Phần 207
Toàn bộ căn phòng chìm vào im lặng, ngược lại trái tim tôi không bình tĩnh mà bồn chồn, tôi bật người khỏi giường, thính giác phát huy đến mức tối đa, nhưng không nghe bên cạnh truyền đến một thanh âm nào, chẳng lẽ hai người “không nói gì” mà giao cấu? Hay nói thính giác của tôi bị giảm hoặc cách âm phòng của nhà tôi quá tốt?
Có lẽ hai người biết tôi ở nhà, lúc quan hệ tình dục không dám phát ra âm thanh quá lớn? Thời gian trôi qua từng phút, tôi cũng không biết qua bao lâu, tôi thật sự chịu không nổi nội tâm giày vò, chậm rãi xuống giường, ghé tai vào cửa nhưng vẫn không có một tiếng động nào truyền đến. Cuối cùng tôi cắn răng, từ từ mở cửa phòng, trong quá trình này tôi dùng sức rất nhẹ và tốc độ cũng rất chậm, trong quá trình chỉ có khóa cửa mở ra mới phát ra một thanh âm rất nhỏ.
Không khí quen thuộc của phòng khách ập đến, trong bóng đêm đen kịt, tôi mơ hồ nhìn thấy đường nét của các vật dụng trong phòng khách, nhưng vẫn không nghe bất kỳ thanh âm nào từ cách vách truyền đến, chẳng lẽ Tiểu Đình đi tới chỗ của ba chồng, cái gì cũng không làm? Tôi nhìn qua thời gian, nàng đến phòng cha đã hơn 20 phút, cho dù có màn dạo đầu thì cũng đã xong rồi.
Chẳng lẽ hai người còn chưa tiến vào chính đề, đang thăm dò giao cấu nhẹ nhàng? Sau khi chờ đợi ở cửa, chờ một hồi, tôi định đi tới cửa phòng cha nghe một chút.
Chỉ là vừa mới mở khe cửa phòng ra một chút, liền truyền đến thanh âm cửa phòng cha mở ra, hơn nữa thanh âm cửa phòng rất nhỏ rất chậm, thanh âm và lực lượng vừa rồi quả thực giống nhau như đúc.
Nghe thanh âm này tôi giật mình hoảng sợ, vội đóng cửa phòng lại, nhưng nếu như đóng chặt cửa phòng, nhất định sẽ phát ra âm thanh khóa cửa, như vậy không thể nghi ngờ đánh cỏ động rắn. Bởi vì bên kia đã truyền đến tiếng mở cửa, cho nên tôi vội vàng từ bỏ việc đóng cửa và chạy trở lại giường, duy trì bộ dáng ngủ ban đầu, nhắm mắt lại điều chỉnh hô hấp của mình.
Một lúc sau, tôi nghe tiếng bước chân đi tới cửa, nhưng dừng lại ở cửa. Nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng kia, tôi biết là của Tiểu Đình, chẳng lẽ hai người đã làm xong? Bước chân của nàng dừng ở cửa thật lâu, trong quá trình này tôi có thể nghe được rõ ràng tiếng thở của nàng, về lý do vì sao nàng dừng lại ở cửa, tôi đã đoán ra nguyên nhân.
Thảm rồi, vừa rồi bởi vì thiếu chút nữa bị Tiểu Đình phát hiện, cho nên tôi không kịp đóng cửa phòng, cho dù có thời gian, tôi cũng không dám đóng, bởi vì nàng từ phòng cha đi ra, thanh âm đóng cửa nhất định sẽ bị nàng nghe được.
Bây giờ Tiểu Đình phát hiện cửa đang mở, nàng sẽ nghĩ rằng tôi vừa mở cửa hay không? Hiện tại chỉ có hy vọng nàng cho rằng lúc rời đi nàng đóng cửa phòng không chặt, nhưng có thể như vậy sao? Lúc nàng rời đi nhất định đã thật cẩn thận, xác nhận đã đóng chặt cửa cách âm rồi mới đi vào phòng của ba chồng.
