Phần 174
Tiểu Long Nữ hiển nhiên cũng không có ý thức được nam nhân sát vách, sớm đã chiếm cứ trong lòng nàng sức nặng không nhẹ, vô thức hỏi:
– Lúc ngoài Dương Châu thành sau khi chúng ta tách ra, tỷ phu về sau như thế nào thoát hiểm vậy?
Không nghĩ tới lấy tính tình của Tiểu Long Nữ lại có thể biết chủ động hỏi tới sự tình quan hệ những người khác, Tống Thanh Thư mỉm cười:
– Khi sư muội rời đi, có mấy tên thị vệ đi vào sơn động…
– Á…
Tiểu Long Nữ kinh hô, nàng rất rõ ràng tình huống lúc ấy của Tống Thanh Thư, chỉ sợ cũng cho dù là một tên quân binh bình thường cũng có thể lấy được tính mạng của hắn, huống chi mấy tên cao thủ thị vệ? Tuy rằng biết rõ Tống Thanh Thư bây giờ đã bình yên vô sự, nàng vẫn nhịn không được lo lắng nghẹn tới cổ họng.
Nghe được trong giọng nói của nàng lo lắng, Tống Thanh Thư trong lòng ấm áp, đem sự tình lúc ấy thoát hiểm trải qua kể lại, đem chuyện mình ngụy trang thành thị vệ, hộ tống Thích Phương ly khai khỏi thành Dương Châu, đương nhiên một ít chuyện bất tiện thì bỏ qua, dù là như thế, quá trình của hắn cũng đầy đủ làm cho kinh tâm động phách.
– Không nghĩ tới trên thế gian này lại có võ công thần kỳ như thế, có thể hóa giải được Kim Ba Tuần Hoa chi độc, tỷ phu quả nhiên là phúc trạch thâm hậu.
Tống Thanh Thư vì để tránh cho để lộ tiếng gió cũng không nói đến cái tên công phu Quá Huyền Kinh, Tiểu Long Nữ cũng không có hỏi tới chỉ là thay hắn mà đổ mồ hôi.
– Có phải thiếu phu nhân Vạn gia rất đẹp?
Tiểu Long Nữ thình lình mở miệng hỏi.
Tống Thanh Thư giật mình, tiếp theo khóe miệng hơi hơi giơ lên:
– Đúng là quá xinh đẹp.
– Um…
Bình phong bên kia rất nhanh rơi vào trầm mặc.
Tống Thanh Thư nói tiếp:
– Bất quá so với sư muội mà nói thì kém xa.
– Cùng ta… có quan hệ gì chứ?
Tiểu Long Nữ trong lòng nhảy dồn dập.
Tống Thanh Thư biết rõ đạo lý hăng quá hóa dở, nên cũng không có tiếp tục trêu chọc đối phương, mà là nhắm mắt lại hít hà hưởng thụ cái tiểu nội khố ấm áp kiều diễm tựa như vẫn còn mang lấy hơi ấm của nàng khó mà có được kia…
Một lát sau, Tiểu Long Nữ nghe được sát vách truyền đến tiếng nước, hỏi:
– Ngươi làm gì vậy?
Tống Thanh Thư cười khổ nói:
– Ta đã tắm rửa xong muốn đi ra.
– Không…
Tiểu Long Nữ thốt ra…
– Ta… để ta… đi ra trước…
– Vậy sư muội trước mặc xiêm y đi…
Tống Thanh Thư biết rõ nàng lo lắng mình đứng lên trước thì sẽ lại nhìn thấy thấy cái gì không nên xem của nàng, nên nhún vai cười nói.
Nghe được tiếng nước tí tách, rất nhanh xuyên thấu qua bình phong mơ hồ chứng kiến một bóng hình xinh đẹp với toàn bộ đường cong đang triển hiện ra, Tống Thanh Thư trong lòng nóng lên.
Mặc dù biết bên kia bình phong lúc này có một phong cảnh, bản thân chỉ cần hơi chút di động vị trí thì có thể nhìn một cái không sót gì, thế nhưng Tống Thanh Thư đúng là vẫn còn không có vọng động, hắn không đành lòng đường đột mỹ nhân.
Một lát sau, Tiểu Long Nữ buộc lên đai lưng theo từ tấm bình phong bên kia chuyển qua, trên da thịt còn treo mờ mịt hơi nước, nhiệt khí bốc hơi trên khuôn mặt tái nhợt đã trở nên đỏ hồng cực kỳ động lòng người.
