Phần 142
– Tiểu di?
Tống Thanh Thư sắc mặt cổ quái, nghe khẩu khí của nữ nhân này, thê tử Nhạc Phi tựa hồ là tiểu di của nàng, đáng tiếc lúc trước không hỏi Trương Hoằng Phạm cho rõ ràng, chỉ biết là thê tử Nhạc Phi họ Lý, còn tên gì thì cũng không biết.
Theo nàng vừa rồi, thái độ trước và sau đối với Nhạc Linh San hoàn toàn bất đồng, tựa hồ đã chứng minh trong lòng mình phán đoán, Nhạc Linh San không phải là là nữ nhi của Nhạc Phi, Trung Nghĩa Quân cũng vậy, hữu tướng Trương Nhu cũng thế, giống như đều bị một người nào khác lợi dụng rồi.
– Họ Lý? Lý Thu Thủy cũng họ Lý…
Tống Thanh Thư trong lòng nghi hoặc, không có trùng hợp như vậy chứ.
– Là người nào?
Trong lúc Tống Thanh Thư thất thần, khí tức khó tránh khỏi có lúc dị thường, phía dưới nữ nhân thần bí lập tức liền nhận ra.
Chuyện cho tới bây giờ, Tống Thanh Thư cũng không có gì cần phải ẩn mình, liền nhảy xuống:
– Tại hạ rảnh rỗi đi ngang qua nơi đây, làm đường đột phu nhân, mong rằng thứ tội cho.
Nhìn trước mắt tên râu quai nón này lại nói chuyện có vẻ nho nhã, nữ nhân thần bí lông mày nhíu chặt:
– Ngươi đến đây từ lúc nào?
– Tại hạ đến cũng hơi lâu rồi.
Tống Thanh Thư đáp.
– Vậy ngươi cái gì cũng đều nghe thấy?
Nữ nhân thần bí trong mắt hàn quang lóe lên.
– Cái gì nên nghe được cũng đã nghe rồi, cái gì không nên nghe thì sẽ không nghe không thấy.
Tống Thanh Thư tựa hồ không thấy được trong mắt nàng sát khí, vẫn nhàn nhã nói.
– Vậy ngươi… chết cũng được rồi…
Nữ nhân thần bí thanh âm đột nhiên chuyển sang lạnh lẽo, đưa tay liền hướng lồng ngực hắn chưởng tới.
Thân pháp Lăng Ba Vi Bộ nàng liền xuất hiện ở trước mặt Tống Thanh Thư, mắt thấy bàn tay bạch ngọc muốn chạm đến trên lồng ngực hắn rồi, thì lại đột nhiên đã mất đi tung ảnh của đối phương.
Chuyện này kinh sợ không phải chuyện đùa, phải biết rằng vừa rồi chính là thân pháp Lăng Ba Vi Bộ tinh diệu đã đem thực lực đám người cường đại của Trung Nghĩa Quân đùa bỡn như bên trong bàn tay, lúc này tuyển rõ ràng mất đi hiệu lực rồi sao?
– Tại hạ và phu nhân xưa nay không thù oán không thù, vì sao lại ra tay tàn nhẫn như thế?
Tống Thanh Thư hiện thân bên ngoài một trượng có hơn, cau mày nói.
– Chỉ trách là ngươi biết được nhiều chuyện…
Nữ nhân thần bí lại công tới, trong lòng nàng cho là sự tình vừa rồi chỉ là một chút ngoài ý muốn, dù sao nàng đối với võ công của mình vô cùng có lòng tin, đối với Lăng Ba Vi Bộ lại càng có lòng tin.
Trước kia xem Đoàn Dự sử dụng Lăng Ba Vi Bộ, Tống Thanh Thư cảm thấy Đoàn Dự sử dụng không được tự nhiên, lúc này chứng kiến trước mắt nữ nhân này xuất sử ra, mới biết được cái gì gọi là Lăng Ba Vi Bộ, nữ nhân này tư thái ưu nhã, mỗi chiêu mỗi thức xuất ra thì ưu mỹ như họa để hình dung, chỉ bất quá phía sau ưu mỹ, che dấu lấy chiêu thức âm độc tàn nhẫn.
