Phần 48
Tống Thanh Thư nhướng mày, hắn giờ phút này muốn chữa thương cho Tiểu Long Nữ, nên phân thần không được, liền nói ra:
– Âu Dương tiên sinh, Cừu tiên sinh, phiền toái các người rồi…
Âu Dương Phong vẻ mặt âm trầm, mặc dù lão chưa nghĩ ra về sau, sẽ đối đãi với Dương Quá như thế nào, dù nói thế nào thì Tiểu Long Nữ cũng tạm xem như là nhi tức của mình, giờ bị Toàn Chân Ngũ Tử đánh cho bị thương thành như vậy, hơn nữa lão vốn là cùng Toàn Chân giáo lâu nay luôn đối phó, bởi như vậy càng là lửa cháy đổ thêm dầu, lạnh giọng nói ra:
– Hôm nay Toàn Chân giáo các người cũng đừng nghĩ đến chuyện sống!
Vừa dứt lời, thân ảnh liền hướng đến Toàn Chân Ngũ Tử nhào tới, Khưu Xử Cơ nhất thời kinh hãi, vội vàng sắp xếp trận thế ngăn địch, bọn họ vừa rồi bởi vì tay không tấc sắt nên bị tổn thất nặng dưới tay của Tiểu Long Nữ, vừa mới có thời gian chụp lấy binh khí vào tay, cho nên việc ứng phó với Âu Dương Phong dù có võ công cao hơn, cũng không có chật vật lắm…
Năm xưa Đàm Xứ Đoan chết ở dưới tay của Âu Dương Phong, Thiên Cương Bắc Đẩu Trận bị phá, về sau Mã Ngọc cũng đi về cõi tiên, Toàn Chân Thất Tử vẻn vẹn còn lại thành Toàn Chân Ngũ Tử, vì để ứng đối với các cao thủ tuyệt đỉnh, bọn họ tuyển lấy trong tam đại đệ tử người có võ công tốt nhất đó là Doãn Chí Bình cùng Triệu Chí Kính làm dự bị, tuy rằng uy lực không bằng Toàn Chân Thất Tử chính thức liên thủ, nhưng cũng bổ sung được toàn bộ Thiên Cương Bắc Đẩu Trận.
Chỉ tiếc Triệu Chí Kính đã chết, Doãn Chí Bình lại bị Tiểu Long Nữ một kiếm đâm thủng ngực, lúc này chỉ còn hơi thở mong manh, đám người Khưu Xử Cơ đành phải kéo Vương Chí Bằng, Lý Chí Thường trám vào thay thế. May mắn tất cả mọi người của Toàn Chân giáo hằng ngày đều tinh nghiền Thiên Cương Bắc Đẩu Trận, bọn họ vội vàng ra trận, cũng không có bị loạn.
Lúc này Thiên Cương Bắc Đẩu Trận phân bổ, “Thiên Quyền” “Ngọc hành” từ chính diện ngăn địch, hai bên “Thiên Cơ” “Khai Dương” phát chưởng đánh thọc sườn, đằng sau “Diêu Quang” cùng “Thiên Tuyền” hỗ trợ vòng lên.
Âu Dương Phong vù vù tung ra bốn chiêu, đẩy ra chưởng lực bốn người, lông mày cau chặt, Toàn Chân Thất Tử nếu là đơn đả độc đấu, thì sẽ không có người nào địch lại lão, thế nhưng là hôm nay khi cùng mọi người chạm chưởng đụng vào nhau, tình thế khác nhau rất xa, bảy người này mỗi một chiêu phát tới đều có kình lực tất lớn, vượt qua xa nếu từng người tự chiến, lão lập tức triển khai “Linh xà quyền pháp”, tại trong quay tròn loạn chuyển, thân hình linh động, chưởng ảnh tung bay.
Năm đó ở tại Ngưu gia thôn, lão tận mắt nhìn thấy qua Hoàng Dược Sư bị Toàn Chân Thất Tử dồn ép đến mức luống cuống tay chân, hôm nay tự mình nhận thức mới biết năm đó Hoàng Dược Sư phải đối mặt với cục diện cỡ nào hung hiểm.
