Phần 181
Sau khi ngửi một hồi, Tiểu Đình không biết nghĩ điều gì, mặt nàng lại đỏ thêm, Tiểu Đình đặt quần lót của ba chồng trở về chỗ cũ, sau đó lại bắt đầu phân loại quần áo bẩn. Trong suốt quá trình này, động tác của nàng dừng lại vài lần, có vẻ như nàng hơi lơ đễnh, hoặc không phải chỉ có ba chồng mới động xuân tâm. Nàng bắt đầu giặt đồ, theo tiếng máy giặt rì rì, những chất lỏng dịch tình trên quần lót của ông đã được giặt sạch sẽ.
Tiểu Đình quay trở lại phòng ngủ và tiếp tục lướt trên mạng giết thời gian, trong khi ba chồng có vẻ trằn trọc xoay người trong phòng ngủ. Nhưng thời gian trôi qua, hai người đều bận chuyện riêng của mình, cũng không có phát sinh chuyện lau súng tẩu hỏa.
Khi thấy Tiểu Đình ngửi ngửi quần lót của cha, tôi nghĩ rằng kế tiếp sẽ có chuyện xảy ra, bởi vì tình tiết trước kia trong video đều là như thế, nhưng mãi cho đến khi nàng làm xong tất cả mọi chuyện cũng không có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào phát sinh.
Sau khi Tiểu Đình làm xong mọi việc, nàng ngồi trên ghế sô pha nghỉ ngơi, lấy mu bàn tay lau mồ hôi trên trán mình. Nàng nghỉ một hồi rồi nhìn đồng hồ điện tử trên vách tường, sau khi coi thời gian, trên mặt nàng lộ ra một tia mong mỏi và kinh hỉ, lúc này cách giờ tôi tan sở về nhà càng lúc càng gần.
Tiểu Đình bắt đầu chuẩn bị bữa ăn tối, mà buổi chiều cha ở trên giường nghỉ ngơi một hồi, tựa hồ như ông còn đang động tình, căn bản không cách nào bình yên đi vào giấc ngủ. Sau khi ông tỉnh dậy liền bước ra khỏi phòng ngủ, duỗi thắt lưng, cũng giống như Tiểu Đình ông nhìn đồng hồ, thấy thời gian đã gần đến giờ tôi tan sở, trong mắt ông lộ ra một tia luyến tiếc và hồi hộp.
Tiểu Đình muốn thấy tôi là vì nhớ nhung và kinh hỉ, cha nhìn thấy tôi là luyến tiếc và bối rối, hai loại cảm xúc khác nhau bị tôi nhìn thấy ở trong mắt họ. Biểu hiện của nàng chứng minh nàng vẫn yêu tôi, tuy rằng vì lý do thân thể nàng cần tình dục để sống vì thể xác, nhưng người nàng yêu trong tim vẫn là tôi.
Cha có vẻ rất hưởng thụ loại thế giới hai người này với nàng, khi tôi trở về, loại cảm giác sống vô lương tâm này không còn nữa và Tiểu Đình phảng phất như sống qua ngày sẽ không còn, cái loại luyến tiếc này chính là xuất phát từ đây. Mặt khác, tối hôm qua ở trên giường cha rất điên cuồng đối với nàng, tuy rằng ông tuyệt đối cho rằng tôi sẽ không biết, nhưng nội tâm vẫn có một chút cắn rứt và sợ hãi, dù sao mình cũng là người cha đã cướp đi con dâu.
Sau khi cha đi ra khỏi phòng ngủ, ông bắt đầu giúp Tiểu Đình làm các món ăn. Thấy con dâu nấu cơm, ba chồng xuống tay, chỉ là trong quá trình hỗ trợ có chút bồn chồn, có lúc ông sờ quẹt tay nàng một chút, một lúc ông cọ cọ trên mông nàng một chút, không biết là hỗ trợ hay là nhân cơ hội bôi dầu. Có lẽ trước khi tôi về nhà ông nắm chặt thời gian bôi dầu thật kỹ.
Bởi vì quan hệ với ba chồng đã thân mật không thể thân mật hơn nữa, cho nên đối với những động tác này của ông Tiểu Đình cũng không có phản cảm. Chỉ có chút dở khóc dở cười mà thôi. Những hành vi này được nàng cho phép, ngoại trừ không thể phát sinh quan hệ.
