Phần 67
Hai người bịt mặt đều mặc y phục hồng y Lạt Ma, một người trong đó đầu trọc bóng loáng, một người ống tay áo theo gió bay phấp phới, rõ ràng là gãy một cánh tay, chính là Huyết Đao lão tổ cùng Tang Kết hai người.
– Có muốn thăm dò bọn họ một chút?
Gia Luật Nam Tiên lần này ra ngoài mục đích chủ yếu vốn là không phải là cùng Tống Thanh Thư luận võ, mà là thám thính tin tức.
– Cũng hợp với ý của ta…
Tống Thanh Thư quay về Gia Luật Nam Tiên nở nụ cười, hai người lặng yên phóng theo sát phía sau của hai người kia.
Khinh công Tống Thanh Thư thì không cần phải nói, không ngờ là Gia Luật Nam Tiên khinh công cũng phi thường tinh diệu, trong lúc tiềm hành cũng không phát sinh tiếng xé gió từ y phục.
Huyết Đao lão tổ cùng Tang Kết đi tới trước một tòa nhà, cảnh giác quay đầu lại nhìn ngó, rồi mới nhẹ nhàng gõ ám hiệu trên cửa gỗ.
Không lâu lắm, bên trong cửa gỗ mở ra, hai người cẩn thận bước vào.
Tống Thanh Thư chỉ lên trên nóc tòa nhà, Gia Luật Nam Tiên hiểu ý gật đầu. Tống Thanh Thư cầm lên một viên đá, vứt đến trước cửa gổ, nghe được động, thủ vệ bên trong liền chạy đến kiểm tra, hai người nhân cơ hội lướt qua trên đầu mọi người, ngay lập tức ẩn núp bên trên ở nóc nhà.
– Không biết hai vị đại sư tìm gặp chúng ta có chuyện gì không?
Dưới nhà truyền tới một giọng nói có chút quen thuộc, Tống Thanh Thư thoáng nghĩ một hồi, liền biết I phát ra tiếng là một trong Ngũ Long sứ của Thần Long giáo.
Gia Luật Nam Tiên nhẹ nhàng vạch ra một mảnh ngói, khom người cúi đầu nhìn xuống bên dưới lại, Tống Thanh Thư liền chú ý nhìn qua tư thế làm cho cổ áo của nàng mở rộng ra, hai bầu vú săn chắc của nàng đội lên trên cái yếm màu vàng nhạt, dù đang khom nhưng hai bầu vú vẫn sừng sững không hề có dấu hiệu trĩu nặng xuống.
Phát hiện ra hắn đang nhìn lén ngực của mình, Gia Luật Nam Tiên tức giận lườm hắn một cái, cũng không để ý đến hắn nữa, nàng xem xét tỉ mỉ tình huống trong phòng, liền cũng biết đại khái, phía dưới phòng là Thanh Long sứ Hứa Tuyết Đình, Hắc Long sứ khiến Trương Đạm Nguyệt, Xích Long sứ Vô Căn đạo nhân, ghế của Bạch Long sứ trống, Hoàng Long sứ Ân Cẩm thì qua lại gần gũi qua lại với phu phụ Giáo chủ mật thiết nên cũng không có mặt, ba người lần này trịnh trọng như thế này, có thể là có mưu đồ phản nghịch…
– Không biết các vị chủ môn nắm được tình thế của Thần Long giáo bây giờ thế nào rồi?
Tang Kết vừa nói ra, ba chủ môn Ngũ Long sứ Thần Long sắc mặt lập tức liền dịu lại mấy phần, Tang Kết cùng Hồng An Thông đứng ngang hàng cự bá tà đạo, nhưng trong lời nói đối với ba chủ môn sứ thì cực kỳ tôn kính.
– Tình hình trong giáo thì do Giáo chủ bận tâm lo lắng, không cần đến huynh đệ chúng ta can dự vào.
Hứa Tuyết Đình không chỉ có là võ công cao cường có một không hai trong Ngũ Long sứ, lòng dạ của lão cũng là hạng người thâm sâu nhất.
– Mấy vị đều là nguyên lão của Thần Long giáo, thân phận cao quý, sao lại không lên tiếng để cùng quyết định việc trong giáo?
Huyết Đao lão tổ cười nói.
Bị Huyết Đao lão tổ đâm trúng tâm nỗi đau trong tâm trí, Hắc Long sứ Trương Đạm Nguyệt tức giận bất bình nói:
– Giáo Chủ vài năm gần đây trắng trợn đề bạt những kẻ trẻ tuổi, tru diệt các lão nhân có công ngày xưa, Ngũ Long sứ chúng ta có thể bình an đến ngày hôm nay là cảm tạ trời đất, làm gì còn dám xen vào chuyện của bên trong giáo.