“Vương Trùng Dương đúng là thần nhân vậy, lưu lại Thiên Cương Bắc Đẩu Trận này rõ ràng làm đám đệ tử dù võ công không nên thân, cũng có thể cùng tuyệt đỉnh cao thủ chống đỡ.”
Lão đối với Vương Trùng Dương có thể nói vừa hận lại kính, hận chính là năm xưa Vương Trùng Dương giả chết phá tuyệt chiêu Cáp Mô Công, kính là đối phương có một thân thần công thông thiên triệt địa, quả thật là đệ nhất nhân.
– A!
Trong đại điện lập tức nổi lên từng đợt kinh hô, thì ra trong điện có nhiều đệ tử quan sát chiến cuộc của bọn họ, mắt thấy tám người đang đánh nhau, dần dần đầu óc choáng váng hoa mắt, trời đất quay cuồng, nhìn thấy không biết có bao nhiêu thân ảnh Âu Dương Phong đang chạy băng qua băng lại, những đệ tử kia tu vi chưa đủ, lập tức trước mắt tối đen, ngửa mặt lên trời hoặc ngã sấp xuống, có không ít người hôn mê bất tỉnh.
Toàn Chân Ngũ Tử cùng Lý Chí Thường, Vương Chí Bằng vẫn một mực chiếm định phương vị, ra sức ngăn cản, biết rõ chỉ cần có một người thất thần, thì hôm nay không một ai có thể bảo vệ được tính mạng, Toàn Chân phái như vậy sẽ bị diệt.
Âu Dương Phong thì trong lòng cũng âm thầm kêu khổ, vừa rồi lúc tấn công nếu là tung ra sát chiêu, tiện tay giết một số người của đối phương, thì Thiên Cương Bắc Đẩu Trận đã phân bổ không thành công, vốn tưởng rằng Đàm Xứ Đoan, Mã Ngọc đã chết, nhất thời có chút chủ quan khinh địch, làm hại lúc này cầu thắng không được, muốn ngừng cũng không xong…
Song phương đều là vào thế đã đâm lao thì phải theo lao, tất cả xuất toàn lực quần nhau. Âu Dương Phong trong vòng nửa canh giờ liền biến số mười loại võ công kỳ môn, thủy chung cũng chỉ có thể bất phân thắng bại.
Toàn Chân phái bảy người này cũng là toàn lực hỗ trợ lẫn nhau toát ra hừng hực nhiệt khí, trên thân đạo bào ai cũng mồ hôi sũng nước.
Cừu Thiên Nhẫn thấy thế hét lớn:
– Âu Dương huynh, Cầu mỗ đến giúp lão một tay đây!
Toàn Chân Ngũ Tử than thầm, bọn họ đối phó với một Âu Dương Phong đều đã là miễn cưỡng, lại thêm một Cừu Thiên Nhẫn, thế thì đâu còn còn cơ hội để sống?
May mắn trong đại điện vẫn còn đệ tử Toàn Chân rất nhiều, thấy thế liền nhao nhao rút ra trường kiếm đem Cừu Thiên Nhẫn ngăn lại, bọn họ võ công mặc dù thua xa đối phương, thế nhưng là dùng nhiều người, tạo thành nhiều cái Thiên Cương Bắc Đẩu Trận, Cừu Thiên Nhẫn cũng không chiếm được thượng phong tức thời.
Nghe được Cừu Thiên Nhẫn hô Âu Dương Phong cả giận nói:
– Ai muốn ngươi hỗ trợ…
Lão vốn là hạng người tâm cao khí ngạo, nếu đụng phải cấp cao thủ ngang hàng, ví như giao đấu cùng Hoàng Dược Sư, thì lão sẽ không ngại cùng Cừu Thiên Nhẫn liên thủ, nhưng Toàn Chân Ngũ Tử đều là vãn bối của lão, Lý Chí Thường, Vương Chí Bằng loại này càng là vãn bối trong vãn bối, lão đường đường là Tây Độc đối phó với những người này, nếu còn cần người khác hỗ trợ, lời truyền đi chẳng phải là hạ thấp uy danh của mình?
