Phần 168
Bên ngoài Tụ Anh Điện, văn võ bá quan, thị vệ binh sĩ, thái giám cung nữ tất cả đều đều bàn tán, dù sao uy vọng Nhạc Phi thật sự quá lớn, ngay cả sự tình Kim quốc đối với Nhạc Phi ra sao thì mọi người cũng đều biết, chứ nói chi đến Nam Tống?
Nghĩ đến Nhạc Phi, mọi người tại đây lộ ra các loại thần tình phức tạp, có tiếc hận đấy, có bi thương đấy, đương nhiên cũng có nghiến răng nghiến lợi đấy.
Hàn Thác Trụ nghe được thân phận Tiểu Long Nữ, thì hai mắt tỏa sáng, không ngờ sự tình rõ ràng xuất hiện chuyển cơ, gấp vội mở miệng nói ra:
– Đúng vậy, vị cô nương này cùng Nhạc phu nhân năm đó quả thật là có vài phần tương tự a…
Nghe được bọn họ xì xào bàn tán, trên khuôn mặt Tiểu Long Nữ băng sương hơi có chút biến hóa:
“Mẫu thân” cái từ này đối với nàng thật sự mà nói là quá xa xăm, nàng vốn tưởng rằng từ nhỏ mình chính là cô nhi, cho tới bây giờ cũng không để ý qua những thứ này, coi như là cho dù thân sinh phu mẫu có xuất hiện ở trước mặt, nàng chỉ sợ cũng có gợn sóng gì bao nhiêu. Nhưng khi được biết phụ mẫu của mình là bị gian nhân hãm hại, bức bách rơi vào đường cùng mới bỏ rơi nàng, sự tình liền khác nhau rất lớn.
Vạn Sĩ Tiết vừa sợ vừa giận, nguyên bản trước đó lão thu thập được tin tức Tiểu Long Nữ, biết được nàng không rành thế sự, vì vậy cũng không sợ nàng tiết lộ ra cái gì, nào biết được Tống Thanh Thư rõ ràng biết được thân phận của nàng!
Lão làm sao lại biết, thân phận Tiểu Long Nữ cực kỳ bí ẩn, ngay cả nàng cũng là trước đó không lâu mới tra ra được! Lúc này Vạn Sĩ Tiết thì cho rằng chẳng lẽ tâm phúc bên người của mình có gian tế?
Bất quá lão rất nhanh ý thức được hôm nay không phải là thời điểm nghi thần nghi quỷ, hừ lạnh nói ra:
– Đây chỉ là lời nói của một bên của họ Tống mà thôi, Hàn đại nhân nếu như cảm thấy nàng giống như phu nhân của nghịch thần Nhạc Phi, vì sao sớm chút không nói, mà lại chờ cho họ Tống nói ra như vậy, thì Hàn đại nhân mới đến phụ họa?
Hàn Thác Trụ nhàn nhạt đáp:
– Năm đó Nhạc phu nhân luôn luôn ru rú trong nhà không gặp mặt người, ta cũng chỉ là cơ duyên xảo hợp mới gặp qua một lần, sự tình cách nhiều năm như vậy, trong lúc nhất thời không nhớ ra được thì chẳng có gì lạ.
– Năm đó lão phu cũng đã gặp Nhạc phu nhân, vị cô nương này cùng Nhạc phu nhân thật có chút rất giống.
Hoàng Thường bỗng nhiên mở miệng nói, cho dù rất ít người biết rõ thân phận của lão, nhưng mà lão vừa rồi xuất ra một chiêu, liền làm cho Tiểu Long Nữ đang đại sát tứ phương bại trận, làm cho uy vọng của lão tăng cao, thấy lão đồng ý với Hàn Thác Trụ phán đoán, Vạn Sĩ Tiết cũng không dám mở miệng phản bác nữa…
– Năm đó thời điểm cái chết của Nhạc Phi, không biết đã phát sinh cái gì, Nhạc phu nhân cũng liền thất tung, nữ nhi của Nhạc Phi tung tích cũng không rõ…
Cổ Tự Đạo thật sâu liếc nhìn Hoàng Thường, hiển nhiên đang đoán chừng võ công của đối phương đến cùng cao đến bao nhiêu, chỉ tiếc vừa rồi trong nháy mắt đó ra chiêu quá nhanh, Cổ Tự Đạo cũng không thể nào phán đoán ra được.
