Phần 183
Dựa theo trí nhớ của tôi, dưới tình huống không có phá hư giấy thư, tôi mở hình trái tim ra. Sau khi mở ra mọi thứ đều rất quen thuộc, Tiểu Đình quen viết chữ nhỏ của Quyên Tú, trên giấy thư quen thuộc kết cấu và nếp nhăn, xác định tối hôm qua nàng không có “phản bội” tôi, tâm tình của tôi tốt hơn rất nhiều, tôi khẩn cấp đọc nội dung trong thư:
“Chồng à, đọc bức thư này có gợi lại cho anh nhiều kỷ niệm tuổi trẻ của chúng ta không? Lần cuối cùng em viết thư là chúng ta chưa tốt nghiệp đại học, thư rủ anh đi du lịch thế giới, em nhớ mỗi lần viết thư cho anh còn nhận được thư hồi âm của anh thật là ngọt ngào, phảng phất như không có gì hạnh phúc hơn thế này, mà chớp mắt chúng ta đều đã trưởng thành, tuy rằng năm tháng có thay đổi nhưng chúng ta vẫn bên nhau.”
…”Chồng à, sở dĩ em chọn phương pháp viết thư cho anh, thứ nhất là để tìm lại cảm giác thời trẻ của chúng ta, em thực sự nhớ khoảng thời gian đó, hai chúng ta không ưu không lo, không có phiền não. Thứ hai là có một số từ em thực sự không thể nói trực tiếp, có lẽ viết thư là cách tốt nhất để cho em khỏi bối rối. Anh có biết không? Em có rất nhiều điều muốn nói với anh, nhưng rất nhiều từ không thể nói ra, vì vậy em viết thư cho anh.”
…”Chồng ơi, đêm đó em đã nói dối anh qua điện thoại, lúc đó bố không phải đang ăn mì, mà hai chúng tôi đang… (lược bỏ ở đây). Em tin rằng chồng em có thể tưởng tượng được những gì ông ấy đang làm, nam nữ phát sinh quan hệ đơn giản là những chuyện đó.”
…”Lúc đó em không muốn nói dối chồng, chỉ là đột nhiên chồng gọi điện thoại, hơn nữa lại đến trùng hợp quá, cho nên lúc đó em không thể nói thật được với anh qua điện thoại, cho nên thẩm phán hốt hoảng, dù sao lúc đó em nói như thế nào đây, hơn nữa, lúc bệnh phát tác, và dáng vẻ của bố thật sự rất điên cuồng, hơn nữa lúc điên cuồng lúc đó cảm giác em không phải là em nữa, mà là một người phụ nữ xa lạ khác, cho nên chồng à, hãy cho em một chút không gian riêng tư, dù sao em vẫn hy vọng trong lòng chồng em vẫn là người yêu ban đầu.”
…”Chồng, anh biết không? Từ khi chuyện ngoại tình với bố bị anh phát hiện, em luôn sợ, cho dù anh đã đồng ý, nhưng em cũng rất sợ, khi đam mê nổi lên thì liều lĩnh, nhưng sau khi đam mê qua đi, em lại thường hối hận và sợ hãi không thôi. Tuy nhiên, những lời hỏi thăm, quan tâm của chồng đã làm em vơi đi rất nhiều lo lắng, đêm nay tâm trạng chồng rất tệ, rất mệt nhưng em không thể làm được gì cho anh, nhớ đến những gì mình đã làm, trái tim em đầy tội lỗi.”
…”Chồng à, nếu không anh cũng tìm cho mình người yêu đi, như vậy mới có thể công bằng cho anh. Em nói như vậy không phải là em đã thay lòng đổi dạ, thật ra… nói thật, cũng giống như anh, nếu em nhìn thấy anh với một người phụ nữ khác, trong lòng em cũng cảm thấy tồi tệ, nhưng những đau khổ này không thể để một mình anh gánh chịu, anh gánh vác việc làm, nội tâm dằn vặt anh cũng gánh vác, mà gánh vác chuyện gia đình trong tình huống này là bất công nhất đối với anh. Vì vậy, nếu thực sự anh muốn có tình nhân em cũng không phản đối, để cho anh cũng có thể thư giãn tâm trạng và giảm bớt áp lực, mệt mỏi trong việc làm.”
