Phần 177
– Sử Tương Vân?
Tống Thanh Thư sắc mặt cổ quái.
Lý Thanh La giải thích nói:
– Sử Di Viễn nhi tử có nhiều, nhưng nhi nữ chỉ có một, thương yêu vô cùng, ngươi nếu như có thể làm cho nữ nhi của hắn vui vẻ, thì nói động đến Sử Di Viễn có thể nói là dễ dàng, Sử Di Viễn thân là người đứng đầu Ngự Sử đài, chỉ cần hắn đồng ý, thì Trầm Viêm cùng Liễu Thành Đại cũng sẽ không có dị nghị gì…
Tống Thanh Thư càng nghe càng là phiền muộn, nói ra:
– Vương phu nhân ra cái gì chủ ý gì kỳ quái quá…
– Vậy ngươi có biện pháp nào tốt hơn không?
Lý Thanh La liếc hắn.
Tống Thanh Thư nghẹn lời, hắn và Sử Di Viễn những người này thật đúng là một chút cùng xuất hiện cũng đều không có, muốn mời lão ra tay căn bản không có đầu mối.
Lý Thanh La hừ, tiếp tục nói:
– Phụ thân của Sử Di Viễn chính là Tam Triều Đế – Sư Sử Hạo, tu vi sâu không lường được, có lẽ là nhận ảnh hưởng từ lão, Sử Tương Vân từ nhỏ luyện tập được một thân võ công cao minh, hơn nữa tính cách sảng khoái, nếu không có phụ thân nàng một mực ngăn đón, nói không chừng trên giang hồ đã thêm một nữ hiệp rồi. Ngươi bây giờ nổi danh như vậy, có thể hướng tới những chuyện giang hồ để thu hút lợi dụng nàng…
Tống Thanh Thư sờ lên cái mũi:
– Loại sự tình bẩn thỉu sa chân này tại sao phải tại hạ phải đi…
– Bởi vì chỉ có ngươi mới có cái mị lực này cùng bổn sự…
Lý Thanh La thật sâu nhìn hắn…
– Chứ nếu dễ dàng như vậy, thì ta đã sớm lựa chọn một thủ hạ anh tuấn tiêu sái đi thông đồng với nàng rồi…
Tống Thanh Thư lông mày nhướng lên, đối với nàng đánh giá cực kỳ khoái trá, cười nói:
– Chỉ là một cô nương không rành thế sự mà thôi, phu nhân sử dụng chút thủ đoạn cao minh bụi hoa lão luyện thì tốt rồi.
– Luận thủ đoạn cao minh người nào so ra mà vượt ngươi.
Lý Thanh La phần môi lộ ra trào phúng…
– Huống chi Sử Tương Vân có một vị hôn phu thanh mai trúc mã, nào dễ dàng thông đồng như vậy?
– Vị hôn phu?
Tống Thanh Thư giật mình…
Lý Thanh La ừ một tiếng:
– Vị hôn phu của nàng tên Vệ Nhược Lan, chẳng những ngọc thụ lâm phong mà còn là trạng nguyên chi tài.
– Trạng nguyên?
Tống Thanh Thư không nói thêm gì…
– Ngươi cũng đừng xem nhẹ hắn, hắn không chỉ được Triệu Cấu khâm điểm trạng nguyên tiến sĩ khoa, đồng thời còn đoạt được trạng nguyên võ khoa, có thể nói văn có thể xách bút an thiên hạ, võ có thể lên ngựa định càn khôn, cũng không biết trong kinh thành có bao nhiêu danh môn thục nữ xem hắn là hoàng tử trong mộng a…
Lý Thanh La tán thưởng không dứt, hiển nhiên trong lòng nàng cũng vô cùng thưởng thức đối phương…
– Nếu ta không có sớm sắp xếp, thì cũng muốn gả Ngữ Yên cho hắn rồi.
Tống Thanh Thư giật mình, nam nhân có thể làm cho Lý Thanh La ngợi khen không dứt miệng, hiển nhiên hắn thật sự rất ưu tú, nghe được nàng câu nói sau cùng, nhịn không được hỏi:
– Vậy có phải Vương phu nhân có ý định đem Ngữ Yên gả cho biểu ca Mộ Dung Phục của nàng?
– Này… đừng có hô Ngữ Yên thân thiết như vậy…
Lý Thanh La trừng mắt với hắn một cái…
– Mộ Dung Phục có tài đức gì, có tư cách gì mà lấy nữ nhi của ta.
Tống Thanh Thư âm thầm thay Mộ Dung Phục mặc niệm…
– Thế nhưng Vương cô nương đối với biểu ca nàng có thể nói là mối tình thắm thiết a.
– Chỉ là tơ tình của một tiểu cô nương mà thôi…
Lý Thanh La mặt không biểu tình…
– Hôn nhân đại sự đương nhiên từ phụ mẫu làm chủ.
Đối với loại ép duyên này, Tống Thanh Thư không cho là đúng:
– Không biết phu nhân muốn Vương cô nương gả cho ai?
– Chuyện này không liên quan đến ngươi.
Lý Thanh La lạnh lùng đáp lại nói.
