Phần 6
Bất quá Hoàng nhan Bình cũng không nghĩ được quá nhiều, bởi vì Tống Thanh Thư trong miệng kích hôn, tay lại đùa bỡn trên bộ ngực của nàng, theo động tác của hắn, côn thịt giờ đã không ngừng ma sát lấy miệng âm động hơi mở ra của nàng, từ chỗ này rất nhanh truyền đến kích thích lại làm cho Hoàng nhan Bình chôn vùi tại trong hải dương khoái cảm.
Tống Thanh Thư đùa bỡn một hồi ngừng lại ngồi dậy, nữa quỳ gối giữa hai chân Hoàng nhan Bình, côn thịt đứng vững tại cửa miệng âm động Hoàng nhan Bình qua lại hoạt động lên, miệng âm động bị lửa nóng quy đầu to lớn của hắn cự cọ lên cọ xuống, thân thể nàng cũng đã nhuyễn giống như một bãi bùn, đang chờ đợi côn thịt của hắn nhét vào thân thể của mình…
Chỉ là Tống Thanh Thư cũng không vội đâm cây côn thịt vào âm động của nàng, dù sao Hoàng nhan Bình đã là thịt béo trong miệng, không có khả năng chạy trốn đấy, nên hắn tiếp tục càng thêm khơi dậy cơn động tình trong thân thể của Hoàng nhan Bình, làm cho nàng không chịu đựng nỗi từng cơn tô ngứa sâu trong âm động truyền đến, đành phải ấp úng nói ra:
– Nếu huynh muốn… um… muốn… thì… cứ… cho nhanh vào đi… um…
Nói xong nàng mắc cỡ nhắm mắt lại, Tống Thanh Thư được Hoàng nhan Bình cổ vũ, liền bắt đầu đem cây côn thịt hướng đến cửa miệng âm động nàng cắm tới, cũng không biết là vì cái lỗ miệng âm động của nàng vẫn còn quá nhỏ hay là hắn cố tình khiêu khích, cự mãng mấy lần đều là trơn trượt vượt qua cửa miệng âm động mà qua, không thể chui vào bên trong hang động, Hoàng nhan Bình bị lộng vài cái, liền dứt khoát duỗi ra bàn tay nhỏ bé giữ lấy cây côn thịt, trợ giúp Tống Thanh Thư nhắm ngay cửa khẩu âm động.
– Dùng… sức… đỉnh… cắm xuống… ân… là… là…
Ngượng ngùng trong Hoàng nhan Bình trong miệng dùng tiếng nhỏ như muỗi kêu nói lẩm bẩm. Tống Thanh Thư bị Hoàng nhan Bình bắt được mệnh căn của mình, lại thấy bộ dáng nàng ngượng ngùng động lòng người, một kích hưng phấn ập đến khiến cho cho tinh quan của hắn suýt nữa thất thủ, chậm rãi tập trung lại tình thần, từ về phía trước dùng sức…
– A… a…
Hoàng nhan Bình phát ra tiếng kêu khoái hoạt, cây côn thịt thô to đã thật sâu cắm vào bên trong âm động nhỏ nhắn chặt khít của nàng, bên trong hang động chất lỏng đã lầy lội không chịu nổi…
– Um… lớn quá… nhẹ… ừ… điểm nhẹ… ân…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: wWw.TuoiNung.Com
Lúc sau Tống Thanh Thư đã chăm chú đem cự mãng đại lực tại trong cái âm động trơn ướt chặt khít của nàng ra ra vào vào. Hoàng nhan Bình sớm đắm chìm tại trong khoái cảm đã không thể tự thoát ra được nữa rồi, trong miệng kiều gáy uyển chuyển, phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng liền ngay chính nàng nghe được cũng cảm thấy xấu hổ không thôi, đôi bầu vú to theo cử động của Tống Thanh Thư có tiết tấu đung đưa, hai đầu núm vú đỏ bừng nhô cao dựng thẳng tại đỉnh núi.
Tống Thanh Thư bắt đầu tăng lực cây côn thịt, đút vào càng lúc càng hăng say, mỗi lần quy đầu nhét vào đều đội sâu lên đến đến trên hoa tâm non mềm tựa hồ như muốn xuyên qua trong cơ thể nàng, Hoàng nhan Bình giãy giụa thân thể trắng nõn, trong phòng tràn đầy khí tức dâm mỹ.