Thời điểm này Cổ Tự Đạo đem chuyện này nói ra, thật sự có chút ý vị sâu xa, Tống Thanh Thư không tin dựa vào hiệp khách đảo thu thập tin tức mà lại không biết năm đó đã phát sinh ra cái gì, có thể Cổ Tự Đạo vẫn là giả trang ra một bộ cái gì cũng không biết, hiển nhiên bây giờ lại cố ý muốn chuyện này dẫn xuất ra, chẳng lẽ lão cũng chuẩn bị động thủ với Vạn Sĩ Tiết?
Vạn Sĩ Tiết hiển nhiên cùng Tống Thanh Thư có suy nghĩ giống nhau, Vạn Sĩ Tiết sợ hãi liếc nhìn Cổ Tự Đạo, đôi mắt nhỏ hiện ra hào quang âm tàn, có thể lão đang suy nghĩ kế tiếp ứng đối như thế nào.
– Năm đó Nhạc phu nhân sở dĩ mất tích, là vì có kẻ xấu muốn trảm thảo trừ căn, suốt đêm phái sát thủ đuổi giết thê tử Nhạc Phi cùng với nhi nữ…
Mặc dù biết mình bị người sử dụng trở thành đao kiếm, Tống Thanh Thư vẫn phải mở miệng nói ra.
– Người nào ác độc như vậy?
– Thật sự là quá vô sỉ rồi…
Nhạc Phi mặc dù là bị chính thức xử tử, nhưng phẩm cách của Nhạc Phi thì ai cũng không thể bắt bẻ, lại là có tiếng hậu thế của Chiến Thần, trong triều đình đại đa số người đối với Nhạc Phi đều có thái độ đồng tình, nhất là trong cấm quân, quan quân càng là tiếp nhận thần tượng kia.
Nhạc Phi bị oan giết, trong lòng bọn họ đã rất bất mãn rồi, dù sao cũng là chính thức định tội, bọn họ không dám nói gì, có thể khép tội Nhạc Phi tướng quân, nhưng thê tử của Nhạc Phi phải là vô tội, hôm nay nghe được Nhạc phu nhân cùng nữ nhi bị người đuổi giết, tâm tình tích tụ nhiều năm qua trong nháy mắt nổ tung.
Vạn Sĩ Tiết nghe đến sắc mặt tái xanh, chột dạ hướng phía Triệu Cấu nhìn, gặp hắn đồng dạng ánh mắt băng lãnh, phải biết rằng Nhạc Phi là nghịch lân của Triệu Cấu, hôm nay mình và hoàng đế cùng trên một sợi dây thừng châu chấu, đâu còn sợ cái gì nữa đây a…
Tống Thanh Thư nói tiếp:
– Về sau Nhạc phu nhân một đường trốn chết, lúc ấy nàng không thể tin được vào bất luận kẻ nào, đành phải chạy trốn tới Chung Nam sơn, muốn nương nhờ giáo chủ Vương Trùng Dương của Toàn Chân giáo thu lưu nữ nhi còn nhỏ của Nhạc Phi, thấy đạo sĩ Toàn Chân giáo mở cửa ôm lấy nữ nhi, Nhạc phu nhân lúc này mới yên lòng, ly khai đ dẫn dụ truy binh đuổi theo nàng, thế nàng không biết trời xui đất khiến như thế nào, nữ nhi của nàng không có được Toàn Chân giáo thu lưu, mà lại là đầu nhập vào phái Cổ Mộ bên cạnh Toàn Chân giáo…
Hắn đem chuyện lúc trước nghe Lý Thanh La nói ra thuật lại, người người nghe được bóp cổ tay, mỗi người trong lòng tràn đầy căm phẫn.
Tiểu Long Nữ cũng trợn mắt há mồm mà nhìn hắn, nàng mặc dù biết thân thế của mình, nhưng cụ thể năm đó đã phát sinh ra cái gì thì lại hoàn toàn không rõ ràng lắm, chỉ biết là phụ thân Nhạc Phi bị oan giết, mẫu thân lại bị đuổi giết đến nay sinh tử cũng không biết, nàng xưa nay không rành thế sự, với lại dưới mắt nàng, phụ thân bị Triệu Cấu giết chết, thì phái sát thủ đuổi giết mẫu tử nàng hiển nhiên cũng là Triệu Cấu, vì vậy lần này mới dứt khoát mà vào cung hành thích.
– Tên vô sỉ phái người truy sát đến tột cùng là ai?
Nghe hắn nói xong, một số ít người cũng nhịn không được nữa, nhao nhao gầm lên g lên.
– Xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt.
Tống Thanh Thư ánh mắt vốn là đặt ở trên thân Triệu Cấu, sợ tới mức trong lòng của Triệu Cấu nhảy dựng, cùng hung nhân khí lửa trong nháy mắt ngưng kết, may mắn Tống Thanh Thư ánh mắt rất nhanh chuyển qua trên thân Vạn Sĩ Tiết, nhìn xem lão lạnh giọng hỏi:
– Vạn đại nhân, năm đó ngươi giết hại trung lương, phái sát thủ tru sát gia quyến trung lương, những năm qua ngươi ăn ngon ngủ yên chứ?
– Ngươi ngậm máu phun người…
Vạn Sĩ Tiết sắc mặt trắng bệch, khí cấp bại phôi hét rầm lên, bất quá lão rất nhanh chú ý tới ánh mắt khinh bỉ của người chung quanh, hiển nhiên mọi người đã tin lời nói này.
Chỉ trách Vạn Sĩ Tiết có thanh danh quá kém, kỳ thật vừa rồi thời điểm Tống Thanh Thư còn chưa nói ra tên của lão, đại đa số người đã đoán được chính là Vạn Sĩ Tiết rồi.
– Hoàng thượng… phải vì vi thần làm chủ a…
Vạn Sĩ Tiết khóc trời đập đất kêu rên lên…
– Là do hai tên nghịch tặc này vì muốn thoát khỏi tội, nên cố ý hướng đến trên thân vi thần giội nước bẩn, hoàng thượng minh giám…
Tống Thanh Thư cũng cùng theo nói ra:
– Khởi bẩm hoàng thượng, vị bằng hữu của tại hạ sở dĩ vào cung hành thích, cũng là bởi vì bị lầm lạc, cho rằng chính hoàng thượng là hung thủ hại chết phụ mẫu của nàng, lúc này mới vào cung thay phụ mẫu báo thù, kỳ thật đầu sỏ năm đó hãm hại Nhạc Phi tướng quân chính là Vạn Sĩ Tiết kia. Long cô nương tuy rằng mạo phạm hoàng thượng, nhưng triều đại lấy hiếu thuận lập quốc, xin hoàng thượng niệm tình nàng cũng chỉ một mảnh hiếu tâm, trước điều tra rõ đầu sỏ năm đó, trả lại cho Nhạc Phi tướng quân một cái trong sạch, xong rồi thì định tội Long cô nương cũng không muộn.
Hàn Thác Trụ do dự một chút, lão một lòng bắc phạt, đã sớm muốn thay Nhạc Phi lật lại bản án để đề thăng sĩ khí quân dân, hôm nay đúng là cơ hội tốt, liền ra khỏi hàng quỳ xuống:
– Khải bẩm hoàng thượng khai ân, hãy trả lại cho Nhạc Phi tướng quân một cái trong sạch!
Văn võ bá quan nhìn nhau, dù sao tất cả mọi người là quan trường càng già càng lão luyện, làm sao không biết năm đó tru sát Nhạc Phi có trách nhiệm Triệu Cấu chịu?
Có thể trên đời này chưa bao giờ thiếu lấy nam tử hán đầy ngập nhiệt huyết, bỗng nhiên lại có một người quỳ xuống:
– Bẩm hoàng thượng khai ân, trả lại cho Nhạc Phi tướng quân một cái trong sạch…
Đã có người bắt đầu, kế tiếp càng ngày càng nhiều người quỳ xuống:
– Khải bẩm hoàng thượng khai ân, hãy trả lại cho Nhạc Phi tướng quân một cái trong sạch!
Nhìn xem quan viên thị vệ đông nghịt quỳ trên mặt đất, trong đó thậm chí cũng không có thiếu thái giám cung nữ, Triệu Cấu khó thở nói:
– Các ngươi đều cảm thấy Nhạc Phi chịu lớn lao oan khuất? Tốt lắm, trẫm nghe nói phàm là trên đời nếu có oan tình lớn lao, thì sẽ xuất hiện tháng sáu tuyết bay, hôm nay trẫm liền cho các ngươi một lần cơ hội, trẫm cũng không muốn cái gì tháng sáu tuyết bay, nếu là trong thời gian ba nén hương, lão thiên gia sẽ vì Nhạc Phi thút thít nỉ non đổ mưa xuống, trẫm liền hạ lệnh phúc thẩm tra lại sự tình năm đó!