Phần 119
Khi cha tôi nghe Tiểu Đình tâm sự với tôi, ông ta không khỏi có chút si ngốc, có lẽ đây là lần đầu tiên ông nghe cô kể chuyện xưa của chúng tôi, ông ta vừa nghe vừa mang theo kỳ vọng trong mắt, ông ta biết cô đang kích thích tôi, cho tôi tỉnh dậy. Bây giờ đột nhiên nhìn thấy cô quay đầu lại nhìn mình, hơn nữa trong mắt mang theo một ý nghĩ không rõ, làm cho ông ta sửng sốt, không rõ nguyên nhân mà khẩn trương lên, tôi cũng vậy.
Bởi vì bây giờ tôi còn nhớ rõ lúc trước cha tôi tỉnh lại như thế nào, là Tiểu Đình dùng ngôn ngữ cộng thêm kích thích tình dục, chẳng lẽ muốn dùng phương pháp kích thích ông ta để kích thích tôi? Hay là… Không phải cô muốn quan hệ tình dục với ông ta ở ngay giường bệnh của tôi để kích động tôi? Lúc này, tôi có ý nghĩ xấu.
…”Chồng à, em đã nói chuyện với anh nhiều như vậy, mà anh vẫn hôn mê. Xem ra anh thật sự muốn chết đi không muốn sống nữa. Nhưng em chỉ mong anh đừng ngốc như vậy, em thực sự không xứng đáng để anh phải phiền muộn. Chỉ cần anh tỉnh lại, em chấp nhận anh làm bất cứ việc gì với em, anh có thể tìm người yêu để trả thù em, anh có thể bảo dưỡng tiểu tam, chỉ cần anh muốn, điều kiện tài chính của chúng ta cũng không tồi, vậy thì anh có thể tìm cho em một người chị em, mà sau này em sẽ không ngoại tình nữa, đó là thật. Ngay cả khi anh ly dị em hay gì đó, em cũng hứa với anh. Chỉ cần anh nguyện ý, em có thể làm một bảo mẫu làm người giúp việc trong nhà, thay anh chăm sóc con cái, giặt giũ nấu cơm, chỉ cần có thể để em mỗi ngày nhìn thấy anh thì em thỏa mãn rồi, em nguyện ý dùng cả đời em để bù đắp cho anh…” Tiểu Đình nhìn ba chồng một hồi, không khỏi cúi đầu trầm tư rồi nói một lần nữa.
Tôi nhìn mặt Tiểu Đình, tôi biết cô nói thật lòng, cô hy vọng sau khi tôi tỉnh lại, cũng sẽ tùy tâm sở dục đi ngoại tình trả thù cô, để tìm lại sự cân bằng trong lòng, cô sẽ không quản tôi, chỉ yên tâm giữ nhà. Cô còn đang giúp tôi lau người, chỉ là cảm giác tay tôi không có bất kỳ phản ứng gì, cô đã có chút lo lắng và tuyệt vọng, mà tôi một bên nghe lời nói của cô, một bên tiếp tục thử nhập vào trong cơ thể của mình.
…”Anh nghĩ xem, nếu anh chết, em phải làm sao? Anh chết rồi, em cũng không có khả năng vì anh thủ tiết cả đời, mà anh không khỏi bị uất ức quá mức, em không có nhận bất kỳ trừng phạt nào, mà anh vô tội lại phải chịu trả một cái giá lớn như vậy. Dựa vào vẻ ngoài của em, em có thể tùy ý tìm nam nhân, thật mà, em không có hù anh đâu…” Sau một hồi suy nghĩ, Tiểu Đình không thể không thay đổi ý nghỉ và lời nói của nàng bắt đầu trở nên sắc bén, dường như dùng lời nói để kích động sự bất lực của tôi.