Chờ chính là để nghe câu nói này! Huyết Đao lão tổ cùng Tang Kết trao đổi ánh mắt, liền vội vàng nói:
– Bây giờ tam lộ đại quân của Bảo thân vương Hoằng Lịch đang áp sát, Thần Long Đảo sắp bị lật úp tới nơi, các vị có tính toán gì chưa?
Quả nhiên ba chủ môn sứ vừa nghe được lời của Huyết Đao lão tổ, sắc mặt trắng bạch nhìn nhau, trong lúc này ai cũng không có mở miệng.
– Nghe nói từ Thịnh Kinh thành truyền lời tới đây, chỉ cần giao ra kẻ cầm đầu là giáo chủ phu nhân Tô Thuyên, bọn họ liền lập tức lui binh, mấy vị đối với chuyện này thấy thế nào.
Tang Kết khuôn mặt thịt mỉm cười, tỏ ra vẻ vô hại hiền lành.
Xích Long sứ Vô Căn đạo trưởng mai mỉa:
– Bây giờ tam lộ đại quân đã như tên lắp vào cung không phát không được, làm sao có khả năng bởi vì một nữ nhân mà lui binh.
– Nếu như Thần Long giáo không giao ra Tô Thuyên, chuyện Thỉnh Kinh lui binh chỉ là chuyện nằm mơ giữa ban ngày, nhưng nếu như giao ra Tô Thuyên, thì vẫn còn có một khả năng có lối thoát dù cho là không cao, mấy vị tại sao không khuyên khuyên Hồng giáo chủ, thử xem như thế nào, quá mức thì chỉ hy sinh một nữ nhân mà thôi, lấy thân phận của Hồng giáo chủ, lại tìm một nữ nhân khác xinh đẹp như hoa như ngọc làm phu nhân cũng không phải là việc khó gì.
Tang Kết cười nói.
Ba chủ môn sứ trong lòng sớm đã có qua ý này, chỉ là không ai dám nói ra trước, giờ nghe được Tang Kết nói, Hứa Tuyết Đình cười lạnh:
– Hồng giáo chủ cực kỳ thương yêu giáo chủ phu nhân tô Thuyên, thì làm sao mà nhịn đau cắt thịt được?
– Đây chính là Hồng giáo chủ không đúng, vì tư lợi một nữ nhân mà làm cho toàn bộ giáo chúng Thần Long đảo rơi vào trong tuyệt cảnh.
Huyết Đao lão tổ làm ra vẻ tức giận bất bình, nhưng tâm tư cực kỳ xấu xa.
– Lão ta là Giáo chủ, thì chúng ta cũng đâu có biện pháp gì.
Hứa Tuyết Đình thở dài một hơi, lặng lẽ quan tâm đến thái độ biến hóa của đối phương.
Tang Kết cao thâm khó dò nói:
– Nếu như Hồng An Thông không còn làm Giáo chủ thì sao?
Ba chủ môn sứ cả kinh, nhưng không biến sắc nói:
– Hai vị cùng Giáo Chủ đều là môn hạ của Vương gia A Lý Bất Ca, vì sao lại nói ra những lời này…
Huyết Đao lão tổ quỷ dị nở nụ cười:
– Vương gia lâu nay vẫn bất mãn Hồng An Thông tư tâm tự dụng, không nghe theo mệnh lệnh, sớm đã có tâm diệt trừ lão ta, nhưng vẫn chưa có cơ hội…
Ba chủ môn sứ này trước đây đã sớm mấy lần tụ hội, thương lượng tìm cách đối phó với giáo chủ Hồng An Thông, thứ nhất là kiêng kỵ đối phương võ công cao cường, thứ hai lo lắng sau lưng của Hồng giáo chủ có thế lực Mông Cổ, lúc này vừa nghe được Huyết Đao lão tổ nói như vậy, Trương Đạm Nguyệt kích động hỏi:
– Chẳng lẽ bây giờ có cơ hội rồi sao?
