Phần 182
Lúc này hai người cũng không có gì mập mờ, ngược lại giống như an ủi lẫn nhau, Tiểu Đình khóc một hồi rồi rời khỏi vòng tay của ba chồng, trên mặt lộ ra một tia mất tự nhiên. Vừa rồi bởi vì mình thương tâm mà nhào vào trong ngực ông, tuy rằng quan hệ của hai người đã thân mật không thể thân mật hơn nữa, nhưng hiện tại dù sao cũng không phải là thời điểm thân mật, hơn nữa nam chủ đang ở nhà.
Tiểu Đình vuốt lại mái tóc có chút lộn xộn bị cha vuốt hồi nãy, sau đó từ trên giường ông đứng lên chậm rãi đi ra khỏi phòng ngủ của ông.
Cha thấy Tiểu Đình muốn rời đi, trên mặt rất luyến tiếc, ông đưa tay ra theo phản xạ tự nhiên nắm lấy tay nàng.
Tiểu Đình định bước tới cửa, nhưng phát hiện ra bàn tay của mình đang bị giữ chặt, nàng dừng lại quay đầu nhìn về phía ba chồng, sau đó nhìn xuống bàn tay của mình đang bị ông giữ lại. Nàng nhìn thấy sự luyến tiếc trong mắt ông, còn có một tia kỳ vọng nhàn nhạt.
Nhìn thấy một màn này, lòng tôi không khỏi hồi hộp, không vì lý do gì khác, mặc dù tôi đã chứng kiến mối quan hệ của Tiểu Đình với ba chồng không biết bao nhiêu lần, nhưng khi tôi ở nhà mà vẫn diễn ra, tôi không thể chấp nhận, tôi cũng rất để ý, nếu như hai người thật sự phát sinh quan hệ vào lúc này, vậy thì trong lòng tôi lại có thêm một khúc mắc.
Động tác nắm tay này của ba chồng đại biểu cho ý tứ không thể rõ ràng hơn, liệu con dâu có tiếp nhận không? Nhưng những gì xảy ra tiếp theo làm cho tôi nhẹ nhõm trong lòng.
Tiểu Đình tránh ánh mắt nóng bỏng của ba chồng, sau đó kiên quyết rút tay mình về, nàng rất muốn mở miệng nói nhưng không biết phải nói gì, nàng xoay người đi ra khỏi phòng ông, để lại ông một mình buồn bã, có lẽ lại một lần nữa ông nhận rõ một hiện thực. Dù sao Tiểu Đình cũng là vợ tôi, vô luận ở trong lòng hay ở trên pháp luật, tôi đều là người chồng duy nhất của nàng, cái ông có thể đạt được chỉ là cơ thể của nàng.
Sau khi Tiểu Đình đi ra khỏi phòng ngủ của cha, trở lại phòng ngủ của chúng tôi, nàng nhìn tôi đang ngủ say trên giường, xoa xoa hai má mình nhẹ nhàng thở phào.
Lúc này sắc mặt Tiểu Đình đã ửng hồng, vừa mới bị ba chồng giữ chặt, thứ nhất là nàng tương đối khẩn trương, thứ hai có lẽ nàng cũng có động tình đi, dù sao bị bệnh nghiện tình dục, tùy thời tùy chỗ đều có thể động tình, nếu như không phải nàng cực lực khống chế mình, cho dù mỗi ngày có nhu cầu tình dục và làm tình cũng không phải là nói quá.
Tiểu Đình nhìn bộ dáng ngủ say của tôi, trong mắt hiện lên một tia xót xa và những ký ức. Thỉnh thoảng lại nhìn về cửa phòng, có lẽ trong ký ức nàng cũng nghĩ đến ba chồng. Nàng suy nghĩ thật lâu, thở dài, sau đó xoay người đi tới cửa phòng một lần nữa.
Chẳng lẽ trải qua suy nghĩ vừa rồi Tiểu Đình đã nghĩ thông suốt? Xác nhận rằng tôi đã ngủ thiếp đi và muốn gặp ba chồng? Sau khi nàng đi ra khỏi phòng ngủ, trực tiếp tiến vào nhà tắm, sau đó cởi hết đồ ra rồi bật vòi sen lên.