Nhưng lòng tôi căng thẳng, như có cảm giác đang nhìn trộm bất chợt bị bắt gặp, lúc này tôi rất khẩn trương. Không biết qua bao lâu, cửa phòng rốt cục cũng mở ra, tiếng bước chân từ từ bước vào phòng, Tiểu Đình không nói gì, từ từ leo lên giường nằm bên cạnh tôi, sau khi nằm xuống, hô hấp có vẻ dồn dập, không biết là do căng thẳng hay gì đó, trước khi lên giường nàng lại đóng cửa phòng một lần nữa.
“Chồng, anh ngủ chưa?” Đang lúc tôi tiếp tục giả bộ ngủ kéo dài thời gian, Tiểu Đình bên cạnh nói chuyện, tuy rằng âm lượng rất nhẹ, nhưng trong đêm tịch mịch yên tĩnh này, có vẻ rất vang dội, như thể một viên sỏi nhỏ được ném xuống mặt nước phẳng lặng, tạo nên những gợn sóng.
“Chưa…” Tôi đã cố gắng để giả vờ ngủ say không nói chuyện, nhưng nghĩ về sự cố “cửa phòng” vừa rồi, tôi quyết định từ tốn, không mở mắt ra mà chỉ mở miệng nói một tiếng.
Sau khi Tiểu Đình vào cửa, tôi ngửi ngửi mùi trên người nàng một chút, trên người nàng có mùi đặc thù của cha, rất nhạt, ngoài ra không có mùi nội tiết tố nam nào.
“Em không có làm chuyện đó với bố…” Sau khi nghe tôi nói, Tiểu Đình rơi vào trạng thái bình tĩnh ngắn ngủi, một lát sau, nàng mới mở miệng nói.
Căn phòng rất tối, tôi không mở mắt, không biết Tiểu Đình có nhắm mắt như tôi hay không, chúng tôi cứ như vậy đối thoại trong đêm tối, phảng phất như hai người cách nhau vạn dặm đối thoại, có lẽ loại cảm giác này có thể tiêu trừ một phần lúng túng.
“Bởi vì có anh ở nhà phải không?” Sau khi nghe lời nói của Tiểu Đình, tôi vốn định hỏi “tại sao”, nhưng loại câu hỏi này đối với nàng có lẽ khó có thể mở miệng được, cho nên tôi trực tiếp nói ra “đáp án”.
Sau khi tôi nói ra câu này, Tiểu Đình chìm vào im lặng một lúc lâu.
“Chồng, em…” Sau khi trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng Tiểu Đình cũng lên tiếng, nhưng chỉ nói được một nửa đoạn.
Tuy rằng Tiểu Đình không nói cái gì khác, nhưng sự bình tĩnh tiếp theo chắc chắn đã thừa nhận quan điểm của tôi, hai người đều nghĩ tôi ở bên cạnh, không muốn như lần trước cho rằng tôi say mèm. Lúc này tôi hoàn toàn thanh tỉnh, thay đổi suy nghĩ một chút, nếu là tôi cũng sẽ khẩn trương, cha bởi vì khẩn trương có thể không cách nào cương cứng được, còn nàng thì không có hứng thú.
“Ngủ đi…” Lúc này tôi cũng không biết nên nói cái gì, khuyên không được, không khuyên cũng không được, cuối cùng chỉ nói ra mấy chữ như vậy, chờ qua đêm nay rồi nói sau.
Nghe xong những lời này, Tiểu Đình ngừng nói, toàn bộ phòng ngủ lâm vào im lặng, theo thời gian trôi qua, cơn buồn ngủ ập đến, mà trong quá trình này tôi nghe Tiểu Đình rất nhiều lần đè nén hít thở sâu.
Chờ lúc tôi tỉnh dậy thì đã là sáng hôm sau, tôi dụi mắt thì thấy Tiểu Đình đã không còn ở bên cạnh tôi. Sau khi tôi xuống giường bước ra khỏi phòng, nàng đang bưng điểm tâm đi ra, nhìn thấy tôi mắt nàng né tránh một chút.
