Phần 21
Tống Thanh Thư biết rõ bên trong mấu chốt những thứ này, cho nên muốn giải đọc ẩn chứa trong đó võ học thì dễ dàng hơn nhiều.
Mới đầu Tống Thanh Thư không có ý định lưu lại, bất quá Hiệp Khách đảo võ học tương truyền chính là tuyệt thế thần công, đã xâm nhập vào trong bảo sơn rồi lại tay không mà về, thì cũng có chút tiếc nuối.
“Ta trước cứ tùy tiện nhìn qua một cái, nếu như phải tốn thời gian thì bỏ coi như là xong…”
Tống Thanh Thư trong lòng chủ ý đã định, liền tập trung suy nghĩ nhìn lại. Hắn kỳ thật cũng không nhớ ra được bên trong chi tiết, chỉ là đại khái nhớ kỹ chú giải cùng với ý tứ câu thơ không quan hệ, liền trực tiếp đem lực chú ý phóng tới trên thạch bích những văn tự theo cách hiểu của mình.
Lúc trước hắn tại Độc Cô Kiếm Trùng xem qua Độc Cô Cầu Bại lưu lại mười mấy chữ di ngôn, trong đó từng chữ bút họa đều tựa như một thanh lợi kiếm, bởi vậy hắn lĩnh ngộ kiếm ý Độc Cô Cầu Bại, lần này y dạng chữ bút họa, bất quá nhìn tới nhìn lui, Triệu Khách Man – Hồ Anh mấy chữ thực là bình thường, không giống như ẩn hàm kiếm ý…
Tống Thanh Thư nhướng mày, ánh mắt chuyển qua phía trên bên cạnh bức họa đồ, trên thạch bích vẽ lấy một thư sinh, đang phô diễn tư thế phất tay áo bên phải coi rất là ung dung đẹp mắt, bất giác hắn nhìn coi lại mấy lần, đột nhiên phát giác ra huyệt “Uyên Mạch” ở cạnh sườn bên phải mình chuyển động, một luồng nhiệt khí đi theo túc Thiếu Dương Đởm Kình vào hai huyệt “Nhật Nguyệt” và “Kinh Môn”
Tống Thanh Thư trong bụng mừng thầm, xem kỹ lại thì những đường dây cấu tạo nên y phục, nét mặt và cây quạt của người trong đồ hình, nét nào cũng liên lạc với nhau, hắn liền thuận chiều xem mãi xuống, thì quả nhiên nội lực trong người cũng chuyển vận theo những đường dây đó vận hành.
Tống Thanh Thư trong lòng vừa mừng vừa sợ, phải biết rằng bởi vì Kim Ba Tuần Hoa chi độc, chân khí trong cơ thể hắn bình thường không cách nào vận hành, bây giờ có thể là dựa theo lộ tuyến trên thạch bích vận khí, rõ ràng có thể thành công điều động nội tức, tuy rằng còn có chút tối nghĩa, thế nhưng là từ số không đến được một một bước này, có thể nói là ngày đêm khác biệt rồi.
Lập tức tìm được ý đồ trong bút pháp ngọn nguồn, theo thế luyện, cái đồ hình bút pháp này cùng thi họa bên ngoài khác nhau rất lớn, nét bút thuận nghịch có phần dị thường, có lúc đi từ dưới lên trên, lại cò lúc đi từ trái sang, khác hẳn với nét bút thông thường hoặc viết hoặc vẽ trong các sách vở cùng họa đồ, cũng nên biết rằng bất luận viết chữ hay họa đồ thì bao giờ, nét bút cũng đưa từ trên xuống dưới, từ tả sang hữu, vì thế mà gặp những chỗ bút pháp trái ngược, Tống Thanh Thư chẳng lấy thế làm quái lạ, trong lòng chắc chắc cứ theo đúng đồ hình mà luyện, những nét bút họa trên thạch bích kể cả thuận lẫn ngược, cả thảy là chín lần chín tám mươi mốt nét.
Tống Thanh Thư hôm nay tu vi tầm mắt hạng gì cao minh, nếu như biết rõ phương pháp phá giải, một đường xem xong, ước chừng một nén nhang công phu, liền đem ý đồ biết luyện rồi.
Năm đó Đông Tà, Tây Độc, Nam Đế, Bắc Cái tu luyện Cửu Âm Chân Kinh mấy chục năm cũng chỉ là kiến thức nửa vời, Vương Trùng Dương trong vòng mười ngày liền đem Cửu Âm Chân Kinh thông hiểu đạo lý, hôm nay hắn trong một nén nhang liền biết luyện một bức ý đồ ở trên đảo hiệp khách, Tống Thanh Thư tâm niệm chuyển một cái, khiến cho lực chú ý một lần nữa về tới trên hình vẽ thư sinh kia.