Ngư cắn câu rồi! Tang Kết trong lòng vui vẻ, vội vã giải thích:
– Là như vầy, chúng ta tuy rằng vẫn muốn diệt trừ Hồng An Thông, nhưng dù sao cũng là chuyện nội bộ của Thần Long Đảo, nếu chúng ta tự mình động thủ, sẽ làm cho giáo chúng Thần Long Đảo phản ứng mãnh liệt, còn dựa vào đại quân Hoằng Lịch lật đổ thì đại sự không ổn. Bất quá nếu là do ba vị chủ môn sứ của Ngũ Long ra tay, thì có thể đem ảnh hưởng tiêu cực hạ thấp nhất.
– Nhưng hiện nay đại quân Thịnh Kinh thành đang áp cảnh…
Hứa Tuyết Đình vẫn cẩn thận, lo lắng trải qua náo loạn lần này, nguyên khí Thần Long Đảo bị tổn thương nặng nề, thì cũng không có sức chống cự ngoại địch.
– Yên tâm đi, chỉ cần các vị hành động thành công, Vương gia chúng ta lập tức phát binh Mông Cổ cùng với Liêu Đông, áp sát trên bộ, Hoằng Lịch tất nhiên sẽ triệu hồi đại quân để mà chống đỡ chúng ta.
Huyết Đao lão tổ nói.
– Vậy thì đến tột cùng các vị muốn lấy được cái gì ở đây?
Hứa Tuyết Đình nghi hoặc hỏi.
– Hồng An Thông không có chịu nghe lời, điều chúng ta cần là một Giáo chủ biết thuận lời.
Tang Kết cười trên mặt thịt mỡ run run, nhưng thầm nghĩ:
“Các ngươi là lũ ngu ngốc, cái chúng ta cần là Thần Long giáo chia năm xẻ bảy, để cho Hoằng Lịch rảnh tay mau chóng cùng Khang Hi quyết chiến.”
Ba chủ môn sứ nhìn thoáng qua nhau, Hứa Tuyết Đình trong lòng tính toán: “Nếu thành công giết chết Hồng An Thông, luận võ công, luận tư lịch, vị trí giáo chủ này trừ ta ra thì không còn có thể là ai khác. Chỉ cần có thể được chỗ dựa là Mông Cổ, coi như tạm thời cúi đầu trước Mông Cổ một chút thì có đáng gì. Huống chi nếu ta lên làm Giáo chủ, muốn làm cái gì thì Mông Cổ có thể làm khó dễ được sao…”
Thấy hai chủ môn sứ kia còn có chút do dự chưa quyết định, Hứa Tuyết Đình mở miệng nói:
– Ngũ Long sứ gần đây bị giáo chủ Hồng An Thông không ngừng chèn ép, thế lực không mạnh bằng lúc trước, chỉ có thể khống chế nhiều lắm chỉ ba phần sức mạnh trên đảo, nếu liều mạng muốn khống chế toàn bộ trên đảo thì khẳng định không được, duy nhất điều có thể làm được chính là ngày mai bên trong điện thừa lúc giáo chủ Hồng An Thông chưa kịp phòng bị sẵn sàng, tiến hành trảm thủ, chỉ cần Hồng An Thông vừa chết, chúng ta sẽ có biện pháp khống chế toàn bộ Thần Long Giáo.
Vô Căn đạo trưởng do dự nói:
– Lấy võ công Hồng An Thông, ba người chúng ta không phải là đối thủ của lão ta.
– Về chuyện này ba vị cứ yên tâm đi, đến thời điểm đó chúng ta sẽ ra tay giúp đỡ, khi ấy thì Hồng An Thông chạy trời không khỏi nắng.
Huyết Đao lão tổ nheo mắt lại, nhưng trong lòng lại cười gằn: “Đến thời điểm đó chờ các ngươi đánh nhau một mất một còn, tốt nhất là Hồng An Thông giết sạch các ngươi, chúng ta lại nhân cơ hội ra tay giết chết Hồng An Thông, Thần Long giáo thủ lĩnh bị giết thì tất toàn quân bị diệt, Hoằng Lịch lúc này có thể dễ như ăn bánh tấn công vào chiếm lấy…”
– Thế nhưng ở trên đảo giờ còn có Tây Độc Âu Dương Phong, cùng với Tống Thanh Thư đang bên cạnh giáo chủ phu nhân, hai người này võ công rất cao, nếu bọn họ giúp đỡ giáo chủ Hồng An Thông, chỉ sợ…
Hứa Tuyết Đình lo lắng nói.
Trên cóc nhà Tống Thanh Thư nghe được bọn họ nhắc đến hắn, lập tức cao hứng, cẩn thận lắng nghe tiếp.
– Yên tâm, chúng ta đã có biện pháp đối phó với hai người bọn họ.