…”Anh ngẫm lại xem, cho dù không vì người khác, anh cũng nên vì Hạo Hạo mà suy nghĩ, nếu anh chết thì nó phải làm sao? Nó sẽ trở thành một đứa bé không cha. Tuổi của bố đã cao, sau khi anh qua đời, tôi tái giá, bố anh có thể chiếu cố cho nó được bao lâu? Đến lúc đó nó sẽ trở thành một đứa bé mồ côi không cha, có mẹ như không, phỏng chừng cũng không khá hơn một đứa bé mồ côi là bao. Anh đừng cho rằng tôi sẽ không nhẫn tâm bỏ rơi nó, tôi nói được làm được, anh chết rồi, đối với tôi mọi thứ đều vô nghĩa, tôi còn ở lại nhà anh để làm gì?” Tiểu Đình đã tuyệt vọng, giọng điệu của cô càng lúc càng nặng, có vẻ oán giận, hận tôi bỏ lại tất cả để chết. Nói tóm lại, tôi cảm giác được bộ dáng của cô, tựa hồ như không phải nói dối nữa, đương nhiên, tôi không biết ý nghĩ chân thật trong nội tâm của cô lúc này.
Đúng vậy, Hạo Hạo, con trai tôi, trong đầu tôi không khỏi nhớ lại lúc nó vừa mới sinh ra, khi đó tôi giúp Tiểu Đình pha sữa cho nó, thay tã, cuối cùng nó đã học được cách lật người, cách tự cằm, học đi bộ, cách dùng xe đạp, lần đầu tiên gọi bố… Tôi tưởng tượng vạn nhất tôi chết đi, nó sẽ gặp phải những điều gì, dục vọng cầu sinh và không cam lòng trong lòng tôi lập tức đạt tới đỉnh điểm.
Nghĩ đến những điều này, tôi vốn đang không ngừng thử dung nhập vào thân thể, thoáng cái đột nhiên cảm giác được một lực kéo trở lại cơ thể, sau đó linh hồn của tôi trong nháy mắt bị kéo mạnh trở lại trong thân thể. Tại thời điểm này, tôi cảm thấy linh hồn và thể xác hoàn toàn hòa hợp, chỉ là tôi lại không cách nào mở mắt, không cách nào di chuyển ngón tay hay ngón chân của mình. Khi tôi cảm giác được lực kéo, tôi không khỏi cảm giác được một tia kinh hỉ, chỉ là hiện tại đột nhiên phát giác dù linh hồn mình trở lại thân thể, lại không cách nào hoạt động tỉnh lại, chính mình thoáng cái biến thành bộ dáng lên không lên xuống không xuống, từ kinh hỉ đột nhiên biến thành lo lắng.
Lúc này tôi tựa như một người đang tự do đột nhiên bị nhốt vào ngục giam, không ngừng muốn thoát khỏi trói buộc, chỉ là hết thảy đều vô ích, chẳng lẽ linh hồn tôi muốn theo thân thể của mình cùng nhau chết sao?
…”Không, khi tôi nói về Hạo Hạo, tôi nghĩ nếu tôi rời khỏi nhà này sau khi anh chết, có vẻ quá ích kỷ và tôi có lỗi với nó, cũng có lỗi với anh. Anh là con trai duy nhất trong gia đình, cũng là chỗ dựa duy nhất của bố anh và Hạo Hạo, anh đi rồi, chỗ dựa trong nhà cũng ngã. Tôi hẳn là thay anh nuôi dưỡng nó thành người, cũng nên thay anh dưỡng lão bố anh đến chết. Bất quá…” Tôi đang kịch liệt đấu tranh trong tư tưởng lại không có manh mối gì, lại nghe được Tiểu Đình tiếp tục nói, bất quá lúc nói câu cuối cùng, lời nói của cô đột nhiên dừng lại, sau đó tôi nghe cô ở bên cạnh tôi từ từ đứng dậy, sau đó tiếng bước chân từ từ đi xa, mà phương hướng tựa hồ như là phương hướng của cha tôi. Lúc này tôi lại kịch liệt giằng co, trong lòng có chút nghi hoặc.