…”Chồng à, em hứa với anh sẽ không bao giờ thay lòng đổi dạ yêu ai khác, kể cả bố, em chỉ có quan hệ thể xác, trong tim em sẽ luôn chỉ có anh! Vì để giảm bớt cảm giác tội lỗi trong lòng em, sau này nếu em muốn phát sinh quan hệ với bố, phải có sự đồng ý của anh, hơn nữa trước đó em sẽ báo trước cho anh. Có anh đồng ý, em mới có thể quan hệ với bố, anh không đồng ý thì cho dù em chịu không nổi cũng sẽ không đến với bố…”
…”Chồng à, em không thể trực tiếp hỏi anh xem anh có đồng ý cho em với bố không… Em đã suy nghĩ kỹ rồi, hai cái tay cầm của cốc để bàn chải đánh răng của vợ chồng mình luôn đặt bên trái, nếu một ngày nào đó em muốn, em sẽ hướng tay cầm của một trong hai cái cốc về phía bên phải, để cho tay cầm của hai cái cốc theo hướng ngược lại. Vào buổi sáng khi anh nhìn thấy, nếu anh đồng ý, thì để tay cầm cốc giữ hướng ngược, nếu anh không đồng ý thì quay cốc trở lại vị trí củ, để cho tay cầm về phía bên trái. Tất nhiên, nếu một ngày nào đó chồng không làm thêm giờ và anh chủ động sắp xếp về nhà, thì anh để cốc cùng một chiều. Tựu trung lại, nếu hôm nào hai tay cầm cốc ở cùng một chiều, sẽ không xảy ra chuyện ngày hôm đó, nếu hai tay cầm cốc ngược chiều, là hôm đó anh đã đồng ý.”
…”Nói như vậy, chúng ta có thể dùng cốc đánh răng làm ám chỉ, cũng tránh được sự lúng túng của chúng ta, đây cũng là biện pháp khi không còn cách nào, sau này em đều nghe theo sự sắp xếp của chồng. Chồng à, sau này mỗi buổi sáng thức dậy, hẩy chú ý đến cốc tình nhân của chúng ta.”
…”Chồng à, em hy vọng cơ thể mình có thể sớm bình phục, lúc đó em sẽ đồng hành cùng anh và trở thành độc quyền của anh, mặc dù cơ thể em không còn trong sạch nữa…”
Đọc xong bức thư tương đối ngắn gọn này, trong lòng tôi không khỏi có trăm mối cảm xúc đan xen, số chữ viết tuy rằng không nhiều, nhưng nội dung lại rất nhiều. Đầu tiên, nội dung trong thư của Tiểu Đình xem như cởi bỏ khúc mắc cuối cùng trong lòng tôi. Về lời nói dối kia, đây là lần đầu tiên sau khi chúng tôi đoàn tụ cũng là lần nói dối duy nhất trước mắt.
Rốt cục Tiểu Đình cũng nói thật với tôi, trong lòng tôi thoải mái hơn rất nhiều. Những gì nàng nói tương đối mờ ẩn, dù sao thư cũng không thể viết ra hết tất cả các chi tiết, một ít nội dung cũng không cần quá rõ ràng, là người trưởng thành là có thể hiểu được, cho nên ý tứ biểu đạt mờ ẩn của nàng tôi đều hiểu. Tiếp theo, nàng nói để cho tôi tìm tình nhân ở bên ngoài, tất nhiên nàng có lỗi với tôi, một mình nàng hưởng thụ hai nam nhân, có lẽ nàng nghĩ rằng làm như vậy sẽ khiến cho cho chúng tôi đều thấy tốt hơn trong lòng.
Hơn nữa trong từng dòng chữ tôi thấy được một tia sợ hãi trong lòng Tiểu Đình, dù sao thì sau này tính chất công việc của tôi bất đồng, sau này chức vị công việc của tôi rất cao, đãi ngộ cũng rất tốt, địa vị xã hội cũng theo đó đề cao, thường xuyên bôn ba bên ngoài, các loại giao tiếp và tụ hội vô số kể, gặp phải hoa khôi giao tiếp sẽ càng nhiều, đối mặt với cám dỗ càng lớn. Các phương diện đều đề cao, đối mặt với cám dỗ cũng tăng lên, nam nhân như vậy rất có thể sẽ không cưỡng lại được cám dỗ mà làm ra chuyện, cuối cùng sẽ ghét bỏ vợ và chán về nhà.