Huyết Đao lão tổ cùng Tang Kết liếc nhau, đắc ý cười ha hả, hiển nhiên là đã tính trước tất cả rồi.
Tiếp tục nghe thêm trong chốc lát, thấy cũng không nắm thêm tin tức gì nữa, Tống Thanh Thư và Gia Luật Nam Tiên hai người liền nhẹ nhàng ly khai.
– Gai Luật cô nương nói thử bọn họ chuẩn bị như thế nào để đối phó với tại hạ đây?
Tống Thanh Thư vắt hết óc suy nghĩ, cũng không tìm thấy được bọn họ có thể dùng cách gì để mà uy hiếp đối với mình.
Gia Luật Nam Tiên mỉm cười:
– Tống đại nhân chẳng lẽ đã quên còn có ta đang ở nơi này?
Tống Thanh Thư khẽ giật mình, rất nhanh nở nụ cười:
– Chắc chắn là không có Gia Luật cô nương tham gia với bọn họ rồi.
– Như thế nào, cảm thấy ta không có bổn sự đối phó Tống đại nhân sao?
Gia Luật Nam Tiên có chút tức giận cho là hắn khinh thường mình.
– Nếu có Gia Luật cô nương tham gia đối phó tại hạ, thì biện pháp duy nhất có thể thi hành chỉ là dùng mỹ nhân kế mà thôi.
Thấy Gia Luật Nam Tiên mắt hạnh trợn lên, hắn vội vàng nói.
– Đương nhiên khi tại hạ nhìn thấy kiếm pháp của cô nương thì cũng biết rõ cô nương không phải là loại người bỉ ổi tiểu nhân như bọn họ.
– Hừ, đừng có khoa trương ta…
Đôi lông mày của Gia Luật Nam Tiên hình dáng không lá liễu nhàn nhạt tinh tế như sương khói của nữ nhân Giang Nam, mà lại có chút màu đen sáng nồng đậm, dung hòa đối xứng với dung nhan kiều mỵ sáng lạn của nàng.
– Kỳ thật khi chứng kiến chuyện cơ mật như thế, mà bọn họ không có mang theo người của Gia Luật cô nương cùng đi, thì biết được Mông Cổ cũng có tâm phòng bị với người Liêu Quốc rồi.
Tống Thanh Thư thăm dò nói.
Gia Luật Nam Tiên cũng không có để ý tới, nói như mây trôi nước chảy:
– Chúng ta suy cho cùng Mông Cổ cũng chỉ minh hữu bên ngoài mà thôi, Tống đại nhân cũng không cần lo lắng đến cho ta cùng đường ca.
Do dự một chút, rồi nàng cũng không có đem tình hình suy đoán về mưu kế của Mông Cổ đối với Khang Hy và Hoằng Lịch nói với Tống Thanh Thư, dù sao thì ai cũng vì mình chủ của mình, Liêu quốc và Mãn Thanh vẫn là hai nước đang giao chiến.
– Tại hạ phải quay về rồi, cô nương có muốn đưa tiễn tại hạ một đoạn?
Tống Thanh Thư quay đầu nhìn nàng.
Gia Luật Nam Tiên im lặng rồi nói:
– Ta mặc dù đối với tập tục người Hán không biết nhiều lắm, nhưng lại biết rõ bình thường đều là nam nhân tiễn đưa nữ nhân về nhà chứ…
– Tại hạ miễn cưỡng ra ngoài cũng vì chiều theo ý của cô nương phân cao thấp võ công, bây giờ cô nương tiễn tại hạ trở về, thì cũng rất công bằng a.
Tống Thanh Thư thản nhiên nói ra.
Gia Luật Nam Tiên chần chừ, nghĩ đến chuyến này đến Thần Long đảo với một đại nhiệm vụ là bảo vệ Tô Thuyên, bây giờ đến gặp Tô Thuyên cũng tốt, liền gật gật đầu, nói:
– Tốt!
Lại đến phiên Tống Thanh Thư giật mình, vốn hắn cũng chỉ là thuận miệng trêu đùa, muốn làm cho đối phương tức giận ly khai, để hắn rảnh chân rãnh tay âm thầm đi điều tra tìm giải dược Báo Thai Dịch Cân Hoàn, nào ngờ Gia Luật Nam Tiên lại thật sự theo tới rồi.
Xem ra chỉ có thể sau này nói Tô Thuyên cùng đi! Tống Thanh Thư cười khổ lắc đầu, dùng tay ra dấu mời, hai người liền hướng về phía gian phòng của Tô Thuyên đi đến.