Cùng bảy người đấu lâu như vậy, Âu Dương Phong dần dần đã có phương pháp phá giải. Lý Chí Thường cùng Vương Chí Bằng mặc dù là trong hàng tam đại đệ tử là những người nổi tiếng, thế nhưng võ công so với Toàn Chân Ngũ Tử còn kém quá xa, dẫn đến việc phối hợp trận pháp luôn luôn có chút ít đình trệ, lúc đầu còn không cảm thấy, giao thủ đã lâu như vậy, Âu Dương Phong hạng gì nhãn lực, đã nhìn thấy rõ.
Chỉ thấy lão bỗng nhiên có chút kẽ hở, dẫn tới Lý Chí Thường gấp liều công tới, lúc đó lão mới quay người tung một chưởng hướng trên người Lý Chí Thường đánh tới, Toàn Chân Ngũ Tử kinh hãi, cùng ra tay cứu viện, Thiên Cương Bắc Đẩu Trận vốn là dựa vào hỗ trợ lẫn nhau, cho dù Âu Dương Phong công kích hung mãnh như thế nào, nhưng bọn họ cũng tự tin có thể bảo vệ được cho Lý Chí Thường…
Ai ngờ Âu Dương Phong vốn chính là đòn đánh nghi binh, tập trung sự chú ý của Toàn Chân Ngũ Tử, lúc này liền lắc mình đã xuất hiện ở trước mặt bưng Vương Chí Bằng đứng ở vị trí xa nhất, Vương Chí Bằng vội giơ kiếm đón đỡ nhưng làm gì còn kịp.
“Bịch…”
Một tiếng, cả người hắn tựu như cái bao cát trúng chưởng văng thật xa, nếu Âu Dương Phong không cố kỵ phía sau lưng phản kích đánh tới, thì một chưởng này đã lấy tính mạng của Vương Chí Bằng rồi, cho dù là như vậy, Vương Chí Bằng đã bị trọng thương, không còn có năng lực tái chiến. Dùng động tác mau lẹ, Âu Dương Phong liền phá được Thiên Cương Bắc Đẩu Trận của đối phương…
Tống Thanh Thư lúc này mới nói với Đại Khỉ Ti cùng Bồ Sát Thu Thảo:
– Chúng ta xuống núi trước…
Thời điểm này hắn có chút hối hận mình không có đem theo ba nghìn tinh binh lên núi, dẫn đến thân trũng xuống bên trong lớp lớp trùng vây. Đương nhiên nếu không có Tiểu Long Nữ đàng cần cấp bách cứu chữa, hắn cùng với Âu Dương Phong và Cừu Thiên Nhẫn, cũng đủ đem Toàn Chân giáo bức lấy…
Thấy bọn họ hướng ra cửa đại điện rời đi, cũng không biết là đạo sĩ nào hô lên:
– Chớ để bọn họ tẩu thoát…
Những tên đạo sĩ này cũng thấy rõ ràng Tống Thanh Thư là thủ lĩnh Kim quốc, nếu như có thể bắt được hắn, bất kể là nhóm cao thủ Âu Dương Phong hay là ba nghìn tinh binh dưới núi, cũng sẽ sợ ném chuột vỡ bình, còn nếu để cho Tống Thanh Thư chạy thoát rồi tổ chức đại quân tấn công lên núi, Toàn Chân giáo chỉ sợ hôm nay thật sự là sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát…
Tống Thanh Thư phóng nhãn nhìn lại, thấy xung kiếm quang lập loè, mỗi bảy tên đạo sĩ tạo thành một đội, chồng chất bao quanh hắn vào chính giữa. Trong bảy tên đạo sĩ liên kiếm hợp lực, thì có một đạo sĩ võ công nhất lưu chống đỡ, lúc này tương đương có trên trăm cao thủ quây bốn vòng kiếm.