Thay đổi chút tư thế Tống Thanh Thư cúi người xuống dưới hai tay giữ lấy bờ eo Hoàng nhan Bình nâng lên cao, ôm thân thể mềm mại của nàng cao thấp xóc nảy lấy, để cho côn thịt tại trong âm động Hoàng nhan Bình toàn lực chạy nước rút…
Hoàng Nhan Bình bị Tống Thanh Thư biến thành tư thế như vậy cảm thấy khó xử, nhưng thân dưới truyền đến cực đại kích thích khiến cho toàn thân tê dại, đành phải nhắm lại đôi mắt, hai tay ôm cổ Tống Thanh Thư mặc cho côn thịt của hắn tại trong hành lang âm động tàn sát bừa bãi, theo động tác hắn càng lúc càng lớn, Hoàng nhan Bình đột nhiên một tiếng kiều gáy…
– Á…
Nàng lần nữa đạt đến cao trào. Chỉ cảm thấy bụng dưới co rút nhanh, một làn âm tinh theo ở chỗ sâu trong hoa tâm phun ra…
Trong thoáng chốc, bàn tay của nàng chợt chạm tới trên gò má của Tống Thanh Thư, xúc cảm trơn nhẵn bóng loáng, nào có chút nào dấu vết râu quai nón của Đường Quát Biện, nàng kinh hô:
– Huynh lại gạt muội…
Tống Thanh Thư đã cởi ra cái mặt nạ để bên cạnh từ lúc nào, đắc ý nở nụ cười:
– Muội dù sao vẫn phải là quen dần với dáng dấp hiện tại của chính ta đấy, cùng lắm thì như vậy đi, nếu như lần sau muội muốn tỷ phu của muội, ta sẽ hóa thành toàn bộ hình dáng của hắn để cùng nhau hoan ái với muội?
– Nói cái gì mà nghe quái dị như vậy chứ?
– Muội phải cảm thấy may mắn mới là đúng, gả cho chẳng khác nào gả cho hai nam nhân thay nhau hoan ái muội, đương nhiên nếu như muội ưa thích thêm nam nhân, ta cũng có thể giả dạng làm bộ dáng nam nhân khác nữa đấy…
Hắn còn chưa nói xong, liền bị Hoàn Nhan Bình dùng đôi bàn tay trắng như phấn nện lên:
– Đi tìm chết! Càng nói càng hạ lưu rồi.
Tống Thanh Thư hặc hặc cười, cũng không nói thêm gì nữa, chăm chú mà ôm nàng, Hoàng Nhan Bình nỉ non xong, giờ thì hàm mị nhìn xem hai tay Tống Thanh Thư đang ôm eo của mình nâng lên cao, duỗi ra cái lưỡi đinh hương cùng hắn kịch liệt dây dưa mút hút cùng một chỗ, bên dưới Tống Thanh Thư tiếp tục đút côn thịt vào âm động nàng, động tác càng lúc càng nhanh, Hoàng Nhan Bình đã hoàn toàn trầm mê dưới sự kích tình của hắn, khoái cảm dìm ngập chôn lấp nàng.
– A… ai ui… ừ… á… a…
Không biết qua bao lâu, Hoàng Nhan Bình lại lần nữa bị Tống Thanh Thư làm cho leo lên tới đỉnh cao trào, lần này bị hoa tâm phun ra lửa nóng âm tinh một kích, cùng lúc Tống Thanh Thư cũng một tiếng gầm nhẹ, hắn đã đạt đến đỉnh điểm, đem đậm đặc dương tinh dịch bắn sâu vào ở chỗ sâu trong mật huyệt hành lang Hoàng Nhan Bình, đầu óc nàng trống rỗng, cảm giác thân thể giống như bay lên, mãnh liệt cao trào cơ hồ gọi nàng du hồn thiên ngoại.
So với Tống Thanh Thư bên này đang tiêu diêu phong lưu, thì Thường Thắng vương lại không may mắn như vậy. Rất nhanh chủ thẩm mới dựa vào ý tứ của hoàng đế cùng với Hoàn Nhan Lượng, vương vu oan giá họa cho Thường Thắng, tạo ra khẩu cung thừa nhận tạo phản, lập tức đem Thường Thắng vương cùng với mạng lưới quan viên thân cận đánh tan, trong đó liền bao gồm cả đám người của điện tiền đô kiểm Hoàn Nhan Đặc Tư.
