Phần 10
Hoàn Nhan Đản dù sao cũng là hoàng đế, sau khi qua đi bối rối thì hắn rất nhanh trấn định lại, nhìn chằm chằm vào Đại Khỉ Ti:
– Ngươi rốt cuộc là ai?
Đại Khỉ Ti thản nhiên cười, nhẹ nhàng vuốt lên tóc mai:
– Ta không phải là Đào Hoa phu nhân mà ngươi mong nhớ ngày đêm sao?
Như thường ngày khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân hiện ra, nhưng là khuôn mặt này làm cho hắn sởn hết cả gai ốc, Hoàn Nhan Đản lắc đầu:
– Không phải, ngươi không phải là Đào Yêu.
– Ta đương nhiên chính là Đào Yêu, chỉ là bất quá ta còn có một thân phận khác, đó chính là Tử Sam Long Vương của Minh giáo.
Nghĩ đến ngày xưa ở trước mặt hắn lúc nào cũng uốn mình theo người, hôm nay Đại Khỉ Ti đối mặt với hắn có loại khoái cảm trả thù.
– Tử Sam Long Vương?
Hoàn Nhan Đản lặng yên cố nhớ đến cái tên này, chỉ tiếc tên tuổi Tử Sam Long Vương trong giang hồ tuy rằng hiển hách, thế nhưng đối với người trong nội đường của cái miếu mà nói, cũng không quá hơn lùm cỏ, hắn làm gì mà qua nghe cái tên này.
Diêu Phong sứ hắng giọng:
– Đại Khỉ Ti, phu nhân hãy hỏi chính sự.
Đại Khỉ Ti sắc mặt trở nên ửng hồng, rồi mới lên tiếng:
– Hổ Phù của người đang để nơi đâu?
– Hổ Phù?
Hoàn Nhan Đản trong lòng chợt động, Hổ Phù không phải để trong cái tủ trong tẩm cung này sao? Bọn họ đã khống chế nơi đây, theo lý thì đã tìm ra được rồi, tại sao lại phải hỏi đến ta?
Người đang trong tuyệt cảnh thì sức lực cố gắng tựa như là vô hạn, như thường ngày Hoàn Nhan Đản mặc dù là có chút hoa mắt ù tai, nhưng lúc này tính mạng đang an nguy, hắn lại thanh tỉnh hơn so với bất cứ lúc nào khác…
“Nếu như bọn họ hỏi như vậy, thì chứng tỏ là không tìm ra được, xem ra Hổ Phù ta đã ném đi đâu rồi, nếu như bình thường ném mất đi Hổ Phù thì tuyệt đối đó là đại sự, nhưng bây xem ra nhưng đó lại là chuyện tốt.”
Hoàn Nhan Đản nhanh chóng suy nghĩ, trong lòng lập tức liền có chủ ý.
– Ngươi thấy trẫm ngu xuẩn đến mức nói cho ngươi biết sao?
Hoàn Nhan Đản cố ý hừ một tiếng, ra vẻ Hổ Phù đang được hắn giấu ở một nơi an toàn, nếu hắn không nói, các ngươi thì ai cũng đừng mong tìm thấy.
– Dụng hình.
Lưu Vân sứ liền nói, Minh giáo của Ba Tư am hiểu ám sát, cho nên đối với cấu trúc của thân thể người càng là vô cùng quen thuộc, về phương diện tra hỏi có thể nòi là đã nâng lên đến hạng nghệ thuật, cho dù là những chiến binh đã trải qua huấn luyện cũng đều chịu không được thủ pháp của bọn họ, chứ đừng nói đến một hoàng đế quen sống an nhàn sung sướng.
– Các ngươi dám… trẫm chính là thiên tử, các ngươi dám dụng hình với trẫm sao?
Hoàn Nhan Đản lập tức biến sắc, bất quá trong giọng nói để lộ ra ngoài mạnh trong yếu chi ý.
– Ngươi bây giờ chỉ là tù nhân của chúng ta, chứ cái gì mà là thiên tử?
Diêu Phong sứ châm chọc nói.
Hoàn Nhan Đản sắc mặt thay đổi mấy lần, lúc trước hắn còn nỗ lực đứng thẳng, thời điểm này dường như nhụt chí xụ xuống, trong lúc này thì hắn nhớ ra cái gì đó, vội vàng đối với Đại Khỉ Ti nói ra:
– Đào Yêu, bởi vì cái gọi là nhất nhật phu thê bách nhật ân, chúng ta cũng không chỉ là một ngày, chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm nhìn xem trẫm bị tra tấn như vậy sao?
Đại Khỉ Ti cười lạnh nói:
– Ngươi thực cho rằng mấy lần đó chính là quả thật chiến đoạt được thân thể của ta sao? Ta chỉ dùng qua thuốc mê, để cho ngươi gặp được chút ít tươi đẹp trong mộng mà thôi, ngay cả Thường Thắng vương cũng không có chạm qua được thân ta, chứ nói gì đến ngươi?
– Cái gì!
Hoàn Nhan Đản thất thần, từ đầu đến giờ chính mình cũng chưa từng có đạt được được nữ nhân này? Đã có những hồi ức tốt đẹp đều là nằm mơ? Sự đả kích này không thua gì lúc hắn vừa phát hiện mình đã bị biến thành tù nhân, nên liền ngớ ngẩn.
Ngay vào lúc này, đột nhiên từ phía ngoài có thị tiến vào bẩm báo:
– Hoàng hậu nương nương đã tới, muốn gặp hoàng thượng.
– Không gặp… gọi nàng quay trở về đi…
Đại Khỉ Ti cau mày nói, lúc này, nếu hoàng hậu nhìn thấy được thì sẽ tính sao đây?