Nước trong vắt xối lên mái tóc của Tiểu Đình, sau đó theo tóc lưu lại đến hai má, rồi chảy xuống khắp người, thân thể vốn khô trở nên ướt sũng. Nàng rửa sạch thân thể chuẩn mực cực kỳ gợi cảm, nhiệt độ nước điều chỉnh rất thấp, tựa hồ như làm cho nước lạnh giảm đi nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng cao của nàng, cũng hạ nhiệt trong lòng, đè nén trái tim đang loạn trong lồng ngực.
Sau đó tôi mới nhớ lại lúc nãy khi Tiểu Đình bước vào nhà tắm, hình như không có khóa cửa. Tôi vội vàng phát lại video, kết quả cho thấy quả thật nàng không có khóa trái cửa nhà tắm. Không khóa cửa mà bắt đầu tắm, chẳng lẽ nàng không sợ cha xông vào hay sao? Vừa mới cự tuyệt ông, như vậy hành vi không khóa cửa này có tính là một ám chỉ cho ông không, ám chỉ rằng lúc này nàng đang tìm ông cầu hoan?
Nhưng điều này cũng không nhất định, dù sao trong nhà có hai nam nhân, hiện tại Tiểu Đình cũng không cần lảng tránh, có lẽ nàng đã quen không khóa cửa, hoặc có lẽ nàng quên nói không chừng, chẳng qua rốt cuộc là vì sao, tôi không cách nào khẳng định 100%. Coi như nàng quên đi, bởi vì trong quá trình tắm nàng không có nhìn qua cửa một lần nào, nếu như cố ý để cửa lại cho ba chồng, hẳn là Tiểu Đình sẽ khẩn trương, sẽ nhìn cửa thường xuyên để xác nhận tình huống mới đúng.
Mà cha bên kia, căn bản không có ngủ. Sau khi Tiểu Đình rời đi, ông chua sót một hồi rồi nằm trên giường của mình, trằn trọc trở mình cũng không ngủ được, một lúc sau liền rời khỏi giường, sau đó nhẹ nhàng mở cửa phòng mình, nghe thanh âm trong nhà tắm. Ông không biết chúng tôi đang làm gì lúc đó, chẳng lẽ ông muốn nghe lén cảnh ân ái giữa chúng tôi? Chỉ là lúc ấy Tiểu Đình đang thất thần bên cạnh tôi, cho nên ông không nghe được nửa điểm thanh âm.
Cha đóng cửa phòng một lần nữa nằm trên giường, nhưng chưa được bao lâu thì nghe tiếng cửa phòng ngủ của tôi mở ra. Ông mở mắt, suy đoán là ai đi ra. Có phải là Tiểu Đình không? Nàng đang đi tới phòng ông à? Trong mắt ông mang theo sự căng thẳng và mong đợi, nhưng cái ông nghe là tiếng mở cửa nhà tắm.
Cha ra khỏi giường và mở cửa ra, nghe tiếng nước trong nhà tắm. Trên mặt ông xuất hiện một tia cười gượng, cũng mang theo một chút ghen. Lúc này có lẽ ông suy nghĩ quá nhiều, nhất định cho rằng Tiểu Đình vừa mới phát sinh quan hệ với tôi xong, đang thanh lý thân thể của mình. Cùng nàng tiếp xúc rất nhiều, thời gian càng dài, tình cảm của ông đối với nàng càng sâu đậm, dần dần ông coi nàng là cấm địa của mình, nếu như nam nhân khác chạm vào nàng, trong lòng ông sẽ rất không thoải mái, cho dù người đàn ông này là con trai ông, chồng chính hiệu của Tiểu Đình.
Trên mặt cha mang theo chua xót, tâm tình không tốt, căn bản ông không có tâm tư nhìn trộm cửa nhà tắm, cũng không chú ý tới vừa rồi nàng không có khóa cửa, cũng không có tâm tình để làm gì khác. Ông từ từ đóng cửa phòng lại rồi lại nằm trên giường, một lúc lâu sau, trong phòng ngủ của ông, trong bóng tối phát ra một tiếng thở dài bất lực của ông…
Tiểu Đình tắm xong, mặc đồ đi ra khỏi nhà tắm, khi nàng mở cửa nhà tắm, mới phát hiện mình không có khóa trái cửa, sau khi ra cửa nàng nhìn qua phòng ngủ của ba chồng đang đóng chặt, không khỏi nhẹ nhõm trong lòng.