Khi gần tới giờ tan sở của tôi, cha càng lúc càng nóng lòng, trên mặt cảm xúc luyến tiếc càng lúc càng nồng đậm, ban ngày không có ăn được Tiểu Đình, ông có vẻ rất hối tiếc, nhìn nàng bận rộn ở trong bếp, ông xoay quanh ở một bên.
Cuối cùng nhịn không được, cha ôm Tiểu Đình từ phía sau nàng, dựa theo thời gian, còn khoảng 40 phút nữa tôi mới tan sở, nếu như làm nhanh có thể bắn một phát.
“Bố làm gì vậy? Mau buông tôi ra…” Sau khi cha ôm Tiểu Đình, hai tay bóp hai vú của nàng, tuy rằng cách áo, nhưng lực bóp của ông cũng không nhỏ, lúc đầu ông chỉ nhân cơ hội bôi dầu, hiện tại lại thật sự chuẩn bị muốn tấn công nàng.
“Tiểu Đình, chúng ta làm một lần nữa đi, được không? Bố sẽ làm nhanh!” Một bên cha thở hổn hển, một bên vuốt ve ngực và bụng Tiểu Đình, đôi môi bướng bỉnh của ông hôn qua hôn lại trên cổ nàng, trên vành tai, mặt nàng, những bộ vị này của nàng dính đầy nước bọt của ông.
“Bố, đừng làm như vậy, Kim Thành sắp về rồi, không được!” Tuy rằng Tiểu Đình bị cha hôn môi bóp vú, khuôn mặt nhỏ nông ửng hồng nhưng vẫn cự tuyệt. Nàng xoay người lại đẩy ông ra, tuy rằng trong mắt nàng cũng mang theo một tia dục vọng, nhưng hành vi cự tuyệt lại rất kiên quyết.
“Được rồi…” Cha thấy bộ dáng kiên quyết của Tiểu Đình, biết rằng nếu ông dùng vũ lực, chẳng những không đạt được mục đích, còn có thể xúc phạm nàng, cho nên liền buông lỏng hai tay, thân thể hai người tách ra. Lúc này Tiểu Đình cúi đầu vừa lúc nhìn thấy cái lều to phồng ở giữa háng ba chồng!
Nhìn thấy cái lều trại lớn kia, sắc mặt nàng càng thêm thẹn thùng đỏ bừng, đồng thời tựa hồ như nghĩ tới cái gì đó, trong mắt mang theo thẹn thùng và hồi ức, mình đối với bộ phận sinh dục dưới lều trại vừa yêu vừa hận vừa sợ, rồi lại không thể rời khỏi nó, lần lượt trầm luân dưới dâm uy của nó.
“Haha…” Cảm giác được bộ phận sinh dục của mình đã cương lên, mặc dù đã cùng nàng trần truồng đối diện không biết bao nhiêu lần, ông cũng không khỏi đỏ mặt già lên, vội lấy tay che lại, để giấu sự xấu hổ của mình. Nhìn thấy bộ dáng cười ngây ngô của ba chồng và sự bối rối trước mặt nàng, Tiểu Đình nhẹ nhàng phỉ nhổ một chút, đối với thái độ xấu hổ của ông phát ra.
Tiểu Đình tiếp tục chuẩn bị cơm tối, cha thì tiếp tục hỗ trợ, cuối cùng hai người cọ xát chuẩn bị cơm tối cũng xong. Bữa cơm tối rất thịnh soạn, tôi không biết là để thưởng cho chồng bôn ba bên ngoài, hay là cho ba chồng cày cuốc vất vả tối hôm qua. Khi làm xong bữa cơm tối, nàng vẫn như thường lệ ngồi trên bàn cơm chờ tôi về, cha thì ngồi trên ghế sô pha xem TV. Càng gần đến giờ về nhà, cha tôi càng tỏ ra bối rối.
Khi tôi vào nhà chưa đầy năm phút, cuối cùng cha tôi cũng không thể ngồi yên, ông đứng dậy trở về phòng ngủ của mình, như thể chạy trốn. Tiểu Đình thấy ông trở lại phòng ngủ, không nói gì để ngăn ông lại, chỉ nhìn ông đóng cửa phòng, lắc đầu cười khổ, có lẽ nàng cũng đoán được sự hoảng sợ và xấu hổ trong lòng ông lúc này.