Hoàn Nhan Đản nghe được hoàng hậu đã tới, thường ngày thì hắn không thích nữ nhân cường thế này, nhưng thời điểm này dường như thấy được cứu tinh, liền há mồm hô:
– Hoàng…
Chỉ tiếc là bên cạnh hắn Huy Nguyệt sứ đã có phòng bị, hắn còn không có kịp hô to thì liền đã bị điểm á huyệt.
– Hoàng hậu như thế nào vào lúc này lại tìm đến hắn chứ?
Diêu Phong sứ nghi ngờ nhìn về phía Đại Khỉ Ti.
– Ta cũng không rõ ràng lắm…
Đại Khỉ Ti lắc đầu…
– Hoàn Nhan Đản cùng hoàng hậu bình thường hay bất hòa, ta tại trong hoàng cung mấy ngày này cũng không có gặp hoàng hậu có lai vãng qua lại gì, lúc này chợt đi tới đây đúng là có chút kỳ quái.
– Có khi nào sự tình của chúng ta đã bị bại lộ?
Huy Nguyệt sứ nhịn không được hỏi.
– Chắc không đâu…
Đại Khỉ Ti suy nghĩ một lát nói ra…
– Hành động lần này của chúng là bất ngờ, lại không có để lộ ra cho ai biết được, thì nàng không có khả năng biết được…
Ngay vào lúc này, bên ngoài cửa điện đột nhiên truyền đến âm thanh bạo động, tâm phúc của bọn họ đã chạy tới báo nói:
– Hoàng hậu cứ xông tới, thuộc hạ không dám ngăn cản!
Đối phương thân là hoàng hậu, bọn chúng giả mạo ngự tiền thị vệ vốn là có chút ít chột dạ, hơn nữa cho dù là thị vệ thật sự cũng không dám cản trở nàng, dù sao đây cũng là chuyện gia sự của thiên tử.
Còn những tên giả mạo thị vệ thì lại có tật giật mình, cuối cùng thì lúng túng để để cho hoàng hậu vào trong.
– Nghe nói hoàng thượng đêm nay bảo đệ muội tiến cung, ta thân tẩu tẩu thuận tiện sang đây thăm…
Hoàng hậu Bùi Mạn đang nói thì im bặt, chợt nhìn thấy tình huống trong điện lộn xộn, ngây ngẩn cả người…
– Các ngươi là ai?
Diêu Phong sứ cùng Lưu Vân sứ liếc nhìn nhau, cùng lúc bước ra, hoàng hậu Bùi Mạn còn chưa có kịp phản ứng, thì thái giám cung nữ đi theo phía sau đã đều bị tàn sát, nhận được chỉ thị, đám thị vệ giả mạo phía bên ngoài cũng thừa cơ giết sạch đám cung nữ thị vệ đi cùng với hoàng hậu còn lưu lại ngoài cửa…
Hoàng hậu Bùi Mạn lúc này cũng kịp phản ứng:
– Có thích…
Âm thanh vừa la lên thì cũng đã bị Đại Khỉ Ti điểm á huyệt, nhìn qua trước mắt nữ nhân hoa lệ này, Đại Khỉ Ti mỉm cười:
– Vốn là ta còn đang tính toán lấy cách nào để khống chế Thái Hòa điện, không ngờ chính ngươi tự đưa đến cửa.
– Hỏi xem Hổ Phù có ở tại chỗ nàng không vậy?
Huy Nguyệt sứ nhắc nhở, dù sao trong tẩm cung hoàng đế không phải ai cũng đều có thể đi vào, chỉ có Bùi man thân là hoàng hậu, hoàn toàn có cơ hội cầm lấy đi Hổ Phù.
Đại Khỉ Ti nhẹ gật đầu, tiện tay giải huyệt đạo hoàng hậu Bùi Mạn, ai biết đối phương vừa thoát khốn liền mắng to lên:
– Đào Yêu tiện nhân này, rõ ràng cấu kết với kẻ ngoài phạm thượng làm loạn…
Bởi vì Hoàn Nhan Đản ưa thích Đào Yêu, Bùi Mạn sau khi gả cho Hoàn Nhan Đản thì không có cảm nhận được từ trên thân đối phương có qua tình cảm yêu thương mình, đương nhiên đối với Đào Yêu hận thấu xương, hôm nay nhìn thấy tình huống này, càng là lửa cháy đổ thêm dầu.
– Câm miệng, tính mạng ngươi cùng tên cẩu hoàng đế là do ta nắm giữ, ngươi nếu muốn giữ lấy mạng sống, thì hãy trả lời cho tốt vấn đề của ta hỏi.
Đại Khỉ Ti nào có công phu cùng nàng tranh giành tình lang, lạnh lùng nói ra.
– Hừ, ngươi bây giờ có phải là rất đắc ý?
Hoàng hậu Bùi Mạn trên mặt lộ ra nụ cười kỳ quái…
– Có phải là ngươi cho rằng tại nơi đây đã hoàn toàn khống chế sao?
– Ngươi có ý tứ gì?
Đại Khỉ Ti liền cảm thấy không ổn.
– Ngươi lập tức sẽ biết, tiện nhân ngươi không phải là được xưng là mỹ nhân nhi, đến lúc đó bổn cung sẽ đem ngươi ném vào trong kỹ viện, nhận hết ngàn người chen lấn cưỡi lên trên thân ngươi, sau đó sẽ đem ngươi mang ra lăng trì xử tử.
Hoàng hậu Bùi Mạn nghiến răng nói.
Vừa lúc đó, bên ngoài truyền đến thanh âm vang dội:
– Thần Hoàn Nhan Lượng, có việc cầu kiến hoàng thượng!