Vốn Tiểu Đình đã làm chuyện có lỗi với tôi, nếu như tôi gặp phải tình huống như vậy, nàng rất sợ sẽ mất đi sự quan tâm và tình yêu của tôi, cho nên không bằng thản nhiên nói ra những lời này, thứ nhất biểu đạt sự quan tâm của nàng đối với tôi, làm cho tôi càng quan tâm đến nàng thêm, thứ hai cũng coi là như nhắc nhở tôi, để cho tôi có thể kiểm soát được bản thân mình.
Hơn nữa từ thái độ của Tiểu Đình mà xem, thực tế nàng rất không muốn tôi có người phụ nữ khác, cho dù chỉ về tình dục chứ không nói về tình yêu. Dù sao nàng cũng là một người phụ nữ rất mạnh mẽ, nàng nói như vậy, là lấy lùi làm tiến, muốn chặn miệng tôi lại, cắt đứt trái tim rục rịch mà tôi có thể có.
Cảm nhận được tâm lý của nàng, tôi không khỏi có chút dở khóc dở cười, quả thật tôi biết sau này mình sẽ đối mặt với rất nhiều cám dỗ, nhưng tôi không nghĩ mình là một người có hoa tâm, không có tình yêu làm nền tảng cho tình dục, tôi thực sự không có hứng thú với nó, hơn nữa đối với những nữ nhân ưu tú hơn nàng chỉ biết thưởng thức, căn bản không có bất kỳ suy nghĩ nào. Mặc dù tâm lý của tôi có một chút méo mó, nhưng quan điểm tình yêu của tôi vẫn còn rất cụ thể.
Tiểu Đình cảm thấy sợ hãi, mặc dù nó sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của nàng, nhưng đối với tương lai lâu dài, sợ hãi không phải là một chuyện tốt, ít nhất nàng sẽ bách y bách thuận đối với tôi, hơn nữa vẫn nghe lời tôi, như vậy trong hai người, tôi có thể nắm giữ quyền chủ động.
Cuối cùng, chính là đề nghị kia của Tiểu Đình, dùng ly đánh răng của vợ chồng chúng tôi như một thông tin liên lạc bí mật, để tôi quyết định có đồng ý cho hai người quan hệ tình dục hay không. Phương pháp như vậy ngược lại không tệ, ít nhất nó chứng minh nàng để cho tôi nắm trọn trong tay tất cả hành vi tình dục của nàng với cha, như vậy tâm lý của tôi sẽ dễ chịu hơn, nắm giữ quyền chủ động loại chuyện này, tôi đồng ý hai người sẽ làm, tôi không đồng ý hai người sẽ không làm, Tiểu Đình vẫn biết rõ suy nghĩ trong lòng tôi.
Nhìn thấy Tiểu Đình đưa ra ý nghĩ này, mối hận trong lòng tôi đã biến mất, mối hận duy nhất chính là một ít chi tiết trong quá trình quan hệ tình dục của hai người, nhưng những thứ đó không cách nào nói ra được, cuối cùng nếu đã đáp ứng hai người phát sinh quan hệ, trong quá trình, còn cần phải nắm chi tiết trong tay không? Như vậy chẳng phải là làm cho hai người mất hết hứng thú và cũng mất đi hiệu quả và bản chất trị liệu cho nàng sao? Cho nên trong quá trình quan hệ tình dục, tôi có thể khoan dung hơn, nhưng ngoài quan hệ tình dục, hai người không thể đi quá xa, bảo trì khoảng cách nên có.
Chỉ là, tôi phải cười khổ, không ngờ rằng chính những cái ly tình nhân chúng tôi đã sử dụng lại trở thành quyết định và thông điệp của tôi muốn gửi đến người vợ thân yêu của mình để nàng ngoại tình với người khác. Đây có phải là một loại mỉa mai trá hình không? Thôi quên đi, Tiểu Đình chỉ không nghĩ ra được cách nào khác, loại ngôn ngữ mật mã chỉ có chúng tôi hiểu được thực ra có thể tránh được rất nhiều rắc rối. Mỗi khi làm thêm giờ không về nhà, tôi có thể tạo cơ hội cho hai người họ.