Cảnh tiếp theo chính là tôi mệt mỏi trở về nhà, Tiểu Đình nghênh đón tôi và chăm sóc cho tôi. Lúc ấy tôi còn tưởng rằng cha không có ở nhà, thật ra thì trước khi tôi vào cửa năm phút, ông vẫn luôn ở bên cạnh nàng ở phòng khách. Khi tôi bước vào nhà, ông trốn trong phòng ngủ của mình, ngồi bên giường lo lắng mà không bật đèn.
Khi nghe tôi nói mệt, cha đứng dậy muốn ra ngoài để giúp, nhưng vừa đứng dậy đã ngồi xuống một lần nữa. Khi tôi nằm ở trên giường trong phòng ngủ, Tiểu Đình bước ra khỏi phòng ngủ, cuối cùng đi tới trước cửa phòng của cha nhẹ gõ cửa, hơn nữa không ngừng quay đầu lại tựa hồ như sợ tôi nghe.
“Kim Thành có sao không?” Sau khi cha mở cửa phòng, khẩn trương hỏi Tiểu Đình, vô luận như thế nào tôi cũng là con ruột của ông ấy, tuy rằng trông không giống như một người cha, nhưng sự quan tâm của ông đối với tôi không phải là giả dối.
“Ảnh mệt quá, ông tự ăn cơm đi, tôi đi chăm sóc cho ảnh.” Tiểu Đình nhìn thấy bộ dáng mệt mỏi của tôi, dường như đang có tâm trạng không tốt, nàng thở dài, tuy rằng nàng cũng chưa có ăn, nhưng cũng không nhìn qua đồ ăn thịnh soạn trên bàn.
“Còn con thì sao?” Cha nhìn thoáng qua đồ ăn, sau đó quan tâm hỏi Tiểu Đình.
“Tôi cũng không ăn, không nói nữa, ông ăn xong thì tự thu dọn đi, tôi đi chăm sóc cho ảnh…” Bộ dáng Tiểu Đình có vẻ rất vội vàng, lo lắng, vừa nói chuyện với cha vừa không ngừng quay đầu lại nhìn cửa phòng ngủ của chúng tôi.
Nói xong, Tiểu Đình không đợi cha trả lời, nhanh chóng xoay người đi về phòng của chúng tôi, từ đầu đến cuối cũng không thèm nhìn thức ăn một cái.
Cha nhìn bóng lưng Tiểu Đình, trong mắt mang theo một tia cô đơn và ganh tị, sao ông không nhìn ra sự lo lắng và quan tâm của Tiểu Đình dành cho tôi? Có lẽ ông biết, vĩnh viễn mình không thể triệt để thay thế vị trí của con trai mình trong lòng nàng, dù sao ông vẫn là ba chồng của nàng, không có khả năng trở thành chồng của nàng, cho dù có thể, họ cũng sẽ không làm như vậy, dù sao quan hệ lễ giáo cấm kỵ một khi bị bại lộ, ánh mắt cùng áp lực thế tục làm cho họ vĩnh viễn không có chỗ dung thân trên thế gian.
Tiểu Đình trở về phòng chăm sóc cho tôi, trong khi cha ăn những thức ăn được chuẩn bị tỉ mỉ chu đáo cho ba người. Vốn dĩ bữa cơm làm cho ba người ăn, hiện tại chỉ có một mình ông ăn. Chỉ là ông ăn cơm cũng có vẻ lơ đễnh không biết đang ăn gì, một bên nghe âm thanh phát ra từ trong phòng ngủ của chúng tôi, tựa hồ như ông rất khẩn trương không biết chúng tôi đang làm gì trong phòng.
Nếu lúc đó chúng tôi làm tình trong phòng ngủ, liệu cha có biểu hiện ghen tuông ra không? Hẳn là có! Dù sao ông cũng coi nàng là nữ nhân của mình, độc chiếm cũng là tâm tình bình thường của nam nhân, nếu như nói trong lòng không có bất kỳ cảm giác khó chịu nào thì đó là đang tự lừa mình dối người.
Cuối cùng cha cũng ăn không được mấy miếng thì cũng bỏ đũa đi thu dọn, đặt thức ăn ở trong nồi để giữ ấm. Sau khi thu dọn xong, ông vội vàng trở lại phòng ngủ của mình, trong khi Tiểu Đình đang đấm bóp cho tôi ở trong phòng ngủ.
