Phần 174
Mây xanh mưa tễ, Tống Thanh Thư tỉnh táo lại, nhìn xem trên cái âm hộ non nớt của nàng của nàng lưu lại đỏ ửng, trong lòng áy náy:
– Nam Tiên muội, ta…
Hắn còn chưa nói xong, Gia Luật Nam Tiên lạnh lùng đã cắt đứt lời hắn:
– Đi ra ngoài!
– Chuyện tối nay là do ta không tốt, ta sẽ đối với muội phụ trách.
Tống Thanh Thư tiếp tục nói.
– Đi ra ngoài!
Gia Luật Nam Tiên nhặt lên y phục bên cạnh, yên lặng mặc vào người, sắc mặt vẫn là rét lạnh như băng.
Tống Thanh Thư biết rõ nàng vừa nhận kích thích có chút lớn, bây giờ có nói bất luận cái gì cũng không có hữu dụng, chỉ đành đợi nàng qua cơn tức giận thì mới lại chậm rãi cùng nàng giải thích.
– Vậy muội cứ nghỉ ngơi trước đi, ta sẽ không quấy rầy muội nữa…
Thấy nàng một chút phản ứng cũng không có, Tống Thanh Thư cười khổ, từ trong phòng đi ra ngoài, thuận tay đem cánh cửa đóng lại.
Bước chậm tại trong hoa viên, Tống Thanh Thư có chút hối hận, hắn cùng với Gia Luật Nam Tiên chỉ là qua loa thưởng thức lẫn nhau, thậm chí có một loại quân tử chi giao nhạt như nước, kết quả chuyện xảy ra tối nay đem toàn bộ chuyện giao hảo lúc trước toàn bộ bị hủy.
Hắn mặc dù cho là mình có mị lực, nhưng hắn cùng Gia Luật Nam Tiên tiếp xúc trong thời gian quá ngắn, vẫn chưa đủ để lấy lấy thắng trái tim của nàng, vì thế đối phương làm sao có thể cam tâm tình nguyện đem thân thể nàng giao cho mình?
– Đêm dài tình ngắn, công tử không có ở trong phòng ôn nhu hương cùng mỹ nhân, sao lại ra đây một mình ở trong viện than thở vậy?
Cách đó không xa, trong hoa viên vắng lặng không một bóng người, bỗng nhiên truyền tới một giọng nữ nhân mềm mại.
Tống Thanh Thư vừa nghe được thanh âm này, lập tức nổi trận lôi đình, bước chân khẽ động, liền xuất hiện ở bên cạnh người nàng, một tay quật ngã, hắn ngồi xuống để nàng nằm úp ngang tại trên cặp đùi mình, trong tiếng kinh hô của nàng, đối với cặp mông đẫy đà to lớn, bàn tay hắn hung hăng quất xuống hai mảnh mông thịt nàng…
– A…
Một tiếng thét kinh hãi, tới cùng chính là từ trên cái mông nảy nở của Trình Giao Già truyền đến một cỗ va chạm lực đạo, lực đạo càng lúc càng không giảm chút nào, ngược lại có loại tăng thêm xu thế, liền tục vang lên tiếng “bạch… bạch”.
– A… nhẹ chút…
Trình Giao Già cái trán giơ lên, đôi mi xinh đẹp tuyệt trần nhíu chặt, thân thể cứ như vậy thô bạo lôi kéo, chỉ cảm thấy một cỗ toàn tâm đau đớn truyền đến.
Tống Thanh Thư giống như nghe không được, vẫn như trước có tiết tấu bàn tay chấn động, Trình Giao Già chỉ có thể cắn răng kiên trì, cũng không quá vài khắc, gương mặt xinh đẹp nàng lại càng lúc càng đỏ hồng, nguyên lai là bởi vì vừa rồi cái mông nàng nâng lên, làm hai chân phân càng mở, mấy đầu ngón tay của hắn đánh xuống có chút va chạm đến trong khe mông của nàng, thỉnh thoảng còn chạm đến phía dưới cái âm hộ…
– Chậm… chút…
Trình Giao Già cũng không nhịn được nữa lại mở miệng, chỉ cảm thấy nơi riêng tư đau đớn run lên, Tống Thanh Thư nhìn xem trước mắt cái mông lớn tròn trịa của nàng, lực đạo bàn tay đột nhiên gia tăng…
Phía sau cái mông thịt chấn động liên tục không ngừng, hơn nữa những đầu ngón tay của hắn cùng nơi riêng tư tiếp xúc càng thêm thường xuyên, điều này làm cho nàng lâm vào tình cảnh lưỡng nan, rõ ràng lại làm cho nàng cảm thấy có chút nóng người.