Tống Thanh Thư bây giờ thì cũng coi như kiến thức rộng rãi, võ công trong thiên hạ hắn đại khái cũng hiểu rõ, thế nhưng nữ nhân này sử dụng ra võ công ngoại trừ Lăng Ba Vi Bộ, thì các chiêu thức khác hắn rõ ràng chưa từng thấy qua.
Chỉ là so với lần trước tại Kim quốc đụng phải Bạch Liên thánh nữ võ công có vài phần tương tự, tuy rằng hai người sử dụng võ công thì cách một trời một vực, bất quá cái loại mờ ảo này cảm giác quả thực là rất giống.
– Phu nhân là người phái Tiêu Dao?
Tống Thanh Thư trong lòng động, nhịn không được hỏi.
– Nếu người bên ngoài biết được phái Tiêu Dao, thì lại càng phải giết không tha!
Nữ nhân thần bí sát khí trên người càng đậm, ra tay nhanh hơn vài ba phần.
Tống Thanh Thư liên tục nhường nhịn rồi lại thấy đối phương càng làm thêm trầm trọng, hắn cũng nổi giận:
– Phu nhân đã không nói đạo lý, thì ta đây cũng muốn biết một chút rút cuộc phu nhân là thần thánh phương nào.
Vừa dứt lời, ngón tay liền hướng tấm khăn lụa trên mặt nữ nhân thần bí giật xuống, khinh công hắn đã gần đến với cảnh giới quỷ thần, chỉ vài bước, liền xuất hiện ở trước mặt nàng, đầu ngón tay thậm chí đã kề đến dưới cái khăn che mặt.
Nàng kia cũng không có ngờ tới hắn lại có thể đến nhanh như vậy, nhanh đến mức Lăng Ba Vi Bộ cũng không có kịp thi triển, thân thể chỉ có thể vội vàng phóng lên trên đỉnh đầu của hắn, vòng eo mềm mại cong về phía sau, thân người dường như không xương uốn lượn, lúc này mới tránh được ngón tay của hắn.
Chân phải của nàng giẫm chạm nhẹ đầu vai của hắn nhảy dựng lên, chân phải giơ cao khỏi đỉnh, bên trong làn váy dài, giữa chân hạ thể liền bạo lộ không thể nghi ngờ, cặp đùi tuyết trắng kéo căng, phía trên là một gò mu phập phồng, toàn bộ cái âm hộ khéo léo như trái táo, trên mặt âm hộ, cái tiểu nội khố bằng lụa mỏng không che dấu được một thảm lông đen nhánh tiêm nhung đón gió phiêu cuốn, lõa lồ hiện ra một cái khe thịt nhục phùng, bởi vì bắp đùi phải mở rộng ra, cơ bắp tác động, hai mảnh tô nhuận mép ngoài có chút mở ra, theo động tác nhấc chân kéo ra một vòng hơi mờ trong suốt, nàng nhấc chân lăng không Lăng Ba Vi Bộ, một đôi đùi đẹp trần trụi rắn chắc thẳng lưng cong lên, cơ bắp căng cứng lại đường cong cân đối hoàn mỹ…
Nhìn xem nàng bày ra tính dẻo dai kinh người còn có bởi vì vậy lộ ra cái âm hộ trần trụi khiêu gợi kia, Tống Thanh Thư nhịn không được tặc lưỡi:
– Oa a, thật tốt dáng người…
Nàng kia thừa dịp thân thể hướng sau ngược lại, mũi chân cao cao giơ lên đá văng tay của hắn, vừa hạ xuống chạm đất liền nghe được đối phương có chút ngả ngớn, sắc mặt đỏ ửng:
– Vô lại hỗn đản…
Nói xong lại công đến, bất quá vừa rồi nhìn thấy võ công Tống Thanh Thư vừa rồi bày ra, nàng trở nên so với trước cẩn thận hơn rất nhiều, ra chiêu vẫn giữ lại ba phần dư lực để chuẩn bị sẵn cho bất cứ tình huống nào.
Tống Thanh Thư cũng không có thể tùy tâm sở dục, dù sao nữ nhân này võ công cực kỳ cao, chỉ sợ ngoại trừ Đông Phương Mộ Tuyết, tất các các nữ nhân mà hắn quen biết, không có ai so ra mà vượt nàng, hơn nữa Lăng Ba Vi Bộ cùng với võ công thần kỳ tinh diệu, hai người ngươi tới ta đi, trong nháy mắt đã tung ra hơn mười chiêu.