Lúc này có lẽ Tiểu Đình đã biết cách làm người của ba chồng, cũng biết hành vi thường ngày của ông, nếu như vì mình không có khóa trái cửa ông xông vào, nàng sẽ không ngạc nhiên chút nào, nhưng đêm nay ông lại không có hiểu lầm cho là nàng ám chỉ, khiến cho nàng cảm thấy vừa lạ vừa vui, có lẽ nàng cho rằng ông đã ngủ, mà không biết lúc này ông đang thương cảm rối rắm một mình.
Ánh mắt Tiểu Đình rời khỏi phòng ngủ của ba chồng, tắt đèn trở về phòng ngủ của chúng tôi. Sau khi bật đèn phòng lên, nàng thấy tôi vẫn ngủ say, hơn nữa lúc ngủ còn cau mày, tựa hồ như trong giấc ngủ có chuyện gì rối rắm. Nàng vuốt tóc và tóc mai tôi, đắp chăn cho tôi, sau đó hôn nhẹ lên trán tôi.
Tiểu Đình không có ngủ ngay, mà ngồi trên ghế máy tính ngẩn người nhìn tôi, hồi ức trong mắt nàng không ngừng hiện lên, có lúc thương cảm, có đôi khi ngọt ngào, có đôi khi rối rắm, có đôi khi hối hận, có lẽ nàng hồi ức lại chuyện trước kia ở trong đầu một lần nữa. Đặc biệt là đêm nay, sự tiêu cực của tôi khiến cho nàng không đoán được, dù sao những người đã làm chuyện xấu trong lòng đều chột dạ, tuy rằng nàng cho rằng tôi sẽ không bao giờ biết được.
Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, Tiểu Đình lấy ra một cái túi từ trong tủ, cái túi kia đều là đồ vật lúc hai chúng tôi đang yêu, nó được chúng tôi lưu giữ làm kỷ niệm như một minh chứng cho tình yêu của chúng tôi.
Tiểu Đình nhìn nó với ánh mắt ngọt ngào, cuối cùng lấy ra mấy tờ giấy thư trước kia chúng tôi thường sử dụng để gửi thư tình. Nàng nhìn tờ giấy suy tư một hồi, rồi đặt cái túi xách xuống, nhưng giữ lại một tờ, nàng dùng bút bắt đầu viết lên giấy, thỉnh thoảng dừng lại suy nghĩ một hồi, có lẽ đang sắp xếp ngôn ngữ.
Nhưng sau khi viết được một lúc, Tiểu Đình liền dừng lại, sau đó gạch bỏ một số chữ, nhưng nó không còn ngay ngắn sạch sẽ nữa, thế là vò lá thư thành một bóng giấy tròn và ném nó vào thùng rác. Nàng lại phải lấy ra một tờ giấy khác, nhưng viết được một lúc, nàng lại vò nó thành bóng tròn rồi ném vào thùng rác, cuối cùng trước sau nàng dùng ước chừng sáu tờ giấy thư mới cảm thấy hài lòng.
Tiểu Đình đặt bút xuống và lau trán, tuy không có nhiều nội dung trên giấy nhưng lại gõ nháp nhiều lần như thể đang viết một bài văn, hơn nữa nhất định nàng nghĩ đến rất nhiều nội dung, cho nên rất phí sức não bộ.
Sau khi cất bút đi, Tiểu Đình liền gấp giấy thư thành hình trái tim như lúc mới yêu. Chỉ là thời gian trôi qua lâu rồi, tựa hồ như nàng đã quên mất, gấp mấy lần cũng không gấp lại được, để không làm hư bức thư nàng viết rất vất vả, nàng lấy ra một tờ giấy vụn để dùng ký ức của nàng gấp lại một vài lần mới gấp xong.