“Bạch… bạch…”
Đã đánh mông mình lâu như vậy, còn không dừng lại sao?
Trình Giao Già đỏ mặt, trong lòng kịch liệt giãy giụa, phàm loại này loại, vừa ngượng ngùng không muốn, lại ẩn ẩn mong chờ phía sau hắn đừng có ngừng tay, ở giữa tình dục kích động, âm động của nàng đã rỉ ra nước, lúc này đôi mắt sáng của nàng có một chút mê ly, kìm lòng không được thuận theo lực đạo phía sau, làm cho cái mông bự ngạo nghễ vểnh lên chấn động, lấy thuận tiện để nơi riêng tư dễ hơn ma sát với bàn tay hắn vỗ xuống, mỗi khi bàn tay hắn chạm đến, khi thì chèn ép đến ở giữa hai mép ngoài, cái loại này trở nên càng thêm khát vọng…
Nơi riêng tư làm nàng ngứa ngáy, làm cho đôi chân Trình Giao Già có chút như nhũn ra, nàng cố gắng khép chặt môi hồng, không cho tiếng rên phát ra, vậy có vẫn không nén được tiếng thở gấp, khiến cho Tống Thanh Thư nghe được.
Chẳng biết lúc nào, Tống Thanh Thư đã buông Trình Giao Già ra, đanh xuống một lúc trên mông nàng, Tống Thanh Thư tà hỏa trong lòng mới dần dần nhạt đi, hung hăng trừng mắt nhìn nàng:
– Còn không phải là phu nhân làm chuyện tốt!
Trình Dao Già đau đến hai mắt đẫm lệ uông uông, giữ lấy bờ mông:
– Ai bảo phụ thân nàng đem trượng phu của ta biến thành như vậy…
Tống Thanh Thư phiền muộn hừ:
– Phụ thân nàng là phụ thân nàng, nàng là nàng, oan có đầu nợ có chủ, cũng không phải nàng làm hỏng Lục thiếu trang chủ, phu nhân tìm nàng tính toán làm gì?
– Khoản nợ phụ làm trái, tử phải thường đó là đạo lý hiển nhiên!
Trình Dao Già cắn môi, khác trước thẹn thùng ngượng ngùng, thần tình lúc này trở nên cực kỳ quật cường.
Tống Thanh Thư kinh ngạc nhìn nàng, có chút ngoài ý muốn nói ra:
– Không nghĩ tới phu nhân đối với Lục thiếu trang chủ vẫn còn tình sâu vậy a.
– Không phải như ngươi nghĩ!
Trình Dao Già vội vàng khoát tay giải thích nói…
– Kỳ thật ta đối với hắn vẫn còn có chút tình cảnh phu thê, dù sao… dù sao…
Nàng ngẩng đầu nhìn chung quanh, vẫn thấy vắng lặng không có một bóng người nhỏ giọng nói ra:
– Dù sao ta đã làm chuyện có lỗi chuyện với hắn, bất quá lần này, lại nghe được hắn lại đem ta dâng đưa cho ngươi, một chút tình cảnh áy náy cuối cùng cũng đã tan thành mây khói. Ta hiện tại đã nghĩ thông suốt, về sau sẽ an tâm tâm cùng… cùng… với ngươi…
Trình Dao Già ngẩng đầu liếc nhìn Tống Thanh Thư, chợt lại đem đầu hạ thấp xuống dưới, gương mặt thẹn thùng…
– An tâm cùng… ngươi… chung giường, ta chỉ là vì hắn mà làm một việc cuối cùng…
Tống Thanh Thư nghe xong, thở dài một hơi:
– Chỉ tiếc là lại làm khổ Gia Luật Nam Tiên.
– Ai nói làm khổ nàng…
Trình Dao Già kiều hừ một tiếng…
– Về sau nàng sẽ minh bạch, có thể cùng một nam nhân như ngươi… hoan ái, đối với nữ nhân mà nói là cỡ nào là… sung sướng may mắn…
Tống Thanh Thư liền nghiêm mặt nói ra:
– Phu nhân cho rằng vuốt mông ngựa ta sẽ không truy cứu đến chuyện này nữa sao này?
Trình Dao Già điềm đạm đáng yêu nhìn qua hắn:
– Ngươi không phải mới vừa trừng phạt nhân gia sao này?