Nhận được khẩu cung, hoàng đế lạnh lùng rơi xuống mật chỉ, đem độc tửu đưa cho Thường Thắng vương uống chết tại trong thiên lao.
Vì thế Thường Thắng vương phủ lúc này cũng trở nên tiêu điều vô cùng, gia đình cùng bọn nha hoàn sau khi nghe được tiếng gió đã sớm chạy trốn sạch, chỉ còn lại có Thường Thắng vương phi lẻ loi trơ trọi đứng ở bên trong hành lang.
“Vài chục năm nỗ lực, rõ ràng trong phút chốc bị hủy, chẳng lẽ là trời muốn Minh giáo vong ngã rồi sao?” Đại Khỉ Ti thất hồn lạc phách suy nghĩ.
Ba Tư tam sứ đứng ở bên cạnh nàng nhìn nhau, ai cũng ủ rũ.
Diêu Phong sứ dụng mở miệng nói…
– Phu nhân… bây giờ không phải là thời điểm cảm thán, tổng đàn Minh giáo vẫn đang chờ chúng ta tương trợ, chúng ta không thể thì cứ như vậy mà buông xuôi…
Lưu Vân sứ cũng gật đầu nói:
– Đúng vậy, Diêu Phong sứ nói rất có đạo lý.
Bọn họ từ xưa đến giờ đếu lấy lợi ích tổng đàn làm trọng, cho nên cũng không đến mức giống như Đại Khỉ Ti thất hồn lạc phách như vậy.
Có thể Đại Khỉ Ti tâm trạng thì khác bọn họ, bởi vì trong khoảng thời gian dài nàng ở tại Kim quốc, tuy rằng nàng không đến mức đã yêu Thường Thắng vương, nhưng cho dù là mèo chó ở cùng nhau mười năm trời cũng còn có cảm giác quen thuộc, huống chi Thường Thắng vương đối với nàng rất tốt, lần này trơ mắt nhìn xem hắn bị chết tại trong thiên lao, nàng lại bất lực không làm được gì, trong nội tâm tràn đầy áy náy…
Nghe được hai người bọn họ nói, Đại Khỉ Ti nhịn không được phát nổ:
– Nói thì là dễ, hiện tại Thường Thắng vương chết rồi, tất cả căn cơ của ta tại Kim quốc không còn nữa rồi, vậy còn biện pháp nào khác chứ?
Huy Nguyệt sứ liền nói ra:
– Hoàng Đế Kim quốc không phải là bị phu nhân mê hoặc hay sao, theo ta thấy nếu so sánh với Thường Thắng vương phế vật kia thì hắn có ích hơn nhiều lắm. Chi bằng phu nhân tìm cách thông đồng với hắn, lúc cần thiết thì có thể cứ để cho hắn chiếm chút tiện nghi, dù sao phu nhân bây giờ cũng không còn là thánh nữ rồi, nên cũng không đâu cần giữ gìn thân thể trinh tiết…
Đại Khỉ Ti tức nghẹn nói:
– Ngươi nói nghe nhẹ nhàng dễ lắm, không biết ngươi có phải là ngây ngốc ở Ba Tư lâu quá nên ngu si rồi, tại đây quyền thế nam nhân làm gì mà bị nữ nhân làm cho ảnh hưởng? Nữ nhân đối với bọn họ mà nói chỉ là một món đồ vật tiêu khiển mà thôi. Nếu như ta là hoàng hậu, chí ít là quý phi thì cũng còn dễ nói nói, ít nhất thì có thể ảnh hưởng đến hoàng đế, còn bây giờ thân phận của ta là vương phi của Thường Thắng vương, là đệ tức của hoàng, nay Thường Thắng vương đã bị xử tử, Hoàn Nhan Đản cho dù là có đem ta tiếp tiến cung đi, cũng không dám bốc lên sơ suất mạo hiểm công khai thân phận của ta với thiên hạ, đã là không có thân phận tương ứng, ta tại trong mắt mọi người cũng chỉ là kiện đồ chơi của hoàng đế mà thôi, thế thì có đại thần nào là nguyện ý cùng ta kết giao? Chứ đừng nói đến biện pháp gây nên ảnh hưởng đến quyết định của triều đình…
Lưu Vân sứ ánh mắt sang lên:
– Phu nhân thân phận mẫn cảm không thích hợp, thế nhưng Huy Nguyệt sứ lại không có vấn đề gì, vậy thì thông qua quan hệ của phu nhân đem nàng tiến cử cho hoàng đế, Huy Nguyệt sứ tuy rằng nhan sắc không phong hoa tuyệt đại bằng với phu nhấn, nhưng vẫn là mỹ nhân nổi danh của Ba Tư, muốn lấy lòng hoàng đế, thâm nhập vào hậu cung cũng đâu có khó khăn gì? Đến lúc đó hai người chung sức hợp tác, ta cùng Diêu Phong sứ nội ứng ngoại hợp, chỉ cần nắm giữ được bên trong nội cung, thì sự tình đã thành công hơn phân nửa rồi…
Huy Nguyệt sứ giả lập tức biến sắc:
– Như vậy sao được!