Đọc xong phong thư này, tuy rằng tôi có vạn phần luyến tiếc, nhưng tôi vẫn phải ném nó vào trong máy hủy văn kiện, tuy rằng phong thư này Tiểu Đình viết tương đối mờ ẩn, nhưng nếu bị người khác nhìn thấy thì sẽ là một vấn đề lớn.
Đối với bức thư có ý nghĩa hồi ức này, việc tiêu hủy nó để đảm bảo không có gì ngoài ý muốn xảy ra, điều này cũng xác định thái độ nghiêm ngặt mà tôi đã trau dồi trong công việc hiện tại của tôi.
Tiếp tục bận rộn với công việc trong tay, tâm trạng tôi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, ăn xong bữa cơm trưa, hiệu quả công việc cũng cao hơn.
Bất giác, thời gian đã đến giờ tan sở buổi tối, nhưng có một số việc chưa hoàn thành, tôi gọi điện thoại cho Tiểu Đình nói với nàng tôi về nhà muộn một hai tiếng, không cần chờ tôi ăn cơm.
Sau khi cúp điện thoại, tôi tiếp tục làm việc, cuối cùng tôi cũng hoàn thành công việc của mình, đã tám giờ tối, so với bình thường tan sở ước chừng tăng ca gần ba tiếng.
Tôi vươn vai, sau đó mặc lại đồ và lê thân thể mệt mỏi về nhà, mặc dù rất mệt nhưng tôi cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Hiện tại tôi đang đói bụng, không khỏi quy tâm tựa tiễn trong hai giờ này, Tiểu Đình không có gọi điện thoại hỏi thăm tôi, hồi nãy tôi nói là một hai giờ, kết quả hiện tại đã quá ba tiếng tôi cũng chưa về nhà, nàng cũng không gọi điện hỏi thăm.
Nếu như là trước khi đọc bức thư này, có thể tôi sẽ suy nghĩ lung tung liệu có phải hai người thừa dịp tôi về nhà trễ lại xảy ra chuyện, nhưng hiện tại tôi không suy nghĩ lung tung nữa, nếu trong lòng nàng đã biểu lộ thái độ này, như vậy nàng sẽ tuân thủ, trước mắt nàng vẫn chưa có đủ can đảm để phá vỡ lời hứa và thỏa thuận này. Nàng không gọi điện thoại, có lẽ vì sợ làm phiền công việc của tôi.
Tôi lái xe trở về nhà, bước vào nhà thì thấy phòng khách trống trơn, phòng ngủ của Tiểu Đình và phòng ngủ của cha đều tắt đèn, toàn bộ căn nhà đều đen kịt, chẳng lẽ tôi trở về nhà không đúng lúc? Bây giờ còn chưa tới 9 giờ! Chẳng lẽ hai người đang ấm áp ở một trong những gian phòng? Lúc này tôi không khỏi lo lắng, dựa theo suy nghĩ trước đó của tôi, Tiểu Đình hẳn là ở phòng khách xem TV chờ tôi trở về mới đúng a.
Chỉ là, nếu hai người đang làm, sao có thể yên tĩnh như vậy? Chẳng lẽ hai người đang oanh oanh liệt liệt đại chiến, khi nghe tiếng mở cửa của tôi, họ lập tức dừng lại, thở cũng không dám thở? Đang lúc tôi miên man suy nghĩ thì đèn phòng của nàng bật lên. “Cạch…” có tiếng mở khóa vang lên, Tiểu Đình từ phòng ngủ đi ra, mặc bộ váy ngủ quen thuộc kia.
“Chồng. Sao anh không bật đèn lên?” Tiểu Đình chạm vào tôi và bật đèn trong phòng khách, nàng có chút buồn ngủ mông lung, chỉ là biểu tình có một chút bất thường, tựa hồ như không dám nhìn tôi.
Lúc này trong phòng khách vẫn còn bày bàn ăn, nhưng không có đồ ăn trên đó, Tiểu Đình một mình ở trong phòng mình. Cửa bị khóa từ bên trong, nàng ngái ngủ bước ra, vẻ mặt xấu hổ và mất tự nhiên.
Bộ não của tôi bây giờ không muốn làm việc…