn thận nhìn trộm, nhưng cái ông thấy là ánh mắt Tiểu Đình đang nhìn ông, mắt hai người vào giờ khắc này đang nhìn nhau.
Khuôn mặt già nua của cha không khỏi đỏ lên, phảng phất như làm chuyện xấu bị người ta bắt được, ông vội vàng rụt đầu trở về. Mà Tiểu Đình bên kia có vẻ rất thản nhiên, cuối cùng nàng thở dài rồi từ từ rời khỏi giường.
Sau khi cha rụt đầu lại, hít một hơi thật sâu và sửng sốt trước cảnh tượng vừa rồi, khi đối mặt với Tiểu Đình, ông hoàn toàn không có được sự ổn trọng và tự tin của một người lớn tuổi. Khi ông vừa mới thở phào nhẹ nhõm, lại bị hoảng sợ nhảy dựng lên, bởi vì nàng đi ra từ trong phòng, hơn nữa nhìn thẳng vào ông.
Cha không dám nhìn Tiểu Đình, trong mắt có chút ngượng muốn né tránh, nhưng trong mắt lại mang theo một tia hưng phấn. Tiểu Đình đi ra khỏi phòng, có nghĩa là tiếp theo…
“Chúng ta hãy nói chuyện…” Tiểu Đình chỉ nhàn nhạt nói một câu với ba chồng, sau đó đi tới cái ghế sô pha, ông gãi đầu sờ không ra đầu mối, chỉ nhìn chằm chằm vào bóng lưng của nàng ngẩn người.
“Có chuyện gì vậy?” Cha đứng tại chỗ, xoay người một chút, nhìn con dâu ngồi trên ghế sô pha, nghi hoặc hỏi, trong giọng nói mang theo một tia khẩn trương.
“Tôi đã nói chuyện với Kim Thành một thời gian trước đây…” Tiểu Đình ngồi trên ghế sô pha, khoanh tay trước ngực, vô tình ép bộ ngực đầy đặn càng lồi ra và đầy đặn thêm.
Sau khi nghe Tiểu Đình nói, cha không có trả lời, chỉ yên lặng đứng tại chỗ, hơn nữa sau khi nghe những lời này, ông có vẻ càng căng thẳng hơn.
Tiểu Đình nhìn ba chồng, bắt đầu kể lại cuộc nói chuyện ngày hôm đó với tôi, về nguy cơ khi phát sinh quan hệ tình dục ban ngày và sự phản cảm của nàng đối với tiểu đảo. Nàng tương đối hàm súc bắt đầu nói, cuối cùng đã giải thích hết, sau khi qua một vòng, cuối cùng ông cũng hiểu rõ.
“Vậy ý của nàng là…” Nghe xong lời kể của Tiểu Đình, cha không khỏi thầm thở phào, có lẽ ông vừa mới lo là chúng tôi đã đàm luận chấm dứt quan hệ giữa ông và nàng.
Bất quá ông vừa mới thở phào một hơi thì lại bồn chồn hỏi vấn đề này, chỉ là hỏi ở một góc độ khác.
“Nếu Kim Thành ở trong nhà…” Tiểu Đình nói ra nửa câu đầu, nhưng những lời sau không cần nói rõ ràng, người lớn cũng có thể hiểu được.
…”Thật sự phải như vậy sao?” Cha có vẻ rất bất đắc dĩ và rối rắm, vốn là hai người đã có một cuộc sống tốt đẹp, nhưng giờ đây đột nhiên có quá nhiều thay đổi như vậy.
“Ông có ý tưởng nào khác không?” Tiểu Đình ngẩng đầu lên hỏi ba chồng. Lúc này khuôn mặt của nàng vẫn còn dư vị xấu hổ vì những gì nàng vừa mới nói. Sau khi nghe nàng nói, ông đứng tại chỗ suy nghĩ, lông mày cũng nhíu vài cái, suy nghĩ thật lâu sau, ông đã bị nhụt chí.
Tôi nhìn hai “ông tức” trên màn hình thảo luận vấn đề thời gian và địa điểm hai người phát sinh quan hệ, giống như là một đôi nam nữ vụng trộm, đang nghiên cứu chi tiết ngoại tình, cảnh tượng phi lý vậy mà đã thực sự xảy ra tại nhà mình, có lẽ không có tận mắt nhìn thấy, bất luận là ai cũng sẽ không tin.
“Vậy bố về phòng trước…” Suy nghĩ một hồi lâu, cha liếc mắt nhìn đồng hồ cũng chỉ nói được câu này, đồng thời ngữ khí cũng uyển chuyển.
“Đợi lát nữa Kim Thành về cùng nhau ăn cơm nhé?” Tiểu Đình cũng biết rằng cha đã tránh mặt tôi suốt thời gian qua, không dám đối mặt với tôi, kỳ thật nàng cũng vậy, chẳng qua nàng phải đối mặt với tôi thôi.
Nghe nàng hỏi vấn đề này, trong lòng tôi không khỏi buồn, Tiểu Đình nhớ tới chuyện cha không ăn cơm trốn trong phòng để tránh tôi, nàng đã quan tâm đến ba chồng.