– Như thế nào lại không được?
Đại Khỉ Ti lâu nay hận nàng thường lấy danh nghĩa lợi ích chung của Minh giáo để áp mình, lúc này liền gậy ông đập lưng ông…
– Chẳng lẽ ngươi không muốn vì tổng đàn, vì Minh Tôn mà hy sinh sao?
Nhìn thấy ánh mắt mấy người đang liếc nhìn mình, Huy Nguyệt sứ gấp nói:
– Ta đương nhiên nguyện ý, bất quá nếu ta ở trong hậu cung tìm cách nắm lấy thời cơ thì cần có thời gian, hiệu quả quá chậm, trong khi tổng đàn thì bất định có thể chống đỡ được lâu như vậy, vậy chi bằng bây giờ chúng ta thừa cơ khống chế hoàng đế, chỉ cần có thể khống chế được hắn, thì không phải muốn làm cái gì thì làm cái đó sao?
Nàng vì không muốn thất thân cho hoàng đế, cho nên vắt hết óc tìm biện pháp khác.
Đại Khỉ Ti ánh mắt sáng lên, nàng tuy rằng cùng Huy Nguyệt sứ có riêng oân án, nhưng không đến mức vì vậy mà làm lỡ chánh sự, chủ ý của Huy Nguyệt sứ giả tuy rằng mạo hiểm hơi cao, nhưng lại cho thấy có hiệu quả nhanh:
– Tốt, ngươi sẽ là biểu tỷ của ta, ta sẽ đem ngươi tiến cử cho hoàng đế, đồng thời thừa cơ đem Diệu Phong, Lưu Vân hai người mang vào cung, đợi đến khi trong lúc hoàng đế đến sủng hạnh ngươi, chúng ta bắt đầu ra tay, chỉ cần có thể nhanh chóng diệt trừ được lão Đại Hưng Quốc kia, thì có thể làm không kinh động đến những người khác, lúc đó thì mới có thể không chế hoàng đế được!
Mấy người còn lại đầu gật đầu đồng ý, bất quá mọi người rất nhanh ý thức được mấu chốt vấn đề, Đại Hưng Quốc thân là đại cao thủ của Kim quốc, thì như thế nào có thể im hơi lặng tiếng diệt trừ lão đây?
Lưu Vân sứ nói:
– Đại Hưng Quốc võ công cho dù có cao đến đâu, cũng không thể vượt qua được giáo chủ Trương Vô Kỵ của Minh giáo trung thổ, ngày trước ba người chúng ta liên thủ, thì Trương Vô Kỵ cũng không phải là đối thủ, thì chỉ một Đại Hưng Quốc thì mà sợ gì?
– Tuy là như thế, nhưng vẫn phải cẩn thận thì tốt hơn, chúng ta lần này không được thất bại, phải tất yếu một kích phải đánh trúng, vì thế mọi người phải trao đổi thương lượng cụ thể như thế nào để mà hành động.
Đại Khỉ Ti nhắc nhở.
Nàng dù sao cũng là hiện đang là mẫu thân của thánh nữ Minh giáo Ba Tư, hơn nữa lời nói cũng có đạo lý, vì vậy mấy người vây quanh bắt đầu thương lượng.