Chỉ là, hiện tại sau khi linh hồn tôi tiến vào thân thể của mình, dĩ nhiên không cách nào nhìn thấy bất cứ thứ gì, chỉ có thể nghe được, nói cách khác hiện tại nàng làm gì, tôi căn bản không nhìn thấy. Đúng lúc này, tôi nghe được hai tiếng bước chân từ bên cha tôi truyền tới, hơn nữa vừa mới nghe được, không cần phải nói, hai tiếng bước chân này nhất định là của hai người, cô vừa bước tới đã kéo ông ta qua, chẳng lẽ…
…”Tôi sẽ thay anh chăm sóc cho bố, tôi sẽ mang theo Hạo Hạo và bố rời khỏi nơi này, sau đó tìm một chỗ không có người biết chúng tôi. Bố cũng sẽ không kết hôn với dì Trương nữa, tôi sẽ dẫn ông ta đến nơi đó, cùng nhau nuôi nấng nó, sau đó tôi thay anh phụng dưỡng ba chồng, nếu có thể, tôi cũng sẽ gả cho ông, dù sao đến một nơi xa lạ tôi cũng cần một danh phận để chặn miệng thế nhân đàm tiếu. Đến lúc đó, tôi có thể hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp nhất, có được hạnh phúc đẹp nhất, tình phúc đẹp nhất…” Tiểu Đình ghé miệng vào tai tôi, giống như ma âm nói, hơn nữa lúc cô nói đến cuối, nói đến hai cái “phúc”, tuy rằng là đồng âm, nhưng tôi biết hai cái “phúc” tuyệt đối không phải là một ý tứ, hẳn là “hạnh phúc” và “hạnh phúc tình dục” mới đúng.
Không, Tiểu Đình nói những lời này là để kích thích tôi, những lời này của nàng không phải là thật lòng, Tiểu Đình nhất định là nói dối để kích động tôi. Chỉ là nếu vừa rồi, tôi có thể dùng trạng thái linh hồn thấy rõ biểu tình của cô, từ đó suy đoán ra tính chân thật trong những lời cô nói. Nhưng bây giờ, tôi chỉ có thể nghe, tôi không thể thấy bất kỳ biểu hiện nào của cô, mà ngữ khí của cô lại rất thật. Tôi không khỏi có chút không xác định, đồng thời áp lực hỏa diễm ban đầu bị đè nén trong lòng lại nổi lên.
…”Anh không biết cảm giác của một người phụ nữ cần tình dục thực sự là như thế nào. Chỉ có bố anh mới có thể thỏa mãn tôi thực sự. Anh đã chết rồi. Cảm ơn anh đã chu toàn cho tôi và bố. Cuối cùng chúng tôi cũng có thể ở bên nhau trong tương lai. Nào, hãy cảm nhận đi, đây là hai tay tôi và bố anh nắm chặt nhau…” Tiểu Đình tiếp tục nói. Đúng lúc này, tôi cảm giác được bàn tay của tôi bị người tách ra, sau đó bị đặt trong tay hai bàn tay ấm áp. Lúc này hai tay đang nắm vào nhau, tôi có thể cảm giác được đây là tay hai người khác nhau, một tay rất lớn, rất thô ráp, tay kia rất nhỏ, rất mảnh khảnh, làn da rất mịn màng mềm mại, không cần phải nói, tay này là của hai người.
Cảm nhận được tay của hai người, tư tưởng của tôi càng đấu tranh kịch liệt, nếu như lúc này thân thể tôi có thể cử động, phỏng chừng tôi đã sớm từ trên giường nhảy dựng lên, tôi muốn lớn tiếng hò hét, phát tiết tất cả nghẹn uất và tức giận trong lòng, chỉ là tôi phát hiện tôi không cách nào hô ra bất kỳ thanh âm nào. Lúc này tôi tựa như một người thụ khí, bị người ta trói, mà những người tôi giận cứ nói ở trước mặt tôi làm những chuyện chọc tức tôi, mà tôi lại không cách nào nhúc nhích chứ đừng nói là phản kích.