“Rửa mặt rồi ăn điểm tâm đi…” Tiểu Đình đặt điểm tâm lên bàn, giọng nói rất nhẹ nhàng.
Tôi bước vào nhà tắm, có lẽ vì quan hệ tối hôm qua, sự chú ý của tôi đầu tiên khi bước vào nhà tắm là cái cốc để đánh răng, tay cầm của cái cốc đều ở một bên, không có tín hiệu nàng xin cầu hoan.
Sau khi rửa mặt xong, tôi bước ra ngoài ăn sáng, Tiểu Đình đi cùng tôi, đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp mặt trực tiếp sau khi hai người không làm tình tối qua. Trông nàng rất hốc hác, nếu nàng biết được cơn nghiện tình dục của nàng sắp khỏi hẳn, hiện tại tôi cũng không đoán được nàng tiều tụy là bởi vì nghiện tình dục hay là bởi vì tối hôm qua không ngon giấc.
Cửa phòng cha đóng chặt, không có một tia khí tức, ông cũng không có ra ngoài ăn sáng, nếu như không phải nhìn thấy đôi giày kia, hay chuyện đêm qua, tôi còn cho rằng phòng ngủ của ông trống rỗng.
Sau khi ăn xong điểm tâm, vẫn như thường lệ Tiểu Đình sửa sang lại góc áo và ống quần cho tôi, lúc tôi bước ra khỏi nhà, nàng không có liếc mắt nhìn tôi một cái, tựa hồ như không dám đối mặt với tôi.
Tôi đến công ty bắt đầu một ngày bận rộn, thực ra trong lòng tôi vẫn còn một tia lo lắng, tối hôm qua hai người đã không làm tình, nguyên nhân là bởi vì có tôi ở nhà, hiện tại tôi rời khỏi nhà, nàng có thừa dịp tôi không ở nhà mà mạo hiểm với cha giữa thanh thiên bạch nhật hay không.
Nói thật, hiện tại tôi thật sự rất lo ban ngày trong nhà đột nhiên có người tới, có lẽ là do thân phận của tôi đã được đề cao? Đối với thể diện của mình đặc biệt rất chú ý, cũng có lẽ vì mình e ngại cho tới nay, nếu như sự tình bại lộ, cuối cùng tôi không cách nào thu dọn tàn cục, phơi bày bí mật lớn nhất của mình.
Cuối cùng thời gian cũng đến trưa, tôi gọi một phần ăn mang đi, tôi muốn thừa dịp này xem tình huống trong nhà, rốt cuộc hai người có xảy ra chuyện gì trong ngày hay không.
Chỉ là khi tôi vừa mới lấy dongle ra, điện thoại di động của tôi lại phát ra âm thanh tin nhắn, mà tin nhắn lại là Tiểu Đình gửi tới.
Lúc này, tay cầm dongle dừng lại giữa không trung, tôi hơi ngạc nhiên, càng tò mò hơn, phải biết rằng đã lâu Tiểu Đình không gửi tin nhắn cho tôi, nàng vẫn luôn nói chuyện trực tiếp qua điện thoại.
Tôi mở thông tin, chỉ có một vài từ ngắn: “Chồng à, em có trở thành một người đàn bà xấu không?” Khi tôi nhìn thấy mấy chữ này, tôi có chút bối rối, không biết Tiểu Đình đang có suy nghĩ gì? Tôi nhanh chóng trả lại tin nhắn, mặc dù gõ chậm, nhưng nó có thể tránh được một số lúng túng so với điện thoại.
“Tại sao em lại hỏi như vậy?”
“Bởi vì đêm qua em không nên đến phòng của bố, mặc dù không có chuyện gì xảy ra…”
“Đó là điều anh đã đồng ý, đừng làm lụy bản thân, em đã quên những gì chúng ta đã từng nói sao?”
“Nhưng… em vừa mới biết hôm qua thôi, bề ngoài chồng không quan tâm như em đã nghĩ quá đơn giản, quên mất những gì một người đàn ông coi trọng nhất!”
Những lời này của nàng rất mờ ẩn, nhưng tôi lại đọc hiểu ý tứ của những lời này…