Hắn trong lòng suy nghĩ: “Bài thơ Hiệp Khách Hành tổng cộng có hai mươi tư câu, như vậy thì có hai mươi tư thạch thất tương ứng, chắc hẳn chỉ cần phá giải ghi chép bí mật trong hai mươi tư thạch thất này, thì có thể luyện thành võ công thần bí nhất Thái Huyền Kinh…”
Câu Triệu Khách Man – Hồ Anh là trong thạch thất đầu tiên rồi, ghi chép chính là một bộ võ học rất là khác lạ với pháp môn nội công hô hấp, bất kể là vận hành lộ tuyến chân khí, còn là một ít che giấu huyệt đạo, đều lộ ra cực kỳ quỷ dị thần bí…
Tống Thanh Thư trong lòng rất nhanh đã có phán đoán: Triệu Khách Man – Hồ Anh chính là một câu trong Thái Huyền Kinh, có lẽ cùng loại quy tắc với Cửu Âm Chân Kinh.
Hôm nay Tống Thanh Thư khổ nỗi không cách nào thuyên chuyển nội công, tại Hiệp Khách đảo thì nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, kể từ lúc này theo tình hình phán đoán, nếu có thể học được Thái Huyền Kinh, thì có lẽ đủ sức tự bảo vệ mình.
Tống Thanh Thư lại suy nghĩ: “Học trong một gian thạch thất, cũng chỉ bất quá tốn thời gian một nén nhang, nếu học xong trong hai mươi tư thạch thất, thì tốn thời gian cũng không bao lâu, chi bằng trước cứ học một ít rồi hãy nói, phương thức vận khí của Thái Huyền Kinh có lối tắt khác, đến lúc đó không chỉ có thể tự bảo vệ mình, nói không chừng còn có thể đem Kim Ba Tuần Hoa chi độc trong cơ thể giải hết…”
Trong lòng có chủ ý, Tống Thanh Thư liền bất động thanh sắc đã đến thạch thất thứ hai Ngô Câu Sương Tuyết Minh.
Tống Thanh Thư bản thân chính là tông sư kiếm pháp, liếc nhìn lại, liền nhìn ra văn tự trên thạch bích ẩn chứa chính là một bộ kiếm pháp cao thâm. Chỉ thấy trên vách đá rậm rạp chằng chịt khắc đầy chữ, văn trong chữ, nét bút giống như là một thanh trường kiếm, cùng sở hữu nét chữ giống như là có hai mươi ba thanh kiếm.
Chỗ các thanh kiếm này đủ kiểu, dài có, ngắn có, thanh thì mũi kiếm chổng ngược lên, thanh thì mũi kiếm chúc xuống, có thanh thì nằm nghiêng như muốn bay lên, có thanh xiên ngang như sắp rớt xuống.
Tống Thanh Thư bắt đầu ngắm nghía từng thanh một, khi hắn coi đến thanh kiếm thứ mười hai thì đột nhiên huyệt” Cự Cốt ” ở vai bên phải nóng ran, một luồng nhiệt khí rần rần như muốn phát động, khi hắn nhìn đến thanh kiếm thứ mười ba, luồng nhiệt khí thuận đường kinh mạch chuyển tới huyệt “Ngũ Lý”, nhìn đến thanh kiếm thứ mười bốn, luồng nhiệt khí chuyển vào huyệt “Khúc Trì”, luồng nhiệt khí mỗi lúc một lên cao độ, từ huyệt “Ðan Ðiền” bốc lên không ngớt, cứ tiếp tục xem những hình kiếm vẽ, nội lực cũng theo đó mà chuyển vận.
Chờ xem hết thanh kiếm thứ hai mươi ba, Tống Thanh Thư bỗng nhiên biểu lộ cổ quái muôn phần…
Tống Thanh Thư thân kiêm tinh hoa kiếm pháp Ngũ Nhạc, lại được Độc Cô Cầu Bại kiếm ý truyền thừa, kiêm bộ Võ Đang Nga Mi kiếm pháp sở trường, đương thời nếu lấy kiếm pháp mà nói, ngoại trừ A Thanh thần bí khó lường, hắn đã có thể được cho là đệ nhất nhân kiếm pháp, vì vậy ngay từ đầu hắn đối với trong bộ kiếm pháp của Thái Huyền Kinh cũng không phải là rất để tâm, bởi vì hắn cảm thấy kiếm pháp của mình đã tu luyện đến cực hạn rồi, sở dĩ hắn tu luyện chỉ là vì để xác minh sở học của mình, đồng thời xem đối với việc bức ra Kim Ba Tuần Hoa chi độc có trợ giúp gì hay không?
Thế nhưng sau khi nhìn qua bộ kiếm pháp Kiếm Nhị Thập Tam này, Tống Thanh Thư lập tức ý thức được đây quả thực không giống với tất cả các loại kiếm pháp đương thời, mà là có chút rất giống tuyệt chiêu “Kiếm Nhập Tâm” của Kiếm Thánh.