Phần 72
Khi Tống Thanh Thư đeo lên mặt nạ Đường Quát Biện quay trở lại soái trướng, Đại Khỉ Ti lấy tấm chăn che khuất ngực, chờ nhìn thấy rõ hình dạng hắn thì mới nhẹ nhàng thở ra:
– Ngươi mang vị tình nhân giấu ở đâu rồi?
Tống Thanh Thư cười nói:
– Cái gì mà là tình nhân chứ, nàng là sư muội của tiểu đệ.
Đại Khỉ Ti khinh thường bĩu môi…
– Nhìn ngươi đối với nàng tâm tình khẩn trương như vậy, thì liền biết ngươi tồn tại cái tâm tư gì rồi.
– Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, cũng không có cái gì xấu mà phủ nhận đấy.
Tống Thanh Thư lại là thản nhiên thừa nhận, một chút ý tứ giải thích đều không có.
Đại Khỉ Ti nhịn không được vị chua nói:
– Ngươi lúc hoan ái với nhân gia thì dùng các loại thủ đoạn hoa mắt, giống như là ác ma vậy, như thế nào tại trước mặt nàng liền làm như là một quân tử? Tối hôm qua có cơ hội tốt như vậy, nàng không chút nào đề phòng mà nằm tênh hênh ở trên giường, ngươi rõ ràng đụng cũng không có đụng tới nàng…
Tống Thanh Thư bị nàng hờn dỗi khiến cho trong lòng rung động, một bên lại cởi y phục một bên đi tới cười nói ra:
– Ai bảo phu nhân là thê tử của người khác, nên đệ sử dụng cũng không đau lòng…
– Phải gió à…
Đại Khỉ Ti nổi giận không thôi, bất quá đầy tràn ngập lửa giận rất nhanh đã bị bàn tay của Tống Thanh Thư Long vuốt ve lấy, liền không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
– Ngươi đúng là chết tiệt, cứ dùng cái mặt nạ rậm râu kia khó coi chết được…
– Không có biện pháp khác, bên trong Kim doanh có nhiều tai mắt, cẩn thận thì vẫn là tốt hơn.
– Ngươi nhanh lấy xuống đi, với khuôn mặt này làm ta cảm thấy là mình đang cùng một nam nhân khác… thân mật.
– Phu nhân không cảm thấy thích thú hơn sao?
– Ngươi thật là hỗn đản!
Tống Thanh Thư cũng không cưỡng cầu nàng, dịu dàng hôn lên trán của nàng, bắt đầu chậm rãi hai tay nắm bắt nàng một đôi bầu vú no đủ xoa bóp, cái miệng ấm áp liếm láp bụng của nàng, du tẩu tại mỗi một tấc da thịt nàng.
Từng đợt cảm giác tô ngứa lại làm cho Đại Khỉ Ti giãy giụa thân thể, khanh khách cười:
– Đừng… đừng liếm… nhột a…
Nhìn xem trên mặt nàng càng lúc càng nồng đậm mị tình với đôi mắt tràn đầy xuân thủy, Tống Thanh Thư đem hai chân của nàng mở ra, trên hai mép môi mật âm hộ đã có một tầng lấp lánh chất lỏng, từ cái khe thịt diễm hồng thoạt nhìn ngon miệng.
Đại Khỉ Ti e lệ nhắm mắt lại, khu vực tư ẩn cứ như vậy triển lộ ra tới, nàng khẩn trương cặp bắp đùi đều phát run khi cảm nhận được đầu của Tống Thanh Thư chậm rãi tựa ở chính giữa hai chân mình, hô hấp nóng bỏng thậm chí cũng đã phà lên trên đôi môi mật…
Tống Thanh Thư nhìn xem viên âm hạch nho nhỏ tròn trịa vô cùng đáng yêu, liền dùng miệng ngậm xuống, đầu lưỡi đại lực mút lấy.
– A…
Đại Khỉ Ti thật dài rên rỉ một tiếng, đối với tên bại hoại này thành thạo bú liếm trên cái âm hộ, ăn tủy thì mới biết vị, hắn trêu đùa âm hạch của nàng, lại ân cần liếm láp lấy mẫn cảm da thịt mềm mại dọc theo khe thịt âm hộ, ngẫu nhiên còn đem hai mảnh môi mật ngậm trong miệng, đến khi cảm giác được thân thể của nàng lúc nhuyễn lúc cương, tiếng thở dốc cũng càng lúc càng nhanh, mỗi lần âm hộ bị đầu lưỡi hắn thô ráp liếm qua một lần, đều mang đến khoái cảm như dòng điện lưu thông qua thân thể nàng.
Đại Khỉ Ti thở hổn hển, cái loại mãnh liệt khoái cảm này làm cho nàng thoải mái được khó có thể thừa nhận, thân thể đều càng không ngừng co rút lấy, Tống Thanh Thư thỏa mãn nhìn mỹ phụ xuân tình nhộn nhạo vũ mị, lúc này mới lau miệng, nói:
– Hàn phu nhân… thoải mái sao?
Tống Thanh Thư đem chân của nàng tách ra, quy đầu nhắm ngay lỗ âm động nhấn một cái, lập tức côn thịt tiến vào bên trong cái âm động ấm áp.
– Ân…