– Ách…
Tống Thanh Thư bị nàng lấp kín nói không ra lời, nếu không có Tiểu Long Nữ ở một bên, hắn hận không thể đem nàng vểnh cái mông lên hung hăng mà đánh một trận…
– Điều cần nói ta đã nói, có làm hay không thì tự chính ngươi nhìn xem mà làm.
Lý Thanh La lạnh lùng bỏ xuống một câu, sau đó xoay người cười lôi kéo Tiểu Long Nữ tay hỏi han ân cần, sắc mặt chuyển biến cực nhanh, làm cho Tống Thanh Thư tặc lưỡi không thôi.
Một lát sau, Lý Thanh La bỗng nhiên quay đầu nhìn qua Tống Thanh Thư:
– Đã trễ như vậy, ngươi còn ở lại chỗ này mà làm gì?
Tống Thanh Thư vẻ mặt bất mãn:
– Đại tỷ, đây là gian phòng của tại hạ, có được không…
Lý Thanh La nhướng mày:
– Đây không phải là gian phòng của biểu muội hay sao?
Tống Thanh Thư nhún vai.
– Là gian phòng của nàng, đồng thời cũng là của tại hạ a.
Lý Thanh La sắc mặt đại biến, vội nhìn xem Tiểu Long Nữ hỏi:
– Biểu muội… các ngươi ở cùng một chỗ à?
Tiểu Long Nữ nhẹ gật đầu:
– Đúng vậy a.
Tiểu Long Nữ nghĩ đến, Tống Thanh Thư bốc lên mạo hiểm lớn như vậy bảo vệ mình, hơn nữa nếu như triều đình Nam Tống nhìn không thấy nàng, sẽ đem tất cả lửa giận vung lên tại trên thân hắn, vì để cho hắn an tâm, mình cũng không muốn rời khỏi trong phạm vi tầm mắt của hắn.
Về phần cùng ở một gian phòng nhập lại cũng không phải là cái vấn đề gì, dù sao nàng có thói quen ngủ trên sợi dây, trước kia tại trong Cổ Mộ cũng là giống như thế này mà cùng Quá nhi ngủ ở trong một gian phòng.
Tiểu Long Nữ không rành thế sự, không biết nam nữ ở tại cùng một gian phòng sẽ làm cho thế nhân miên man bất định.
Lý Thanh La sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, hiển nhiên là muốn lệch ra, do dự rồi vẫn là quyết định đề tỉnh cho vị này biểu muội của mình một câu:
– Biểu muội, nam nhân này rất hoa tâm, muội không có lương phối với hắn, võ công của muội cao cường, lại có dung nhan, khuynh quốc khuynh thành, muốn có một ý lang quân như thế nào mà tìm không thấy, làm gì phải lại cùng hắn lăn lộn cùng một chỗ chứ? Lại không biết là hắn có cố ý lừa muội hay không, chưa nói là hắn đã có thê tử…
Nàng thậm chí suýt chút nữa đem sự tình của mình và Tống Thanh Thư đã xảy ra nói, bất quá cảm giác xấu hổ của nữ nhân làm cho nàng nhịn được xuống xúc động, chỉ có thể dùng phương pháp này nhắc nhở Tiểu Long Nữ.
Tiểu Long Nữ mặt ngọc ửng đỏ, nhỏ giọng đáp:
– Muội biết rõ a, hắn là tỷ phu của muội đấy…
– Tỷ phu?
Lý Thanh La run lên, vô thức cho rằng trong miệng của nàng nói ra là mình, còn tưởng là nàng đã biết sự tình của mình cùng với Tống Thanh Thư có một chân, trong lúc nhất thời không khỏi xấu hổ giận dữ gần chết.
Đồng thời còn lo lắng Tiểu Long Nữ hiểu lầm mình rõ ràng cùng Tống Thanh Thư có quan hệ như vậy, rồi lại cố ý khuyên Tiểu Long Nữ ly khai hắn, xem mình như là có tâm cơ…
– Biểu muội, kỳ thật ta cùng hắn…
Lý Thanh La trong đầu trống rỗng, muốn giải thích cái gì đó…
Tống Thanh Thư nghe được một đầu hắc tuyến, vội vàng cắt đứt lời của Lý Thanh La:
– Khục khục, phu nhân không nên hiểu lầm, không phải giống như phu nhân nghĩ, sư muội tuy rằng cùng ta ngủ cùng một chỗ… Ách, không đúng, ngủ ở trong một gian phòng, lại không có nghĩa là chúng ta ngủ cùng một chỗ.
– Cái gì?
Lý Thanh La trong lúc nhất thời không có kịp phản ứng.
Tiểu Long Nữ mỉm cười, ống tay áo giơ lên, một sợi dây phong ra quấn quanh tại hai cây cột của gian phòng, sau đó nàng nhấn mũi chân, thân người giống như một sợi lông vũ, nằm ở phía trên sợi dây.
Cho dù không phải lần đầu tiên nhìn xem Tiểu Long Nữ nằm trên sợi dây ngủ, nhưng Tống Thanh Thư hôm nay vẫn là có một loại cảm giác kinh diễm, không khỏi âm thầm cảm thán, chỉ sợ cái tất cả nam nhân của toàn thế gian này đều muốn trở thành sợi dây kia, khi hắn nhìn thấy sợi dây nằm xuôi dọc theo bên dưới cái mông no tròn của nàng…