Chứng kiến Tống Thanh Thư thân thể trần truồng còn nằm ở trong thùng gỗ tắm, Tiểu Long Nữ trong nháy mắt xoay người sang chỗ khác:
– Ta… ta xong rồi, đến bên kia đợi…
Nói xong liền một đường đi tới bên kia cửa sổ.
– Đợi ta?
Mặc dù biết Tiểu Long Nữ không có ý tứ gì khác, nhưng Tống Thanh Thư vẫn tim đập gia tốc vài phần, vội vàng đứng dậy mặc xong y phục vào.
Tống Thanh Thư đi qua bình phong nhìn qua, chỉ thấy Tiểu Long Nữ lẳng lặng yên ngồi ở bên cửa sổ, ánh trăng nhàn nhạt chiếu rọi xuống, trên thân người nàng như phủ thêm một tầng cát vàng, thân người lộng lẫy tĩnh lặng như một nguyệt thần…
– Bên ngoài cửa sổ gió lớn, sư muội còn có nội thương trong người, mau vào trong đi.
Cho dù trước mắt cảnh đẹp khó được, thế nhưng tóc mai nàng đang bay múa cho thấy lúc này phía ngoài gió không nhỏ, Tống Thanh Thư đau lòng.
– Người tập võ có chút gió thì có cái gì…
Tiểu Long Nữ cười nhạt, cho dù ngoài miệng không cho là đúng, nhưng nàng vẫn tránh khỏi bên cửa sổ.
– Vừa rồi tắm rửa nước ấm đã làm cho trong kinh mạch trong thân thể sư muội thông suốt hơn, hiện tại chữa thương là tốt nhất.
Tống Thanh Thư đỡ nàng đi vào bên giường.
– Ta tự chính mình vận công điều tức thì được rồi.
Tiểu Long Nữ có chút mất tự nhiên rút tay trở về.
– Ngọc Nữ Tâm Kinh phương pháp vận khí quá mức hiểm quyệt, tâm tình chỉ cần có chút chấn động thì dễ dàng bị tẩu hỏa nhập ma, bởi vì như vậy nội thương cứ triền miên, nếu tự mình vận công chữa thương thì không biết phải bao lâu mới có thể triệt để khôi phục lại…
Tống Thanh Thư lắc đầu, nói tiếp.
– Sư muội không phải muốn thay phụ mẫu báo thù hay sao, thời điểm này phải nhanh lên khỏi hẳn thì mới thỏa đáng.
Bị hắn nói trúng rồi tâm sự, Tiểu Long Nữ do dự một chút nhỏ giọng nói ra:
– Vậy làm phiền tỷ phu rồi.
Tống Thanh Thư mỉm cười, vịn tay của nàng lên trên giường ngồi xuống, hai người ngồi đối diện với nhau, song chưởng chạm vào:
– Thả lỏng tâm trí, ta sẽ từ từ đem chân khí đưa vào trong cơ thể của sư muội giúp muội chữa thương.
– Ừ…
Tiểu Long Nữ gật gật đầu, yên tĩnh nhắm mắt lại.
Trong giang hồ ngoại trừ phu thê, phụ tử thì có rất ít tình huống hoàn toàn buông ra phòng ngự mà tùy ý để cho đối phương dùng chân khí đưa vào trong cơ thể mình, bởi vì một khi làm như vậy, có nghĩa là tại mình tại trước mặt đối phương không chút nào đề phòng, sinh tử đều chỉ là một ý niệm trong chớp mắt, Tiểu Long Nữ thì bởi vì mấy lần trước chữa thương, đối với hắn đã không có chút nào đề phòng chi tâm.
Chân khí hùng hồn thuần hậu chậm rãi tiến vào trong cơ thể Tiểu Long Nữ, chữa trị kinh mạch bị tổn thương. Tống Thanh Thư cẩn thận chu đáo gần trong gang tấc với mỹ nhân, không thể không cảm thán tạo hóa thần kỳ, Tiểu Long Nữ khuynh quốc khuynh thành trắng nõn như ngọc, hoàn mỹ không tỳ vết…
Tống Thanh Thư yên lặng nhìn ngắm đến nhập thần, Tiểu Long Nữ bỗng nhiên mở to mắt, cũng cứ như vậy lẳng lặng yên nhìn qua hắn.