Nàng kia càng đánh càng kinh hãi, võ công của nàng vốn là rất cao, lại phối hợp Lăng Ba Vi Bộ công đến như vậy, dù là đụng với cao thủ ngang cấp thì cũng có thể dễ dàng thắng được, nào ngờ trước mắt tên râu quai nón này võ công cao cường thì không nói, một thân khinh công tựa hồ mơ hồ còn trên mình.
Lúc này nếu có ngoại nhân đứng bên cạnh quan sát mà nói, chỉ sợ cả kinh tròng mắt rơi ra ngoài rồi. Nữ nhân đem Lăng Ba Vi Bộ sử xuất đến mức tận cùng, toàn bộ thân người hóa thành làn bạch sắc, chung quanh tứ phía đều là tàn ảnh của nàng, người xem hoa mắt, không biết tàn ảnh nào mới là bản thể của nàng, thân pháp của Tống Thanh Thư lại là theo phong cách khác, thường cứ mỗi một chỗ thì đột nhiên biến mất, không qua một khắc lại xuất hiện tại vị trí khác không thể nào đoán định…
Hai làn thân ảnh cứ như vậy quấn giao, lại đấu hơn mười thức, hai làn thân ảnh trong phút chốc đã tách ra.
– Hừ… võ công của ngươi cứ như vậy, cũng không có gì hay hơn sao?
Nữ nhân trong lòng mặc dù kinh sợ, ngoài miệng lại nói như mây trôi nước chảy.
Tống Thanh Thư cũng không nói gì, chỉ là đắc ý giơ lên trong tay cái khăn lụa màu trắng che mặt nàng.
– Hả?
Nữ nhân lập tức mặt mày biến sắc, gấp vội vươn tay sờ khuôn mặt, khăn lụa che mặt đã không cánh mà bay.
– Thần tiên tỷ tỷ?
Thấy rõ trước mắt hình dạng nữ nhân, Tống Thanh Thư thốt ra, lúc trước hắn ý đồ tìm kiếm bí kíp võ công của thiên hạ cất giấu, đã từng hướng đến Đại Lý vào động Vô Lượng Sơn, ở bên trong gặp được ngọc tượng xinh đẹp, trước mắt nữ nhân này cùng ngọc tượng có năm sáu phân tương tự.
– Không đúng, lại có chút ít bất đồng.
Tống Thanh Thư lắc đầu, ngọc tượng niên kỷ tầm mười tám, mười chín tuổi, trước mắt nữ nhân này tầm ngoài ba mươi tuổi, ngọc tượng xinh đẹp linh động, trước mắt nữ nhân này xinh đẹp nhưng bên trong lộ ra vài phần lãnh diễm…
– Phu nhân cùng Vương Ngữ Yên là có quan hệ như thế nào?
Tống Thanh Thư đột nhiên cảm giác được trước mắt nữ nhân này so với ngọc tượng, ngược lại cùng Vương Ngữ Yên lại có phần tương tự nhiều hơn…
– Ngươi nhận thức Ngữ Yên?
Nữ nhân thần bí giật mình, bất quá rất nhanh tỉnh lại, ngậm miệng không nói thêm cái gì…
– Quả nhiên là phu nhân cùng Vương Ngữ Yên có quan hệ, chỉ là không biết phu nhân đến tột cùng là người như thế nào.
Tống Thanh Thư trong lòng có mấy suy đoán, thế nhưng rất nhanh bị hắn hủy bỏ.
– Ngươi rốt cuộc là người nào?
Nữ nhân thần bí hiển nhiên cũng có nghi hoặc giống nhau đối với hắn.
Tống Thanh Thư đang muốn trả lời, bỗng nhiên trước mắt một làn màn khói mù nồng đậm chung quanh thân nàng bay lên, đến lúc khói mù tản đi, đâu còn thân ảnh của nữ nhân thần bí?
– Rõ ràng bị nàng gài câu hỏi a.
Tống Thanh Thư đứng nguyên tại chỗ, trong lòng phiền muộn…