Sau khi cha ở trong phòng ngủ một lúc, dường như lại có vẻ khó chịu, ông bước ra phòng khách, rón rén đến cửa phòng ngủ của chúng tôi, áp tai vào cánh cửa tìm kiếm âm thanh. Tiểu Đình tiến vào phòng ngủ và ở với tôi lâu như vậy cũng không có ra, thứ nhất là ông lo lắng cho tôi, thứ hai cũng là lo lắng cho nàng.
Chỉ là đang lúc cha dán lỗ tai ở cửa lắng nghe, cửa phòng đột nhiên mở ra, trước đó không có bất kỳ dấu hiệu nào báo trước, làm cho người nghe trộm bị sốc, không chỉ có ông bị dọa mà cả Tiểu Đình, nàng cảm giác được sau khi tôi ngủ thiếp đi, nhẹ nhàng bước tới cửa phòng, sau đó nhẹ mở cửa phòng như sợ đánh thức tôi. Nhưng vừa mới mở cửa phòng, có một người to lớn đang đứng ở cửa, dọa nàng thiếu chút nữa hét ra tiếng, cũng may vào thời khắc cuối cùng nàng lấy tay bịt miệng mình.
Tiểu Đình hồi hộp quay đầu lại nhìn qua tôi đang nằm nhắm mắt ở trên giường, cha cũng không hẹn mà cùng nhìn về phía tôi ở trên giường, ánh mắt hai người đều tập trung trên người tôi, phảng phất như là đang vụng trộm chú ý nam chủ. Thấy tôi không thức dậy, hai người không hẹn mà cùng thở phào.
Tiểu Đình đẩy ba chồng ra khỏi phòng ngủ, biểu hiện của nàng rất tệ, có vẻ rất lo lắng, mà ông cũng vậy, không biết vừa rồi ở trong phòng ngủ xảy ra chuyện gì, hơn nữa cũng không biết tôi có chuyện gì không, hôm nay mọi thứ dường như không bình thường.
“Kim Thành thế nào?” Cha hạ thấp giọng hỏi Tiểu Đình, trên mặt mang theo lo lắng.
“Rất tệ, gần đây ảnh phải chịu quá nhiều áp lực, tất cả mọi chuyện đều đè lên người ảnh, tôi không biết liệu ảnh có suy sụp hay không…” Tiểu Đình thở dài, trong mắt mang theo hơi nước, trong mắt có lo lắng, nhưng nhiều hơn là áy náy.
…”Tại sao tôi không thể giúp ảnh? Hơn nữa còn gây thêm rất nhiều phiền não không cần thiết cho ảnh như vậy?” Lúc này hai người vì không muốn quấy rầy tôi nghỉ ngơi, đã đi tới phòng ngủ của ông, nàng ngồi ở trên giường ông, những giọt nước mắt vẫn còn chảy dài.
Nhìn thấy bộ dáng mệt mỏi của tôi, Tiểu Đình rất đau lòng, nhưng lại bất lực, đồng thời nàng cũng nghĩ đến mối quan hệ của nàng với ba chồng, tuy rằng tôi đã nói sẽ không để ý, nhưng nàng không phải kẻ ngốc, nàng đoán được trong lòng tôi có rất nhiều khổ sở cay đắng nói không ra lời, cho nên lúc này nàng có vẻ rất tự trách mình.
“Tiểu Đình, đừng suy nghĩ nhiều, chăm sóc và yêu thương nó, nó là một người đàn ông trưởng thành. Bố tin rằng nó sẽ vượt qua, nó chưa từng trải qua sóng to gió lớn nào…” Cha là một người đàn ông thô lỗ, không biết khuyên can Tiểu Đình như thế nào, chỉ có thể nghĩ đến cái gì nói cái đó, khi ông nói đến lời cuối, tựa hồ như nghĩ đến những sóng gió mà gia đình đã trải qua gần đây, cho nên nói đến nửa chừng liền nuốt lời trở về.
Thấy Tiểu Đình khóc, cha không biết làm sao để an ủi nàng, vì vậy ông đứng ở trước mặt nàng, cuối cùng đưa tay ôm đầu nàng vào trong ngực mình, để cho mặt nàng dựa ở trên mình khóc…