Chi tiết nhỏ này bộc lộ rất nhiều vấn đề, trong công việc, chi tiết nhỏ thường quyết định sự thành công hay thất bại, vì vậy tôi là một người rất chú ý đến chi tiết, còn cha tôi là một người thô lỗ, không hiểu ý nghĩa sâu sắc câu nói này của Tiểu Đình.
“Vẫn chưa được…” Nếu như là nam nhân bình thường khác, hiện tại hẳn là phải rời đi, cha hẳn là phải trở về tiểu đảo mới đúng, nhưng ông lại không có đề nghị rời đi, mà muốn trở về phòng để tránh, ý tứ rõ ràng là muốn trở về phòng đợi, đối với thân thể Tiểu Đình ông không dễ dàng buông tha như vậy. Chưa nói đến việc đói, dù mất đi mười năm tuổi thọ ông cũng sẵn lòng!
“Vậy tôi dọn đồ nóng ra cho ông ăn trước…” Sau khi Tiểu Đình nói xong câu đó, liền đứng dậy đi vào nhà bếp, nàng sợ ông đói nếu cứ tiếp tục trốn tránh tôi. Nhìn thấy một màn này, rốt cục ông cũng cảm nhận được nàng đối với ông rất quan tâm, trên mặt lộ ra một tia cười, trong nụ cười này cũng chứa đựng rất nhiều cảm giác hạnh phúc, thực ra nàng vẫn rất quan tâm đến ông.
Tiểu Đình nấu cơm riêng cho ba chồng, lại là thứ ông thích ăn nhất. Ông ngồi ở trên bàn ăn, tuy rằng nàng làm đơn giản, nhưng ở trong miệng ông, lại giống như sơn hào hải vị, đối với ông đây là một bữa ăn đầy ái vị. Mà Tiểu Đình thì ngồi trên ghế sô pha xem TV với vẻ nhàm chán, nhưng biểu tình rõ ràng là không yên lòng, khi thì nhíu mày báo hiệu tâm tình rối rắm lúc này của nàng.
Không bao lâu sau cha đã ăn xong, hơn nữa còn ăn sạch sẽ, như thể chuẩn bị năng lượng cho buổi tối để giữ cho mình một thể trạng tốt nhất.
Sau khi Tiểu Đình thu dọn bát đũa xong, lại bắt đầu nấu cơm tối, nhưng bữa cơm lần này là chuẩn bị cho tôi. Mà thời gian cũng gần đến giờ tôi tan sở. Cha nhìn đồng hồ, rồi chạy vô nhà tắm, ngồi xổm trong nhà tắm hồi lâu mới đi ra.
Sau khi bữa cơm tối được đặt lên bàn, cách giờ tôi về nhà chưa đầy 10 phút, cha vội vàng quay trở lại phòng của mình, nằm trên giường chờ, dường như ông muốn nghỉ một thời gian để duy trì tinh thần, nhưng trằn trọc mãi không ngủ được, có vẻ mất kiên nhẫn.
Còn Tiểu Đình thì ngồi vào bàn, canh chừng bữa cơm tối thứ hai đã chuẩn bị cho ngày hôm nay, chờ chồng chính thức của mình tan sở về ăn.
Việc tiếp theo là khi tôi đi làm về, nhìn thấy đôi giày của cha trên giá giày và ăn tối…
Coi đến đây, tôi không khỏi nhẹ nhõm trong lòng, nói thật, vừa rồi tôi vẫn là rất khẩn trương. Tuy rằng trong lần nói chuyện đó Tiểu Đình không hứa gì với tôi, cho dù ban ngày hai người xảy ra chuyện, cũng không tính là vi phạm lời hứa, nhưng đối với chuyện này tôi vẫn rất để ý. Khi tôi thấy nàng gọi cha trở về, trong lòng tôi cơ bản đã phán định hai người sẽ xảy ra chuyện trong ngày, nhưng kết cục làm cho tôi rất ngạc nhiên.
Chỉ là nhìn thấy sự quan tâm của Tiểu Đình dành cho cha, trong lòng tôi vẫn có một cảm giác chua xót, nàng đã vì ông chuẩn bị riêng cơm chiều, cũng chuẩn bị riêng cho tôi. Ở trong nội tâm tôi hy vọng nàng đối với tôi tốt hơn, nhưng hiện tại cảm giác nàng đối với cha và tôi, tựa hồ như là bình đẳng, tôi không thích loại cảm giác bị nàng đối đãi bình đẳng như thế này, ít nhất tôi không có loại cảm giác ưu việt với tư cách một người chồng.
Sau khi coi xong những thứ này, tôi nhìn đồng hồ, thời gian còn tương đối nhiều, nếu như coi nhanh, hẳn là có thể đem hết thảy chuyện phát sinh tối hôm qua ở phòng ngủ của cha xem xong. Lúc này tôi rất tò mò, hai người đã ở trong phòng ngủ đêm qua có phát sinh chuyện gì không? Tại sao không có âm thanh? Chẳng lẽ thật sự như lời Tiểu Đình nói, không có phát sinh chuyện gì?