Bị nàng bắt tại trận, Tống Thanh Thư mặt mo nóng lên, ý nói sang chuyện khác đến hóa giải bối rối của mình:
– Làm sao vậy?
Tiểu Long Nữ mím môi, do dự một chút còn là mở miệng hỏi:
– Sao… sao… chân khí lần này lại không vừa giống như… lần trước như vậy?
Nghĩ đến chuyện đã xảy ra trong Cổ Mộ chữa trị cho mình, bên trong thân thể lúc ấy nóng bỏng ngứa nhột, nhu cầu bản năng cần phải có dương cương chi khí trộn lẫn vào đến mức âm tinh phải phát tiết trào ra, thanh âm Tiểu Long Nữ đều có chút phát run.
Đã thấy làn da nàng lại ửng đỏ lên, Tống Thanh Thư cũng là trong lòng rung động, vội giải thích nói:
– Đương nhiên lần này khác… lần kia trong Cổ Mộ… ặc… ặc… đó là ngoài ý muốn.
Tiểu Long Nữ ngậm miệng nhẹ gật đầu, lại lần nữa nhắm mắt lại.
Trải qua sự cố nhỏ này xen vào, Tống Thanh Thư thu liễm tâm thần, hết sức chuyên chú thay nàng chữa thương, ước chừng cháy hết ba nén hương, hắn lưu luyến thu hồi hai tay:
– Thương thế bên trong thân thể sư muội đã tốt lên được bảy tám phần rồi, hảo hảo điều dưỡng một vài ngày thì có thể hoàn toàn bình phục.
Tiểu Long Nữ mở to mắt, yên lặng cảm thụ tình huống trong thân thể, trên mặt cũng lộ ra vẻ mừng rỡ:
– Quả nhiên so với tự chính mình chữa thương thì nhanh hơn nhiều lắm, nội lực của tỷ phu quả nhiên là… không cách nào hình dung, chỉ sợ ngay cả Tổ Sư Bà Bà cũng không có phần này công lực của tỷ phu…
Tống Thanh Thư mỉm cười:
– Ta càng lợi hại cũng là vì ta là tôn nữ tế (cháu rễ) lão nhân gia.
Tiểu Long Nữ sắc mặt trở nên hồng, phản ứng đầu tiên là hắn lại muốn chiếm tiện nghi nên mới nói vậy, chợt mới phản ứng tới quan hệ giữa hắn và đại sư tỷ, trong lúc nhất thời thần tình có chút không hiểu.
– Sư muội, chúng ta bây giờ là người một nhà, mối thù của sư muội chính là kẻ thù của ta, huống chi Nhạc Phi tướng quân một mực là nhân vật mà ta sùng kính…
Tống Thanh Thư nhìn qua ánh mắt Tiểu Long Nữ…
– Cho ta thêm một chút thời gian, ta không chỉ là muốn thay Nhạc Phi tướng quân báo thù, mà còn muốn khôi phục danh dự vinh quang của Nhạc Phi tướng quân.
– Người một nhà…
Tiểu Long Nữ mặt lộ vẻ dị sắc, trong lúc nhất thời ngơ ngẩn…
Nhìn qua gần trong gang tấc ngọc nhan hoàn mỹ vô hạ, Tống Thanh Thư kìm lòng không được đưa miệng mình tới gần đôi môi của nàng, mắt nhìn đối phương mặt càng đến càng gần, Tiểu Long Nữ tim đập càng lợi hại, trong đầu chỉ còn lại trống rỗng.
Tiểu Long Nữ trừng mắt một đôi mắt đẹp nhìn hắn, Tống Thanh Thư còn có chút chột dạ, thế nhưng là theo khoảng cách hai người càng gần, Tiểu Long Nữ vẫn không có cự tuyệt, đến cuối cùng tựa như ngầm thỏa thuận mà nhắm mắt lại.
Đôi lông mi run rẩy, mỹ nhân hiển nhiên có một chút không được bình tĩnh, Tống Thanh Thư mừng rỡ như điên, mắt thấy bờ môi hai người sắp chạm vào cùng một chỗ, hắn thậm chí đã cảm nhận được bờ môi mọng mềm mại đầy xúc cảm của nàng, nhưng vào lúc này, ngoài cửa sổ truyền đến một tiếng ho khan, Tiểu Long Nữ đột nhiên bừng tỉnh lại, một tay đẩy hắn ra, thân người giống thỏ con bị giật mình rúc vào bên kia giường, đem mặt chôn ở bên trong hai đầu gối…