Nhìn bức thư gấp lại, Tiểu Đình có vẻ rất hài lòng, liếc mắt nhìn tôi rồi đi ra phòng khách, vốn nàng định đem bức thư đặt ở trong cặp của tôi, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại cất lá thư vào trong túi của tôi. Bởi vì cặp của nam nhân bình thường đều có một ít bí mật, vô luận là cá nhân hay việc làm, nàng chưa từng lật qua túi quần và túi xách của tôi, đây cũng là một khía cạnh của sự tôn trọng của nàng đối với tôi. Sau khi làm xong mọi việc, nàng nhìn qua cửa phòng ba chồng một lần nữa, trong mắt hiện lên một tia cảm xúc không rõ.
Hiện tại tôi bị hai người làm cho khẩn trương, bởi vì mỗi ánh mắt của họ đều báo hiệu kế tiếp hai người sẽ xảy ra chuyện, chỉ là tôi đang khẩn trương hẳn lên thì nàng đã lặng lẽ trở lại phòng ngủ.
Sau khi lên giường Tiểu Đình liền tựa đầu vào vai tôi, đặt một tay lên ngực tôi, đầu dùng sức cọ cọ, khiến cho khoảng cách giữa nàng và tôi gần hơn nữa, sau đó hết thảy chìm vào yên tĩnh.
Một lúc sau, Tiểu Đình cũng giống như tôi, phát ra tiếng hô hấp đều đều, nàng ngủ rất an tĩnh, thỉnh thoảng còn lộ ra một tia mỉm cười ngọt ngào, trong khi ba chồng ở bên kia trằn trọc trở mình không cách nào ngủ được.
Có lẽ đây là một cách ăn ý của hai người gần đây, Tiểu Đình và tôi bảo trì tư thế giống nhau, cả đêm không nhúc nhích, cứ như vậy ngủ một mạch đến sáng hôm sau mới tỉnh dậy. Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy trước.
Xem xong đoạn video này trong lòng tôi nhẹ nhõm, thì ra tôi đã suy nghĩ lung tung, đêm qua Tiểu Đình với cha không có phát sinh cái gì, sự tắc nghẽn trong lòng tôi trong nháy mắt được giải trừ.
Thì ra Tiểu Đình đi tắm là để loại bỏ dục vọng bên trong, giấc mộng đêm hôm qua cũng có lẽ là khúc mắc trong lòng tôi mấy ngày nay, ban ngày có suy nghĩ ban đêm có mộng, hơn nữa gần đây tôi khẩn trương và mệt nhọc vì công việc, mới sinh ra hiểu lầm như vậy.
Nhìn thấy bộ dáng của cha tối hôm qua, trong lòng tôi không khỏi có một chút lo lắng, bây giờ ông càng lúc càng quan tâm đến Tiểu Đình hơn, dường như coi nàng là nữ nhân chân chính của mình, nếu nàng thân cận với tôi, ông cũng không hài lòng chút nào, đây là một tín hiệu nguy hiểm.
Đương nhiên, làm nam nhân, ngược lại tôi có thể hiểu được cha, đối với một nữ nhân tình cảm sâu nặng, ông sẽ có tâm lý như vậy, có lẽ hiện tại đối với tâm lý này ông cũng bất lực và rối rắm không thôi.
Mặc dù tôi có lòng tin đối với Tiểu Đình, nhưng liệu nó có gây ra bất cứ rắc rối nào với cha tôi không? Nếu bệnh trầm cảm xảy ra, nó có thể gây hại cho sức khỏe thể chất của nàng không? Tôi lắc lắc đầu, có lẽ còn quá sớm để nghĩ đến điều này, bệnh của nàng là trên hết, trải qua thời gian dài trị liệu như vậy, hình như nàng có chút chuyển biến tốt, dục vọng của nàng đêm đó và tối hôm qua nàng đi tắm để loại bỏ dục vọng của mình, đây đều là những triệu chứng thuyên giảm, nếu trị liệu thêm một thời gian, nàng có thể trở về cuộc sống bình thường. Nhưng sau khi trở về cuộc sống bình thường, hai người ở dưới một mái hiên, liệu có thể tiếp tục lau súng tẩu hỏa hay không? Tôi lại lắc lắc đầu, bây giờ tôi thực sự rất đa cảm, gạt bỏ phiền phức này lại nghĩ đến phiền não khác.
Để đánh lạc hướng sự chú ý của mình, tôi cầm bức thư hình trái tim, dựa vào những kỷ niệm trước đó, tôi đã mở được lá thư gấp phức tạp này mà không làm hỏng bức thư.