“Nói chuyện đó, tôi lại muốn rồi, cảm giác được ở dưới thật sự đã nóng a, ông xã, anh đã tận mắt nhìn thấy bố làm tình với tôi, lần này để cho anh cảm thụ thật sự một chút đi, tôi và bố ở bên cạnh anh làm tình, tuy rằng anh không nhìn thấy, nhưng có lẽ nghe được, coi như cũng tốt…” Đúng lúc này, Tiểu Đình đang nói chuyện, bên tai tôi phát ra vài tiếng thở dốc, sau đó lại nói một cách quyến rũ. Tôi nghe được hai người bên cạnh hình như có động tác khác, chỉ là từ đầu đến cuối cha tôi không phát ra bất kỳ thanh âm nào.
“Ối… Ông xã, bố anh ấy bắt đầu sờ ngực em, anh có cảm thụ được không, anh không nhìn thấy nó, tôi sẽ cho anh cảm nhận nó…” Tiểu Đình phát ra một tia rên, sau đó tôi cảm giác được tay mình bị người ta nắm lấy, sau đó bao trùm đến một nơi mềm mại đầy đặn, tôi biết đó là vú của cô, dù sao ngực của cô tôi cũng quá quen thuộc, chỉ là lúc này trên bộ ngực này không phải chỉ có tay tôi, mà còn có một bàn tay thô ráp đặt ở trên đó, nó gián tiếp chặn tay tôi từ bên ngoài.
“Ôi… Ông xã ơi, bố dâm quá. Bây giờ bố lại sờ phía dưới của tôi rồi, phía dưới đã ra nước rồi. Ai da, hehe, bố cứng quá rồi, bố thật quá vội, tôi còn chưa cởi đồ… nhìn bố gấp gáp kìa…” Đang lúc tôi không ngừng sốt ruột và phẫn nộ, Tiểu Đình ở bên cạnh tựa hồ như càng lúc càng sướng, không ngừng thở hổn hển, cơn phẫn nộ của tôi dần dần cũng đạt tới đỉnh điểm…
“Ông xã ơi, em xin lỗi nha, vợ chịu không nổi nữa rồi, em sắp làm tình với bố anh rồi, anh đừng lo, lát nữa sẽ cho anh ngửi mùi hormone…” Đúng lúc này, tôi nghe được tiếng quần áo lột ra, chẳng lẽ hai người thật sự muốn quan hệ tình dục bên cạnh tôi sao? Tôi nghĩ lúc này hai người hẳn là cách thời điểm chèn vào không xa. Mà lúc này, nội tâm của tôi không ngừng mắng, đồng thời ý chí của mình đã đạt tới đỉnh phong…
“Gian phu dâm phụ…” Tôi cố gắng hét lớn bốn chữ này, kết quả phát hiện trong cổ họng mình chỉ phát ra “Ách ách ách…” ba tiếng, chỉ là tiếng này trong phòng bệnh tràn ngập ái muội lúc này có vẻ rất rõ ràng, ngay cả lỗ tai của tôi cũng nghe được. Cuối cùng tôi đã có thể tạo ra âm thanh. Trong khi đó, tôi vội vàng cố gắng cử động tay chân mới phát hiện bây giờ chỉ có thể cử động ngón tay và ngón chân, nhưng đã là một bước tiến lớn.
“A…” Đúng lúc này, tôi nghe Tiểu Đình bên cạnh đang không ngừng “triền miên” với cha tôi đột nhiên phát ra một tiếng kêu sợ hãi, mà tiếng kêu kinh hãi này cơ hồ phát ra cùng thời gian hoạt động tay chân của tôi. Lúc này, tôi nghe bên cạnh vang lên tiếng bước chân hoảng loạn. Ngay sau đó, tôi nghe tiếng nhấn chuông báo động y tế.
Bên tai tôi không ngừng vang vọng tiếng rên của mình, sau đó không còn nghe bất kỳ âm thanh nào khác. Chỉ là vừa rồi linh hồn trở về đúng vị trí của nó, hơn nữa bị Tiểu Đình với cha tôi ở một bên người kích thích tức giận sống dở chết dở, lúc này tôi quá mệt mỏi, bất tri bất giác, tôi không nghe được thanh âm của cô nữa, phảng phất như tôi lại hôn mê ngủ say…